Chương 5: Đêm cuối cùng của tuần được ăn
Lạch cạch.
Người giúp việc đang bày dĩa muỗng trên bàn ăn ra. Dù cách một lớp rèm nhưng âm thanh vẫn rõ như in. Nhu Nhu nhăn mày ngồi dậy. Hôm qua cũng may được ngủ sớm nên mới 8 giờ cậu đã dậy.
Cậu bước xuống giường đi vào phòng vệ sinh rửa mặt. Hiếm khi thấy cậu ở một mình như thế này. Hình như nay Thẩm Dương được ở nhà thì phải.
Nhu Nhu thay một bộ đồ ngủ mỏng manh. Cái này được mua hồi 2 tháng trước mà cậu chỉ mới mặc được có 3 hay 4 lần gì đó.
Nhu Nhu kéo rèm ra thì thấy một thiếu niên dáng người chỉ lớn hơn cậu một tí đang làm việc.
Đây là người năm lần bảy lượt dụ dỗ cậu bỏ trốn. Người này tên là Lanh Tuệ.
"Chào cậu." Lanh Tuệ ngước đầu lên chào Nhu Nhu một tiếng.
Nhu Nhu cũng đáp lễ lại.
"Tôi đã giúp cậu như thế rồi mà vẫn thất bại. Cứ chờ thời cơ đi chừng nào được tôi sẽ nói." Lanh Tuệ nói bằng giọng điệu trách móc.
Nhu Nhu chau mày. Dù thành công hay thất bại thì người chịu khổ vẫn là cậu. Cậu chỉ ờ cho qua. Kéo ghế ngồi xuống thưởng thức món ăn.
Dấu hôn cùng vết cắn khắp cổ bị lộ ra ngoài. Lanh Tuệ nhăn mặt liếc Nhu Nhu một cái rồi đi ra ngoài.
Khi ăn xong cũng chưa thấy Thẩm Dương đâu. Cậu chán nản chui vào trong chăn. Bên ngoài trời vẫn mưa lớn như thường. Cậu thật muốn đi ra ngoài chơi. Chỉ một chút thôi cũng được mà.
*cạch*
Lanh Tuệ bước vào phòng dọn dẹp bàn ăn. Kéo rèm qua nhìn thấy cậu đang nằm thoải mái mà trong lòng nổi lên ghen ghét. Rõ ràng mình vừa xinh vừa biết điều hơn cậu ta cơ mà!
Nhu Nhu cảm nhận được ánh mắt của người khác nên quay đầu lại. Lanh Tuệ lập tức thu hồi ánh mắt sắc bén mà mỉm cười.
"Nếu tôi là cậu tôi sẽ chủ động hầu hạ hai thiếu gia để họ sung sướng."
Lanh Tuệ ôm bát dĩa quay người đi chỉ để lại câu nói đó. Nhu Nhu chẳng bận tâm mà tiếp túc ngắm mưa. Thẩm Dương đi đâu rồi?
--
Chùn chụt.
"Ư...ưm"
Gì vậy?
"Ứ...aa...chậm chút."
Nhu Nhu mở to mắt ra, cả cơ thể đều bị cởi trần. Phía dưới có người đang mút lồn cậu.
Thẩm Dương?
Thẩm Dương dừng động tác lại, ngước đầu lên nhìn ánh mắt mơ màng của cậu. Hắn liếm khóe môi một cái rồi ngồi dậy đi lên nằm cùng.
"Anh nhìn thấy em ngủ ngon quá. Sao em không mặc đồ lót?"
Nhu Nhu chủ động ôm Thẩm Dương, hành động này cũng làm anh giật mình kinh ngạc. Hắn dịu dàng vuốt ve tóc cậu. "Sao vậy?"
Nhu Nhu gục đầu vào trong lòng, lắc đầu một cái.
"Em tưởng có người lạ."
"Sao lại có người vô đây được chứ."
"Không biết."
"Ngoan ngủ thêm tí đi. Trì Châu đi công tác tới 1 tuần lận nên sáng anh có tới công ty một chuyến."
Nhu Nhu an tâm mà híp mắt lại.
Chụt
?
Sao Thẩm Dương lại liếm lồn cậu nữa rồi?
"Ân...sao anh...ư...liếm?"
Đầu lưỡi liếm hai bên mép lồn, ngón tay mân mê hột le làm nước dâm cứ chảy mãi.
"Em cứ ngủ đi. Nhìn lồn em ngon nên anh không kiềm chế được."
Nói thì dễ lắm. Hắn cứ hút như vậy làm đầu óc Nhu Nhu sướng đến mơ hồ. Cậu rên rĩ đòi anh đâm vào.
"Ngứa...đâm...anh đâm vào đi."
Chụt. "Á...ư...aa....aa khoan....dừng một tí...á...aaa"
Nhu Nhu lên đỉnh bắn đầy mặt Thẩm Dương. Cậu thở hổn hển, càng ngày cơ thể càng thêm mẫn cảm. Chỉ mới bị liếm ở bên ngoài thôi đã làm cậu bắn đến vậy rồi.
"Nhu Nhu sinh con cho anh nha."
Nhu Nhu giật mình rồi im lặng.
Thẩm Dương lấy tay thọc vào lồn cậu, tiếng nước nhóp nhép cả căn phòng.
"Ư...ư...muốn...có...ạ"
"Haha, Nhu Nhu dâm quá, không biết bé con sinh ra có chịu được tính dâm này không nữa."
"Ân...sâu nữa....muốn nữa."
Thẩm Dương cởi đồ ra, dương vật căng cứng đập vào âm đạo. Tay hắn rút ra miết dưới hậu huyệt: "Nơi này vẫn chưa hết sưng nữa. Mỗi lần làm đều phải qua hơn 1 tuần mới chơi lại được."
*cốc*
"Thiếu gia tôi đến mang bữa trưa."
Bên ngoài Lanh Tuệ cầm mâm thức ăn một tay, tay còn lại gõ cửa. Nghe bảo Thẩm Dương đang trong phòng nên cậu dành với người khác đem thức ăn lên. Lâu lắm rồi cậu chưa gặp thiếu gia.
Thẩm Dương biết người này là ai. Hắn bóp chặt eo Nhu Nhu kéo xuống. Dương vật đâm thẳng vào trong, nước dâm chảy ra làm dương vật tiến vào dễ dàng, vách thịt ra sức bóp chặt lấy dị vật, Thẩm Dương hừ một tiếng mới kêu người tiến vào.
Nhu Nhu đang sung sướng nên chẳng biết có người. Cậu rên rĩ càng lúc càng lớn. Lanh Tuệ bước vào cũng nghe thấy, cậu tức giận đến run người nhưng vẫn phải xếp đồ ăn ra bàn cho gọn gàng.
Thẩm Dương biết tên này là người dụ dỗ Nhu Nhu của hắn bỏ trốn, còn có ý định với hắn nữa. Hôm nay phải cho hắn biết lễ độ mới được.
"Nhu Nhu đói bụng chưa?"
"Ưm...ư...đói...ân"
Thẩm Dương tăng nhanh động tác dập vào "Để chồng cho Nhu Nhu uống sữa nhé. Bổ lắm đấy!"
"Vâng. Ân...aa...sâu quá...ư.."
"Sướng không Nhu Nhu."
"Ân...sướng...sướng lắm...tận sâu..."
"Nhanh gọi chồng đi rồi chồng chịch em mạnh hơn nữa."
"Ch...chồng...mạnh...chịch em mạnh...aa...á ....khoan....sắp rồi.... A thả ra....a "
Thẩm Dương nắm chặt lấy eo cậu. Bạch bạch. Hòn dái đập vào mông đến đỏ au. Nhu Nhu ưỡn người bắn tinh lên. Lanh Tuệ vội vàng đóng cửa đi ra.
"Con hồ ly tinh. Bảo muốn trốn lại dám làm như vậy!"
Nhu Nhu nằm thở dốc. Eo đau đến lã người. Thẩm Dương ngừng một tí rồi lại bắt đầu dập. Hắn dập điên cuồng vào cổ tử cung. Nhu Nhu chưa kịp nghỉ ngơi xong đã phải há miệng rên rĩ. Hắn đâm thúc khoảng mấy chục lần mới bắn tinh. Bụng nhỏ nhô lên hình cự vật. Thẩm Dương ấn một cái cậu liền a lên.
"Nhìn con cặc anh đang trong người em này."
Thẩm Dương bắn tinh xong vẫn không rút cặc ra mà để nguyên đó. Hắn bế cậu lại bàn ăn. Trên bàn toàn là món nóng, súp cua, cơm thịt kho, canh chua, bánh bao, ly sữa nóng.
"Nhu Nhu tự nhấp hông được không? Anh phải đút Nhu Nhu ăn nên không động được."
Thẩm Dương dùng giọng nũng nịu dụ dỗ cậu. Nhu Nhu thường ngày khôn hơn nhưng cứ đụng đến làm tình lại chẳng khác gì một đứa nhỏ dễ tin người. Cậu dùng hai tay nắm chặt vai hắn, nhón người lên rồi hạ xuống vô cùng khó khăn, tinh dịch vừa bắn cũng theo đó tiến càng lúc càng sâu trong tử cung. Thẩm Dương lấy chén súp nóng hổi, vừa thổi vừa đút. Mỗi lần đút chỉ một tí vì hắn sợ sẽ rớt vào người Nhu Nhu. Làn da trắng nõn phải được bảo vệ tốt, nó chỉ được lưu những vết tình ái muội chứ không phải là những thứ này.
Mới ăn được có nửa chén súp cậu đã lắc đầu, chính mình nhấp càng khổ sở khó khăn, mồ hôi trên đầu ướt cả tóc. Thẩm Dương cầm miếng thịt kho đút cậu ăn, cuối cùng là ly sữa.
Trước khi rút ra hắn bắn thêm một luồng tinh vào nữa mới thỏa mãn.
Nhu Nhu yếu ớt được Thẩm Dương bế vào nhà tắm. Tinh dịch nằm sâu phía bên trong rất khó có thể lấy ra. Thẩm Dương dụ dỗ một tí liền đâm con cặc vào đụ tiếp. Nhu Nhu rên đến khàn cả giọng, tiếng nước bì bõm, Thẩm Dương mút lấy ngực cậu. "Nơi này không biết có sữa không nhỉ?". Hắn bóp chặt lấy ti vú. Nhu Nhu run rẩy bảo đau nhưng vô dụng. Cậu bị đụ đến hai lần mới được đặt vào trong chăn. Thẩm Dương dịu dàng ru cậu ngủ say. Nhu Nhu thở đều, điều hòa trong phòng cũng được mở cao hơn.
Thẩm Dương mặc quần áo đàng hoàng đi xuống nhà. Dưới phòng khách có một người đàn ông và một người phụ nữ đang ngồi đó.
Thấy anh đi xuống liền đứng dậy cúi chào. "Chào Giang thiếu gia, buổi chiều tốt lành ạ."
Thẩm Dương ngồi xuống sofa, chân vắt chéo sang một bên, tư thế hiên ngang cầm tách trà lên uống.
Hai người đứng nhìn nhau cười ngượng rồi cùng ngồi xuống.
"Tôi...công ty tôi có chút khó khăn, không biết ngài..."
"Không." Thẩm Dương đặt tách trà xuống, liếc nhìn người đàn ông đã ngoài bốn mươi này. Ánh mắt như giết người nhìn hai người họ.
"Ông Bạch và bà Bạch về đi."
Đây là bố mẹ của Bạch Nhu Nhu, không hiểu sao họ lại có thể ác độc đến như vậy. Đã bán con rồi còn vác mặt đến đây đã vậy mở miệng là đòi giúp chứ không quan tâm gì đến đứa con ruột cả.
Ông Bạch thấy Thẩm Dương đứng dậy liền lo lắng nắm chặt tay anh lại, nhanh chóng quỳ xuống đất, bà Bạch cũng quỳ theo chồng mình.
"Cầu xin ngài giúp tôi lần cúi. Nhu Nhu nó là con tôi tôi cũng đã đưa nó cho ngài rồi."
Thẩm Dương hất tay ra.
"Địt mẹ dơ cả tay. Với cả là mấy người bán chứ không phải đưa."
Ông Bạch khựng người lại.
"Tôi còn một đứa nữa."
"?"
Bà Bạch tức giận quát chồng mình
"Ông bị điên à, đó là con chúng ta đấy."
Ông tức giận trừng bà "Nhu Nhu cũng vậy thôi. Tô Tô hi sinh một tí thì đã sao?"
"Ông dám đem Tô Tô ra so sánh với cái con người dị tật đó à. Đồ song tính chết quở."
Chát
Thẩm Dương bước lại tát mạnh vào má bà ta. Trán nổi đầy gần xanh, bàn tay cũng cuộn lại. Hắn giơ chân lên đạp bà ta một cước, đầu đập vào bàn trà một tiếng đùng.
"Chúc mừng, Bạch gia sẽ có một tin vui đấy. Quản gia tiễn khách."
Thẩm Dương tức giận đi lên lầu.
Nhu Nhu đã nghe thấy hết rồi. Cậu đứng phía sau cửa thất thần. Thẩm Dương đẩy cửa vào làm Nhu Nhu ngã xuống đất theo.
"Nhu Nhu sao lại ra đây?"
Thẩm Dương vội vàng bế cậu lên. Sải bước kéo rèm ra đặt cậu lên giường.
"Ồn quá nên em tỉnh à? Xin lỗi nhé."
Thấy cậu im lặng Thẩm Dương bối rối không biết nên làm gì.
"Anh bú lồn em nha."
Lúc này Nhu Nhu mới phản ứng mà lắc đầu.
"Em muốn thứ này."
Nhu Nhu chỉ tay vào đũng quần của anh. Bàn tay nhỏ nhắn nắn hình, rất nhanh dương vật đã phản ứng mà cộm lên. Thẩm Dương đỏ mặt mở kéo quần ra, dương vật bự chà bá bung ra trúng vào miệng Nhu Nhu.
Cậu vuốt ve nó rồi mở miệng ngậm lấy, kĩ thuật khẩu giao của cậu đã tốt hơn trước rất nhiều. Thẩm Dương vuốt ve đầu Nhu Nhu, miệng luôn bảo chậm thôi nhưng khi cậu mút chậm hắn lại thúc eo liên hồi.
Nhu Nhu vừa bú vừa ngứa ngáy phía dưới, dâm thủy chảy ra ướt cả giường, cũng may cậu không mặc đồ nếu không lại bị Thẩm Dương lấy cái quần dính đầy nước dâm mà ngậm vào miệng.
Mùi hương quyến rũ trên người Nhu Nhu như kích thích lấy hắn.
"Nhu Nhu buông miệng ra tí nào."
"?"
"Đừng nhìn bằng vẻ mặt thèm khác vậy chứ. Em leo lên người anh rồi đưa mông về phía anh đi. Anh cũng muốn làm em sướng."
Tư thế này Nhu Nhu rất thích, cậu vừa được ngậm cặc vừa được Thẩm Dương xoa mông bú lồn, dương vật còn được cạ lên cơ ngực rắn chắc nữa.
Đầu lưỡi Thẩm Dương liếm nhẹ bên ngoài, ngón tay đùa nghịch hậu huyệt nhưng không đâm vào, hắn sợ càng đâm vết sưng sẽ càng lâu hết.
"Nhu Nhu bú sâu vào đi, anh sắp bắn rồi."
Nhu Nhu liền ngoan ngoãn làm theo, cậu cố nuốt nó xuống nhưng vẫn còn dư một khúc ở ngoài. Lồn dâm vì nứng mà tuôn trào ra. Thẩm Dương hút rột rột như đang uống nước. Điện thoại reo lên nhưng bị anh ngó lơ đi. Hiện tại lồn là trên hết!
Điện thoại cứ reo mãi, Nhu Nhu nhả cặc ra, nước miếng dính nhớp nháp trên dương vật to lớn.
Cậu vặn vẹo eo nhích ra khỏi mồm Thẩm Dương "Điện thoại...ư...ưm."
Món ngon sắp rời khỏi miệng làm Thẩm Dương tiếc nuối mà mút mạnh lên một cái, răng day day hột le. Nhu Nhu sướng đến thở hổn hển.
"Điện....thoại kìa...ha...ư...ưm...á"
Thẩm Dương chọc tay vào trong lồn, đầu lưỡi liếm nhẹ lên lỗ tiểu làm cơ thể cậu không tự chủ mà ngồi dậy. Đầu lưỡi càng đâm sâu vào lỗ tiểu hơn. Nhu Nhu khóc lóc cầu xin
"Nhả...a...ra...em muốn....a...ân...đi... Á... Thẩm....Dương....ra....ra....rồi."
Lỗ lồn tuôn ra một luồng nước dâm ấm nóng, Thẩm Dương nhanh chóng há miệng uống vào hết.
Uống xong hắn chẹp chẹp miệng, với tay lên đầu giường lấy điện thoại.
Cuộc gọi nhỡ
Trì Châu 5 cuộc.
"Alo?"
[Mày làm gì giờ mới bắt máy?"]
"Em đang uống nước."
[Uống cái đéo gì lâu vậy?]
"Anh nghĩ nước dâm khi lên đỉnh ra nhanh lắm à? Mà đối với Nhu Nhu thì có thể lắm."
[....]
Thẩm Dương cười đểu hỏi "Anh gọi có việc gì?"
Trì Châu bên kia tức giận đấm tay lên bàn.
[Mày bay qua đây, có chuyện gấp.]
Nói xong liền cúp máy không chờ Thẩm Dương nói câu nào.
Bên kia, Trì Châu móc cặc ra thủ dâm, khi điện em trai hắn, hắn còn nghe tiếng thở hổn hển của Nhu Nhu, dương vật xa lồn nhỏ mấy tiếng liền không chịu nổi mà ngóc đầu lên.
"Ân...Trì Châu ạ?"
Thẩm Dương xoa bóp bờ mông quyến rũ của cậu ờ một tiếng.
"Chắc mai anh sẽ đi qua đó."
Nhu Nhu buồn bã gật đầu.
Cậu sẽ phải ở nhà một mình rồi.
"Á. Anh làm gì vậy?"
Thẩm Dương banh lồn dâm ra, dùng lưỡi liếm tiếp lên lỗ tiểu.
"Mai anh đi rồi, Nhu Nhu phải cho anh làm theo ý mình chứ."
Ngón tay đâm chọc vào lỗ lồn ra sức khoáy đảo bên trong.
Nhu Nhu run rẩy nắm chặt ga giường, nước miếng chảy ướt cả gối nằm.
"Nhu Nhu rên dâm cho anh nghe đi."
Cậu cảm thấy anh sắp đi nên cũng đành chiều theo.
"Ân...ha....sướng quá, ân...chỗ đó...á"
"Chỗ này sao?"
Thẩm Dương dùng lực tay đẩy mạnh vào điểm mẫn cảm trong lồn cậu.
"A...chậm...nhẹ...dừng đã....aa...sắp rồi, khoan....cầu xin anh...ân...ha...ưm...em sắp rồi...chết mất."
Thẩm Dương mút mạnh lên lỗ tiểu, hắn muốn cậu phải tè giằm ra.
Tiếng nước nhóp nhép, tiếng rên rĩ vang khắp căn phòng. Bên ngoài những người hầu làm việc cũng có thể nghe thấy rõ. Thẩm Dương muốn tất cả phải biết Nhu Nhu quan trọng như thế nào. Chứ để không có ai ở nhà cậu lại bị ăn hiếp.
"Thẩm Dương...ân...hưm...chậm thôi."
"Kêu chồng."
"Ân...ưm...ứ...chồng ơi...nhẹ thôi."
Thẩm Dương như phát điên càng ra sức đâm ngón tay vào. Lồn dâm chảy nước liên miên.
"Em...ưm...ứm...dương...vật..."
"Em muốn con cặc của anh à?"
Nhu Nhu xấu hổ gật đầu.
Thẩm Dương rút tay ra, vuốt vuốt con cặc cạ xát lồn dâm, hắn thô bạo đâm thọc vào lỗ lồn. Nhu Nhu giật mình rên lớn lên.
"A...đột nhiên....đâm...á...a...đừng nhấp....một tí nữa....á...â...hư....ha"
Thẩm Dương ra sức rút cặc ra rồi đâm vào sâu bên trong. Lồn dâm được con cặc giã như vui mừng mà tiết nước ra. Nhu Nhu chìm đắm trong cơn sung sướng thì chợt giật mình lại.
"Lật...á...a...lật em lại...hưm...ha...ư"
Thẩm Dương dập điên cuồng hỏi cậu muốn đi vệ sinh à?
Nhu Nhu gật gật đầu.
Thẩm Dương thầm nghĩ không uổng công nãy giờ hắn liếm lỗ tiểu.
Thẩm Dương lật cậu lại, nhưng động tác vẫn không dừng mà còn tăng tốc thêm. Nhu Nhu run rẩy không nói nổi, cứ mở miệng ra là miếng rên càng lớn hơn. "Em tiểu cho anh xem nào."
Nhu Nhu xấu hổ lắc đầu.
Hắn chắt lưỡi một cái, kéo tấm mền lại gần lỗ tiểu, Nhu Nhu cảm thấy bất an. Quả thật là Thẩm Dương đã cầm lấy tấm chăn trắng mà cọ xát mạnh vào lỗ tiểu, ngón tay thô bạo ấn vào bụng giữa, hình dáng con cặc lúc ẩn lúc hiện trên phần bụng trắng nõn đầy dấu cắn dấu hôn.
Nhu Nhu ưỡn người một cái, lỗ lồn tuôn trào ra nước dâm, lỗ tiểu do được cọ xát cũng bắt đầu chảy nước ra, dương vật bắn tinh đầy lên bụng.
Thẩm Dương từ từ buông chăn ra, nó đã bị ướt đầy nước tiểu của Nhu Nhu.
Mặc cho lỗ lồn vẫn đang cao trào, hắn tăng nhanh động tác, quy đầu đập vào cổ tử cung rồi rút ra, rồi lại chọc vào.
"Ân...tử...cung...ân..ư...sướng quá... chồng ơi....á...á...á"
Thẩm Dương bắn đầy tinh dịch vào tử cung, bụng nhỏ nhô lên một tí, chữ 'chồng' của cậu làm hắn mất kiểm soát mà bắn ngay lập tức. Hẳn một phút sau dương vật mới bắn xong.
Làm tình từ sáng đến chiều. Nhu Nhu mệt lã người. Thẩm Dương bế cậu vào tắm rửa sạch sẽ. Lúc đi ra trời đã chuyển sang tối đen.
Thật quá đáng, đến cả tắm vẫn còn đụ cậu không ngừng.
Nhu Nhu trừng mắt nhìn tên đã đụ mình đến nhức cả người đang vui sướng đút cậu ăn.
"Nhu Nhu đừng trừng nữa, cặc anh sắp cứng rồi này."
Nhu Nhu tức giận thu lại ánh mắt. Ngoan ngoãn ăn xong liền đòi đi ngủ.
Người hầu dọn dẹp 'hiện trường' xong cũng lui ra. Thẩm Dương bế cậu lên giường, hôn nhẹ lên trán cậu.
"Nhu Nhu đợi tí nha"
Thẩm Dương đi vào phòng đựng đồ lấy ra một thùng lớn.
Nhu Nhu ngồi dậy khó hiểu nhìn anh.
"Anh sợ đi em sẽ thèm cặc nên mang một ít món qua."
Nhu Nhu tức giận ném gối lên người Thẩm Dương rồi trùm chăn ngủ luôn.
Cậu đã được hai anh em hắn nuông chiều nên đã bắt đầu biết giận dỗi.
Thẩm Dương cười ha hả, leo lên giường ôm chặt cục bông mà ngủ.
_______________________________________
Trì Châu chưa được lên hình nhiều..... Anh cảm thấy mình như bị Nhu Nhu lãng quên.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro