Chương 19
Chụp ảnh nóng / Ngồi lên mặt bị bú lồn đến bắn nước / Sướng đến mất hết lý trí cọ lồn lên miệng như cưỡi ngựa
Cưỡng ép Kỷ Hoài bú cặc và cưỡng ép Kỷ Hoài bú lồn, về bản chất hai chuyện này không có gì khác nhau.
Vốn Tưởng Lệ đã hứa sẽ không ép Kỷ Hoài làm chuyện như thế nữa, còn ra lệnh cho cậu phải quên toàn bộ chuyện đã xảy ra đêm đó đi. Giờ lại vì bị tên biến thái đe dọa mà không thể không tiếp tục dây dưa với Kỷ Hoài.
Tưởng Lệ thừa nhận bản thân là thằng khốn nạn, nhưng anh luôn luôn giữ lời hứa, giờ chính anh phải tự tay phá vỡ lời hứa này, tạm thời anh không có mặt mũi để làm thế. Vì vậy tối hôm sau, Tưởng Lệ phá lệ đi mua đồ ăn, tự mình vào bếp làm một bữa cơm chiều.
Anh không giỏi việc bếp núc lắm, món ăn làm ra trông thực sự không dám khen, nhưng mà mùi vị cũng được, không đến nỗi là bữa ăn địa ngục (1).
Bữa cơm này có vẻ như đã khiến Kỷ Hoài thấy cảm động, người không ăn nhiều như cậu lại ăn hết sạch đồ ăn, sau khi ăn xong còn chủ động dọn chén đi rửa.
Nhìn chằm chằm vào bóng lưng bận rộn của cậu em, mày Tưởng Lệ nhăn lại, giữa mày hiện lên vẻ bực bội rối bời, cuối cùng cắn răng một cái, quẹo vào phòng tắm bắt đầu tắm rửa.
Lúc bước ra, Kỷ Hoài đã rửa chén xong, đang ngồi đọc sách dưới ánh đèn bàn. Tưởng Lệ đứng tại chỗ một lúc lâu, rồi ngồi xuống, nhẹ nhàng đá chân ghế, đến khi Kỷ Hoài chuyển mắt từ sách vở về phía anh, Tưởng Lệ quay mặt đi không được tự nhiên lắm, "Anh tắm xong rồi, mày đi tắm đi."
Đây cũng là sự ăn ý mà không cần lời nói giữa họ.
Trước đây mỗi lần Tưởng Lệ bảo Kỷ Hoài đi tắm chính là muốn làm chuyện đó. Tất nhiên đôi khi hứng lên, lúc Kỷ Hoài còn đang làm bài tập, Tưởng Lệ lại kéo quần lót xuống bắt cậu bú.
Ánh mắt Kỷ Hoài tỏ vẻ đã hiểu ý, không nói thêm gì, khép sách lại, đứng dậy bước vào phòng tắm.
Không lâu sau, phòng tắm đơn sơ vang lên tiếng nước ào ào.
Tiếng nước xối xả dường như truyền một đường từ phòng tắm đến lòng Tưởng Lệ, nghe mà khiến tâm trí anh rối bời, còn nổi lên ngọn lửa giận không tên. Anh cũng không biết mình đang giận chuyện gì, bèn đi lấy hai lon bia từ trong tủ lạnh second-hand, bước đến trước cửa sổ, đón làn gió đêm, ngửa đầu uống ừng ực ừng ực.
Kỷ Hoài tắm xong bước ra, thấy hình ảnh người đàn ông này đang đứng trước cửa sổ đưa lưng về phía cậu, bên chân có hai cái lon bị bóp méo, ánh trăng rọi vào từ cửa sổ lưới, phác họa đường cong xinh đẹp từ cổ xuống vai của anh.
Tưởng Lệ không mặc quần áo, chỉ quấn một chiếc khăn tắm màu trắng quanh hông, rãnh lưng hơi lõm xuống kéo dài một đường đến tận trên cặp mông, hai bên eo có hai cái hõm eo mờ mờ, tuy rằng khăn tắm đã che đi bộ phận quan trọng, nhưng vẫn có thể thấy lờ mờ đường cong gợi cảm nối phần eo và mông với nhau.
Thân hình của người đàn ông này khá cao lớn, tỉ lệ ưu việt, cổ và mắt cá chân anh có thể nói là thanh mảnh so với khung xương của anh. Rõ ràng chỉ đứng trước cửa sổ đón gió đêm, lại có sự quyến rũ nam tính hết sức gợi cảm mà chẳng hề hay biết.
Ánh mắt Kỷ Hoài nóng rực, liếm qua từng tấc da để lộ trong không khí của Tưởng Lệ. Lúc hạ xuống cặp mông căng đầy kia, cổ họng lăn một vòng.
Cậu đoán anh hai không mặc bất cứ thứ gì bên dưới cả.
Dường như đã nhận ra gì đó, Tưởng Lệ quay đầu nhìn về phía Kỷ Hoài.
Bởi vì vừa mới tắm xong, do hơi nóng nên mặt Kỷ Hoài nổi lên màu đỏ ưng ửng như đánh phấn, lông mày như được họa bằng bút vẽ vẫn còn ươn ướt, cùng với hàng mi ướt dầm dề, đôi mắt đào hoa nhạt màu đong đầy nước long lanh, lúc nhìn người ta, trong ngây thơ có một chút gợi cảm như có như không.
Có lẽ cậu không để ý, nhưng Tưởng Lệ lại bị hình ảnh gợi cảm này rù quến đến trái tim ngứa ngáy. Ánh mắt dừng lại ở cánh môi ướt át đỏ rực của cậu thiếu niên, cái lỗ bí ẩn nào đó bên dưới bỗng thấy tê rần.
Tưởng Lệ âm thầm kẹp chặt chân, ánh mắt lạnh lùng hẳn đi, bên trong trộn lẫn một chút xấu hổ buồn bực, không liên quan đến Kỷ Hoài, hoàn toàn là vì cái cơ thể quá mức nhạy cảm này của mình.
"Tắm xong rồi?"
"Dạ."
Kỷ Hoài gật gật đầu.
Tưởng Lệ bước nhanh về phía Kỷ Hoài, đến trước mặt Kỷ Hoài, bàn tay to của anh đẩy một cái, khiến người ta ngã xuống giường.
Kỷ Hoài không chống cự, nằm thẳng trên giường, nhìn anh tháo chiếc khăn tắm ra, bên trong quả nhiên không mặc bất cứ thứ gì, giữa rừng cây đen thùi lùi là cây gậy thịt cường tráng đã nửa cương.
Thấy Tưởng Lệ chậm rãi bò lên giường như một con báo săn lực lưỡng, Kỷ Hoài làm bộ như chẳng hề biết gì, đang định làm như từ trước tới nay, há miệng phục vụ con cu kia, lại nghe thấy Tưởng Lệ nói: "Chỗ này không cần."
Thật sự không thể thốt nên những lời kiểu như Kỷ Hoài bú lồn anh đi, khuôn mặt ngăm đen của Tưởng Lệ hơi nóng lên. Anh khóa ngồi lên ngực Kỷ Hoài, lấy tay tách hai môi lồn múp rụp ra hai bên, sau đó đưa đến bên miệng Kỷ Hoài.
Cái lỗ non nớt hồng hào không chạm đến, cách miệng Kỷ Hoài một khoảng. Nơi đĩ thõa ấy mới được nghỉ ngơi một ngày đã thít chặt lại thành một cái khe, từ giữa trào ra một ít dâm thủy, theo nhịp co bóp của âm hộ, giọt nước sắp rơi xuống lại chưa rơi.
Hơi thở ngập tràn trong mùi hương dâm đãng gợi dục tỏa ra từ cái lỗ lẳng lơ kia, Kỷ Hoài lén nuốt một ngụm nước miếng, không thè lưỡi ra ngay mà ngừng thở, chờ Tưởng Lệ tự mình ngồi xuống, sau đó sẽ dùng môi lưỡi cẩn thận nhấm nuốt cái lỗ ngon lành này. Không ngờ Tưởng Lệ ngồi thì có ngồi, nhưng không ra lệnh cho cậu bú nó, mà lại rút điện thoại ra, chụp lại cảnh tượng âm hộ dán lên môi.
Tưởng Lệ nghĩ kỹ rồi, tên biến thái kia không phải muốn thấy ảnh chụp thôi à, thế thì cứ chụp cho tên đó xem, dù sao cũng chẳng ai theo dõi, giả vờ chẳng phải quá dễ sao.
Để ảnh chụp trông thật hơn, Tưởng Lệ cố nhịn cảm giác ngứa ngáy trong âm đạo xuống, giọng khản đặc nói: "Thè lưỡi ra chút đi."
Kỷ Hoài đoán được ý định của người đàn ông này, không chịu làm theo, mà lầm bầm nói sát bên lỗ lồn: "Không nghĩ tới anh hai lại có đam mê này." Cậu đang nói tới chuyện chụp hình.
Lúc nói, Kỷ Hoài làm như vô tình dùng đôi môi cọ quá cái cửa mình non mềm, mang đến cho anh cơn ngứa ran khó tả sâu trong lỗ lồn, âm đạo thấy trống rỗng cực kỳ, eo Tưởng Lệ mềm nhũn, lại còn vừa nốc cồn, đầu choáng váng nặng nề. Anh không giải thích, nói với thái độ ép buộc: "Nhanh lên, thè lưỡi ra."
Kỷ Hoài vẫn không chịu làm theo, ngữ điệu êm dịu nhưng lại dùng lời Tưởng Lệ đã nói trước đó để chặn họng anh: "Không phải anh bắt em quên đêm đó đi à? Vậy chúng ta đang làm cái gì vậy?"
Lật lọng, chính là để chỉ Tưởng Lệ.
Tưởng Lệ không thể nào nói với Kỷ Hoài rằng đây là yêu cầu của tên biến thái kia, chủ động dâng lồn đến miệng Kỷ Hoài đã đủ để khiến anh xấu hổ, Kỷ Hoài còn lằng nhằng không chịu hợp tác. Tưởng Lệ vừa thẹn vừa bực, nhiệt lượng ầm ầm bốc lên, còn có mùi rượu, khiến đầu óc Tưởng Lệ chếnh choáng, bắt đầu ngoáy mông, dùng cái lồn non mềm của mình "đụ" miệng Kỷ Hoài.
"Hưm, há mồm ra."
Trong câu ra lệnh có một chút run rẩy.
Kỷ Hoài giấu đi sự sung sướng khi thành công mỹ mãn, môi mím chặt, mặc kệ anh ngứa ngáy dùng cái lồn điếm đàng đó cọ xát với cặp môi mình, đến khi cánh môi đã được thấm ướt đẫm, khóe miệng cũng bị lông lồn ma sát đến đỏ bừng, cậu mới làm ra vẻ khó chịu, "Hưm" một tiếng, rồi hơi hé miệng đưa lưỡi ra nhẹ nhàng quét qua cửa mình.
Khoái cảm tê rần ập đến từ cửa lồn, cái lỗ nứng đã co bóp càng kịch liệt hơn. Tưởng Lệ lắc lắc đầu, cố hết sức để tìm lại lý trí suýt chút nữa đã bị lạc trong cơn say tình. Tay cầm điện thoại, chỉnh góc độ, chụp lại hình ảnh Kỷ Hoài "đút" lưỡi vào cái lỗ của anh.
Lúc phóng to tấm hình lên có thể thấy rõ nước lồn tuôn ra từ cái cửa mình bị đầu lưỡi chơi đùa, có một cọng lông lồn còn dính trên lưỡi Kỷ Hoài. Hình chụp quá là dâm dật, khiến Tưởng Lệ nhìn mà mặt đỏ tai hồng, hai tai đều đỏ au.
Anh cố nhịn cảm giác xấu hổ xuống, lại đổi một góc độ khác, chụp thêm vài tấm. Trong lòng anh không định kéo cả Kỷ Hoài xuống bùn, nên lúc Tưởng Lệ chụp những tấm hình đó đều không để lộ mặt Kỷ Hoài.
Cảm thấy cũng khá ổn rồi, Tưởng Lệ bỏ điện thoại ra, định bò dậy rời khỏi mặt Kỷ Hoài, bỗng nghe thấy Kỷ Hoài nói: "Chụp xong chưa anh?"
"... Ừm."
"Vậy chúng mình bắt đầu thôi."
"Cái gì... Hức a không..."
Cái lưỡi vốn ngoan ngoãn đột nhiên bắt đầu bú liếm một cách loạn xạ, ngang ngược chen vào cái cửa mình thít chặt, bắt chước động tác giao hợp mà ra sức chơi lồn anh, hút sạch dâm thủy từ âm hộ anh.
Bề mặt lưỡi thô ráp mạnh bạo quét qua vách âm đạo nhạy cảm, hàm răng khẽ cắn thịt non ở cửa mình. Hôm trước Tưởng Lệ vừa bị nện tàn nhẫn, bím dâm tuy rằng đã bớt sưng, nhưng so với trước đây thì lại nhạy cảm hơn rất nhiều, làm sao chịu được cảm giác được đá lưỡi chứ. Cảm giác ngứa ngáy, trống rỗng, tê dại cùng nhau ập đến, để thoát khỏi tình thế khó xử này, Tưởng Lệ rụt mông lại định trốn thoát.
Kỷ Hoài đời nào chịu buông tha miếng thịt mỡ dâng lên tới miệng, những ngón tay mảnh dài chìm sâu vào thịt mông căng mẩy, mạnh mẽ đè mông Tưởng Lệ xuống, đồng thời lưỡi đè lên vách âm đạo ra sức đút sâu vào, nhanh chóng tìm được điểm khiến Tưởng Lệ sướng chết đi sống lại, đầu lưỡi thọc vào điểm sướng đó thô bạo càn quét.
"A a a a a a không..."
Khoái cảm phát rồ vọt tới từ nơi ấy, Tưởng Lệ tức khắc mất hết sức lực, bất lực ngồi phịch xuống mặt Kỷ Hoài, hai tay vất vả nắm chặt lấy đầu giường bằng gỗ, tạo thành chuỗi tiếng động lạch cạch.
Thật sự quá sung sướng, vừa bắt đầu đã bắt đầu chơi điểm G của anh thô bạo như thế, mà Tưởng Lệ lại đúng là không thể chịu nổi bị đối xử như thế, cặp mông cũng run bắn lên, muốn chạy lại không sao thoát được, chỉ có thể bám lấy đầu giường một cách bất lực, chu mông ra như con chó cái, bị Kỷ Hoài bóp mông bú lồn.
Đôi mắt luôn sắc bén giờ ngập trong hơi nước mơ màng, giữa mày được nhuộm dần bởi vẻ yếu ớt, Tưởng Lệ đứt quãng bật ra những tiếng thở dốc gấp gáp: "Đệt cụ, Kỷ Hoài đừng làm vậy, ưm a... Anh không chịu được, tê quá... Anh chết mất..."
Tần suất đá lưỡi bất ngờ nhanh hơn, hoàn toàn không cho anh cơ hội để lấy hơi. Mắt Kỷ Hoài đỏ sậm, bên trong cất giấu dục hỏa thâm trầm, lưỡi điên cuồng đánh lên điểm sướng trong lồn anh, đồng thời dùng cái mũi cao thẳng cọ xát âm vật dựng đứng.
Hai nơi nhạy cảm nhất bị tấn công cùng một lúc, khoái cảm như sóng thần che trời rợp đất ập đến Tưởng Lệ, bao phủ lấy anh. Lỗ bím lại bóp chặt lại, thít đến mức bụng dưới co rút đau đớn, có thứ gì đó sắp trào ra từ sâu trong âm đạo, nước mắt của cảm xúc mãnh liệt chảy ra khỏi đuôi mắt, Tưởng Lệ lắc đầu không chịu nổi, mắt trợn ngược, phát ra tiếng khóc kêu tuyệt vọng như người sắp chết đuối: "A a a dừng lại... Dừng lại nhanh, hưmmm... Sắp ra mất..."
Vào giờ phút khoái cảm dâng cao đến mức Tưởng Lệ không thể chịu đựng được, nó đã biến thành nỗi thống khổ.
"Ra đi, bắn ra là anh sẽ sướng liền."
Mắt Kỷ Hoài lập lòe sự hưng phấn và say mê, tàn nhẫn đá lưỡi với lỗ lồn của anh hai, thúc càng ngày càng mạnh, đến cuối thậm chí không rút lưỡi ra nữa, đè lên đúng ngay điểm sướng đó rung lên kịch liệt.
Tưởng Lệ bị chơi đến hoàn toàn tan vỡ, lồn nứng run lẩy bẩy, cực lực mút chặt lấy cái lưỡi đang xâm phạm nó, thịt non ra sức đè ép cuống lưỡi. Sau một hồi co bóp, ầm một cái, khoái cảm như thủy triều lan khắp toàn thân, như một sợi dây cung bị căng ra đến giới hạn, Tưởng Lệ ưỡn ngực thật cao như đang dâng hiến, cơ thể run bần bật đón nhận cơn cực khoái từ cả âm vật và điểm G.
"A a a a..."
Nước lồn tràn trề phun ào ào từ sâu trong âm đạo, chảy dọc theo lưỡi xối hết vào khoang miệng Kỷ Hoài. Cậu nuốt xuống từng ngụm nước sướng ngọt lành chảy ra từ lỗ âm đạo của anh, để tránh cho Tưởng Lệ lộn xộn, cậu không thể không tiếp tục bóp chặt cặp mông thịt căng mẩy. Chờ đến khi nước lồn đã phun sạch, cậu mới thả tay ra, cặp mông màu bánh mật đã in đầy những dấu tay đỏ ửng.
Dư vị cực khoái giằng co một lúc lâu, Tưởng Lệ bám lên thành đầu giường, hạ bộ di chuyển không thể tự kiểm soát, cái lồn mọng nước không ngừng chà sát lên mặt Kỷ Hoài, cặp mông bự căng tròn siết rất chặt, ngoáy trước ngoáy sau không phanh, trông rất giống như đang cưỡi ngựa.
Kỷ Hoài thả lỏng tay, dung túng cho người đàn ông này dùng lồ lồn "đụ" mặt cậu một cách mất khống chế, còn siết cơ mặt lại, cắn lấy âm vật nút mạnh một cái.
"Hức a a..."
Hột le vừa đạt cực khoái nhạy cảm cực độ, bị nút mạnh một cái như thế lại lên đỉnh lần nữa. Tưởng Lệ đã sướng đến mất hết lý trí, rên vừa đĩ vừa khàn, ngồi lên mặt Kỷ Hoài lắc đít được một lúc mới ngừng run rẩy.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro