Chương 68: Cuối cùng Dung Ngọc cũng thấy sợ hãi...
Chương 68: Cuối cùng Dung Ngọc cũng sợ hãi, cậu cảm thấy mình sắp bị Sở Đàn làm chết
Tác giả: Quan Mộc
Edit: Cánh Cụt Mộng Mơ
Nước mưa trút lên cửa sổ phát ra tiếng lộp bộp, tiếng kẽo kẹt của ván giường kèm tiếng thở dốc thô nặng vang lên trong phòng như một bản hợp tấu tuyệt vời.
Mọi giá cắm nến trong phòng đều được thắp sáng giúp Sở Đàn có thể nhìn thấy rõ dáng vẻ của Dung Ngọc.
Dung Ngọc nhăn mày, tình dục làm đôi mắt cậu đẫm nước, trên chiếc mũi nhỏ gọn thấm mồ hôi. Khuôn mặt vốn đã lộng lẫy được bao phủ bởi màu hồng phớt tràn ngập vẻ khát tình, trông cậu tựa một đoá hoa kiều diễm ướt át.
Sở Đàn mê muội vì cậu, hắn không kìm được mà hôn cổ Dung Ngọc, ngón tay cắm vào miệng bướm mềm mại vang lên tiếng nhóp nhép, "Công tử, em đẹp quá."
Dung Ngọc thở hổn hển, thân hình bị đè dưới lồng ngực của thanh niên không ngừng run rẩy, "Mau vào đi."
Tay Sở Đàn nâng gương mặt cậu, hắn hôn lên đôi môi đỏ bừng kia thật sâu. Trong khi đầu lưỡi vói vào quấy lung tung thì dương vật hắn cũng để ở miệng cúc và chậm rãi xâm nhập.
"Hừ a......"
Khoái cảm khi đoá cúc chật hẹp bị căng ra từng chút khiến người cậu run rẩy, Dung Ngọc kêu lên một tiếng, không chịu khống chế mà cắn đầu lưỡi Sở Đàn.
Mùi máu tươi ngập tràn trong khoang miệng ngay lập tức. Dung Ngọc cau mày mở miệng, Sở Đàn liếm láp môi cậu một cách vô cùng dịu dàng, đầu lưỡi chảy máu tươi khiến môi Dung Ngọc đỏ lên tựa như được bôi son.
Dung Ngọc tát một cái để đẩy mặt Sở Đàn ra, "Đừng mút nữa, tanh muốn chết."
"Nhưng nó rất đẹp." Sở Đàn lại cười rồi hôn lấy cậu, liếm mút cánh môi Dung Ngọc một cách tinh tế.
Hắn nâng một chân của Dung Ngọc lên, hạ thân đưa đẩy lúc nhanh lúc chậm, đoá cúc mút mát dương vật hắn, gân xanh cọ xát với vách trong tạo thành nhiệt độ nóng rực khiến da đầu tê dại.
Sở Đàn híp mắt vì sung sướng, cơ bắp trên sống lưng di chuyển lên xuống, tựa như từng thớ thịt cũng đang phát ra tiếng rên rỉ thoải mái.
"Chặt thật, quá nóng, công tử mút ghê thật đấy."
Dung Ngọc cắn chặt răng, cậu hơi bực, "Sao ngươi lảm nhảm lắm vậy?"
"Công tử không thích sao?" Sở Đàn ưỡn eo, hắn tách hai chân Dung Ngọc ra rồi nâng lên cao, chỗ giao hợp bí ẩn lập tức đập vào mắt.
"Không thích!"
Chưa được bao lâu mà lỗ nhỏ đã trở nên đỏ bừng, nó phun ra nuốt vào cây gậy thịt, Dung Ngọc càng nói thì cái lỗ kia càng co chặt hơn.
Mỗi lần rút dương vật ra, thịt ruột sẽ hút cây gậy thịt trở lại như không muốn chia lìa. Nước dâm chảy khắp nơi theo động tác thọc vào rút ra và biến thành bọt mép dính ở miệng cúc, phát ra tiếng nhóp nhép dâm đãng.
"Rõ ràng em rất thích mà, hút mạnh thật sự."
Sở Đàn đâm lút cán thật mạnh vào trong, quy đầu nghiền lên tuyến thể, đâm đến tận cùng.
Dung Ngọc mở to mắt, cậu ưỡn cổ, ngón tay đang nắm chăn trở nên trắng bệch. Cậu phát ra tiếng rên rỉ cao vút, dương vật trên bụng giơ lên thật cao, nó lung lay giữa không trung, phần đỉnh chảy ra nước.
"Nhìn kìa, em sướng đến mức sắp bắn." Sở Đàn xấu xa mà búng dương vật Dung Ngọc.
"Ha a... Ngươi mẹ nó... Đừng búng nữa......" Dung Ngọc run rẩy kịch liệt, cả người cậu tê dại như bị điện giật, nước chảy khỏi quy đầu ngày càng nhiều. Dù cậu nói không cho Sở Đàn chạm vào dương vật của mình, nhưng chính cậu lại không kìm được mà vuốt ve nó.
Khoái cảm tê dại lan tràn ở bụng dưới, cậu cảm giác dương vật trướng đến mức sắp nổ tung, nó sốt sắng cần được an ủi.
Nhưng cậu vừa giơ tay thôi là đã bị Sở Đàn phát hiện, hắn không lưu tình chút nào mà bắt lấy tay cậu, nghiền ngẫm mà nhếch khóe môi, "Công tử không cho ta chạm vào thì sao còn tự sờ chứ?"
"Ư ưm... Quá sung sướng... Muốn bắn......"
"Đừng nóng vội." Sở Đàn thò cái lưỡi đỏ thắm ra rồi cuốn lấy ngón tay Dung Ngọc mà liếm mút, dục vọng nơi đáy mắt sâu thẳm và lan tràn tựa mực, "Giao hết cho ta đi, ta sẽ chịch đến khi em bắn thì thôi."
Hắn cong eo, mái tóc được buộc đuôi ngựa buông xuống bên mặt, lưng hắn gồng lên tạo thành những đường cong mạnh mẽ, tràn ngập sự xâm lược và tính công kích của một con sói thực thụ.
Dương vật dữ tợn xỏ xuyên qua lỗ thịt của Dung Ngọc tựa như một cây kiếm, gân xanh nhô trên cán sẽ kéo theo thịt ruột hồng hào mỗi khi rút ra và thọc vào, biến đoá cúc mềm mại trở thành hình dương vật.
Dung Ngọc mềm nhũn dưới sự tấn công mãnh liệt đó, cậu chỉ có thể ưỡn cổ mà không ngừng rên rỉ.
Huống chi Sở Đàn còn vô cùng xấu tính mà đâm liên tục lên tuyến tiền liệt. Sự kích thích mãnh liệt này làm cậu không chịu đựng nổi, mọi cảm quan đều hội tụ dưới thân, ngoại trừ khoái cảm dời non lấp biển thì cậu không cảm nhận được bất cứ thứ gì. Cậu chỉ có thể dùng hết sức mà nắm chặt cái chăn, dùng hành động đó để giảm bớt cảm giác tê mỏi và sự run rẩy trên đầu ngón tay cậu.
"Ư a... Chậm, chậm một chút... Muốn bắn... Ưm......" Đôi mắt mơ màng của Dung Ngọc rưng rưng, mái tóc đen phủ trên chiếc gối mềm tựa như rong biển đang lay động, đẹp không gì sánh bằng.
Đáy mắt Sở Đàn xuất hiện màu đỏ tươi, hắn cúi người xuống cắn đôi môi đỏ của Dung Ngọc, hung tợn như muốn nuốt cậu vào bụng.
"Gọi tên của ta, Dung Ngọc, gọi tên ta." Giọng nói của hắn khàn khàn, giống như đang cố gắng kiềm chế cảm xúc kích động nào đó.
"Ly Hối... Ưm... Ly Hối... Chậm một chút... Ta muốn bắn... A!" Dung Ngọc phát ra một tiếng thét cao vút chói tai, vòng eo mảnh khảnh ưỡn mạnh về trước, dương vật lắc mạnh rồi phun ra ra từng luồng tinh dịch.
Đoá cúc chợt co lại, tràng đạo mút lấy gậy thịt tựa như một cái bao, nó cắn chặt không bỏ.
Sự đè ép mãnh liệt mang tới khoái cảm che trời lấp đất, Sở Đàn sướng đến mức mí mắt giật giật, đôi mắt đen thất thần trong chốc lát. Rồi hắn cắn chặt răng và rên rỉ một tiếng, dùng sức đâm dương vật vào chỗ sâu nhất, rót tinh dịch đậm đặc vào lỗ nhỏ.
Hắn bắn rất lâu, từng luồng tinh dịch đậm đặc cọ rửa tràng đạo, kích thích đến mức Dung Ngọc không ngừng run rẩy và nức nở.
"Ha......" Sở Đàn thở gấp, mồ hôi nóng chảy xuống từ lồng ngực phập phồng. Hắn giơ tay vuốt sợi tóc trên trán ra sau đầu, để lộ ngũ quan tràn ngập sự hoang dã, lông mày đen dày ướt át vì mồ hôi, trong ánh mắt chan chứa vẻ thoả mãn và sung sướng sau khi bắn tinh.
Hắn cụp mắt nhìn Dung Ngọc, thiếu niên còn đắm chìm trong cảm giác cao trào, thân mình run rẩy, lồng ngực nhỏ nhắn đỏ bừng, hai đầu vú nhòn nhọn nhô lên như một loại quả chín mọng được gắn trước ngực.
Nơi giao hợp thì càng lầy lội hơn, bọt mép nhớp nháp dính trên miệng lỗ, đến cả bụng Sở Đàn cũng bị dính tinh dịch. Dương vật hơi cương còn cắm trong đoá cúc của Dung Ngọc, chỉ cần cử động nhẹ là tinh dịch sẽ chảy ra theo khe hở.
Sở Đàn nghiêng đầu và nhìn vào con bướm bị ngó lơ một hồi lâu. Cho dù không được an ủi nhưng nơi đó vẫn phun nước, môi âm hộ nhỏ hồng hào vươn ra khỏi khe thịt, sáng loáng và ướt đẫm.
Hắn đưa tay chạm vào nó, Dung Ngọc lập tức nhạy cảm kêu thành tiếng, khe thịt co lại và chảy ra càng nhiều nước dâm trong suốt.
"Nước dâm chảy khắp nơi như này, làm sao giờ thưa công tử?" Giọng của Sở Đàn vừa trầm vừa khàn, mang theo sự gợi cảm khó lòng giải thích.
Dung Ngọc mềm như một vũng nước, đến lỗ tai cậu cũng tê dại, hữu khí vô lực nói: "Chờ, chờ một lát, không còn sức nữa."
"Nhưng ta không chờ được." Sở Đàn nói.
Dung Ngọc nhíu mày, cậu híp mắt nhìn hắn, đôi mắt lóng lánh nước phản chiếu bóng dáng của hắn. Là ảo giác sao? Hình như cậu nhìn thấy vẻ đau thương chợt loé qua khuôn mặt mơ hồ của Sở Đàn.
Nhưng giây tiếp theo, suy nghĩ đó của cậu đã bị thay thế bởi khoái cảm bất chợt.
Sở Đàn cắm ngón tay vào đoá hoa của cậu và quấy loạn bên trong một cách nhanh chóng, xương ngón tay nhô lên không ngừng cọ xát vách trong, khi đưa đẩy còn phát ra tiếng nước nhớp nháp dâm đãng.
Vì vừa cơn cao trào bằng tuyến tiền liệt, thân thể mềm nhũn của Dung Ngọc giờ đây không thể chịu nổi hành vi đó. Cậu chỉ có thể phí công mà lắc mông để thoát khỏi tay Sở Đàn, nhưng động tác như vậy sẽ gia tăng sự cọ xát, tạo thành khoái cảm càng thêm mãnh liệt.
Chưa cắm được vài cái thì cậu đã tiết lên ngón tay Sở Đàn.
"Ha a... Ngươi thật là... A......" Dung Ngọc đã không còn sức lực để mắng chửi hắn. Cậu lấy tay che mắt lại rồi bĩu môi, trông như đang dỗi hờn vậy.
Sở Đàn cầm tay cậu rồi dịu dàng hôn lên khuôn mặt ướt át của cậu, "Chẳng phải sướng lắm hay sao, làm thêm một lần đi công tử."
Hắn đưa eo về sau, khi dương vật rút ra đã mang theo lượng lớn tinh dịch nhớp nháp. Sau đó hắn cắm vào đoá hoa ướt đẫm một cách dễ dàng, bắt đầu một quá trình cày cấy mới.
Dung Ngọc cắn môi nức nở, khuôn mặt ửng hồng nhăn lại, cậu để lộ biểu cảm như vừa thống khổ vừa vui thích. Đoá hoa kẹp chặt lấy dương vật Sở Đàn mà mút mát một cách sung sướng, nó dùng mọi thủ đoạn để giữ cây gậy lại.
Sở Đàn bế Dung Ngọc ngồi lên hông, hắn thọc vào rút ra một cách thong thả nhưng mạnh mẽ, cố gắng phô bày hình ảnh này cho cậu.
—— Dương vật thô dài căng miệng lỗ đến mức tận cùng. Đoá hoa chỉ còn một lớp thịt mỏng, nó đáng thương mà cố gắng bọc lấy phần rễ, môi âm hộ nhỏ sưng to dán trên dương vật, giống như hai cánh hoa đỏ bừng.
Sở Đàn khàn khàn nói: "Công tử xem, nó cắn rất chặt, rõ ràng là rất thích."
"Câm miệng!" Dung Ngọc che mắt Sở Đàn lại, cậu hung ác mà lấp kín miệng hắn.
Sở Đàn cong môi tiếp nhận nụ hôn không quá dịu dàng này. Hắn nghênh đón đầu lưỡi của tiểu thiếu gia, để mặc cậu cướp đoạt trong miệng mình.
Nếu có thể nghe thấy câu thích từ chính miệng tiểu thiếu gia thì tốt rồi, hắn bằng lòng móc tim ra cho Dung Ngọc xem bên trên đó được khắc tên ai.
Nhưng Dung Ngọc là một con thiên nga cao ngạo, mà thiên nga sẽ không bao giờ cúi đầu vì một con chó.
Nghĩ vậy, Sở Đàn lại cảm thấy không cam lòng, sức lực khi làm cũng tăng lên theo, mang thêm cả sự oán giận trong đó.
Một tay hắn giữ tấm lưng gầy của Dung Ngọc, một tay nắm cánh mông Dung Ngọc mà không ngừng nâng lên buông xuống, eo hông dùng sức đâm về phía trước, hận không thể đóng đinh Dung Ngọc ở hông hắn.
"A! Nhẹ thôi... Ư a... Không được... Nhẹ một chút... A a!" Một cảm giác tê mỏi mãnh liệt truyền đến từ bụng, Dung Ngọc hét lên một tiếng rồi cắn lên bả vai Sở Đàn. Ngón tay cậu cũng cuộn lại vì mất khống chế, để lại những vết cào đỏ tươi trên sống lưng mạnh mẽ của thanh niên.
"Shhh ——" Sở Đàn ngửa đầu, yết hầu cử động lên xuống rồi tiếp tục hăng hái vọt vào đoá hoa mềm mại kia.
Trong nháy mắt, dương vật dữ tợn được tử cung bao bọc lấy, hắn như được tiến vào sào huyệt ấm áp, thoải mái đến mức hắn muốn rên rỉ. Cả người Sở Đàn run nhẹ, đôi mắt đen nhánh hạ xuống và xuất hiện màu đỏ đậm.
"Quá sung sướng, công tử, ta chỉ muốn ở đây mãi." Sở Đàn không muốn xa rời mà cọ ngực Dung Ngọc, ngậm lấy đầu vú của cậu rồi liếm mút.
Hắn đưa đẩy eo hông, dương vật quấy trong tử cung nhỏ xinh, cảm giác ấm áp như trẻ con được trở về cơ thể mẹ khiến toàn thân hắn run rẩy, trên mặt lộ ra biểu cảm mê say.
Nhưng Dung Ngọc lại trái ngược. Khoái cảm khi tử cung bị mở ra gần như mang theo tính chất huỷ diệt, giống như nhảy dù từ trên cao, cảm giác rơi tự do đã đem đến sự hưng phấn và sợ hãi mãnh liệt, phá huỷ lý trí cậu trong nháy mắt.
Dương vật lập tức bắn ra dù chưa có sự đụng chạm gì, đoá hoa cũng run rẩy phun ra nước dâm.
Cậu vừa run rẩy vừa điên cuồng cao trào trong lồng ngực Sở Đàn, đồng tử thất thần mất đi tiêu cự, chúng nó trợn lên trên, nước mắt và nước miếng cũng chảy xuống, cả người cậu như sắp tan nát.
Sở Đàn ngẩng đầu nhìn Dung Ngọc, thu hết thần thái mê say dâm đãng của cậu vào trong đáy mắt, hắn bị quyến rũ đến mức sắp phát cuồng vì điều đó.
"Dâm muốn chết, công tử, thật sự em nên nhìn hình ảnh này của bản thân, không ai có thể kìm được mà không chịch em." Sở Đàn khàn giọng than thở.
"Để ta xem nào, phải chịch vào đâu mới khiến em trông dâm như vậy." Sở Đàn cụp mắt nhìn bụng Dung Ngọc, hắn hơi dùng sức đâm vào khiến chiếc bụng phẳng lì kia xuất hiện một hòn núi nhỏ làm người ta sợ hãi.
Hắn dùng ngón tay đo kích cỡ của mình rồi cầm tay Dung Ngọc sờ, "Em sờ đi, dương vật ta ở đây, nếu công tử mang thai con ta thì đứa trẻ cũng ra đời ở đây nhỉ?"
Nghe vậy, đại não Dung Ngọc mới từ từ vận chuyển như bánh răng rỉ sắt, sau đó cậu mắng chửi hắn một cách đứt quãng,
"A... Ai mẹ nó, phải sinh... Ha a... Sinh con cho ngươi... Con chó điên biến thái... A a a... Đừng ấn......"
Dung Ngọc vừa sờ đến chỗ nhô lên trên bụng thì sởn da gà, cậu thét chói tai đẩy tay Sở Đàn, trong lúc giãy giụa thì tát hắn một cái.
Dung Ngọc đã bị chịch mềm từ trước rồi nên cái tát này mềm như bông, chẳng những không có chút uy hiếp nào mà còn giống như một kiểu tán tỉnh khác.
Sở Đàn nhướng mày, ánh mắt hắn càng trở nên đỏ đậm, để lộ ra sự hưng phấn mất khống chế.
"Chó điên? Công tử nói đúng, ta là chó điên." Hắn giơ tay cởi dây cột tóc trên đuôi ngựa rồi thong thả trói tay Dung Ngọc lại, sau đó ấn cậu ngã xuống giường.
Hắn nhìn xuống Dung Ngọc từ trên cao, khóe môi cong lên một cách khiêu khích, "Nếu ta là chó điên, thì em bị ta địt đến mức chảy nước sẽ là gì, chó cái à?"
Dung Ngọc cố gỡ đôi tay bị trói nhưng không được, lửa giận bùng lên, "Sở Đàn... Ngươi dám làm vậy với ta... A... Ngày mai ăn roi đi!"
Ngày mai? Sở Đàn ngẩn người.
"Ngày mai rồi nói sau." Sở Đàn nâng chân Dung Ngọc đặt lên vai rồi chịch vừa mạnh vừa nhanh.
Dưới ánh sáng tối tăm mơ hồ, Dung Ngọc không thể nhìn thấy vẻ ảm đạm lướt qua mắt Sở Đàn trong giây lát, cậu bị kéo vào bể dục vô cùng vô tận.
Cậu thét chói tai và rên rỉ, cả người che kín bởi dấu vết hồng tím, hai cẳng chân mảnh khảnh thay phiên bị Sở Đàn liếm cắn, dấu răng trải dài như bị ngược đãi.
Nếu không phải hai đùi của cậu không có cảm giác thì cậu còn hoài nghi rằng mình sẽ bị Sở Đàn ăn luôn.
Thanh niên như không biết mệt mỏi mà cứ đưa đẩy eo một cách mạnh bạo, gậy thịt cứng tựa bàn ủi, nó cứ đấu đá trong tử cung cậu rồi không kiêng nể gì mà bắn tinh.
Mà cậu lại nhạy cảm đến độ chỉ cần chạm một cái là phun nước, cao trào tiếp nối nhau tựa sóng biển, khiến cậu gần như muốn chết đuối trong ngực Sở Đàn.
Không biết qua bao lâu, Dung Ngọc cảm giác Sở Đàn đã lùi ra khỏi thân thể cậu. Nhưng cậu còn chưa kịp thở ra thì đã bị Sở Đàn lật người và nằm lên gối.
Cậu có thể cảm nhận được bàn tay của thanh niên ôm lấy bụng cậu rồi nâng cậu lên, sau đó thì thứ cứng rắn nóng bỏng kia lại tiếp tục đặt lên đoá cúc.
"Dừng! Ta không làm nổi nữa!" Rốt cuộc Dung Ngọc cũng thấy sợ hãi, cậu cảm thấy mình sẽ bị Sở Đàn làm chết. Giọng cậu nghẹn ngào, khuôn mặt thì ướt dầm dề, không phân biệt nổi là mồ hôi hay là nước mắt.
"Ta thật sự từ bỏ......"
Dung Ngọc nức nở bò về phía trước để thoát khỏi con quỷ đáng sợ này, đầu gối không dùng lực được thì dùng tay. Tay vịn đầu giường ngay trước mắt cậu, cậu duỗi tay ra, trước khi đụng vào thì Sở Đàn nắm eo túm cậu lại, đâm chọc vào đoá cúc một cách hung hăng.
Sự kích thích mãnh liệt làm Dung Ngọc trợn trắng mắt rồi cao trào một lần nữa, dương vật trước người đong đưa và chỉ chảy ra một chút tinh dịch loãng chứ không thể bắn được gì.
"Một lần nữa đi, ta yêu em." Sở Đàn liếm láp gáy Dung Ngọc, ánh mắt sâu không thấy đáy.
"Ta không chịu nổi... Ta đã bắn không ra rồi... Ta muốn chết......" Sườn mặt Dung Ngọc đè trên gối đầu mà nghẹn ngào thở dốc, đầu lưỡi đỏ thắm phun ra một đoạn, nước miếng mất khống chế mà chảy ra từ khóe miệng, đuôi mắt ửng đỏ làm cậu trông thật đáng thương.
Nhưng giọng Sở Đàn nghe còn đáng thương hơn cậu, "Thêm một lần nữa đi, công tử, ta xin em."
Hắn vừa cầu xin một cách khép nép vừa đụ địt mạnh bạo tựa dã thú, không cho Dung Ngọc quyền lợi từ chối, thậm chí cắn gáy Dung Ngọc như phòng ngừa thú cái chạy trốn khi giao phối.
"Thêm một lần nữa đi, ta yêu em."
"Thêm một lần nữa đi, ta yêu em."
......
Sở Đàn như muốn khắc sâu những lời này vào đáy lòng Dung Ngọc, vì thế hắn liên tục lặp lại, liên tục chịch Dung Ngọc đến chết đi sống lại.
Dung Ngọc không biết Sở Đàn đang phát rồ vì chuyện gì, nhưng cậu không còn sức để suy nghĩ, đại não trống rỗng, bị làm cho ngất xỉu rồi tỉnh lại.
"Dung Ngọc, nếu ta đi, em còn nhớ ta không?"
Trong lúc mơ màng, Dung Ngọc đã nghe thấy Sở Đàn nói như vậy.
"Ta sẽ nhớ... Quất chết ngươi......" Dung Ngọc không được tỉnh táo lắm mà trả lời.
"Vậy cũng được." Dường như Sở Đàn bật cười, "Em đừng quên ta nhé. Dung Ngọc."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro