Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 8: Hồ bơi

Mang thai làm Trần Nam trở lên khác lạ. Anh dường như ăn tất cả những thức ăn mà mình nhìn thấy. Kết quả là, lúc thai kì hơn tháng thứ bốn, anh đã tăng bảy cân. Trước bụng đã thành một đường cong lớn, mặc áo phông thì dễ nhìn thấy vô cùng, nhưng khi mặc tây trang vào thì cũng miễn cưỡng che giấu được, người khác không thể nhìn ra.

Sáng chủ nhật, hai người lái xe về nhà chính thăm ông cụ từ sớm. Ông cụ vừa nhìn thấy Trần Nam, liền kéo vào phòng khách chơi cờ. Tô Phương đành tranh thủ lên phòng, ngủ một giấc.

Khi Tô Phương tỉnh dậy thì đã thấy hơi đói, chắc sắp đến giờ cơm trưa, liền xuống nhà. Lúc đi qua phòng khách, thấy Trần Nam vẫn đang ngồi đánh cờ với ông cụ, trận đấu có vẻ diễn ra cam go.

Trần Nam đeo kính gọng vàng, mái tóc được chải cẩn thận, anh mặc một chiếc áo phông đơn giản, khoác ngoài một chiếc áo khoác mỏng, trên trán anh đang lấm tấm mồ hôi, hai lông mày thì nhíu chặt lại.

Tô Phương thấy trời cũng không quá nóng, là do mang thai nên nhiệt độ cơ thể anh cao hơn bình thường, lại thấy anh ngồi thẳng lưng, một tay đỡ ra đằng sau mới chợt nhớ ra là anh đã phải chịu đựng dáng ngồi này từ sáng.

Tô Phương tiến đến, thấy ông cụ vẫn chăm chú đánh cờ, khẽ bóp vai đấm lưng cho Trần Nam, mở miệng lên tiếng.

"Cụ ơi, để cháu đánh với cụ một ván."

"Vậy thì phải đợi cụ chơi xong với chú Nam đã."

Ông cụ không ngẩng mặt lên, mới chơi với cháu trai ông được mấy ván mà thằng nhóc này đã xen vào rồi.

Tô Phương thấy Trần Nam có vẻ sắp không chịu được nữa, liền nhanh tay hất đỏ bàn cờ của hai người rồi cười.

"Ơ thằng nhóc này..."

Thấy ông cụ giơ gậy lên định đánh mình, Tô Phương nhanh chóng kéo Trần Nam dậy, mình ngồi vào vị trí của anh.

"Đấy để cháu đánh với ông. Chúng ta chơi ván mới."

Ông cụ cũng nguôi giận, lập tức vui vẻ trở lại.

Trần Nam được giải thoát thì mừng thầm. Ngồi thẳng lưng suốt mấy tiếng đồng hồ làm lưng anh nhức mỏi vô cùng, trong phòng khách lại bật nhiệt độ hơn cao vì sợ ông cụ lạnh, làm anh nóng mà không dám cởi áo khoác, chỉ sợ ông cụ nhìn thấy bụng mình. Mấy tiếng trước đối với anh không khác gì tra tấn. Anh nhanh chóng đi lên phòng, đặt lưng xuống giường thư giãn.

Buổi chiều, hai người định về nhà từ sớm, nhưng ông cụ muốn giữ lại ăn tối, nhân lúc rảnh rỗi hai người xuống hồ bơi vận động.

Căn biệt thự này nằm ở ngay trong thành phố, được bố Trần Nam mua từ khi anh còn nhỏ, là một biệt thử kiểu cổ, có hồ bơi trong nhà.

Hai người không mang theo đồ bơi, đành mặc độc chiếc quần lót, nhảy xuống hồ bắt đầu vận động. Kể từ ngày mang thai, Trần Nam không sử dụng phòng tập nữa, vì vậy mà các bó cơ đã dần dão ra, không còn chắc khỏe như ngày xưa nữa.

Tô Phương vốn là kiện tướng bơi lội, cậu nhảy xuống nước liền biến thành con cá, bơi lội không biết mệt mỏi là gì. Trần Nam vốn dĩ bơi cũng rất giỏi, không vì thân hình trở nên cồng kềnh mà chậm lại.

Trần Nam bơi hai vòng bể liền thấy mỏi, ngâm mình nổi lên trong làn nước, cách bụng cũng nhô cao, lộ ra trong không khí.

Tô Phương tiến tới, áp tay vào chiếc bụng xoa nhẹ, bỗng nhiên cậu cảm thấy một chuyển động nhẹ bên trong, hình như đứa bé đá cậu một cái. Cậu không khỏi phấn khích kêu lên.

"Chú. Đứa bé chuyển động."

Trần Nam ngược lại cũng không có gì ngạc nhiên lắm, đứa bé là nằm trong bụng anh, anh cũng đã cảm nhận được nó chuyển động nhiều lần. Nhưng nhìn thấy khuôn mặt phấn khích của Tô Phương, anh không khỏi nở một nụ cười.

Tô Phương thấy Trần Nam cười thì hơi ngẩn người, cậu đặt một nụ hôn lên má Trần Nam, rồi đến cổ, rồi đến môi.

Hai người cứ ở dưới nước nồng nhiệt hôn nhau, tạo ra một bầu không khí vô cùng ái muội. Hô hấp Trần Nam dần trở lên dồn dập, ham muốn dường như tăng cao. Anh tóm lấy tay của Tô Phương trong làn nước, luồn vào trong quần lót của mình.

Tô Phương hiểu ý, hai tay trêu đùa nơi tư mật của Trần Nam, cảm nhận được người anh dập dềnh trong làn nước. Miệng Tô Phương hướng xuống dưới, nhẹ nhàng cắn mút đầu ti Trần Nam khiến hai đầu ti trở nên đỏ ửng, trông kích thích vô cùng.

Tô Phương để Trần Nam quay lưng về phía mình, hai tay đặt lên thành bể bơi, đứng một dáng đứng chắc, để anh không bị ngã. Cậu từ phía sau vòng một tay chơi đùa ngực anh, một tay còn lại giữ chắc lấy hông anh, nhẹ nhàng thúc từng cú vào trong.

Trần Nam cảm thấy nước bể bơi như tràn cả vào trong mình, từng cú thúc của Tô Phương chạm đến đúng điểm nhạy cảm, đầu óc đều nhão ra như nước, anh không còn suy nghĩ gì nữa.

Đứa trẻ trong bụng thấy hai cha mình đang làm chuyện mờ ám, ngoan ngoãn không động đậy.

Vào lúc Tô Phương thấy Trần Nam lên đỉnh rồi, phía trước anh phóng một dòng tinh trắng đục vào làn nước, hai mắt anh mơ màng, lưỡi anh bắt đầu không tự chủ mà thè ra ngoài, bỗng có người giúp việc đi vào.

Người giúp việc đứng ở góc phòng, chỉ thấy hai cái đầu đang nhô lên từ bể bơi, không thể nhìn xuyên qua làn nước, không hề biết chuyện gì đang xảy ra phía dưới, chị đặt hai cốc nước cam lên bàn rồi đi ra.

Tô Phương biết Trần Nam bị kích thích mà âm hộ đang bóp chặt dương vật của cậu lại, giải phóng ra một luồng tinh dịch đậm đặc. Lúc rút dương vật ra thì dài tinh cũng chảy ồ ạt ra, hòa lẫn với nước trong bể bơi.

Trần Nam biết bể bơi này một tuần thay nước một lần, may là không có ai sử dụng, trong đầu tự dưng thấy xấu hổ.

Lúc lên bờ hai chân Trần Nam vẫn còn hơi run, quần lót bị kéo xuống dưới một chút vẫn chưa được kéo lên. Tô Phương mang cốc nước cam đến cho anh, hai người cùng nhau lên phòng.

Phòng ngủ này vốn là phòng ngủ khi còn bé của Trần Nam, cách bài trí cũng không khác gì lúc xưa, ở giữa có một chiếc giường lớn, xung quanh là bàn học, giá sách và sô pha. Đồ đạc đa số làm bằng gỗ, trông không có gì đặc biệt.

Trần Nam biết được Tô Phương chưa thỏa mãn, giữa hai chân vẫn độn lên thàn đống, liền nằm trên giường, kế chiếc gối đằng sau lưng, dang hai chân rộng nhất có thể. Tô Phương cũng trèo lên giường theo, dùng tay lật người Trần Nam lại, để ai quỳ chổng mông trên giường.

"Chú. Cháu muốn chơi lỗ hậu."

Tô Phương nhìn hai bờ mông căng tròn của Trần Nam, không để anh phản đối. Cậu biết anh vẫn luôn không thích chơi hậu môn. Không phải hai người chưa làm bao giờ, nhưng có lần nào cuồng nhiệt quá, Trần Nam sung sướng không tự chủ được bản thân mình, không điều khiển được cơ vòng phun cả phân ra ngoài. Kể từ đấy thì hai người chưa từng dùng lại lỗ hậu.

Trần Nam chưa kịp phản đối, đã thấy những ngón tay lành lạnh vuốt ve bờ mông mình, dần dần hướng đến nơi kia. Tô Phương dùng ngón tay miết từng nếp nhăn ở ngoài, mân mê nơi đó một lúc lâu. Sau đó lấy lọ bôi trơn ở tủ đầu giường, đổ ra đầy hai tay.

Lọ bôi trơn này vốn là để quên ở đâu, Trần Nam vẫn sợ bị người giúp việc phát hiện, không ngờ không những không bị phát hiện, mà hôm nay còn có cơ hội dùng đến.

"Oh..."

Cảm giác một ngón tay của Tô Phương thọc vào trong, mang theo gel lành lạnh xộc thẳng lên não của Trần Nam. Anh thấy hơi thốn, chưa kịp chuẩn bị đã thấy ngón tay tiếp theo đi vào.

Một tay Trần Nam ôm bụng tròn trịa, một tay chống xuống dưới, sợ rằng nếu ngã xuống đệm sẽ tổn thương đứa trẻ.

Chả mấy chốc Tô Phương đã cho đủ bốn ngón tay vào, lỗ hậu giãn rộng ra, nước dâm lại chảy ra từ âm hộ, tràn trề.

"Chú. Cháu chuẩn bị tiến vào"

Tô Phương vừa nói xong thì Trần Nam đã thấy bao quy đầu cọ cọ vào âm vật mình, rồi để trước cửa hậu môn, chuẩn bị xông vào.

"Ưm. Vào đi..."

Bao quy đầu to lớn đi đến, xuyên qua lỗ hậu, từ tiến vào trong một cách mượt mà. Tô Phương vẫn không quên âm hộ, hai bàn tay tiến vào thay nhau an ủi nó.

Trần Nam cảm nhận được hai lỗ của mình đều được chơi đùa, cảm giác vô cùng sung sướng, nước dãi chảy dài từ miệng ra ngoài.

"Phương... Phương... Sướng..."

"Vậy để cháu cho chú sướng hơn..."

Tô Phương nói là làm, thúc mạnh dương vật vào lỗ hậu, những đường gân nổi lên chạm vào vách thành, ma sát nổi lên, khoái cảm dần xâm chiếm.

"OH! Chú ra..."

Trần Nam hét lên, cũng không sợ người khác nghe thấy, dương vật phái trước ngửng đầu áp vào bụng, bắn ra một dòng tinh dịch.

Tô Phương vẫn chưa cao trào, tiếp tục di chuyển, hai tay đã đặt lên bụng của Trần Nam, vuốt ve.

Trần Nam bị đâm đến mơ hồ, đầu óc quay cuồng, phía trước cảm thấy trướng, muốn ra.

"Chú. Cháu ra đây..."

Tô Phương nói rồi đẩy một cú mạnh, người Trần Nam hơi chao đảo. Cảm nhận được dòng tinh dịch đặc sệt nóng hổi chảy thẳng vào bên trong mình, hậu môn co bóp để đẩy dương vật ra.

Tô Phương nằm vật xuống giường, ôm Trần Nam vào lòng. Chiếc bụng của anh nhô lên, đụng đến bụng của cậu, làm dương vật của cậu cương cứng. Cậu lại muốn làm lần nữa.

Lúc Trần Nam tỉnh dậy, trời đã tối. Tô Phương đang ngồi trên bàn học đọc sách rất chăm chú.

"Đến giờ cơm chưa?"

"Cụ ra ngoài rồi ạ, dặn chú với cháu ăn cơm rồi về."

Trần Nam cũng cảm thấy hơi đói, hai người cũng nhau xuống dưới lầu ăn tối. Đang ăn cơm, Tô Phương có điện thoại, cậu ra ngoài nghe.

Điện thoại hiển thị số lạ, cậu nhấn nút nghe, thấy đầu dây bên kia vang lên giọng nữ.

"Alo. Tô Phương à... Tớ là Lâm Uyên. Tớ có chuyện này muốn hỏi cậu."

"Cậu nói đi."

"Cậu có thể cho tớ... mượn một ít tiền được không? Tớ thực sự cần gấp."

Nghe thấy con số Lâm Uyên nói ra, Tô Phương nhíu mày lại. Mặc dù Trần Nam cho cậu nhiều tiền, nhưng cậu thực sự không có nhiều tiền đến thế, liền nói lời từ chối.

"Hay cậu thử hỏi Hiến Thành xem sao. Tớ xin lỗi."

Đầu dây bên kia nghe thấy thế thì im lặng, một lúc lâu sau mới có tiếng trả lời.

"Vậy... xin lỗi vì đã làm phiền cậu."

Tô Phương tắt máy, đi vào nhà. Trần Nam nhìn theo bước chân của cậu qua cửa sổ, lặng lẽ ăn tiếp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro