Chương 9: Thế Lực Mới Và Con Đường Quay Về
Haikai tỉnh dậy, cảm giác đầu óc choáng váng và cơ thể nặng trĩu nhưng một cảm giác ấm áp và nhẹ nhàng khiến cậu không hề muốn rời khỏi giường. Ánh sáng từ cửa sổ chiếu vào làm không gian trở nên ấm áp khiến cậu cảm thấy như muốn ngừng lại, chỉ tận hưởng khoảnh khắc này. Cậu nhìn xuống và nhận ra mình đang nằm cạnh Mizuki, cô vẫn ngủ say, hơi thở đều đặn. Cảm giác ấy khiến Haikai không khỏi trầm tư. Đây không phải thế giới của mình, đây không phải nơi mình thuộc về. Mọi thứ trông rất thân quen nhưng cảm giác không khỏi xa lạ, cậu chiến đấu không chỉ vì bản thân mà còn vì cô. Nhưng liệu cậu có thể làm được điều đó? Liệu có cách nào để đưa mọi thứ trở lại đúng quỹ đạo, để cậu có thể tìm được lối đi về?
Mắt cậu nhìn chăm chăm vào cô, đôi mắt dịu dàng của Mizuki khiến những suy nghĩ trong đầu cậu dần tắt lịm. Thế giới này có thể không phải nơi cậu muốn sống, nhưng cô ấy... cô ấy là lý do để cậu tiếp tục. Cảm giác lo lắng khi không biết tương lai sẽ ra sao lại biến mất trong ánh mắt dịu dàng ấy. Khẽ cúi xuống, Haikai lướt nhẹ môi mình trên má cô, một nụ hôn dịu dàng như để đánh thức cô khỏi giấc ngủ. Đó là một nụ hôn không vội vàng, cũng không quá mãnh liệt mà chỉ là một cử chỉ nhẹ nhàng để thể hiện sự yêu thương mà cậu không thể nói thành lời. Mặc dù cô vẫn chưa tỉnh nhưng trong lòng Haikai, cảm giác ấy như là một lời hứa, một lời cam kết sẽ luôn bảo vệ cô.
Ngay lúc đó, Mizuki khẽ mở mắt, cảm nhận được sự ấm áp bên cạnh. Cô mỉm cười nhẹ, mắt vẫn ngập ngừng mở ra. "Anh dậy rồi sao?" Cô hỏi, giọng nói vừa nhẹ nhàng vừa có chút ngái ngủ.
Haikai không nói gì, chỉ mỉm cười và nhìn cô với ánh mắt trìu mến. "Xin lỗi, anh không cố ý làm em tỉnh." Haikai nói, nhưng trong lòng lại không khỏi cảm thấy hài lòng vì đã làm cô tỉnh giấc. "Cô ngủ ngon không?"
Mizuki nhìn cậu một lúc lâu, rồi nở một nụ cười khẽ, đôi mắt cô lấp lánh. "Em đã ngủ rất ngon, cảm ơn anh vì đã ở đây."
Câu nói của cô khiến Haikai cảm thấy một sự ấm áp lan tỏa trong lòng. Một sự kết nối thầm lặng mà cả hai đều cảm nhận được, một sự an ủi trong những thời khắc khó khăn.
Một lúc sau, Haikai quyết định rời khỏi nhà để tìm lại chút cảm giác quen thuộc trong phòng đấm bốc. Cậu cảm thấy bức bối và việc không thể quên đi sự lo lắng của Mizuki khiến cậu càng không thể ngồi yên. Cậu muốn giải tỏa mọi căng thẳng trong lòng và không có gì tốt hơn việc rèn luyện thể chất.Haikai tiến vào phòng đấm bốc, nơi không khí căng thẳng như bao lần trước. Cậu bắt đầu xỏ găng tay, thở đều và tập trung vào những cú đấm mạnh mẽ vào bao cát. Mỗi cú đấm là một nỗ lực để xua tan những suy nghĩ nặng nề trong đầu.
Khi đang nghỉ giữa giờ, ngồi tựa vào góc phòng, Haikai bất ngờ nhìn thấy một người đàn ông bước vào. Khuôn mặt anh ta lạnh lùng, không hề lộ ra cảm xúc. Anh ta ngồi xuống gần Haikai, mắt nhìn thẳng vào cậu mà không nói gì. Một khoảng im lặng kéo dài, và Haikai chỉ cảm nhận được ánh mắt lạnh lẽo của người đàn ông này.
"Tôi là Tetsuya." anh ta lên tiếng, giọng nói trầm và lạnh như băng. "Nghe nói cậu là người mới."
Haikai nhìn anh ta, không mấy hứng thú. "Ông biết tôi sao?" Cậu hỏi, giữ vẻ lạnh nhạt.
"Vô địch giải boxing của thành phố ngầm Hoshiyama này thì không biết cũng khó. Tôi là Tetsuya, người có thể giúp cậu quay lại thế giới của mình." Tetsuya nói, giọng điềm tĩnh như không có gì quan trọng.
Haikai ngạc nhiên. "Thế giới của tôi?" Cậu nhướn mày. "Ông nói gì vậy?"
Tetsuya nhìn cậu một cách sắc bén, đôi mắt không hề chớp. "Cậu không phải là người duy nhất ở đây. Có những thế lực khác đang theo dõi cậu. Họ không muốn cậu rời đi nhưng tôi có thể giúp cậu trở về. Tuy nhiên, cái giá phải trả sẽ không hề rẻ."
Lời nói của Tetsuya như một quả bom nổ tung trong tâm trí Haikai. Cậu đã luôn cảm thấy có điều gì đó lạ lùng trong thế giới này, nhưng không thể ngờ rằng lại có những thế lực khác đứng sau mọi chuyện. Dù có chút do dự, nhưng lòng cậu lại thầm suy nghĩ, liệu đây có phải cơ hội duy nhất để quay về?
"Tôi không quan tâm cái giá là gì. Miễn là tôi có thể quay về." Haikai nói, ánh mắt đầy kiên quyết.
Tetsuya mỉm cười lạnh lùng. "Vậy thì chuẩn bị tinh thần đi. Con đường này không dễ dàng đâu cậu nhóc."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro