8
Tỷ tỷ thế mà thích nữ nhân, Quỳnh Hoa càng nghĩ cái này càng hăng say, Quỳnh Hoa cảm thấy bản thân phải bình tĩnh chút, vừa mới biết tỷ tỷ thích nữ nhân, bản thân đã phân không rõ đông tây nam bắc. Cho dù tỷ tỷ thích nữ nhân, cũng là cóc với thiên nga khác biệt, bản thân mình sao có thể theo đuổi được người ta, hơn nữa tỷ tỷ lớn hơn mình nhiều tuổi như vậy, nói không chừng là đang coi mình giống như tiểu muội muội.
"Chị ôn nhu xinh đẹp như vậy, nàng làm sao bỏ được mà chia tay với chị vậy?" Quỳnh Hoa khó hiểu hỏi, tràn ngập tò mò với bạn gái cũ của Quỳnh Châu , căn cứ chất lượng của bạn gái cũ, xem coi bản thân mình có thể diễn được hay không. Bất quá với cấp bậc này của Quỳnh Châu, bạn gái cũ có thể kém đi nơi nào. Quỳnh Hoa cảm thấy bản thân chính là muốn gặp kẽ cắm châm, tìm kiếm cơ hội nhỏ nhoi kia.
"Có ôn nhu xinh đẹp, lâu rồi cũng sẽ ngán đi. Nói nữa, chưa chắc nàng muốn ôn nhu xinh đẹp, ta như mật đường, người như thạch tín." Quỳnh Châu hơi hơi thở dài nói.
"Vậy nàng là đang ở trong phúc mà không biết hưởng." Quỳnh Hoa cảm thấy nếu ông trời cho nàng cơ hội có được một người như tỷ tỷ vậy, tuyệt đối là bảo bối, thật là người gì cũng có.
"Quỳnh Hoa." Quỳnh Châu đột nhiên gửi giọng nói kêu Quỳnh Hoa.
"Ân?" Quỳnh Châu đột nhiên gọi tên của mình, trong lòng Quỳnh Hoa đột nhiên tim đập gia tốc, nàng cảm thấy chưa từng nghe qua có người gọi tên của mình hay như vậy.
"Em nhất định là một người bênh vực người của mình." Quỳnh Châu hàm chứa ý cười nói.
"Có thể là vậy đi, em là cảm thấy chị đặc biệt đặc biệt tốt." Quỳnh Hoa tự đáy lòng nói.
"Đó là bởi vì em còn chưa nhìn đến mặt không tốt của chị." Quỳnh Châu khiêm tốn nói.
"Ai cũng có mặt không tốt, nhưng theo ý em ưu điểm của chị có thể vượt qua những khuyết điểm, đơn giản một câu, đó chính là tì vết không che được ánh ngọc." Quỳnh Hoa một bộ ngữ khí kiên định nói.
"Em đấy là bị lá che mắt." Quỳnh Châu nghĩ thầm bản thân mình ở trong lòng Quỳnh Hoa có phải khởi điểm quá cao hay không, nàng có chút sợ sau khi ở chung, Quỳnh Hoa sẽ cảm thấy bất quá cũng chỉ như thế, rốt cuộc thì kỳ vọng càng cao, thất vọng càng lớn.
"Vậy cứ luôn che như hiện nay đi thôi. Chị không phải đã nói sao, người cùng người ở chung, tựa như soi gương, chiếu vào là bộ dáng gì, phản xạ ra cũng là bộ dáng đó, gương trong lòng em, chị chính là đặc biệt tốt đẹp." Quỳnh Hoa nói.
"Quỳnh Hoa, còn tốt là em không thích nữ hài tử, bằng không miệng này của em quá biết dỗ ngọt nữ hài tử." Người đều là thích khen ngợi, Quỳnh Châu cảm thấy bản thân mình cũng chỉ là phàm phu tục tử, thật sự có loại cảm giác bị Quỳnh Hoa dỗ ngọt, miệng Quỳnh Hoa giống như được lau mật vậy.
Nghe Quỳnh Châu nói như vậy, trong lòng Quỳnh Hoa lộp bộp một chút, trong lòng hò hét, tỷ tỷ, em có thể, em có thể vì chị mà cong thành nhang muỗi!
"Vậy chị thì sao? Có bị dỗ ngọt không?" Đại khái là cảm thấy Quỳnh Châu tựa hồ cũng không chán ghét mình, vì thế Quỳnh Hoa lấy hết can đảm ra hỏi, sau khi hỏi ra miệng, liền có chút hối hận, cảm giác ý đồ của bản thân tựa hồ có chút quá rõ ràng.
Quỳnh Châu nhìn những lời Quỳnh Hoa gửi qua, ý cười nơi khoé miệng càng đậm, nghĩ thầm Quỳnh Hoa chỉ dám đánh chữ gửi qua, đại khái là không dám gửi giọng nói nói những lời này. Kỳ thật nàng cảm thấy bản thân cùng Quỳnh Hoa có chút giống giai đoạn ái muội trước khi tiến hành luyến ái, bất quá nữ hài Quỳnh Hoa này phỏng chừng còn chưa có ý thức được.
Quỳnh Châu cũng không có lập tức trả lời, nàng là cố ý, tựa hồ biểu đạt mình đã hiểu ngầm thâm ý phía sau những lời này của Quỳnh Hoa, giống như là có chút khó xử.
Quỳnh Châu không có lập tức trả lời, làm cho Quỳnh Hoa có chút thấp thỏm bất an, cóc biểu lộ ra ý đồ muốn ăn thịt thiên nga, nàng vẫn là sợ hãi sẽ bị thiên nga ghét bỏ. Nhưng mà nàng biết, Quỳnh Châu tuyệt đối sẽ không để cho mình khó xử, đại khái là đang suy nghĩ tìm từ uyển chuyển. Ngay trong khoảng thời gian ngắn mà Quỳnh Hoa đang suy nghĩ rất nhiều, Quỳnh Châu trả lời.
"Có a, trong lòng đang rất ngọt ngào đây!" Quỳnh Châu trả lời tin nhắn này.
Quỳnh Hoa có chút ngoài ý muốn với câu trả lời của Quỳnh Châu, nàng cảm giác tảng đá trong lòng rơi xuống đất, thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhưng mà những lời này, Quỳnh Hoa nhìn qua lại vài cái, cảm giác có chút ái muội, lại cảm giác tựa hồ như là một câu trả lời thực tự nhiên, cũng không có ý nghĩa đặc thù. Quỳnh Hoa thực do dự làm sao trả lời Quỳnh Châu mới tốt, muốn tiếp tục biểu đạt ý đồ thích Quỳnh Châu, lại không dám bại lộ quá rõ ràng.
"Đã khuya, chị muốn ngủ, lớn tuổi, không thức khuya được, bạn nhỏ cũng đi ngủ sớm một chút." Không chờ Quỳnh Hoa trả lời, Quỳnh Châu lại tiếp tục gửi một giọng nói qua.
"Ân, chị ngủ đi, ngủ ngon." Tin nhắn này của Quỳnh Hoa là gửi giọng nói.
"Ngủ ngon." Quỳnh Châu trả lời một tin cuối cùng.
Quỳnh Châu trêu chọc tiểu muội muội xong, tâm tình sung sướng, nàng đã thật lâu không có trải qua cảm giác tốt như vậy. Quỳnh Châu tâm tình tốt không tồi, nằm xuống liền ngủ.
Đáng thương Quỳnh Hoa, như thế nào cũng không ngủ được, đem giọng nói cùng lịch sử trò chuyện nghe lại vài lần, cũng nhìn vài lần, tựa hồ muốn tìm chút dấu vết để lại. Thời điểm yêu thầm một người, cảm giác như bất luận một chút dấu hiệu nào, đều cảm thấy là đối phương cũng thích lại mình, giờ phút này Quỳnh Hoa liền có loại cảm giác này. So với đại tỷ tỷ thành thục Quỳnh Châu này, nàng vẫn chỉ là tiểu nữ sinh tình đậu sơ khai, căn bản đỡ không được phương pháp trêu chọc này của Quỳnh Châu, cả người đều là cảm giác lo được lo mất.
Nhưng không thể không nói, sau đêm nay, giữa hai người xác thật có chỗ biến hoá. Tuy rằng không có gặp mặt, nhưng buổi tối mỗi ngày hai người đều sẽ nói chuyện phiếm, chẳng sợ nói chuyện hằng ngày, nghe được một chút thanh âm Quỳnh Châu, Quỳnh Hoa đều cảm thấy hạnh phúc cực kỳ. Bởi vì Quỳnh Châu rất bận, trừ bỏ buổi tối nói chuyện phiếm trước khi ngủ, ban ngày các nàng thật sự ít tiếp xúc. Quỳnh Hoa biết Quỳnh Châu ban ngày bận, cũng không dám quấy rầy.
Ở trong mắt Quỳnh Châu, Quỳnh Hoa là tiểu cô nương trẻ tuổi, vẫn là thực hiểu chuyện, sẽ không quá dính người. Tuy rằng Quỳnh Châu rất có hảo cảm với Quỳnh Hoa, nhưng vẫn có chút để ý bản thân mình với Quỳnh Hoa hơn kém quá nhiều tuổi, sợ có sự khác biệt. Cho nên Quỳnh Châu còn chưa dám hạ quyết tâm bắt lấy Quỳnh Hoa. Rốt cuộc thì trong mắt Quỳnh Châu, mỗi một đoạn cảm tình, yêu cầu phải nghiêm túc đối đãi.
Trước mắt nhìn xem, trạng thái của nàng cùng Quỳnh Hoa vẫn là không tồi.
Từ từ tiến lên, từ từ thân mật.
>>>>
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro