Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Người của bổn toạ , ai dám động ?

Tiểu nô tài " Xem kìa , vết thương người lại nặng thêm nữa rồi . ''
Tô Lang " Ta không sao , vết thương nhỏ "
Tiểu nô tài chạm vào chân thì ngay lập tức thu chân vào .
" Người đã ngâm mình bao lâu , cơ thể người nhiễm hàn khí rất nặng , sao lại tự hành hạ bản thân mình "
Tô Lang lạnh nhạt đáp " Sống hay chết đều có số . Chết đi mà làm hắn quay đầu thì tốt rồi "
Tiểu nô tài " Tôn thượng sai nô tài đến để trông coi không cho người tự làm hại bản thân "
" Hắn ? Không phải hắn luôn muốn giết ta , muốn ta chết sao ? "
Tiểu nô tài " nô tài tên A Dậu , hôm nay được mệnh lệnh tới chăm sóc người . Mong được người chỉ bảo "
Tô Lang " Ta còn chỉ bảo ai được nữa . Hắn đã huỷ mất linh lực , gân tay chân cũng đã cắt nửa phần , ta giờ còn gì đâu mà chỉ bảo ngươi ?"

" Ngươi biết vậy là tốt , cúi thấp đầu xuống , dẹp cái dáng vẻ cao cao tại thượng , luôn cho mình la nhất đi  Tô Lang " một nữ nhân miệng đỏ choét , mắt đen thui , tóc thả xuống dài tới mông , đôi mắt đen láy sâu hút , hai đồng tiền hai bên sâu có mỗi khi ả nói chuyện hoặc cười lớn .
A Dậu cúi đầu chào " Nô tài tham kiếm La Phi "
Tô Lang cũng chào qua loa vì y biết ả ta cũng chẳng có chút cảm tình gì mình hận không giết xé xác cho chó ăn .  La Tô Y " Ta nghe hạ nhân bảo ngươi không hầu hạ tôn thượng , còn làm tôn thượng tức giận . Ngươi là cái thá gì chứ ! Nam nhân ngu ngốc không biết thưởng thức . " ả ta chỉ có pháp lực cỏn con , đều dựa vào pháp bảo mà Vũ Đế ban là cái roi Tử Điện , đánh người thường thì chảy máu đánh tiên nhân thì bị thương đánh yêu ma thì tan biến . Ả ta dứt lời liền rút ra , đưa lên định đánh thì phía sau uy lực bừng bừng roi cũng rớt dưới đất , tay ả bị đốt làm cho ả chảy cẫng lên tìm nước , vừa xối nước thì mấy vết thương hở càng to , thế mà roi tử điện lại đánh ngược lại ả .
" La Tô Y , cô đến đây làm gì ? " Vũ Đế dùng tông giọng trầm như ở dưới địa ngục phát ra khiến ai nghe đều run cầm cập ả ta cũng sợ hãi lùi ra
" Tôn thượng , thần thiếp nghe tin người ở đây nên đến thăm người .... "
" Thăm hay còn chuyện khác , đừng nghĩ bổn toạ cho ngươi lên giường một lần thì ngươi muốn tác oai tác quái . " giọng không hạ không nâng chỉ trầm ồn nhưng khiến người khác phải run sợ .
Tay ả run lên đỏ bỏng rát , Vũ Đế nắm chặt chỗ vết thương tách ra miếng thịt rơi xuống lòi xương ra ngoài , ả đau đớn kêu la
" Thần thiếp biết lỗi rồi , thần thiếp không dám nữa , xin tôn thượng đừng động vào đó nữa . Buông tay đi , đau ... đau " mồ hôi chảy ròng ròng làm lớp kem nền của ả chả vệt vệt xuống , ả quằn quại trong đau đớn . Tô Lang ngồi bên giường từ nãy giờ chứng kiến cả thảy , giờ mới đưa tay ra nắm vạt áo của Vũ Đế nói nhỏ
" Đừng giết cô ta "
Vũ Đế thu lại , hận không một chưởng xé xác cô ta ra . " Các ngươi mang cô ta giam vào địa lao " , nhìn sang Tô Lang " Sư tôn , người sao rồi ? "
Đã buông vạt áo ra , lạnh nhạt đáp " Không sao , chỉ tội cho A Dậu , mới đến đây va phải ta cái mang thương tích đầy mình . "
Vũ Đế nhìn qua phía góc phòng , thân gầy gò nhỏ bé nôn ngụm máu tươi , mất nửa cái mạng mà không hé than vãn nửa lời .
" Ngươi , từ nay theo hầu hạ Thượng thần . Cha mẹ ngươi , còn người anh tàn phế ta đảm bảo sẽ đưa đến nơi an toàn . "
Bị thương nặng như thế nhưng A Dậu vẫn quỳ và cảm tạ hắn .
" Xin tôn thượng yên tâm , nô tài nguyện nhảy vào dầu sôi lửa bỏng , không để thượng thần không mất sợi tóc nào . Có chết cũng không từ nan . "
" ........ " Tô Lang nằm trên giường không biết nói gì .
Vũ Đế nhìn qua Tô Lang không nói gì đi ra cửa ,
" Canh gác nghiêm ngặt, Thượng thần muốn đi đâu cứ cho y đi . Nhớ đi theo nửa bước ."
" Tuân mệnh thưa tôn thượng " bốn tên canh gác nói đều như được tập sẵn .
Bóng người đã đi xa , lúc này A Dậu bò lại chỗ Tô Lang
" Người không sao chứ ! Khi nãy nếu tôn thượng không đến kịp , chắc người ... "
" Ta không sao , vết thương ngoài da sẽ mau lành thôi . "
" Người nghỉ ngơi đi , nô tài đi lấy than để người sưởi ấm "
" Vết thương của ngươi khá nặng , ngươi nên lo cho bản thân . Ta một mình quen rồi , nếu lạnh ta có thể dùng linh lực toả ra có thể sưởi ấm ."
" Sao mà được, nô tài đã được tôn thượng cứu , ngài ấy bảo gì nô tài sẽ làm , thượng thần , người đừng làm khó nô tài nữa . "
" ....." Tô Lang thầm nghĩ cái tên này sao mà cứng đầu thế không biết .
-------------
Lúc sau A Dậu bê một chậu than lớn , bê rất khó khăn nhưng thao tác khá nhanh , đặt bên cạnh giường của y , nhờ có chậu than nên Điện Lang Hoa không lạnh lẽo nữa , trở nên ấm hơn bao giờ hết .
Tô Lang nằm trên giường chân vẫn bị xích còng lại , khi y vận công , xích lại co lại làm chân y như muốn cắt ra . Vết thương ở chân ngày một nặng hơn , a Dậu " Hay là nô tài xin tôn thượng thuốc làm giảm đau cho người "
" Không cần . Vết thương nhỏ, ngươi cứ lo việc của mình đi . "
A Dậu không nói nữa , đi ra đóng cửa lại. Điện Lamg Hoa lại trở nên yên ắng , y chỉ còn lại một mình nằm trên chiếc giường to tướng .
" Thuốc hằng ngày dành cho Thượng thần , xin mời . " tên canh gác bê một chén thuốc màu nâu , mùi ngửi vô cùng khó chịu . Tô Lang ngồi dậy cầm lấy uống trong một lần , y rất ghét uống thuốc vì đắng , nhưng chén thuốc này y đã uống 3 năm trời . Lúc đầu y cũng nghĩ thuốc độc mà hắn ban cho y để y chết sẽ còn ai cản hắn giết người được nữa . Nhưng không thuốc này là thuốc dưỡng thương . Y uống xong , hai mí mắt đã khép lại và ngủ ngon . 
________________
Vũ Dạ Thiên từ mờ sáng đã có người đánh lên , ồn ào và náo nhiệt . Tứ đại môn phái đã bàn nhau cùng nhau đánh lên núi , giết Chí Tôn Vũ Đế , cướp lấy Song Vũ Kiếm , trừ hoạ cho tam giới .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro