ngày mưa
『sonnyban』ngày mưa
cp: sonny brisko x alban knox
warning: lowercase, fic trans chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không đem đi đâu.
summary:
"hôm nay alban có một buổi stream sớm. sau khi stream xong, cậu đi làm bữa sáng và sonny đang lên kế hoạch đem cậu về giường."
____________________
có thể nghe thấy tiếng mưa rơi tí tách bên khung cửa sổ của ngôi nhà nhỏ nhưng đầy ắp sự ấm cúng. giống như một giai điệu thư giãn bên cạnh tâm trạng thoải mái do thời tiết se lạnh mang lại.
trong những căn phòng cách âm của ngôi nhà, một chàng trai tóc nâu với hai chiếc kẹp màu cam trên tóc vừa kết thúc buổi stream của mình.
"bye bye!" - chàng trai vui vẻ chào tạm biệt trước khi nhấp vào lệnh đóng để kết thúc stream của mình.
alban mỉm cười, cậu đứng dậy và vươn vai. liếc nhìn đồng hồ, cậu ngạc nhiên về khoảng thời gian đã trôi qua kể từ khi bắt đầu phát trực tiếp.
"ba giờ? whoa, hèn gì mình lại đói bụng như này." - apex thực sự là một trò chơi mệt mỏi về đầu óc. ta cần vận dụng đầu óc với tất cả các chiến lược, cậu không phải là người giỏi nhất trong trò chơi này. tuy nhiên, cậu đã có rất nhiều niềm vui cùng với shu và selen.
cậu nghĩ mình nên cân nhắc về việc rủ sonny chơi cùng mình trên stream hay gì đó.
bước ra khỏi căn phòng, nhìn vào bên trong phòng ngủ. cậu thấy một chàng trai tóc vàng hoe vẫn đang ngủ say trên giường - là sonny. cậu cười thầm nhưng nhất quyết không đánh thức anh. bước ra khỏi phòng, cậu nhẹ nhàng đóng cửa lại. cậu nghĩ rằng sonny sẽ ngủ thật thoải mái sau buổi tối mệt mỏi của mình.
bên cạnh đó, hôm nay là ngày duy nhất trong tuần của anh có một chút thời gian nghỉ ngơi.
nhưng có một điều là alban thật sự đang rất đói, vì vậy cậu quyết định nấu vài món ăn và sẽ để lại một ít cho sonny để anh ăn sau.
cậu cầm chiếc tạp dề mới mua được của mình bên cạnh bàn bếp, mỉm cười trước vẻ dễ thương của thiết kế xếp nếp của nó. ban đầu, cậu chỉ nghĩ đến việc mua một chiếc tạp dề có thiết kế đơn giản trên amazon, vì cậu không hề có ý định cho mọi người chiêm ngưỡng nó trên truyền stream. nhưng cậu tình cờ bắt gặp chiếc tạp dề này và cậu đã nghĩ rằng mình phải mua cái này. cậu thậm chí còn đặt hàng nhanh để có thể cầm nó trên tay sau hai ngày.
tạp dề nhìn khá đẹp khi cậu nhìn nó qua ảnh, nhưng nó thậm chí còn đẹp hơn khi nhìn ở ngoài đời. nó có thiết kế màu hồng kết hợp với trắng đẹp mắt và có thêm một chiếc túi dễ thương ở phía trước. alban thích nó và thậm chí vài ngày trước cậu đã tweet về nó.
mặc dù bây giờ cậu đã tweet về nó cho tất cả Takaradachis của mình biết và họ muốn cậu hãy mau mau chụp cho họ xem chiếc tạp dề.
nhưng bây giờ chưa đến lúc.
"mình nên làm gì cho ngày hôm nay?"
________________
sonny brisko là một chàng trai giản dị. anh thích những thứ đơn giản trong cuộc sống, thích ăn ramen ở một quầy hàng bình dân tại izakaya hơn là những nhà hàng hạng sang chỉ trả tiền cho họ vì địa điểm chứ không phải vì đồ ăn. anh thích đi hẹn hò ở công viên giải trí và ngồi ăn kem hơn là hẹn hò và ăn uống ở một nơi cao cấp - nơi bạn phải mặc vest và thắt cà vạt.
và giống như bất kỳ những người có lối sống đơn giản khác, anh thích ôm ấp và thân mật với người đặc biệt của mình, đặc biệt là trong những ngày mưa và se lạnh.
vì vậy, khi viên sĩ quan tóc vàng di chuyển để tìm kiếm hơi ấm từ người bạn chung giường của anh. nhưng khi sờ thấy chỗ nằm bên cạnh anh trống không, mắt của anh ngay lập tức mở ra trong sự cảnh giác nhẹ.
"alban?" - anh gọi, tự hỏi cậu trai tóc nâu đã đi đâu.
"hôm nay em ấy có stream không?" - anh lẩm bẩm.
anh đã hoàn toàn quên mất lịch trình của alban... có lẽ anh nên nhẹ nhàng hơn với cậu tối qua.
đêm qua, anh đã đề nghị thêm một lần nữa, và cả hai người đều ổn với việc đó.
anh đứng dậy, túm lấy chiếc áo sơ mi trắng trên sàn và mặc vào. anh nhận thấy rằng quần áo của alban đã biến mất, vì vậy đến lúc anh thật sự phải dậy rồi. sonny khá giận, anh nghĩ rằng lần sau nên thuyết phục alban nghỉ ngơi chung lúc với mình.
không giống như đa số các cặp đôi khác, mối quan hệ giữa họ là một bí mật tại thời điểm này. nhóm của họ - noctyx và cả người hâm mộ, không một ai biết ngoại trừ họ.
anh nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ và thấy trời vẫn đang mưa. khi alban stream xong, anh thề là sẽ đưa cậu trở lại giường để họ tiếp tục ngủ và âu yếm nhau... hoặc làm việc đó giống như mọi đêm của họ, tùy theo alban thích.
nhưng khi anh đi ngang qua phòng stream, không có ai cả. vậy nên alban chắc hẳn là đã hoàn thành buổi stream của mình. nhưng giờ alban đang ở đâu?
anh đi xung quanh căn nhà ấm cúng của họ và nghe thấy âm thanh phát ra từ nhà bếp. vì vậy sonny nghĩ alban có thể đang nấu ăn. đó là điều dễ hiểu, anh đã làm cậu mệt mỏi.
khi sonny bước vào nhà bếp, anh được chào đón bởi hình ảnh alban đang nấu ăn, dễ thương. anh không thể kìm được nước mắt trong lòng khi nhìn alban đang mặc chiếc tạp dề màu hồng mà cậu đã mua cách đây ít lâu.
sonny yêu chiếc tạp dề đó, alban trông đáng yêu trong khi mặc đó. anh vẫn chưa nhìn thấy alban mặc tạp dề, chỉ duy nhất tạp dề thôi, nhưng anh sẽ không từ bỏ việc chời đợi.
cậu trai trẻ tuổi dường như quá bận rộn để nhận thấy anh đang tiến gầ đến chỗ mình. chậm rãi, sonny tiến ngay đến chỗ alban và ôm lấy cậu từ phía sau, vùi mặt hõm cổ của alban, ngay lập tức đắm chìm trong thứ mùi không thể nhầm lẫn với bất kì một ai khác của alban .
"buổi sáng..." - anh lầm bầm, vẫn còn đang ngái ngủ.
"chào buổi sáng, onii!" - alban trêu chọc, dường như không bận tâm đến sonny đang bám lấy cậu khi cậu tiếp tục làm đồ ăn cho cả hai.
"anh ngủ có ngon không?"
"sẽ tốt hơn nếu em ở trên giường với anh."
"aww, xin lỗi onii. em stream xong rồi thì em cảm thấy đói bụng, vì vậy em đã lấy một ít bánh quế cho chúng ta." - alban mỉm cười, đưa tay lên xoa đầu sonny.
"chúng ta hãy ăn trước khi trở lại giường, được không?"
sonny ậm ừ, sự tinh quái do anh nuôi dưỡng trỗi dậy, anh nhẹ nhàng cắn vào cổ của alban, khiến cho cậu phát ra một tiếng kì lạ và nó nghe khá 'ngon lành', sonny cười nhếch mép khi nghe thấy cái tiếng đó từ tên trộm của mình
"s-sonny!"
sonny chỉ mỉm cười, nhún vai và lùi ra xa, ngồi xuống bàn ăn của cả hai.
"ăn thôi." - anh nói một cách hồn nhiên.
alban cáu kỉnh, mặt vẫn đỏ bừng.
"anh không thể sửa được cái tật đó à?" - cậu phàn nàn, nhưng vẫn mỉm cười nhẹ nhàng.
"anh đã bị tước đi liều thuốc alban vào buổi sáng của mình, anh phải được bồi thường xứng đáng chứ." - anh nói.
"tên biến thái."
nụ cười của viên sĩ quan chỉ trở nên to hơn, anh không thể phủ nhận điều đó. anh cũng bắt đầu ăn. anh có khá nhiều kế hoạch cho cả hai sau khi ăn xong.
rốt cuộc, trời vẫn mưa và anh vẫn đang khao khát sự ấm áp của alban.
____________________
fic được dịch bởi: kyoko.
tác phẩm gốc: https://archiveofourown.org/works/40881636
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro