Chapter 2: Giữa những khoảnh khắc
Ngày hôm sau, ánh nắng ban mai chiếu rọi qua cửa sổ, ánh sáng vàng ấm áp bao phủ căn phòng. Song Luân thức dậy, cảm giác như tất cả mọi thứ hôm qua đều là một giấc mơ ngọt ngào, nhưng lại thực sự rõ ràng trong tâm trí anh. Atus vẫn còn đang ngủ, đầu tựa vào tay anh, dáng vẻ yên bình khiến trái tim Song Luân thổn thức.
Cảm giác chưa bao giờ như thế này – một sự bình yên nhưng cũng đầy bồn chồn, như thể anh đang sống trong một câu chuyện tình mà chính bản thân mình chưa thể lý giải.
Atus khẽ động đậy, đôi mắt anh từ từ mở ra. Khi nhìn thấy Song Luân đang nhìn mình, anh chỉ mỉm cười nhẹ nhàng. "Chào buổi sáng, anh," giọng anh ấm áp, khiến Song Luân cảm thấy một niềm hạnh phúc nhỏ bé lan tỏa trong lòng.
"Chào buổi sáng, em" Song Luân đáp lại, giọng nhẹ nhàng nhưng đầy sự yêu thương. Anh khẽ vuốt tóc Atus, ánh mắt không rời khỏi gương mặt anh bạn thân. "Tối qua anh cảm giác ấy thật tuyệt..."
Atus mỉm cười, ánh mắt ấm áp nhìn anh. "Em cũng vậy. Nhưng có vẻ như chúng ta đều chưa sẵn sàng để nói hết ra, đúng không?"
Song Luân cảm nhận rõ sự lo lắng trong lời nói của Atus, nhưng anh không vội vàng đáp lại. Thay vào đó, anh chỉ nhẹ nhàng ôm lấy Atus. "Không cần phải vội," anh thì thầm, "Chúng ta chỉ cần để mọi thứ đến một cách tự nhiên, không phải sao?"
Atus nhẹ nhàng gật đầu, cảm giác trong lòng anh cũng bớt lo lắng đi rất nhiều. Anh không nói gì thêm, chỉ im lặng trong vòng tay của Song Luân, tận hưởng từng khoảnh khắc nhỏ bé trong sự bình yên mà họ đang có.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro