Chap 5: lồn sướng mà lòng lo
Chap 5
Cô ba nhíu mày, tỏ vẻ khinh bỉ. Trường Thành vốn là bạn học cũ của cô. Lúc đầu một đứa nhà nghèo như cậu chắc chắn sẽ không được đi học nhưng trong một lần vôn tình cậu bị ông cả nhìn trúng ưng mắt nên đầu tư cho cậu đị học. Rốt cuộc việc học chẳng đến đâu, cậu gả cho ông cả. Nói đúng hơn là bị mua về làm thiếp.
Trường Thành từ nhỏ đã xinh đẹp động lòng người, so với Mẫn dù cậu có đen nhẻm người đầy bùn thì vẫn nhỉnh hơn nó một chút. Không phải do Mẫn xấu mà do cậu quá đẹp, đẹp đến mức khi cậu chỉ là một đứa trẻ 10 tuổi đã bị ông cả đánh mắt tới. Lúc đầu ông bảo nhà ông ít con trai nên ông muốn nhận cậu làm con nuôi thì cả nhà 8 người cậu vui mừng không hết. Nhưng chỉ cậu biết, chỉ vì muốn gia đình có cái ăn mà ngày qua ngày cậu bị bàn tay bẩn thiểu đó vấy bẩn.
Lão ta lúc đầu chỉ sờ mó vì tưởng Trường Thành là con trai, nhưng sau khi chuyện cậu là người song tính bại lộ thì lão ngàn kế muốn ép cậu về làm thiếp. Đương nhiên cậu không chịu, cậu không muốn mình như con chim vành oanh bị nhốt trong chiếc lồng vàng. Người đời thường có câu "Hồng nhan thì bạc phận", năm đó tự nhiên mùa màn thất bác. Bình thường những người nông dân chỉ đủ ăn đủ mặc, vụ mùa thất khiến cho họ càng khổ sở hơn.
Nhà cậu Thành có tận 7 đứa con, cha thì mất sớm, chỉ có mẹ gồng gánh đêm ngày, nhưng cũng chính vụ mùa năm ấy, mẹ cậu cũng ngã xuống để cho cậu 6 đứa em, đứa lớn nhất cũng chỉ 11 tuổi. Đã vậy, con bé út còn mắc bệnh ho với khó thở, mỗi lần nó lên cơn là phải chạy lên tận huyện kiếm bác sĩ về, đương nhiên là cũng phải bỏ ra số tiền không hề ít.
Bảy anh em không tài nào mà lo cho nhau nổi, đến nỗi một củ khoai cũng chẳng có mà ăn. Đứa nào đứa đó cứ gầy đi hẳn, cực chẳng đã cậu Thành cũng đồng ý gả cho lão. Đúng như lời hứa, sau khi bước được vào nhà lão, lão lo cái út chữa bệnh, mấy đứa nhỏ ngày nào cũng cơm nước no đủ. Cả đám thấy vậy thì vui lắm, chỉ có thằng ba là biết anh nó nhục nhã nên bắt đầu chạy đi tìm việc kiếm tiền chuộc anh.
Bước vào căn nhà họ Từ quyền quý này cũng chẳng hạnh phúc là bao, ban ngày thì phải nhìn mặt bà lớn bà nhỏ, ban đêm lại chịu sự nhục nhã dằn vò của lão Từ. Nhưng người đời thì vẫn luôn chỉ chỏ, đến kẻ trong nhà ông Từ cũng chẳng ai để cậu vào mắt, sống hệt như một thằng hầu.
Cô ba tất nhiên là không biết điều đó, cô chỉ thấy cậu chính là kẻ quyến rũ cha mình và tìm cách chèo lên giường cha mình mà thôi. Để lại ánh mắt chán ghét lại cho cậu, cô cầm vali bước vào phòng đóng sầm cửa lại.
Thằng Mẫn sau khi được cậu Thành giải vây thì chạy nhanh vào vườn, đó là lối đi tắt để về phòng bếp chính. Chưa chạy được bao xa thì có bàn tay to lớn tóm nó lại.
"Ai?"
Nó kêu lên, một bàn tay khác bịt miệng nó lại.
"Suỵt!"
Cậu cả cười cười nhìn nó. Thấy gương mặt quen thuộc nó mới thở phào.
"Cậu làm con giật cả mình!"
"Em làm gì mà áo rách một đường đây?"
Cậu cả thò tay vào chỗ rách của áo nó mò lên mân mê đầu vú nó. Nó ư một cái, mặt đỏ bừng, tay nó nắm lấy tay cậu kéo ra.
"Con chạy nhanh quá áo mắc vào cành nên rách, cậu đừng thò tay vào nữa nó rách lớn hơn đó!"
"Rách thì vứt, mang cậu mua cho em cái khác."
Cậu cả nói rồi bắt đầu hôn nó một cái thật sâu. Hai cái lưỡi ẩm ướt quấn lấy nhau, kêu lên chóc chóc, nó bị hôn mà chân mềm nhũn lưng tựa vào thân cây. Tay cậu xoa bóp bầu vú nó một cách điêu luyện, thấy cái lỗ rách nhỏ quá, cậu cầm kéo một cái xẹt cái áo rách toang.
Dứt được bờ môi căn mọng của nó, cậu hôn lên cổ nó rồi di chuyển xuống từ từ, hôn lên vú nó, lên bụng nó. Cậu tụt quần nó xuống để lộ con cu nhỏ đăng dựng đứng, bên dưới là lấp ló cái lồn nhỏ xinh ướt đẫm. Cậu ngậm lấy cu nhỏ nó mà bắt đầu liếm láp.
"Đừng cậu...chúng ta đang ở ngoài mà..."
Thằng Mẫn mặt đỏ ửng, nó nắm tóc cậu kéo ra, mà cậu cứ như một em bé đang khát sữa mẹ mà bú liếm không dứt. Ngón tay thon dài của cậu xoa nhẹ hạt dâm khiến lỗ lồn ào nước, "khóc lóc" đòi cặc bự.
"Cậu ơi....cu em lạ quá....."
Thằng Mẫn cố kiềm tiếng rên rỉ,rồi nảy người lên một cái nó bắn đầy vào miệng cậu, cậu nuốt cái ực rồi thè lưỡi liếm khoé môi như còn thèm thuồng.
"Em cái gì cũng kêu lạ, nó là sướng không phải là lạ!"
"Cậu ơi...buông con ra a~ lỡ ai thấy...ưm..."
"Lo gì, thấy thì mình cưới thôi!"
Cậu cả nói xong cậu lôi con cặc bự gân guốt trong quần mình ra, cậu cạ nó lên cái lồn ướt đẫm của nó. Hạt dâm bị cặc bự cạ thì cứng ngắt, lồn múp phụt nước ra nhiều hơn.
"Không được a...lỡ..."
Cậu cả nhanh chóng chặn lời nó bằng cách lại hôn nó một cái. Bàn tay cậu không ngừng nắn bóp cái mông mềm của nó.
"Làm xíu thôi, cậu hứa là cậu làm nhanh mà."
Cậu vừa cạ cặc vừa dụ dỗ, thằng Mẫn trong lòng không muốn nhưng nó lại có cảm giác thinh thích cảm giác bị đụ giống hôm qua, lồn múp của nó thì lại đang khóc lóc đòi ăn cặc. Khờ dại lần nữa, Mẫn gật đầu. Chưa để nó chuẩn bị con cặc đã chui tọt vào trong.
Cái lồn ẩm ướt của nó hôm qua bị cậu đụ đến không khép miệng nổi nhưng nay lại bót chặt như lồn trinh. Nó cố kiềm nén tiếng rên, cậu cả thì hăng say thúc cặc vào lồn nó kêu bành bạch. Để nó ôm cái thân cây, cậu cầm một chân nó đặt lên vai rồi tha hồ mà đẩy đưa.
Thằng Mẫn phê đến trợn mắt, miệng đã bịt chặt nhưng vẫn phát ra tiếng rên khe khẽ như chó cái. Chợt đồng tử nó co lại, chỗ hai người chúng nó đang địt nhau là đối diện của cửa sổ phòng cô ba, mà cô ba thì đang ngồi đọc sách ở cửa sổ, chỉ cần cô ngẩn đầu lên thôi là sẽ thấy bộ dáng đĩ dâm của nó đang bị đụ.
Nó ứ ớ định nói cậu nhưng cậu lại thúc mạnh hơn, trúng điểm dâm của nó khiến lồn nó phụt nước như mưa. Nó không dám bỏ tay bịt miệng ra chỉ ư ử phản kháng.
"Cái lồn dâm nhỏ của em đã bị đụ đến đái xè xè rồi còn dãy dụa cái gì? Muốn cậu đụ em mạnh hơn à!"
Nó lắc đầu ngầy ngậy.
"Hay là miệng dưới ăn rồi miệng trên cũng muốn ăn?"
Con cặc to lớn của cậu cứ đâm hết tận gốc rồi lại rút ra đâm vào. Mỗi lần rút ra là coa thể thấy cặc bự đã bị bao phủ một tầng nước dâm. Bên này, thằng Mẫn nhắc cậu không được chỉ có nhìn chằm chằm cô ba thầm mong cô đừng ngẩn đầu lên. Nó lo muốn chết mà cậu cứ càng ngày càng hăng, chợt đầu cô ba từ từ ngẩn lên. Lúc ấy hình ảnh trước mắt cứ như dần tua chậm lại. Tim Mẫn thót lên một cái.....
Cô ba ngẩn đầu nhìn ra ngoài, vừa nãy cô mới vừa nghe vài tiếng động lạ, nhưng giờ ngẩn lên thì trông trơn. Bên ngoài xộc vào thứ mùi tanh tanh, khó chịu cô ba đóng cửa lại. Mai nhất định cô phải kêu đám hầu dọn dẹp vười mới được.
Về phần Mẫn, Mẫn được cậu cả bế vào bụi cây kịp thời, có lẽ vì quá lo sợ mà lồn Mẫn đái xè xè ướt cả quần áo cậu.
"Em giỏi quá ha? Dám đái lên người tôi cơ đấy!"
Mẫn sướng đến chợn mắt, lời cậu nói một chữ cũng chẳng nghe thấy. Đến khi nó định thần lại thì thấy cậu đang hiện ngang bế nó đi trong vườn, cặc của cậu thì vẫn đang trong lồn nó, còn quần của nó thì bị cậu cởi ra cầm trên tay. Mỗi bước chân, con cặc đều thúc vào tận cùng khiến nó không ngừng lên đỉnh. Nó sợ hãi, ôm chặt cổ cậu.
"Cậu ơi con lạy cậu..a..lỡ có ai nhìn thấy con chết cho cậu vừa lòng.."
Nước mắt nó ứa ra không ngừng van xin cậu cả.
"Tôi thấy cái lồn của em đang ăn cặc tôi sướng lắm mà, nước lồn chảy ra như lũ á!"
Con cặc cứ nhấp từng nhấp làm nó vừa sướng mà vừa sợ đến tột độ. Cuối cùng nó bật khóc, cậu cả thấy lại chọc nó khóc liền chạy nhanh vào phòng không dám thông thả đi bên ngoài nữa. Sở dĩ cậu thông thã như vậy là vì biết mai là dỗ nên đám hầu với cái bà lẽ, đám con gái ở nhà bếp chính hết rồi. Cậu chỉ muốn hù nó chút thôi, ai ngờ cục cưng của cậu dễ khóc vậy chứ.
————————
Cô ba với cậu Thành là cặp phụ nha mọi người
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro