
9
Lúc Diệc Quang và Lâm Ninh đến, quán bar sang trọng và nổi tiếng nhất thành phố đang giờ cao điểm, nơi chướng khí mù mịt đông nghẹt người, quầy bar kín chỗ, sàn nhảy chật như nêm, âm nhạc xập xình với beat mạnh đinh tai nhức óc, kèm theo đó là những luồng ánh sáng xanh đỏ tím vàng liên tục chạy ngược chạy xuôi.
Diệc Quang với mái tóc vàng vuốt ngược lên trên, tay nắm chặt cổ tay anh, gần như lôi anh vào phía trong.
Hôm nay Lâm Ninh không giống với mọi khi. Diệc Quang ép Lâm Ninh đi bar với hắn, không những thế hắn còn chê cách ăn mặc của anh, bảo rằng quê mùa, sau đó dẫn anh đi "tút" lại toàn bộ.
Quần áo trên người đều là vừa mua lúc chiều, toàn là hàng hiệu đắt đỏ: áo sơ mi lụa màu đỏ huyết dụ tôn thêm màu da trắng lạnh của anh, cổ áo mở hai nút, thấp thoáng xương quai xanh, phía dưới là quần da ôm sát, phô bày ra cặp mông tròn đẫy có một không hai. Kiểu tóc cũng đổi sang một kiểu trẻ trung, còn nhuộm màu nâu sẫm. Anh không đeo kính như mọi ngày, không còn cặp mắt kính gọng dày, gương mặt thanh thoát của anh khoe trọn được vẻ đẹp của mình, trông anh như một người mẫu tạp chí nào đấy.
Anh vừa bước vào quán, ngay lập tức đã thu hút rất nhiều ánh nhìn từ những người ngồi ở quầy bar, thậm chí vài người trên sàn nhảy cũng dừng lại mà nhìn theo. Không nói đâu xa, chính bản thân Diệc Quang cũng choáng váng trước sự thay đổi này, lúc đón anh ở studio ra hắn còn phải dụi mắt mấy lần.
Trái lại, Lâm Ninh trông có vẻ không thoải mái lắm với vẻ ngoài mới của mình, tay cứ liên tục kéo vạt áo, những bước chân cứng đờ mất tự nhiên. Anh cúi thấp mặt, cố gắng cùng Diệc Quang đi nhanh nhất có thể lên phòng lô trên tầng hai.
Vào phòng lô, hai thằng bạn của hắn đã bên trong, không biết đến từ bao giờ, nhưng trên bàn đã có hai ba chai bia rỗng.
"Mày tới hơi trễ đó." Một thằng lè nhè cất giọng, nói với Diệc Quang nhưng ánh mắt cứ xoáy đến Lâm Ninh đang cố rúc sau lưng hắn.
"Ha ha ha." Diệc Quang cười giả lả "Đi đón thầy nên trễ nải một chút."
Hai thằng bạn cười khả ố, "Chào thầy nhé."
Bọn chúng cố tình nhấn mạnh chữ "thầy" hết lần này đến lần khác, dù gì thì một học sinh lại có thể bắt thầy giáo của mình nghe lời cun cút, còn gì ngầu bằng.
Hai thằng bạn hắn một băng ghế da, còn hắn và Lâm Ninh ngồi riêng một băng. Ở một nơi lạ lẫm, Lâm Ninh cảm thấy bất an, anh vô thức nép sát vào hắn. Diệc Quang dĩ nhiên nhận ra sự biến chuyển rất nhỏ này, một cảm giác thỏa mãn lan tràn khắp cơ thể hắn.
Hắn ngồi ngả ra lưng ghế, chân banh rộng, tướng ngồi hệt như một đại gia đích thực, tay choàng qua vai anh, ghì chặt anh vào người mình, vừa vuốt ve đùi anh cách lớp quần vừa cười đùa với đám bạn về đủ mọi chuyện tục tĩu trên đời. Lâm Ninh im lặng suốt buổi, cật lực sắm vai một con búp bê vô tri.
Hai nữ tiếp viên ngồi cạnh dù cảm thấy phản cảm với hành vi của đám học sinh con ông cháu cha này, nhưng doanh thu vẫn là mối quan tâm hàng đầu, họ lại bắt đầu niềm nở khui một chai rượu mới.
Diệc Quang nhéo vào đùi anh một cái nhẹ, "Rót rượu cho em đi thầy."
Đang giả câm giả điếc, bất ngờ bị điểm mặt gọi tên, anh giật thót mình như một con thỏ sợ sệt, rồi cũng bằng mặt không bằng lòng mà rót một chút rượu vào cái ly pha lê tinh xảo. Diệc Quang vẫn ngả lưng ra ghế, duỗi cổ dòm dòm, ý kiến, "Ít quá vậy, thêm chút nữa đi."
Lâm Ninh mím môi rót thêm một chút xíu, nhìn biểu cảm này, Diệc Quang cũng có thể đoán được anh đang nghĩ gì: Con nít con nôi, bày đặt uống rượu.
Anh đưa cái ly lại gần cho hắn, thế nhưng Diệc Quang không cầm lấy, chỉ nhướng mày nhìn anh đầy ẩn ý. Lâm Ninh không nén được lườm hắn một cái, môi lại càng mím chặt hơn, nâng tay đưa ly rượu lên miệng mớm cho hắn.
Diệc Quang cười thích chí, ghẹo chán chê thầy mình xong, cũng tự cầm lấy ly, ngửa cổ uống một hơi cạn sạch, rồi rót thêm một chút vào ly rồi đưa qua Lâm Ninh, "Uống thử đi."
"Tôi không biết uống."
"Một hớp thôi." Diệc Quang vẫn tiếp tục nài nỉ.
Không còn cách nào, anh đành đưa lên môi nhấp một ngụm nhỏ. Chất rượu tây cay nồng đi xuống thực quản nhưng cảm giác hệt như xộc thẳng lên não, chỉ uống một hớp, Lâm Ninh đã ho sặc sụa.
Anh ho như sắp đứt cả hơi, cả người rung lên bần bật. Thấy thế Diệc Quang vội vàng dỗ dành, ôm anh vào lòng, vỗ vỗ vuốt vuốt lên lưng anh, mà Lâm Ninh có vẻ ho quá mạnh, anh rúc cả đầu vào hõm vai hắn, tay vịn chặt đầu vai, trông họ lúc này hệt như một đôi tình lữ đang âu yếm nhau.
Mãi một lúc Lâm Ninh mới ngừng ho, chóp mũi anh hồng lên, khóe mắt đỏ ửng, nước mắt sinh lý rơm rớm ra làm cặp mi dày được chuốt thành từng sợi, dấy lên cảm giác vừa muốn nâng niu vừa muốn chà đạp.
Diệc Quang vừa nhìn thấy khuôn mặt này, đầu óc hắn như nổ tung, buồi to trong quần cũng nổ tung. Hắn chẳng nói chẳng ràng đứng ngay dậy, thô lỗ túm lấy cánh tay Lâm Ninh ra khỏi phòng lô, lôi đi một đường.
Hai thằng bạn biết tỏng bạn mình định làm gì, cười hềnh hệch với nhau rồi lại phẩy tay với hai cô tiếp viên bên cạnh, "Mấy em, rót thêm bia đi."
_
Diệc Quang kéo tay anh đi một đường, rẽ trái rẽ phải, bàn tay hắn như gọng kìm siết chặt lấy tay anh không cho anh giãy thoát ra.
"Cậu làm gì vậy! Cậu..." Lâm Ninh còn chưa kịp nói được gì, Diệc Quang đã kéo cánh tay anh đến nhà vệ sinh, vào một buồng trống ở cuối dãy.
Cánh cửa đóng sầm lại, cùng với một tiếng "rầm" là một cái hôn ngang ngược phủ lên môi, Diệc Quang vừa vào đã đẩy anh dựa vào phiến cửa, như một con chó đói chồm tới. Lưỡi hắn đưa sâu vào tìm lưỡi anh, xoắn lấy chiếc lưỡi nhỏ kia, nút thật mạnh. Hắn nuốt hết nước bọt của anh, cũng bắt anh nuốt nước bọt của hắn, nước trong khoang miệng quá nhiều, nuốt không kịp rỉ ra chảy xuống ướt cả viền cổ áo.
"Mm.. hmm..." Lâm Ninh như người chết ngạt, chới với trên đôi chân của chính mình, tay liên tục đấm đẩy vai hắn ra nhưng chỉ như châu chấu đá xe. Hơi thở anh bắt đầu nặng nhọc, hắn càng hôn anh nhiệt tình, bàn tay to luồn vào áo anh nắn bóp da thịt trần trụi, lòng bàn tay nóng ran nhưng vuốt đến đâu anh rùng mình đến đó.
Diệc Quang nhấm nháp nụ hôn như một kẻ nghiện, đôi môi thật ngọt ngào, cơ thể thật mềm và ấm, nụ hôn với Lâm Ninh gây cho hắn những cảm xúc rất mãnh liệt, dù hắn đã từng hôn qua rất nhiều người nhưng cái cảm xúc mãnh liệt như thế này khi hôn anh thật khó mà diễn tả được. Tay hắn bắt đầu rê lên bóp vú anh. Ngực đàn ông không thể nào tròn to được như phụ nữ, nhưng điều đó chẳng làm Diệc Quang cảm thấy mất hứng thú khi chơi vú anh. Chút thịt mềm trên ngực bị hắn nắn bóp thành đủ dạng.
Mãi đến khi anh sắp đứt hơi, Diệc Quang mới chịu nhả miệng anh ra. Nước miếng ướt nhớt kéo thành mấy sợi mỏng như dây cước rồi đứt lìa khi quá căng. Lâm Ninh há miệng thở dốc, đôi môi hơi sưng đỏ lên vì cái hôn mạnh bạo, mắt ướt át đầy nước mắt sinh lý. Còn chưa kịp làm gì, hắn đã vén áo anh lên, đưa đầu vào ngực anh bú chùn chụt đầu ti đỏ hồng.
Lâm Ninh bất lực buông xuôi để mặc học sinh của mình quần miết hai gò vú. Hắn hấp tấp ngậm một bên vú anh, nhằn nhằn cái núm, bàn tay nhanh chóng chụp luôn vú bên kia, môi hắn vừa mút vú, tay thì vân vê cái núm vú còn lại.
Chưa gì hai đầu vú anh đã cương cứng lên, Diệc Quang vê vê một bên còn một bên thì bú xì xụp. Vừa bú vừa se se, hai núm vú như được chuốt nhọn lên, vươn dài ra làm cho hắn càng thích nên nhay nhay miết.
Hắn bú, lăn lộn, nghịch ngợm cho cái vú núng nẩy dưới đôi môi, bóp nặn vào cặp vú vun vút không ngừng. Lâm Ninh cắn chặt răng thở dốc, cố gắng không để cho âm thanh mất mặt nào vuột ra khỏi cổ họng, hai gò má anh ửng hồng lên như hai quả đào chín. Cố tình ghẹo anh, hắn áp xuống liếm vào vành tai rồi cắn nhẹ nhẹ mấy cái vào dái tai, kề môi vào cạnh tai anh mà hỏi thoảng như ngọn gió, hơi thở nóng rực phả vào tai anh, "Hôm nay thầy đẹp quá."
Không ở trường, nhưng hắn vẫn gọi anh bằng thầy, một giây một phút cũng không cho anh quên đi quan hệ giữa họ, để anh tủi nhục vô cùng mỗi khi dây dưa với hắn. Lâm Ninh vẫn im lặng không nói gì.
Diệc Quang lại đặt lên đôi môi anh một nụ hôn thật dài, hắn liếm từ tai anh xuống cổ, ngoạm vào cổ anh làm anh nổi gai ốc khắp mình. Tiếp tục đưa lưỡi dần dần xuống bụng, hắn đánh đầu lưỡi vào lỗ rốn làm cơ bụng anh co bóp liên tục. Diệc Quang dùng hai tay định kéo quần anh xuống... Lại nữa rồi, Lâm Ninh giật mình hoảng hốt, anh nắm lấy hai tay hắn nói như muốn khóc: "Đừng... đừng mà..."
"Để em.. sẽ nhanh thôi."
Diệc Quang vừa như ra lệnh cũng vừa như năn nỉ. Lâm Ninh cũng biết không thể cản nổi hắn, nếu anh mà cố giữ thì cái quần lại rách với hắn thôi. Vì muốn còn cái quần để ra về, anh đành bất lực buông hai tay hắn ra để mặc hắn muốn làm gì thì làm, và thế là cái quần của anh lại một lần nữa bị học sinh của mình lột ra khỏi đôi chân.
Cảm giác không khí mát lạnh phủ lên hạ thân trần trụi. Lâm Ninh cắn chặt môi, mặt lúc đỏ lúc trắng căng mình ra chờ đợi. Một ngón tay hắn từ từ chui vào, ngập sâu trong lỗ lồn anh. Ngón tay ấy bắt đầu ngó ngoáy móc ngược lên trên, anh nhíu mày nhăn nhó, khép hai đầu gối lại, cặp đùi anh run rẩy.
"Trong lồn thầy vừa nóng vừa khít... Thảo nào mà lần nào địt thầy cũng thấy sướng ghê đi." Diệc Quang lẩm bẩm cảm thán. Hắn kẹp thêm một ngón tay nữa ấn vào trong lồn anh móc sâu vào trong, chạm phải một cái hột cưng cứng, hai đầu ngón tay cứ gãi gãi mãi vào đó khiến anh vặn vẹo cong cả người.
Khóe môi Diệc Quang cong lên, hắn ngồi sụp xuống, gác một chân anh qua vai mình. Hắn vừa tiếp tục móc lồn anh vừa ghé miệng bú lồn. Hắn bú nhiệt tình và ngọt lịm, đá lưỡi lóc chóc lên hột le đã đỏ tấy và cứng lại như đầu ngón tay út. Thỉnh thoảng hắn lại ngậm lấy nó mà mút chặt, kéo ra thật xa như muốn rứt nó ra khiến anh rên ré lên một tiếng...
Đối với Lâm Ninh, chỗ này là nơi nhạy cảm nhất trên cơ thể anh, chỉ cần những tác động phớt qua cũng đủ làm anh bủn rủn cả người chứ đừng nói là mạnh mẽ đến nhường này. Anh quằn quại rên xiết trong cái sướng khôn tả, chân vắt qua vai hắn cứ chà xát gót sen liên tục lên lưng, nước từ bên trong lồn tứa ra nơi đầu lưỡi Diệc Quang, hắn ung dung nhấm nuốt. Diệc Quang phát hiện hắn rất thích uống nước lồn của thầy mình, cũng không trách được, ai bảo thứ nước kia vừa thơm nồng vừa ngọt lịm.
Cặc to cương muốn nổ tung trong quần, không dạo đầu nổi nữa, hắn đứng dậy, kéo vội khóa quần, móc cây hàng đồ sộ kia ra. Để anh đứng dựa lưng vào tường, hắn nhấc một chân anh lên ngang hông rồi chùng người xuống đưa con cặc từ dưới đâm lên. Đầu cặc hắn tìm được cái khe lõm nhớp nháp của anh, lập tức hắn ấn vào thật mạnh.
"Ối...!"
Lâm Ninh thót người kêu một tiếng, ưỡn háng ra còn hắn thì bặm môi dấn vào, sâu lút cán. Vừa vào hắn đã bắt đầu nhấp, từ phía dưới thúc lên mà đụ anh. Người anh trồi lên sụp xuống theo từng nhịp nắc mạnh bạo, gân xanh trên thân trụ cạ quẹt vào thịt lồn mềm non, anh cảm thấy cơ thể nóng bừng lên, lồn vừa ran rát bởi đau và thốn, lại tê tê nưng nứng, sướng vô tả, cảm giác mỗi lúc cứ tăng dần theo nhịp độ nhấp cặc của hắn.
"Không... chậm thôi... không chịu nổi... a a....." Người anh run lên từng hồi, giật giật, nước lồn tuôn ra, sủi bọt trắng xóa mỗi khi hắn rút cặc ra để chuẩn bị dập vào.
"Chậm thì làm sao mà sướng." Diệc Quang cười khẩy, không những không chậm, hắn còn bắn bắt đầu tăng tốc, càng lúc càng nhanh dần và mãnh liệt hơn, con cặc của hắn càng lúc càng cứng hơn, càng to và càng dài hơn, ra ra vào vào trong lồn anh như muốn xé toang từng thớ thịt. Lâm Ninh thở hổn hển lẫn trong tiếng rên, cảm giác lẫn lộn vừa đau mà vừa sướng, người anh cứ oằn cong lại.
"Sâu không thầy... sướng không?" Hắn hỏi nhỏ
"Sâu quá... chết mất... sắp... sắp ra... ư..."
Dương vật nhỏ của anh tưng tưng phía trước, cạ đầu khấc vào cơ bụng rõ nét và cứng như đá của hắn. Anh rên xiết, oằn người trong cơn cực khoái ào ào như thác lũ, lỗ chuông của anh mở ra, đứt đoạn phun từng vệt tinh dich đáng thương lên bụng hắn. Diệc Quang tiếp tục thúc cặc vào lồn, dồn dập tê tái. Lâm Ninh vừa la, vừa ngoáy mông cho cặc miết sâu vào lồn, mông và háng chạm nhau phành phạch, bìu dái nặng trĩu của hắn tát bốp bốp vào mép lồn anh không ngừng.
Nước nôi chan chứa cả ra, những tiếng sọp sọp phát ra theo từng nhịp nắc. Hắn càng làm càng hăng, con cặc hừng hực khí thế cứ ra vào sòm sọp mà vẫn chưa có dấu hiệu của cơn sướng. Chắc là do đã nhịn lâu quá nên bao nhiêu đây chưa đủ thỏa mãn hắn.
Lâm Ninh rên rỉ như mèo cái động dục, anh cứ cong lưng lên thót bụng lại sau mỗi phát khúc gân kia thúc vào. Cách này cũng làm con cặc hắn vào sâu như thể đâm tới tận ruột thầy mình khiến anh đau quặn. Anh đã liên tục bắn nước lồn ra hai ba lần, nước ra thành vũng ở dưới chân cả hai. Bên trong hai cái bắp đùi trắng xinh đẹp và gợi cảm của anh bây giờ cũng bóng nhẫy nước lồn.
"Sướng lắm đúng không thầy... em ra nhé... em bắn vào lồn thầy nhé." Diệc Quang cũng sướng quá, cơn sướng bùng lên nơi đầu cặc đang bị bó siết trong lỗ lồn mút chặt, run rẩy vì lồn thầy hắn đang bóp siết lấy con cặc của hắn.
Lâm Ninh bị đụ mụ mị, sướng bủn rủn hai đầu gối, anh ú ớ không nhận thức rõ câu hỏi, cũng không biết mình đã gật đầu, cho đến khi anh cảm nhận thấy con cặc đang ghim sâu vào âm đạo anh đang phồng to ra, anh mới hốt hoảng biết hắn sắp làm gì.
"Không.. đừng bắn.." Anh yếu ớt từ chối trong muộn màng, vì lúc này Diệc Quang đã đẩy một cái thật mạnh ấn con cặc ngập sâu trong lồn anh, lỗ chuông mở rộng. Anh cảm nhận được từ đầu dương vật hắn một tia chất lỏng ấm ấm phọt thẳng tưng vào tận đáy âm đạo anh. Và nó cứ phọt ra liên tục theo nhịp giật giật của cái dương vật đó, phun vào trong lồn anh từng đợt từng đợt tinh dịch đầy ứ. Vừa xuất tinh hắn vừa nhìn thẳng vào mắt anh đầy vẻ hả hê.
Giật giật phải đến hơn chục cái, dương vật hắn mới thôi phọt tinh trùng. Hắn giữ như vậy một lúc lâu rồi thả chân anh xuống, rút con cặc ra khỏi lỗ lồn anh. Hắn trìu mến một cách kỳ cục thì thào vào tai anh: "Cũng có phải lần đầu đâu, ngại ngùng cái gì."
Chân Lâm Ninh như đã bị rút xương, tinh dịch nội bắn vào trong nóng đến mức cảm giác như thịt lồn đã chín nẫu. Diệc Quang vừa buông tay, anh đã bải hoải trượt dài theo ván cửa mà sụp xuống đất. Anh dùng cả hai tay bụm lấy lồn, nơi tinh dịch cùng nước dâm trong lồn anh không ngừng chảy ra.
Diệc Quang lại cúi xuống túm lấy anh để anh ngồi lên bồn cầu, vừa định dạng hai chân anh ra chuẩn bị chơi tiếp thì Lâm Ninh dùng hết sức bình sinh giãy ra khỏi tay hắn. "Không được!"
Diệc Quang nhướng một bên mày, vẻ mặt rất không hài lòng, vừa định dùng vũ lực áp chế lại anh thì anh đã ấp úng khó nhọc nói tiếp. "Đừng ở đây. Tôi không thích ở đây. Về.. về nhà rồi làm."
Bị đụ xong một trận, Lâm Ninh giờ đã thảm thương, môi sưng đỏ, mắt khóc đến đuôi mắt hồng lên, mái tóc mướt mồ hôi, thân trên áo sơ mi xộc xệch, nửa thân dưới để truồng cũng chẳng còn chỗ nào còn khô.
Diệc Quang hơi khựng lại một chút, như đang tròng trành suy nghĩ. Hắn không phải là dạng người sẽ chiều theo mong muốn của người khác, huống hồ hắn lại đang nứng, nóng lòng muốn được đụ thêm lần nữa.
Cuối cùng, quyết định cũng được đưa ra, hắn cưỡng ép con cặc cứng đến nổ tung vào lại trong quần, kéo khóa lại, qua loa chỉnh trang lại y phục cho Lâm Ninh, miệng nói, "Ừ, chúng ta về nhà."
-
Ò mấy bà đọc tên truyện chắc cũng đoán đoán được sơ cốt truyện rùi he, nói chung là để xích được thằng chó này cũng phải tốn chút thời gian nên thầy mình chịu khó ăn hành thêm nhìu xíu =))))
À và tui có đập đi xây lại cốt truyện phía sau nên mấy chương đã up có thay đổi xíu xìu xiu là Diệc Quang chỉ có 1 anh trai (thay vì 2 anh như lúc đầu) nha, nóte cho bà nào lười đọc lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro