Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 31

Bắt đầu từ chương này là do Hàn Anh edit nha, reup phải nói một tiếng nhá:))
Cre QT: PhieuDu97
_____________________

Lại một lần nữa Nhiếp Minh Quyết mơ thấy mình biến thành Nhiếp Hoài Tang.

Lần này Hoài Tang đã trở thành tông chủ thay hắn phục hồi Nhiếp gia, cậu ngồi trên đại sảnh nghe các vị trưởng lão cùng môn sinh đang báo cáo, trên gương mặt Nhiếp Hoài Tang hiện ra vẻ non nớt mang theo sự thấp thỏm lo âu, cậu ngồi nghe không nêu lấy được một ý kiến, trong thời gian một nén nhang cũng chỉ có thể lắc đầu nói "ta không biết a, ta không biết...thực sự không biết".

Nhiếp Minh Quyết nghe cậu nói ấp a ấp úng, tim đập Nhiếp Hoài Tang như nổi trống lòng tràn đầy ý nghĩ trốn về phòng của mình, khiến hắn vừa đau lòng vừa tức giận. Nếu như chính hắn tẩu hỏa nhập ma chết bất đắc kì tử Hoài Tang sẽ lập tức bị đẩy lên ngôi tông chủ Nhiếp gia nhưng hắn e là phần lớn trên dưới Nhiếp thị đều không phục cậu , nghĩ đến quả thực rất gian nan.

Ký ức chuyển cảnh, Nhiếp Hoài Tang y cũ ngồi trên ghế tông chủ ở đại sảnh, ngồi phía dưới là vài gia tộc nhỏ phụ thuộc vào Nhiếp gia đang khắc khẩu chuyện gì đó, tiện đà bọn họ chuyển hướng lên người cậu muốn Nhiếp Hoài Tang giúp bọn hắn chủ trì công đạo. Nhiếp Hoài Tang vẻ mặt đưa đám nhìn bọn họ nửa ngày xong chỉ có thể đáp ứng làm chủ cho bọn họ, quay đầu liền đi kim lân đài, đi tìm Kim Quang Dao hỗ trợ.

Nhiếp Hoài Tang nhào vào lòng ngực Kim Quang Dao kêu rên, khóc lóc kể lể chính mình làm chủ không dễ cỡ nào, làm cho Kim Quang Dao phải an ui một lúc, cộng thêm đảm bảo giúp Nhiếp Hoài Tang giải quyết phiền toán. Nhiếp Minh Quyết tức giận đệ đệ mình thật sự không biết cố gắng mà, chính hắn vừa chết cậu liền tín nhiệm hạng người tâm cơ như Kim Quang Dao, trong lòng lại ẩn ẩn cảm thấy có chút không khoẻ.

Phía trước hắn rõ ràng cảm giác được Nhiếp Hoài Tang khẩn trương vô cùng khóc không ra nước mắt, xác thật giống như cậu biển hiện ra khuôn mặt, căn bản không biết nên xử lý việc nhà như thế nào. Mà lúc này đây, trong miệng Nhiếp Hoài Tang cứ gào lớn tiếng nhưng hắn lại nửa điểm cũng không cảm thấy cậu là thật sự bị làm khó rồi, thậm chí Nhiếp Hoài còn nhìn thấy Hoài Tang có chút khịt mũi đáy lòng coi thường khinh miệt Kim Quang Dao.

Quả nhiên, khi Kim Quang Dao rời khỏi Nhiếp Hoài Tang trở lại phòng dành cho khách, Nhiếp Hoài liền thu hồi bộ dạng mất mặt kia tùy tay lấy khăn xoa xoa mặt, ngón tay ở trên bàn gõ xuống.

"Tông chủ." một người từ mặt sau của bình phong đi ra, đối với Nhiếp Hoài Tang cung cung kính kính mà hành lễ, sau đó tùy ý mà ngồi xuống đối diện với Nhiếp Hoài Tang. Nhiếp Minh Quyết liếc mắt đánh giá một chút, xác định người này chính mình cũng không quen biết, trong hiện tại chắc chắn không phải là người của Nhiếp gia.

"Tìm được người sao?"

Nhiếp Hoài Tang hỏi một câu không đầu không đuôi, đối phương nghe liền hiểu, đáp: " Ngày đó, buổi tối Kim Quang Dao đem môn sinh đến không khác biệt lắm, chỉ có một gia tộc tương ứng đi theo Kim Quang Thiện mấy chục năm, tùy ý xử trí không tốt đành phải điều đến bên cạnh khu vực. Đại ca ngươi xảy ra chuyện buổi tối ngày hôm đó đúng thật là có cùng Kim Quang Dao cãi một trận, còn đem người từ kim lân trên đài đạp đi xuống. Nhìn đại ca ngươi tẩu hỏa nhập ma, Kim Quang Dao chính là nửa điểm đều không nóng nảy, một bộ dáng như đã dự kiến trong lòng."

Nhiếp Hoài Tang niết quạt xếp trong tay đến răng rắc, trong ngực tức giận bừng bừng, trong lúc nhất thời đôi mắt đều nghẹn đỏ. Hắn sau một lúc lâu mới miễn cưỡng bình tĩnh trở lại, cắn răng nói: "Ngươi không lưu lại dấu vết đó chứ?"

"Ta làm việc ngươi còn không yên tâm? Tên ngốc kia căn bản là sẽ không nhớ rõ sự việc của tối hôm nay, đại khái chỉ biết cho rằng chính mình uống say." Đối phương nói. Hắn nhìn nhìn thần sắc của Nhiếp Hoài Tang , có chút lo lắng hỏi: "Ngươi không sao chứ?"

Người này cùng Hoài Tang quan hệ không tệ nha, không giống thuộc hạ đơn thuần, lại có chút giống bằng hữu hơn. Nhiếp Minh Quyết thầm nghĩ.

"Lần trước cái kia lấy ra ký ức phù chú, chờ đi ngươi trở về chúng ta lại cùng nhau nghiên cứu nghiên cứu." Nhiếp Hoài Tang nói. Cậu cúi đầu nhìn nhìn tay chính mình, Nhiếp
Minh Quyết phát hiện ngón trỏ của Nhiếp Hoài Tang sưng hơn các ngón khác, khó trách mới vừa rồi siết chặt cây quạt thì ngón tay co rút đau đớn không thôi.

"Ngươi mỗi lần thí nghiệm đều......Vậy mà còn muốn thử?" Người nọ tuy rằng chưa nói xong, nhưng Nhiếp Minh Quyết không cần tưởng liền biết định không phải cái gì lời hay.

"Ta thật sự là nghĩ không ra khác sơ hở, chỉ có thể lại nghe khúc cầm mà Kim Quang Dao đàn thanh tâm âm cho đại ca." Nhiếp Hoài Tang vuốt ve một chút đầu ngón tay, nương đau đớn áp chế phẫn nộ cùng ý hận trong lòng chính mình xuống, nói, "Từ trước không thông âm luật, nghe qua liền quên, cũng không để trong lòng, căn bản nghĩ không ra hắn lúc ấy làm gì, chỉ có thể dùng phù chú giúp ta nhớ lại ký ức. Nếu là thực sự có vấn đề, ta hiện tại hẳn là có thể nghe ra."

"Ngươi nhưng kiềm chế chút  đi, thuốc trị thương dùng lại nhiều liền không tốt ngươi như vậy là đang tự hành hạ chính mình." Người nọ nói.

"Ta biết." Nhiếp Minh Quyết nghe Nhiếp Hoài Tang thuận miệng đáp, đáy lòng lại nửa điểm cũng không đem người khác để tâm ở trong lòng, trong đầu chỉ có cân nhắc sử dụng phù chú thế nào để tìm ra manh mối, trở mình một phen chỗ sâu trong ký ức, muốn bắt Kim Quang Dao định tội.

Nhiếp Hoài Tang lại nghĩ tới chuyện gì, hỏi: "Kim Quang Dao thật sự hạ lệnh bao vây tiễu trừ Tiết dương?"

"Thiên chân vạn xác. Kim Quang Dao thủ đoạn như vậy việc này liền có thể, nên xá liền xá, tuyệt không hàm hồ. Nghe nói đã mau đuổi theo Tiết dương." Người đối diện đáp.

Nhiếp Hoài Tang hơi hơi trầm ngâm, nói: "Ngươi theo sau, cái gì cũng đừng làm, báo tin tiến triển là được."

Từ trong mộng tỉnh lại Nhiếp Minh Quyết trong khoảng thời gian ngắn có chút phân biệt không rõ hiện thực cùng cảnh trong mơ. Trong mộng hết thảy thật sự quá mức chân thật, nhịn không được hoài nghi những việc này có hay không thật sự phát sinh qua. Nhớ tới trong mộng Nhiếp Hoài Tang trước sau khác nhau như hai người biểu hiện, Nhiếp Minh Quyết chỉ cảm thấy một trận ý lạnh xông thẳng đỉnh đầu.

Đây là đệ đệ học tập bình thường, thiên tư không tốt của hắn sao? Cảnh trong mơ phần sau Nhiếp Hoài Tang diễn trò thuần thục tự nhiên, thủ hạ trung thành và tận tâm, bố cục đâu vào đấy, đối chính mình lại càng nhẫn tâm, cùng Nhiếp Hoài Tang gặp chuyện chỉ biết trốn sau lưng hắn có điểm nào giống? Nhưng thật ra càng giống vì cậu lại dám hạ dược hắn đem, đại ca chính mình lên giường còn dẫn đi lệ khí!

Tưởng tượng như vậy khiến Nhiếp Minh Quyết nhất thời ra một thân mồ hôi lạnh. Hắn dứt khoát đứng dậy, khoác áo ngoài ngồi vào bên cạnh bàn tinh tế tự hỏi. Loại chuyện này thật sự có khả năng sao? Hoài Tang đã trải qua một đời khác, ở cuộc đời kia chính mình sớm tẩu hỏa nhập ma mà qua đời, lưu Hoài Tang một mình tự sinh tự diệt, học làm tông chủ, học báo thù vì đại ca? Nếu sự tình đúng như mới vừa rồi trong mộng nhìn thấy, như vậy chính mình tẩu hỏa nhập ma cũng không toàn bởi vì tu luyện đao pháp, mà một phần còn do Kim Quang Dao?

Nhiếp Minh Quyết xoa xoa thái dương, đầu có chút choáng váng. Đem sự việc trong mộng nghĩ là thật, nghe tới thật sự là vớ vẩn đến cực kì, nhưng Nhiếp Minh Quyết hoàn toàn ngăn không được cái ý nghĩa này. Hắn nhịn không được mà cứ theo cái này ý nghĩ, tự hỏi sự việc nào phát sinh trong khoảng thời gian này.

Sự tình chênh lệch này hắn hoàn toàn không có ấn tượng, nhưng xác thật hắn cùng Hoài Tang đêm đó bắt đầu làm chuyện thân mật. Nhiếp minh quyết vẫn luôn nghi hoặc Nhiếp Hoài Tang là từ chỗ nào học được cách di dời đao, nếu như Hoài Tang là sống lại một đời, kia liền rất có thể là Hoài Tang đời trước nghiên cứu được phương pháp này.

Ngụy Vô Tiện mạc danh sống lại, hắn gần nhất cũng không quản việc này, nghĩ đến có lam nhị công tử trông giữ, hẳn là sẽ không làm ra cái gì đại họa. Nghe Hi Thần nói, Hoài Tang đi theo Lam Vong Cơ cùng xuống núi săn đêm, khi trở về lại mang về một người sớm đã qua đời nhiều năm, thi thể không tồn tại. Dựa vào bọn họ ở hoa lâu mà tìm được hai người, Lam Vong Cơ đối Ngụy Vô Tiện tâm tư sợ cũng không đơn thuần.

Lam Vong Cơ trước đây không biết vì sao bế quan mấy năm, nếu hắn có năng lực làm Ngụy Vô Tiện sống lại, như thế nào lại chờ tới bây giờ? Này là hồi sinh lại một người, lại có Hoài Tang đồng hành, hay là chuyện Ngụy Vô Tiện sống lại Hoài Tang cũng giúp đỡ ? Chính là muốn sống lại một thân thể khác, linh hồn lại không biết phiêu ở phương nào người, nói dễ hơn làm? Hoài Tang như thế nào có thể làm được chuyện nghịch thiên sửa mệnh này?

Nhiếp Minh Quyết suy nghĩ không thể tránh né mà chuyển hướng về phía kia hắn cũng không nguyện suy nghĩ sâu xa vấn đề cảm tình. Hắn vẫn luôn cảm thấy Hoài Tang còn tuổi trẻ, trong miệng kêu yêu hắn, thực tế là hiểu lầm do từ nhỏ sống nương tựa lẫn nhau. Nhưng nếu Hoài Tang đã trải qua một đời, tuy không biết kia một đời kia Hoài Tang có bao nhiêu số tuổi thọ, nhưng nhất định đã là tâm tư đã trầm ổn.

Hôm nay cảnh trong mơ phần sau đoạn, Hoài Tang hẳn là đã làm tông chủ được một thời giạn, không biết vì sao trước mặt người khác lại vâng vâng dạ dạ, giấu giếm rụt rè, đằng sau lại biểu hiện ra tâm tư nhạy bén, gọn gàng ngăn nắp lãnh tụ chi tài. Một người như vậy sẽ còn tính sai tình cảm của chính mình đối đại ca sao?

Nếu là Hoài Tang đời trước sau khi Nhiếp Minh Quyết qua đời lúc sau mới ý thức được phần cảm tình này, hắn đời trước xem chừng sẽ không chết một mình đi? Nhiếp Minh Quyết trong lòng căng thẳng, bỗng nhiên nhớ tới hoa lâu mà Nhiếp Hoài Tang say rượu lúc sau ý thức không rõ gian, ngẫu nhiên toát ra tuyệt vọng cùng thống khổ.

Hoài Tang, chẳng lẽ chính là loại tâm tình này, từ hơn mười tuổi đi tới mấy chục tuổi?

Nhiếp Minh Quyết chỉ cảm thấy tay chân lạnh lẽo, trong mắt khó kiềm được hiện lộ ra vài phần kinh hoảng vô cùng, thân hình cao lớn nằm ở trên bàn, trong tay liều mạng nhéo góc bàn, thế nhưng sinh sôi moi ra vài dấu ngón tay.

Hắn từ rạng sáng ngồi vào tia nắng ban mai đầy đất, hơi lạnh thần phong mang đi độ ấm trên người Nhiếp Minh Quyết, cả người cứng còng giống như một tôn pho tượng.

Bình tĩnh, nói không chừng là chính mình không biết có khi nào trúng ám chiêu của người khác,bị người này cố ý kéo vào loại cảnh trong mơ, muốn nhiễu loạn tâm thần hắn. Hoài tang chưa chắc liền giống như suy nghĩ của chính mình, như thế trải qua đau lòng bi thảm cả đời. Loại sự việc hồi tưởng này chưa từng nghe thấy nhất định không có khả năng. Nhiếp Minh Quyết không ngừng tự thuyết phục chính mình, hành động lại đi ngược với suy nghĩ trong đầu.

Trời sáng hẳn, Nhiếp Minh Quyết liền gấp không chờ nổi mà sai người tìm một họa sư về, căn cứ theo.hắn miêu tả vẽ ra một bức chân dung là tên cấp dưới của Hoài Tang ở trong mộng. Nhiếp Minh Quyết âm thầm phái vài tên môn sinh ở Thanh Hà cảnh nội tìm hiểu về người này. Nghe giọng nói người này hẳn là là nhân sĩ ở Thanh Hà, liền bắt đầu tìm từ Thanh Hà trước tiên.

Nhiếp Minh Quyết không dám hỏi trực tiếp Nhiếp Hoài Tang, đành phải dùng phương thức này kéo dài, Nhiếp Minh Quyết cũng không biết hắn rốt cuộc có hay không hy vọng tìm được người này. Nếu là tìm không thấy, Nhiếp Minh Quyết còn có thể tiếp tục lừa mình dối người. Nhưng nếu là tìm được rồi, thì phải hay không tất cả cảnh tượng trong mộng hết thảy đều là thật sự? Hoài tang thật sự bị biến thành như vậy, còn đối với hắn tình cảm sâu nặng?

Nhiếp Minh Quyết nỗ lực xem nhẹ đây lòng chính mình lại vì cái này ý niệm mà toát ra sự vui sướng nhè nhẹ. Hắn không phải nên mong trong mộng hết thảy chỉ là cảnh trong mơ sao? Sao có thể vì đáy lòng chính mình mà mang theo dục niệm, lại sao có thể hy vọng Hoài Tang đã từng đau khổ nửa đời, cầu mà không được?

"Tông chủ, Lan Lăng Kim thị gởi thư." Một môn sinh đem thư tín đưa cho Nhiếp Minh Quyết.

Nhiếp Minh Quyết tiếp nhận vừa tới liền thấy Lan Lăng Kim thị ba ngày sau đem Tiết Dương xử trảm, mời hắn đi đến giám sát? Kim Thị này làm vậy ngược lại còn hợp hắn tâm ý, cuối cùng làm một việc phù hợp với thân phận tiên môn, không hề vì bản thân tư dục, bảo hộ một tên thanh danh hỗn độn, tội lỗi trên người chồng chất.

Nếu như thế, ba ngày sau hắn liền đi xem thử.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro