Chương 33
Nghĩ đến cặc bự của em trai rồi thủ dâm bắn ra / Làm xong lại hối hận
Từ ngày cho Kỷ Hoài một trận tơi bời, rồi người nhà họ Kỷ đưa Kỷ Hoài đi, Tưởng Lệ không còn gặp lại cậu nữa.
Anh vẫn đến công trường làm việc như bình thường, tan làm liền đi uống rượu với đám công nhân nghe họ buôn chuyện, uống đến say mèm mới về, tắm cũng lười tắm, cắm đầu đi ngủ, ngủ đến hôm sau mới tắm rửa qua loa rồi đến công trường. Ngày qua ngày, chỉ chớp mắt nửa tháng đã qua.
Cuộc sống bỗng dưng thiếu đi một người, không có ai sẽ nấu cho anh một chén canh giải rượu mỗi khi anh uống say, cũng không có ai sẽ giặt quần áo giúp anh, lúc anh đói sẽ nấu cho anh một tô mì trứng nóng hôi hổi.
Tưởng Lệ đã quen với chuyện ngủ hai người, khi đối mặt với chiếc giường rộng lớn trống không, khó tránh khỏi cảm giác không thích ứng được. Có lúc đang mơ mơ màng màng sẽ gọi tên Kỷ Hoài theo phản xạ, không nhận được lời đáp lại anh mới sực nhớ tới, à, ra là Kỷ Hoài đã đi rồi.
Trước đây anh luôn khịt mũi coi thường những kẻ chia tay là sống dở chết dở. Giờ đến phiên mình, cho dù anh có cố chấp không chịu thừa nhận thế nào, có một vài thứ vẫn rất khác biệt.
Tưởng Lệ bắt đầu thường xuyên hồi tưởng lại những chi tiết nhỏ khi anh và Kỷ Hoài còn ở bên nhau. Trong giấc mộng nửa đêm mơ thấy những đêm nồng nàn say đắm ấy, cái lỗ đã được tinh dịch ủ chín lại ập đến cảm giác ngứa ngáy từng cơn khiến người ta khó có thể nhịn nổi.
Nếu anh còn tỉnh táo, Tưởng Lệ sẽ cố đè khao khát thủ dâm xuống, cứ dùng cách như tự tra tấn trước đây là lấy nước lạnh để rửa cái âm hộ dâm loàn này, dùng nó để giảm bớt sự khó chịu của cơ thể. Nhưng hầu hết thời gian, đặc biệt là "chào cờ" lúc nửa tình nửa mê, dương vật anh sẽ ngóc đầu dậy, cọ xát thịt lồn trống rỗng cách vách.
Tưởng Lệ lúc này khó chịu xoắn hai chân lại, gậy thịt cương cứng đẩy quần lót nên thành một túp lều nhỏ. Thực sự không thể chịu nổi cơn ngứa ngáy như có một đám kiến bò tán loạn, Tưởng Lệ mơ mơ màng màng đặt tay lên quần lót, ma sát thật nhanh, càng lúc càng nhanh, quần lót thậm chí chui vào khe lồn, âm đạo chảy dâm thủy róc rách thấm ướt nhẹp cả quần lót.
"Hưm a..."
Một tiếng than nhẹ đau đớn bật ra từ giữa đôi môi run rẩy của anh, Tưởng Lệ ma sát không có quy tắc gì một lúc lâu sau, âm vật đã sưng lên, môi lồn ngứa ran không chịu nổi nhưng vẫn không thể giảm bớt được cảm giác ngứa ngáy sắp khiến người ta phát điên kia.
Anh chưa hoàn toàn tỉnh táo, chỉ thủ dâm một cách vụng về cả buổi trời, cuối cùng mới nhớ tới có thể đút tay vào trong quần lót, vội luồn vào, tách môi bé đã ướt đầm đìa, nôn nóng đút tay vào khuấy tung lồn mình lên, nắc mạnh tạo ra tiếng nước òm ọp òm ọp.
Trước đây lúc có Kỷ Hoài, đời nào mà Tưởng Lệ cần phải thủ dâm để giải tỏa dục vọng chứ, cho nên anh hầu như chẳng có chút kỹ thuật gì. Ngón trỏ và ngón giữa cùng đút vào cái bướm, lặp lại động tác nắc, khuấy đến mức âm đạo vừa nhức vừa ngứa, lại còn hơi căng tức, chẳng sung sướng gì mấy.
Không có cách nào, bím Tưởng Lệ quá non, đừng thấy chảy nhiều nước thế, đút hai ngón tay vào đã thấy đầy ắp rồi. Anh quá nôn nóng muốn lên đỉnh cho nên cắm rút một cách loạn xạ, móc sưng lồn lên nhưng vẫn không ra được.
Cuối cùng, Tưởng Lệ chỉ có thể tự tưởng tượng, tưởng tượng Kỷ Hoài đang địt mình bằng cái buồi khủng của cậu, con hàng vừa thô vừa dài lấp đầy cái lồn bót, mạch máu đập thình thịch trên thân cặc sẽ cọ xát với vách trong của anh từng chút một...
Tưởng Lệ đột nhiên duỗi thẳng hai chân, ngón chân cuộn lại, ra sức dập vào bím nộn, cái lồn đĩ đượi co bóp kịch kiệt bú chặt lấy ngón tay, từng nếp gấp trơn ướt đè ép chồng chất lên những đốt ngón tay thô kệch, "Ưm a... Kỷ Hoài chậm thôi, a a a... Anh không chịu được..."
Trong trí tưởng tượng của anh, Kỷ Hoài đang dập cái lồn của anh cực kỳ thô bạo, nắc vừa hung ác vừa tàn nhẫn, cái lỗ địt thậm chí không kịp co bóp đóng mở phối hợp với nhịp nhấp cặc. Mặt Tưởng Lệ ửng hồng, rên rỉ phóng đãng, ngón tay dập nhanh như bay, đến cuối cùng tuột phắt quần lót xuống mắt cá chân, banh rộng hai chân, đút ba ngón vào điên cuồng móc cái lồn hồng hào ngọt nước.
Phụt phụt.
Giữa tiếng nước lồn lép nhép vang dội, Tưởng Lệ thè lưỡi say mê thét lên, ưỡn ngực thật cao, hai núm vú dựng đứng run rẩy mãnh liệt trong không khí.
"A a a... Bắn ra hết rồi..."
Nước mắt của cảm xúc mãnh liệt trào ra khóe mi, mắt Tưởng Lệ trợn ngược, sau một cú thúc cực mạnh, nước bọt chảy ra cùng một tiếng rên gợi cảm cao vút.
Cái bướm dâm loàn co thắt cắn chặt ngón tay mà run bần bật, âm đạo co rồi lại bóp, cuối cùng thả lỏng, chất lỏng trong suốt ngọt ngào phun trào từ sâu trong âm đạo.
Có lẽ do quá nóng, trong lúc ý thức mờ mịt Tưởng Lệ vội vàng rút ba ngón tay ướt dầm dề ra, dâm thủy ngập lồn lập tức bắn ra như dòng suối trong lúc âm hộ giật điên cuồng, khiến dâm thủy chia thành nhiều tia bắn phùn phụt ra, quá trình cực khoái kéo dài suốt mấy chục giây.
Đến khi bắn xong, người đàn ông này uốn éo trên giường như đã hư nát, dương vật lắc lư một cách phóng đãng giữa trong trung, chất lỏng trong suốt từ tuyến tiền liệt rỉ ra từ lỗ niệu đạo.
Ý thức của Tưởng Lệ đã mù mờ, không biết mình vừa rồi đã đĩ điếm đến mức nào, lên đỉnh sảng khoái đến thế vẫn không thực sự giải tỏa được sự trống rỗng sâu trong cơ thể, nó cần phải được lấp đầy bởi một vật thô hơn to hơn.
Anh vừa thấy sướng vừa thấy khó chịu, nằm trên giường run bần bật sau cơn cực khoái một lúc lâu, đôi mắt đen láy đong đầy nước. Vừa nắm lấy dương vật cường tráng sục lên sục xuống, vừa kẹp chặt lồn non, vân vê hột le đĩ thõa cứng như đá, cho đến khi dương vật và âm vật cùng lên đỉnh một lúc, âm đạo co bóp đạt được một cơn cực khoái nho nhỏ, Tưởng Lệ mới cong người lại, đè lại bụng dưới đau nhức thở hổn hển từng hơi một ——
Đó là do âm đạo co bóp liên tục trong khoảng thời gian quá lâu mà vẫn chưa bú được con cặc nào.
Anh cuộn tròn cơ thể trần trụi, thở hồng hộc một lúc lâu, mồ hôi rịn ra trên từng thớ cơ chắc nịch bóng loáng, chậm rãi chảy xuống theo đường cong mượt mà của cơ thể, đôi mắt đen không còn sự sắc bén ngày xưa, mà thay vào đó bị nhuộm màu dục vọng mơ màng. Cả cơ thể người đàn ông sau khi giải tỏa gợi cảm đến không tưởng, nhưng khía cạnh gợi cảm này người nào đó lại không có duyên được nhìn thấy.
Đến khi tỉnh táo lại, đôi mắt mờ mịt của anh ánh lên một tia xấu hổ và chán nản. Tưởng Lệ cũng không hiểu nổi mình bị làm sao vậy, tuần nào cũng sẽ có một hai ngày nứng đến phát điên, như dùng thuốc kích dục cực mạnh, cơn ngứa ngáy khó tả len lỏi dọc theo âm đạo vào trong xương tủy.
Đúng là điên thật rồi, anh vậy mà lại nghĩ tới Kỷ Hoài để thủ dâm, chẳng lẽ do cái lỗ nứng bị địt quen rồi, không có cặc là không sống nổi ư?
Nghĩ đến khả năng này, phừng một cái, mặt Tưởng Lệ đỏ bừng hết cả lên. Anh kéo lê tay chân bủn rủn đến phòng tắm, lặng lẽ rửa trôi hết dấu vết sau khi thủ dâm. Lúc ra ngoài, đi ngang qua chiếc bàn học, Tưởng Lệ do dự một chút rồi kéo ra ngăn kéo dưới cùng, bên trong đựng những món đồ chơi người lớn mà Kỷ Hoài đã mua.
Vốn Tưởng Lệ đã muốn vứt chúng đi, cuối cùng lại vì thứ dục vọng không dám nói thành lời kia mà giữ chúng lại.
Nghĩ đến là ai đã khiến anh trở nên nhạy cảm thế này, Tưởng Lệ nghiến răng, đôi mắt đen bốc lên lửa giận ngùn ngụt. Tên khốn lừa đảo cả thể xác lẫn tâm hồn Kỷ Hoài này, tốt nhất đừng có lảng vảng trước mắt anh, bằng không thấy một lần anh đập một lần.
Nhưng Kỷ Hoài đã bị anh đánh thảm thương đến vậy rồi, Kỷ Thanh Hoằng lại tâm tâm niệm niệm muốn đưa cậu về nhà họ Kỷ, hẳn là Kỷ Hoài... Sẽ không quay lại đâu nhỉ.
Mẹ nó, nhớ tới thằng tội phạm cưỡng hiếp đấy làm gì, Tưởng Lệ vò đầu một cách bực bội, đạp chiếc ghế Kỷ Hoài thường ngồi một cái cho hả giận, chiếc ghế ma sát mặt sàn tạo ra tiếng động chói tai.
Mạnh mẽ xóa sạch hình bóng đó ra khỏi não, Tưởng Lệ lau lau mặt thật thô bạo, làm lơ một chút ngứa ngáy còn sót lại trong cơ thể mà thay quần áo đi làm.
Ở một phía khác, Kỷ Hoài đang mặc đồ bệnh nhân rộng thùng thình, đứng trước cửa sổ sát đất trong phòng bệnh VIP, thẫn thờ nhìn người đi qua đi lại bên dưới.
Không biết trong những bóng đen đang di chuyển đó có Tưởng Lệ trong đó không. Chắc là không đâu, anh hai hận cậu chết đi được, sao có thể tới bệnh viện thăm cậu chứ.
Nghĩ đến đây, Kỷ Hoài nhếch nhếch khóe miệng, khuôn mặt tái nhợt để lộ nét tự giễu.
Lần bị hành hung ấy, cậu bị Tưởng Lệ đánh gãy hai cái xương sườn, tổn thương phần mềm trên diện tích rộng, vết bầm trên mặt vẫn còn, chỉ là đỡ hơn rất nhiều so với lúc trước bị sưng vù đến biến dạng.
Suốt nửa tháng nay, cậu bị Kỷ Thanh Hoằng tịch thu điện thoại, cắt đứt liên hệ với bên ngoài, căn bản chẳng có cách nào để liên hệ Tưởng Lệ. Ý đồ của Kỷ Thanh Hoằng rất rõ ràng, đó là chờ đến khi vết thương của cậu lành sẽ dẫn cậu về nhà họ Kỷ.
Cậu vẫn còn nhớ rõ khi Tưởng Lệ gọi điện cho Kỷ Thanh Hoằng, không đến năm phút Kỷ Thanh Hoằng đã đến, dường như đã đoán được hết thảy nên chờ sẵn ngay bên dưới.
Kỷ Thanh Hoằng phái người đỡ cậu lên xe, cực kỳ bĩnh tĩnh khi thấy dáng vẻ thảm hại của cậu, có vẻ như trong mắt Kỷ Thanh Hoằng, anh em loạn luân chẳng có gì ghê gớm, em trai bị anh trai đái lên người cho hả giận cũng chẳng là gì, mày không nhăn lấy một chút, chỉ điềm đạm mà nói một câu: "Vì một thằng đàn ông mà lao tâm khổ tứ, còn khiến mình trở nên thê thảm thế này, có đáng không?"
Lúc ấy toàn thân Kỷ Hoài đều đau, mồ hôi lạnh tẩm ướt đôi mắt, nhưng vẫn suy yếu mà trả lời: "Đáng chứ, loại người như ông sẽ chẳng hiểu được đâu."
Nghe được lời ấy, đáy mắt Kỷ Thanh Hoằng ánh lên một tia dao động cực kỳ nhỏ, sau đó nhẹ nhàng cười: "Thật sự không ngờ con lại thích cậu ta đến thế. Ông chưa từng nghĩ tới chuyện chia rẽ hai người, chỉ mong con vâng lời mà thôi."
Vì những lời này của Kỷ Thanh Hoằng, nửa tháng nay Kỷ Hoài vẫn luôn rất ngoan ngoãn, nhưng không được nhìn thấy Tưởng Lệ khiến cậu không thể yên tâm được. Thật ra cậu không lo người đàn ông này sẽ làm chuyện gì đó ngốc nghếch, cậu chỉ lo anh trai cậu chơi với đám bạn đầu trâu mặt ngựa kia rồi theo chân họ đi đá phò.
Phải biết rằng hiện giờ quan hệ giữa cậu và anh hai đã tan vỡ, anh hai có thể tự do muốn ngủ với ai thì ngủ.
Cho dù không đi chơi điếm, cơ thể anh hai là cậu một tay dạy dỗ, cái lồn nứng đó khi không đã rỉ nước. Từ sau khi họ phát sinh quan hệ tình dục, anh hai chưa từng nhịn địt quá một tuần. Mỗi thứ sáu khi cậu tan học về nhà, quần lót anh hai đều ướt nhoe nhoét. Nửa tháng này, anh hai thực sự có thể chịu đựng sao?
Nghĩ đến có khi anh hai đã lên giường với đàn bà, cũng có thể với đàn ông, trái tim Kỷ Hoài như bị một bàn tay bóp nghẹt, đau đến nhói lòng.
Không được, cậu không thể tiếp tục chờ đợi thế này được, cậu phải đi tìm anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro