Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 53: Sở Đàn chớp chớp mắt, tại sao trong thân thể...

Chương 53: Sở Đàn chớp chớp mắt, tại sao trong thân thể tiểu thiếu gia lại có nhiều chốt mở kì quái đến vậy?

Tác giả: Quan Mộc

Edit: Cánh Cụt Mộng Mơ

Dung Ngọc thấy Sở Đàn không cử động trong một lúc lâu thì mở mắt nhìn. Khi cậu thấy mấy thứ kia thì cũng sửng sốt theo.

Đây đúng là khách sạn tình thú.

Sở Đàn lấy mấy cây dương vật giả kia rồi đưa ra trước mặt Dung Ngọc, "Công tử thích cái nào?"

Dung Ngọc liếc hắn cười, sóng mắt lẳng lơ, tình dục trong đó còn chưa rút đi.

"Ta thích ngươi."

Sở Đàn thấy thoả mãn vì câu nói của cậu, lông mày hắn giãn ra. Hắn ôm lấy Dung Ngọc rồi hôn môi cậu, "Vậy công tử nói đi, ta tốt ở điểm nào?"

Dung Ngọc đưa tay xuống nắm lấy dương vật thô to của hắn, gân xanh chi chít trên cán còn đang giật nhẹ, nó nặng trĩu và toát ra nhiệt độ nóng bỏng.

"Rất thô, rất cứng, rất dài." Dung Ngọc híp mắt, dường như cậu đang cảm nhận nó, "Quan trọng nhất là rất lâu."

Dung Ngọc liếm môi, vẻ mặt trông rất là vừa lòng.

Sở Đàn mỉm cười, cảm thấy việc thiếu niên nói thẳng những từ ngữ dâm đãng như vậy không chỉ lẳng lơ mà còn rất đáng yêu.

"Thứ này không tốt lắm thật, nó quá lạnh." Hơn nữa không biết đã có bao nhiêu người dùng rồi.

Sở Đàn để dương vật giả sang một bên, hắn âm thầm suy nghĩ. Sau này bảo Khương Tề tìm cho một khối noãn ngọc để làm thành một cây dựa theo dương vật mình, như vậy thì tiểu thiếu gia mới sướng được.

Hắn lại cầm lấy cái hũ tròn kia, lớp kem bên trong trắng như tuyết. Đầu ngón tay hắn chấm lấy một cái, nghiền nhẹ là nó sẽ tan dần và toả ra một mùi hương kì lạ.

Mùi hương khiến người ta kích động.

"Xem ra thứ này cũng có tác dụng kích tình." Sở Đàn hỏi, "Công tử muốn thử không?"

Dung Ngọc nhìn hắn, "Ta nói không muốn thì sao?"

Đôi môi mỏng của Sở Đàn khẽ mở, hắn nói rằng, "Từ chối."

Hắn bế Dung Ngọc lên, lật cậu lại rồi đặt trên đùi mình. Dung Ngọc trần truồng mà nằm bò, giống một con dê trắng như tuyết đang mặc người xâu xé, từ phần cổ đến gót chân của cậu tạo thành một đường cong động lòng người.

Đặc biệt là hai cánh mông mềm mại cong vểnh kia, chúng nó khít vào nhau, ở giữa có một cái khe sâu hoắm làm người ta mơ màng. Đây là nơi có rất nhiều mỡ trên người Dung Ngọc, tay Sở Đàn xoa bóp ở bên trên, da thịt trắng nõn thịt tràn ra từ khe hở ngón tay như chất lỏng.

Sở Đàn không nhịn được mà giơ tay tát một cái.

Thịt mông vô cùng co giãn mà nảy nảy, tựa như những cơn sóng lăn tăn.

Sở Đàn rất thành thật mà nuốt nước miếng, Dung Ngọc lại hơi bực, dù là một người trưởng thành bình thường nào đó bị đét mông như vậy thì cũng không vui. Cậu còn không có đam mê đặc biệt nào.

"Sở Đàn, ngươi làm càn."

Sở Đàn lại vô cùng xấu xa mà tát thêm hai cái, cảm giác ấy quá tốt, vừa mềm vừa nảy, tinh tế và mềm mịn như gấm vóc.

"Sở Đàn! Ngươi to gan!" Đau chỉ là phụ, chủ yếu là cậu thấy nhục nhã. Dung Ngọc giãy giụa muốn xuống dưới nhưng bị đè eo lại, cuối cùng cậu không nhúc nhích nổi.

"Khi ở trên giường công tử đừng nói vậy." Sở Đàn bảo, "Dù sao ta từng làm chuyện còn càn quấy hơn."

Tuy nói vậy nhưng Sở Đàn không đánh tiếp. Trên cánh mông trắng nõn đã hiện lên hai dấu tay đỏ tươi, trông vừa đáng thương vừa mê người, giống như quả đào chín mọng.

Hắn bẻ cánh mông sang hai bên, chỗ bí ẩn nấp trong khe rãnh lập tức lộ ra.

Hoa cúc hồng hào nhắm chặt, bởi vì chủ nhân thấy không được tự nhiên mà nó còn co rúm lại một chút. Nó được bao quanh bởi các nếp gấp, co lại thành một vòng tròn giống như đóa nho nhỏ.

Sở Đàn nhìn thật lâu, lâu đến mức Dung Ngọc thấy bực, "Ngươi nhìn đủ chưa?"

Dù sao đó cũng là nơi bí mật nhất và không dùng để làm tình. Dung Ngọc thấy sốt sắng, chính cậu cũng chưa từng nhìn nên không biết nó trông như nào.

Nếu Sở Đàn dám chê bai dù chỉ một chút, tiểu thiếu gia cao ngạo âm thầm thề, từ nay về sau Sở Đàn đừng hòng chạm vào cậu.

Nhưng Sở Đàn lại không chê, thứ cậu nhận được là một nụ hôn nhẹ nhàng trên miệng hoa cúc.

"Rất đẹp, ta rất thích."

Dung Ngọc ngơ ngẩn, không hiểu sao tai cậu hơi nóng lên.

Cậu có nhu cầu cao và cũng buông thả dục vọng của mình. Từ trước đến nay cậu luôn phóng đãng trên giường, thản nhiên đối mặt với dục vọng của mình và cũng không cảm thấy thẹn. Nhưng chính giờ khắc này, từ đáy lòng của cậu bỗng xuất hiện một thứ cảm xúc có thể được xưng là thẹn thùng.

Giống như bị thứ gì đó đâm nhẹ làm tim cậu mềm xuống, lửa giận mới bùng lên cũng tắt ngúm.

Cậu nằm trên đùi Sở Đàn, ngón tay nắm lấy cái chăn bên dưới, cậu yên lặng vùi mặt xuống.

"Ngươi nhanh lên." Giọng cậu rầu rĩ, có cảm giác như cậu đang cố gắng giữ vẻ kiêu ngạo.

Mặt mày Sở Đàn hơi cong lên, đầu ngón tay chạm nhẹ lên miệng cúc và ấn hai cái. Miệng cúc hồng hào sạch sẽ, mang theo mùi hoa lúc tắm gội.

Bị chạm vào là co rúm lại, đáng yêu vô cùng.

Sở Đàn lấy cái hũ ra, hắn đào một đống thuốc mỡ rồi bôi lên miệng cúc.

Chất kem đó rất lạnh, vừa đụng vào đã khiến Dung Ngọc nổi da gà, "Shhh ——"

Sở Đàn sờ lưng cậu, ngón trỏ của cái tay khác mò xung quanh miệng cúc theo vòng tròn, lớp kem dần tan ra như dầu trơn khiến toàn bộ kẽ mông trở nên sáng lấp lánh.

Sở Đàn xoa một vòng xong thì bắt đầu dùng sức, ngón tay ấn vào trong và dần đi vào cái miệng nhỏ đang nhắm chặt, cuối cùng là chọc vào một đoạn của đầu ngón tay.

Dung Ngọc cắn môi, cảm giác khi có vật lạ vào khiến cậu không được tự nhiên mà muốn trốn. Cũng may Sở Đàn không ngừng trấn an cậu, bàn tay ấm áp vuốt ve từ gáy xuống xương sống như đang vuốt mèo, khiến bộ lông sắp nổ tung của Dung Ngọc dần hạ xuống.

Cuối cùng Sở Đàn cũng nhét được một ngón tay vào.

Sau đó thì là hai ngón, ba ngón.

Tay Dung Ngọc nắm chặt lấy chăn, đầu ngón tay dùng sức đến mức trở nên trắng bệch, mạch máu màu xanh nhạt nổi lên như đã nhẫn nhịn tới giới hạn.

"Thả lỏng, đừng gồng mình." Giọng Sở Đàn dịu dàng, lúc này hắn không giống con chó hư xấu xa mà lại rất kiên nhẫn, rất tinh tế, có thể chú ý tới mọi thay đổi trong cảm xúc của Dung Ngọc.

"Còn chưa được hả?" Dung Ngọc khàn giọng hỏi.

Sở Đàn đánh giá một chút cửa động đã khai thác rồi lại so sánh với kích cỡ của mình, lắc đầu bảo, "Phải thêm một ngón tay mới được."

Ngón tay với khớp xương rõ ràng đưa đẩy trong miệng cúc dính đầy chất lỏng sáng bóng, thuốc mỡ thẩm thấu vào tràng đạo theo động tác của hắn và dần dần phát huy hiệu lực.

Một cảm giác vừa nóng vừa tê xuất hiện tại hoa cúc, khiến cho miệng cúc không ngừng mấp máy, Dung Ngọc cũng hừ nhẹ thành tiếng.

Chờ đến khi cửa động chứa được bốn ngón tay thì đầu Sở Đàn cũng toát đầy mồ hôi, hắn thở phào rồi rút tay ra, sau đó lật Dung Ngọc nằm ngửa.

Dung Ngọc cũng toát đầy mồ hôi, gò má trắng nõn ửng hồng, đặc biệt là làn da phần mắt thì trắng hồng, mê ly như đang say rượu.

Sở Đàn vuốt tóc Dung Ngọc, hắn lót một cái gối mềm dưới eo cậu để mông nâng cao hơn chút.

Sau đó tay hắn bóp đùi cậu và bẻ sang hai bên, cho đến khi hiện ra cái miệng nhỏ ướt mèm kia.

Hắn nắm dương vật của mình, chuẩn bị xuất phát.

"Dung Ngọc." Sở Đàn hạ giọng gọi tên Dung Ngọc.

Dung Ngọc nhìn hắn một cách mờ mịt, sau đó dưới thân truyền đến cơn đau như bị xé rách.

"Ứ a......"

Cho dù đã bị bốn ngón tay khai thác, nhưng dương vật Sở Đàn quá lớn nên vẫn khó để miệng cúc nuốt lấy nó, hắn mới tiến vào có non nửa cái quy đầu mà đã khiến cho Dung Ngọc đau đến mức kêu thành tiếng.

Đầu óc vốn đang mê ly vì thuốc kích tình cũng trở nên tỉnh táo vì cơn đau.

"Sở Đàn, thứ kia là của lừa hả, đau chết mất!" Dung Ngọc cau mày mắng to, cổ cậu ưỡn lên cao, trên mặt toát đầy mồ hôi sáng bóng, "Mau đi ra!"

Không khí dịu dàng ban nãy đã tan biến.

Mắt Sở Đàn cụp xuống, trông có vẻ vô tội, "Ban nãy em còn khen ta vừa thô vừa dài."

"Ban nãy là ban nãy, bây giờ ta đau quá!" Mặt mũi Dung Ngọc trắng bệch, "Mẹ nó ta sẽ không bị nứt lỗ đít ấy chứ!"

Trị bệnh này ở cổ đại kiểu gì được, cậu không muốn để người khác nhìn mông mình!

"Không bị nứt, công tử thả lỏng một chút." Sở Đàn cong lưng, sống lưng rắn chắc chảy mồ hôi nóng. Hắn ngậm lấy đoá hồng trước ngực Dung Ngọc, một bàn tay khác thì vuốt ve phần eo sườn nhạy cảm của cậu, cố gắng trấn an cậu.

Thật ra hắn cũng rất đau, miệng cúc hút chặt lấy quy đầu của hắn nên rất khó để đi vào, cảm giác như sẽ bị cắn đứt.

"Dung Ngọc, Dung Ngọc." Sở Đàn lại gọi tên của cậu, mồ hôi chảy xuống đuôi lông mày, "Thả lỏng, để ta đi vào là được."

Hắn ngậm lấy đầu vú cậu rồi dùng môi răng liếm cắn nó, khoái cảm tê dại như bị điện giật bắt đầu lan toả, vùng eo sườn nhạy cảm cũng được vỗ về chơi đùa. Dung Ngọc có thể cảm nhận được sự yêu thương và trân trọng của Sở Đàn, cậu thở thật sâu, cố gắng để mình bình tĩnh lại.

Sở Đàn lại bôi một đống thuốc mỡ ở bên cạnh, hiệu quả tăng lên gấp bội khiến miệng cúc trở nên càng nóng, càng mềm và càng ngứa.

Chờ đến khi Dung Ngọc không còn đau như vậy nữa, Sở Đàn hôn xương quai xanh của cậu rồi đâm vào một cách thong thả nhưng kiên quyết.

Tràng đạo chưa bao giờ được đặt chân đã bị gậy thịt lấp đầu trong nháy mắt, Dung Ngọc hơi trừng to đôi mắt, đến hô hấp cũng ngừng trong giây lát, tay cào ra mười vết đỏ trên lưng Sở Đàn.

Sở Đàn híp mắt lại vì sướng.

Nơi này còn chặt và nóng hơn so với đoá hoa bên trên, hoàn toàn là bao dương vật dành riêng cho hắn. Nó bao bọc lấy hắn một cách kín kẽ, thịt ruột vừa mấp máy vừa quấn chặt hắn.

Làm hắn có cảm giác như linh hồn đang ôm Dung Ngọc một cách thân mật, đúng là sướng đến mức tê đầu.

Sở Đàn thở hổn hển hai tiếng, rồi hắn hôn đôi mắt, mũi, môi Dung Ngọc.

"Dung Ngọc, Ngọc Nhi, thật thoải mái, nóng quá." Giọng nói nghẹn ngào khó nén sự hưng phấn, hắn đã chiếm hữu toàn bộ Dung Ngọc.

Hắn nắc eo, chậm rãi đưa đẩy, thịt ruột bị gân xanh nhô trên dương vật lôi kéo và quấy loạn bên trong, biến thành đủ loại hình dàng.

Dung Ngọc không cầm lòng được mà ôm chặt cổ Sở Đàn. Cậu bị lấp đầy, hoa cúc căng ra hết cỡ, dường như có thể nghe được tiếng thịt ruột bị kéo bị xé. Nhưng có một khoái cảm bí ẩn mà ngứa ngáy chạy lên từ xương cùng, rồi dần dần thay thế cơn đau đớn.

Cậu rên nhẹ ra tiếng, Sở Đàn nghe thấy bèn kích động mà hôn môi cậu. Môi lưỡi quấn quít, lượng không khí vốn không nhiều lắm của Dung Ngọc bị cướp lấy, đôi mắt mênh mông sương mù đã rơi lệ, mặt cậu cũng hồng hồng.

Sở Đàn buông cậu ra rồi liếm cánh môi cậu, vùng eo bắt đầu dùng sức.

Dương vật dữ tợn bắt đầu khai thác vào chỗ sâu hơn, rồi hắn rút ra một đoạn và dùng sức đâm vào, dần dần khôi phục lại bản tính hung ác.

Cho đến khi hắn đâm vào một chỗ nhô lên vô cùng mềm mại, hắn nghe thấy tiếng rên rỉ của Dung Ngọc cao hơn hẳn.

Sở Đàn chớp chớp mắt, tại sao trong thân thể của tiểu thiếu gia luôn có nhiều chốt mở kì quái đến vậy?

Hắn lại đâm vào.

Dung Ngọc lại kêu một tiếng, thịt ruột mút thật chặt lấy hắn, sướng muốn chết.

"Đây là nơi nào?" Học sinh Sở tò mò hỏi.

"Tuyến tiền liệt." Thầy giáo Dung hít vào một hơi, "Ngươi cũng có."

"Ta cũng có?"

"Trừ khi ngươi không phải đàn ông." Dung Ngọc nở nụ cười dí dỏm. Cậu đã bớt cơn đau đớn ban nãy, giờ chỉ còn sự thoải mái.

Đôi mắt đào hoa hơi nheo lại, tình dục nồng nàn quay cuồng bên trong. Cậu liếc Sở Đàn, khóe môi cong lên, "Nếu không thì ngươi để ta làm thử xem, ta cũng có thể khiến ngươi sướng."

Sở Đàn nhướng mày, hắn bảo: "Xem ra ta chưa đủ cố gắng nên em mới còn sức để nghĩ tới chuyện khác."

Hắn ưỡn thẳng eo, bóp bắp đùi Dung Ngọc rồi đưa đẩy mạnh mẽ. Gậy thịt đỏ tím ra vào miệng cúc một cách hung ác, mỗi một lần xỏ xuyên thì nhất định phải nghiền mạnh qua chỗ nhô lên mềm mại kia.

Thuốc mỡ hóa thành chất lỏng chảy ra cùng nước dâm, chúng nó bị đâm thành bọt mép dâm mĩ đọng xung quanh miệng cúc hồng phấn.

Tiếng nước nhớp nháp và tiếng rên rỉ vụn vỡ của Dung Ngọc không ngừng vang lên.

"Ha a... Sướng... Sướng muốn chết......"

Thành ruột cùng gậy thịt cọ xát lẫn nhau, hai bên nóng như muốn bắn cả tia lửa ra, nóng đến mức toàn thân Dung Ngọc run rẩy.

Nửa người trên của cậu không có chút sức lực nào, cậu mềm nhũn mà nằm trên giường, mông và đùi lại nhạy cảm muốn chết. Khoái cảm bị phóng đại một cách vô hạn, ập mạnh vào não cậu tựa sóng biển.

Đặc biệt là khi tuyến tiền liệt bị va chạm, khoái cảm mãnh liệt xuất hiện gần như muốn bao phủ lấy Dung Ngọc.

Hai mắt cậu tan rã và trợn lên, sướng đến mức sắp mất đi thần trí, chỉ có đôi môi đỏ khép mở đang phun ra tiếng rên rỉ dâm đãng.

"Ha a... Sướng quá... Chịch ta... A... Sở Đàn......"

Sở Đàn thấy gương mặt mĩ lệ này mang biểu cảm lẳng lơ đến vậy thì cũng cười mắng một tiếng, hắn tát mạnh một cái lên cánh mông trắng mềm.

"Đúng là dâm muốn chết."

Dung Ngọc không mắng hắn nữa, cậu đang đắm chìm và quay cuồng trong bể dục vô cùng vô tận, không thể tìm thấy lối ra.

Sở Đàn là mảnh gỗ duy nhất trong thế giới của cậu, cậu bám vào hắn và hưởng thụ cực lạc.

Trăng sáng treo cao ngoài cửa sổ, lụa đỏ quay cuồng trong phòng

Bọn họ quấn quít bên nhau, từ thân đến tâm đều phù hợp một cách hoàn mỹ.

Cánh Cụt: Sau khi nghe lời khuyên của mn thì tui thấy tui không nên tẩy lắm 😭 Tóc tui là tóc tơ, tui cũng đã nhuộm nâu lạnh 1 lần, làm xoăn nhiều lần nên tính ra cũng hơi khô rồi. Dưỡng thì tui vẫn dưỡng, chỉ là giờ không thường xuyên nên hơi lười 😭 Chắc sau này nhuộm đen rồi thêm highlight hồng baby zậy. Mà nền nâu lạnh có nhuộm đc màu gì hơi xám không mấy bà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro