Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

20

Quỳnh Châu nói được thì làm được, nửa tiếng sau, Quỳnh Châu tới đón Quỳnh Hoa .

Quỳnh Hoa cầm theo quần áo để tắm rửa bên người, nhanh chóng chạy về phía xe Quỳnh Châu.

Quỳnh Châu nhìn Quỳnh Hoa cách đó không xa đang chạy lại, giống như một đứa trẻ, có loại cảm giác vui sướng bay bổng. Quỳnh Châu nghĩ thầm, thoạt nhìn tiểu nha đầu thực mong chờ ở nhà mình qua đêm. Hoá ra, bản thân mình bởi vì là mối tình đầu của người nào đó mà chậm tiết tấu lại, người nào đó còn không cảm kích. Nghĩ đến đây, Quỳnh Châu không kìm được hơi cong khoé miệng, mỗi lần nhìn thấy Quỳnh Hoa, tâm tình của mình đều sẽ không tự chủ được mà trở nên nhẹ nhàng.

"Chị." Quỳnh Hoa lên xe, ngọt ngào gọi một tiếng, cười đến mi mắt cong cong, thoạt nhìn thực đáng yêu.

"Xem ra, em rất chờ mong ở qua đêm nhà chị." Quỳnh Châu mỉm cười nói.

Rõ ràng như vậy sao? Quỳnh Hoa trộm nhìn bản thân trên cửa kính xe một chút, hình như xác thật cười có chút xuân tâm nhộn nhạo quá mức.

"Đó là bởi vì được nhìn thấy chị thì em liền rất vui vẻ." Quỳnh Hoa vì bản thân mà biện giải, đây là lời nói thật, chỉ cần nhìn thấy Quỳnh Châu, nàng vui mừng cứ như mèo nhìn thấy cá vậy, đương nhiên, mèo thấy cá, cũng thật là muốn ăn.

Quỳnh Châu thấy Quỳnh Hoa lén lút nhìn kính, ý cười lại dày đặc thêm vài phần, cô nhóc này, đầy mặt đều viết mình muốn làm chuyện xấu.

"Buổi tối ăn bò bít tết được không?" Quỳnh Châu hỏi, nàng muốn chuẩn bị cho Quỳnh Hoa một bữa tối lãng mạn, tuy rằng nàng cảm thấy tính cách Quỳnh Hoa chưa chắc đã rất thích, nhưng nàng vẫn cảm thấy mỗi một cô gái đều nên được đối xử lãng mạn.

"Chị làm cái gì, em đều thích ăn." Hận không thể cả chị cũng ăn luôn, Quỳnh Hoa cảm thấy mình thật sự háo sắc, mỗi câu nói đều có thể liên tưởng đến chuyện không đứng đắn nào đó.

Tới nhà Quỳnh Châu, Quỳnh Châu để Quỳnh Hoa đi thư phòng chơi game, chờ chuẩn bị xong lại gọi nàng ra.

Quỳnh Hoa cứ cảm giác Quỳnh Châu muốn cho mình một bất ngờ nhỏ, nơi nào còn có tâm tư chơi game, tuy là mở game, nhưng tâm tư hoàn toàn không ở trên đó.

Sau hơn nửa tiếng, Quỳnh Châu gõ cửa, để Quỳnh Hoa đi ra.

Quỳnh Hoa đi ra, nhìn đèn ở đại sảnh đã tắt, trên bàn ăn bày năm ngọn nến xinh đẹp tinh xảo hình dáng khác nhau, còn có bò bít tết cùng trứng gà chiên vàng hai mặt, còn có một chai rượu vang đỏ đã mở. Trước kia Quỳnh Hoa cảm thấy cảnh tượng này là làm màu chết được, ai mà chuẩn bị cho mình như vậy, mình khẳng định sẽ ghét bỏ, nhưng mà Quỳnh Châu chuẩn bị vì mình, Quỳnh Hoa chỉ cảm thấy trong lòng như có nai con chạy loạn, vui sướng lại khẩn trương. Thì ra hình thức không quan trọng, quan trọng là ai chuẩn bị. Bất quá Quỳnh Hoa có chút khẩn trương, bởi vì nàng sợ mình không xứng với Quỳnh Châu lãng mạn như vậy, cũng sợ mình sẽ không cẩn thận thô lỗ mà phá hư màn lãng mạn này.

"Chịi...." Quỳnh Hoa thẹn thùng gọi, nàng thực sự có cảm giác lợn giống ăn cải trắng tốt, gặp gỡ Quỳnh Châu, đại khái phải dùng hết may mắn của cả đời mình.

"Có thể tiếp thu được không?" Quỳnh Châu cười hỏi, tuy rằng hao tốn tâm tư, vạn nhất Quỳnh Hoa không thích, vậy thì thực xấu hổ, cho nên khi nàng hỏi, vẫn có chút không được tự nhiên, đại khái cũng là sợ bị phủ nhận đi.

"Thích." Quỳnh Hoa không chú trọng hình thức, nhưng Quỳnh Châu dụng tâm đủ để cho nàng cảm động, nhưng nàng lại cảm thấy có chút rón ra rón rén, rốt cuộc thì cơm Tây nàng ăn rất ít, cũng không biết có cái quy củ quỷ gì không, vạn nhất mất mặt thì làm sao bây giờ? Tuy rằng theo thời gian kết giao càng lâu, nàng không ít lần bại lộ bản tính, không ít lần mất mặt, bất quá nàng vẫn tận lực muốn để lại cho Quỳnh Châu một mặt tốt nhất. Cũng may Quỳnh Châu giống như không quá để ý một ít tật xấu nhỏ của nàng, tựa hồ cũng không chê, nhưng vạn nhất ghét bỏ tích tiểu thành đại rồi thì làm sao đây. Quỳnh Hoa từng hỏi qua đối phương, điều không thể chịu đựng nhất là cái gì, Quỳnh Châu nói, là lừa gạt phản bội và không yêu, mặt khác chỉ cần không cần là vấn đề nguyên tắc, nàng cảm thấy đều là vấn đề nhỏ.

"Em không cần ngại, em ăn thoải mái là quan trọng nhất, bằng không sẽ có chút đầu đuôi lẫn lộn, nếu không, chị lấy cho em đôi đũa? Em có thể sẽ cảm thấy càng thêm thoải mái một chút?" Quỳnh Châu cười hỏi.

Quỳnh Hoa nghe Quỳnh Châu nói vậy, quá nhiên thoải mái không ít.

"Không cần lấy đũa đâu, nếu thật sự không được, chị có thể đút em." Quỳnh Hoa cười nói, nàng cũng đã ăn qua buffet bò bít tết tầm thường, dao nĩa vẫn là biết dùng, bất quá nếu mình thật sự không dùng được mà nói, để Quỳnh Châu đút cũng là chuyện cực kì tốt.

"Em thật là càng ngày càng không khách khí." Quỳnh Châu cười nói, thật sự giúp Quỳnh Hoa cắt bò bít tết thành miếng nhỏ.

"Ai bảo chị bây giờ là bạn gái em đâu! Chuyện này thật sự là nằm mơ cũng có thể cười tỉnh!" Quỳnh Hoa nhìn gương mặt xinh đẹp tinh xảo của Quỳnh Châu dưới ánh nến, thật sự là nữ thần, ngay cả động tác cắt bò bít tết thành miếng nhỏ cũng cảm giác đặc biệt đẹp, Quỳnh Hoa nhìn đến có cảm giác tim đập thình thịch. Nàng thật sự rất thích vị tỷ tỷ trước mắt này, quả thực thích đến mức khó có thể dùng ngôn ngữ hình dung được.

Quỳnh Châu có thể cảm giác được Quỳnh Hoa đang nhìn chằm chằm vào mình, ánh mắt cực nóng, tựa hồ có thể thẩm thấu được tình cảm cực nóng, Quỳnh Châu phát hiện mình càng thêm hưởng thụ cảm giác được Quỳnh Hoa thích như vậy. Nàng nghĩ nữ nhân, thật là cảm tính, tình cảm là chất dinh dưỡng tốt nhất, mình tựa hồ đang nhận được chất dinh dưỡng như vậy.

Sau khi Quỳnh Châu cắt bò bít tết xong, cũng không có đút nàng như Quỳnh Hoa mong muốn, mà đưa đĩa cho Quỳnh Hoa.

"Ăn ngon!" Quỳnh Hoa ăn bò bít tết tươi mới mọng nước, cảm thấy đây chính là bò bít tết ngon nhất mình từng ăn.

Quỳnh Châu nhìn Quỳnh Hoa ăn ngon lành, khoé miệng có ý cười nhàn nhạt.

Ăn được chốc lát, Quỳnh Châu thấy khoé miệng Quỳnh Hoa dính sốt tiêu đen, Quỳnh Châu vươn ngón tay, nhẹ nhàng giúp Quỳnh Hoa lau sốt tiêu đen trên khoé miệng, sau đó đưa đầu ngón tay dính sốt tiêu đen lên môi liếm một chút.

Động tác Quỳnh Châu thoạt nhìn tự nhiên, nhưng ở trong mắt Quỳnh Hoa, quả thực là quá quyến rũ, Quỳnh Hoa hận không thể biến thành ngón tay kia của Quỳnh Châu, nếu vậy, nàng có thể được tỷ tỷ liếm, tiêu rồi, nàng lại liên tưởng theo hướng sắc sắc kia. Nàng cảm thấy mình có khả năng tuỳ thời mà biến thân thành sói, muốn đẩy ngã Quỳnh Châu, muốn đối với Quỳnh Châu muốn làm gì thì làm, nằm mơ cũng muốn, huống chi bây giờ Quỳnh Châu đang ở gần ngay trong gang tấc!

Quỳnh Châu thấy ánh mắt Quỳnh Hoa nhìn mình càng thêm nóng rực, tầm mắt kia tựa hồ có thể làm cho không khí bốn phía đều theo đó mà tăng nhiệt độ lên.

>>>>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro