NT:(2)
Editor/beta: vitzero
___
[Điều người viết muốn nói:]
Khi người đọc nói với tôi, tôi phát hiện ra tên Hàn Song ở chương trước viết sai. . .
Vụng về. . . Tôi đã thay đổi nó rồi, haha
Nếu bạn có bất kỳ câu hỏi nào, vui lòng để lại dưới bình luận cho tôi ~
-----chữ-----
Ngụy Thiên Thần ngạc nhiên khi thấy ký túc xá vẫn còn người, liền hỏi: “Sao cậu chưa đi thực tập ?” Hóa ra hai người còn lại trong ký túc xá đã tìm được công ty thực tập và chuyển đi. Còn Ngụy Thiên Thần trở thành thực tập sinh ở công ty của gia đình, lần này trở về là để thu dọn đồ đạc chuẩn bị dọn ra ngoài.
Về phần Hàn Song, Ngụy Thiên Thần đối với y thật sự rất tốt, cứ thấy thứ gì ngon, cái gì vui đều nghĩ đến y, Ngụy Thiên Thần không biết vì sao mình lại thích y nhiều đến vậy, và chính y trong suốt ba năm qua có thể là y giả vờ không biết tình cảm của hắn hoặc y vốn là thẳng nam nên chẳng suy nghĩ được thứ gì sâu xa, suốt ba năm qua cái gì cũng không hiểu, cả hai đã có một khoảng thời gian ở cạnh nhau nhưng Ngụy Thiên Thần chưa từng làm gì đi quá giới hạn. Đặc biệt là sau khi biết y đã có bạn gái, hắn đã hoàn toàn từ bỏ Hàn Song, tính tình hắn tương đối lãnh đạm không thích tranh giành , bản thân hắn là phú nhị đại không lẽ suốt đời không thể tìm được người mình thích? Vì vậy, gần đây hắn không chủ động đi tìm Hàn Song mà cho Hàn Song nhiều thời gian hơn để ở bên bạn gái.
Hàn Song từ lời nói của Ngụy Thiên Thần biết được, cả bốn người trong ký túc xá, ngoại trừ anh, đều đã tìm được đơn vị thực tập và bắt đầu làm việc. Y là người duy nhất bận rộn dành thời gian cho bạn gái đến nỗi hoàn toàn quên mất chuyện này. Nhưng trong lòng Hàn Song, chắc hẳn bạn gái của y quan trọng hơn việc thực tập của y rất nhiều. Sau khi thành thạo thuật thôi miên, y nên làm gì tiếp theo đây?
Ngụy Thiên Thần vừa lúc ở trước mặt y, trong ký túc xá không có người nào khác, sao y không dùng hắn để luyện tập?
Hàn Song nghĩ đến đây, cầm mặt dây chuyền lên, thận trọng gọi: "Ngụy Thiên Thần."
Ngụy Thiên Thần đang thu dọn quần áo thì nghe thấy Hàn Song vốn luôn ngượng ngùng đột nhiên gọi mình, hắn có chút kinh ngạc, quay đầu lại hỏi: "Sao vậy?" Y đưa mặt dây chuyền đến trước mặt hắn, trong miệng lẩm bẩm: " Cậu bắt đầu cảm thấy choáng váng... ý thức không rõ ràng... Cậu đã bị tôi thôi miên..."
Ngụy Thiên Thần kìm nén cơn tức giận, đang định rút chiếc mặt dây chuyền trong tay y ném đi, nhưng vật đó lại khiến hắn choáng váng. Chỉ nghe Hàn Song thấp giọng lẩm bẩm: "Sao lại không có tác dụng? "
Ngụy Thiên Thần lúc này cảm thấy có chút thú vị, hắn không biết Hàn Song sau khi thôi miên hắn muốn làm gì, vì vậy hắn vô cảm chờ đợi Hàn Song tiếp tục.
Ngụy Thiên Thần trên mặt không có biểu tình gì, Hàn Tụng cho là mình đã thành công thôi miên hắn, y cất mặt dây chuyền, thận trọng gọi: "Ngụy Thiên Thần?" Đồng thời vẫy tay trước mặt Ngụy Thiên Thần, nhưng hắn cũng không có phản ứng. Hàn Song thở phào nhẹ nhõm.
Y kêu Ngụy Thiên Thần ngồi ở mép giường, còn y thì đứng đối diện với hắn , yếu ớt nói: "Ngụy Thiên Thần, cậu đã bị tôi thôi miên. Từ nay về sau tôi sẽ là chủ nhân của cậu, cậu là nô lệ ATM của tôi. Bây giờ cậu hãy gọi tôi là chủ nhân...?" Ngụy Thiên Thần tức giận đến mức muốn bật cười, đứa trẻ ngốc nghếch này thôi miên hắn chỉ để làm chủ nhân của hắn?
Hàn Song nhìn thấy Ngụy Thiên Thần nhướng mày nhưng không lên tiếng, tưởng thôi miên đã thất bại nên nhanh chóng lấy mặt dây chuyền ra lắc lắc, lẩm bẩm: "Cậu đã bị tôi thôi miên...thư giãn...thư giãn."
Ngụy Thiên Thần bộ dáng cún con nhìn Hàn Song , nghĩ thầm, quên đi, cứ chơi với y vậy. Hắn miễn cưỡng thấp giọng kêu lên: "Chủ nhân."
Hàn Song nghe xong liền thở phào nhẹ nhõm bắt đầu bắt tay vào công việc. Sau đó y lại gần Ngụy Thiên Thần, nũng nịu nói: "Ngụy Thiên Thần, cậu có thể chuyển cho chủ nhân 3000 tệ không... Cứ coi như tôi mượn của cậu đi." Ngụy Thiên Thần không ngờ y bày nhiều trò như vậy cũng chỉ để mượn tiền hắn, suýt chút nữa tức đến cười to. Nhưng sau đó hắn nghĩ lại, gia đình Hàn Song quả thực tương đối nghèo, có lẽ y có điều gì đó muốn giấu giếm. Trong lòng hắn khẽ thở dài, tuy hắn muốn bỏ đi tình cảm với Hàn Song nhưng hắn vẫn không nỡ nhìn cậu phải chịu khổ chỉ đành mềm lòng giúp đỡ.
Hắn vô cảm lấy điện thoại di động ra, tìm tên Hàn Song trong WeChat, nhập 3000 rồi chuyển khoản cho y. Đang định nhập mật khẩu, hắn đột nhiên trợn mắt và khóa điện thoại di động lại.
Hàn Song thấy 3000 sắp đến, Ngụy Thiên Thần đột nhiên ngừng cử động, trở nên lo lắng: "Cậu, cậu, cậu... Vì sao không nghe lời chủ nhân mình? Cậu còn chưa chuyển tiền cho tôi đâu!" Ngụy Thiên Thần sắc mặt không biểu tình, trả lời: "Mặc dù tôi là nô lệ ATM của chủ nhân, nhưng tôi trước hết phải nhận được cái gì đó thì mới chuyển tiền cho chủ nhân được."
Hàn Song không biết nô lệ ATM vận hành như thế nào, y chỉ được nghe qua loa trên mạng, bây giờ Ngụy Thiên Thần nói ra, y liền tin, cau mày rụt rè hỏi: " Cậu muốn thế nào?"
Ngụy Thiên Thần nhìn Hàn Song từ trên xuống dưới, cuối cùng ánh mắt dán chặt vào cánh môi mềm mại của y: “Muốn chủ nhân chủ động hôn tôi.” Hàn Song nghe vậy, mặt đỏ bừng, không khỏi xấu hổ. Y không nghĩ tới Ngụy Thiên Thần trông có vẻ tử tế lại vô cùng vô liêm sỉ. Ngụy Thiên Thần thì ra là gay, thật kinh tởm!
Nhưng... nếu không hôn người này thì hắn sẽ không cho y tiền, không có tiền thì y không thể mua quà sinh nhật cho Hà Vi Vi. Y nên làm gì bây giờ? Hàn Song rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan. Ngụy Thiên Thần nhìn vẻ mặt bối rối của Hàn Song, hắn vững vàng ngồi ở mép giường, không hề vội vàng, suýt chút nữa đã bắt chéo chân.
Hàn Song suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng cũng tự an ủi mình, chỉ là vì tiền thôi, đừng suy nghĩ sâu xa. Hơn nữa, trước khi quá trình thôi miên kết thúc, Ngụy Thiên Thần sẽ quên hết những gì đã xảy ra trong lúc thôi miên , như vậy mọi chuyện liền trở nên dễ giải quyết.
Hàn Song tự mình suy nghĩ một lát rốt cuộc cũng hạ quyết tâm. Y từ từ tiến lại gần Ngụy Thiên Thần, hai chân của Ngụy Thiên Thần dang rộng, ngồi thẳng, y không còn cách nào khác chỉ có thể luồn vào giữa hai chân hắn, cúi người ,hôn lên đôi môi mỏng của Ngụy Thiên Thần.
Hàn Song muốn hôn hắn rồi rời đi ngay, dù sao nụ hôn giữa y và Hà Vi Vi chỉ là môi chạm môi. Không ngờ môi y vừa áp lên môi hắn, Ngụy Thiên Thần đã ôm lấy y, để y ngồi lên đùi hắn , y muốn giãy dụa trốn đi, nhưng Ngụy Thiên Thần ôm y rất chặt, lưỡi cũng xâm nhập vào miệng y. Khoang miệng bị chiếm mất không gian, cướp lấy không khí bên trong,cả hai không ngừng khuấy động đầu lưỡi, nụ hôn giữa hai người phát ra tiếng “tsk tsk”.
Sau khi bị Ngụy Thiên Thần hôn,Hàn Song toàn thân mềm nhũn , y không còn sức giãy giụa, thậm chí y còn không để ý có một bàn tay đang chạm vào mông mình. Ngụy Thiên Thần chạm vào cái mông to tròn mềm mại của Hàn Song, từ rất lâu về trước hắn đã muốn nắn bóp nơi này, nhưng trước giờ chưa từng có cơ hội, bây giờ khi được chạm vào lại cảm thấy nó vô cùng mềm mại, trái ngược hoàn toàn với cơ thể gầy gò của Hàn Song. Hắn dùng sức xoa nắn cặp đào chín mọng xuyên qua chiếc quần mỏng, Hàn Song bị cọ xát đến nóng bừng,lỗ lồn bên dưới không khỏi rỉ ra dục vọng, y không kiềm được rên rỉ , giống như mèo con đang động dục.
Sau khi hôn xong, lưỡi của Ngụy Thiên Thần đã rút ra khỏi miệng Hàn Song, trước khi Hàn Song kịp nhận ra, chiếc lưỡi mất đi người bạn tâm giao bèn hé ra ngoài yếu ớt treo lủng lẳng ở khóe miệng, hai người được kết nối bằng sợi chỉ bạc đầy ái muội , nhìn thấy cái lưỡi của mình đang theo đuổi hắn , y đỏ mặt xấu hổ, tức giận đẩy Ngụy Thiên Thần ra, cũng lùi lại vài bước, hung hăng nói: “Hiện tại cậu có thể đưa tiền cho tôi chưa?"
Ngụy Thiên Thần từ nụ hôn của y mà thưởng thức được thân thể hồng hào cùng đôi môi sưng mọng của Hàn Song, vô cùng hài lòng. Hắn nhịn cười rồi chuyển tiền cho Hàn Song.
Sau khi Hàn Song thấy tiền đã đến, y hung tợn trừng mắt nhìn Ngụy Thiên Thần, lấy điện thoại di động của Ngụy Thiên Thần xóa lịch sử chuyển khoản. Sau đó y ra lệnh : "Tôi đếm 3, 2, 1, cậu sẽ tỉnh lại. Sau khi cậu tỉnh lại, cậu sẽ quên hết những gì đã xảy ra trong lúc thôi miên." Nhìn thấy trạng thái của Ngụy Thiên Thần bắt đầu thay đổi , y quay người cầm lấy điện thoại di động của mình chạy ra khỏi ký túc xá.
Ngụy Thiên Thần nhìn y bỏ chạy không khỏi bật cười, vừa rồi vẻ mặt xấu hổ bất đắc dĩ của Hàn Song làm hắn thật hài lòng. Hắn nằm trên giường chậm rãi suy nghĩ, không định cử động nữa. Hắn muốn xem liệu việc thôi miên của Hàn Song có tiếp tục hay không.
Suy nghĩ một lúc, hắn ngồi dậy, đang định làm việc khác thì chợt phát hiện có một chất lỏng nhớp nháp pha với mùi mồ hôi không rõ thấm ướt ống quần hắn ngay nơi mà Hàn Song vừa ngồi. Ngụy Thiên Thần vô thức nheo mắt lại, hận không thể chờ được đến lúc Hàn Song lần nữa tới thôi miên hắn. Lần tới hắn nhất định xem kỹ hơn thứ gì đã để lại vệt nước trên quần hắn.
___
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro