Chương 3
“Thưa phu nhân, hoa đã được gửi đến rồi, cô chuẩn bị đi chứ?”
Dì Diệp bước vào hỏi.
“Gì cơ?”
Đầu óc tôi vẫn đang rối bời.
“Hoa, chẳng phải cô định đến thăm ngài Tống sao?”
Tống Diễn…
Nghe đến cái tên ấy, tôi khựng lại.
Trong mớ bòng bong ấy, cuối cùng tôi cũng tìm thấy một đầu mối.
Thì ra, hôm nay chính là ngày đó.
...
Tống Diễn là thanh mai trúc mã của tôi.
Anh ta cũng là một diễn viên rất tài năng.
Chỉ tiếc rằng... một “tai nạn” đã khiến anh ta bị bỏng nặng toàn thân, phải nằm viện dài hạn.
Kiếp trước, vào đúng ngày này, tôi ôm một bó hoa đến bệnh viện.
Sau khi cùng Tống Diễn đón sinh nhật, lúc ra khỏi bệnh viện, tôi thấy Lưu Trí Mẫn ngồi trong xe, điếu thuốc trên tay cháy đến tàn mà chị vẫn không hay biết. Tôi chẳng muốn giải thích gì, thậm chí không muốn nhìn thấy chị.
“Đình Đình.”
Lưu Trí Mẫn phát hiện ra tôi, dập tắt điếu thuốc, bước xuống xe, giọng nói thoáng chút buồn bã.
“... Hôm nay là sinh nhật chị.”
Tôi dừng bước, quay đầu lại, lạnh lùng nhìn chị: “Vậy thì sao?”
Ánh mắt đen láy của Lưu Trí Mẫn chăm chú nhìn tôi, im lặng không nói.
Tôi nói: “Hôm nay cũng là sinh nhật của Tống Diễn. Để cưới được em, chị bất chấp thủ đoạn, hủy hoại gương mặt của anh ấy, chấm dứt tương lai của anh ấy. Chị còn muốn em đối xử với chị như thế nào?”
Lưu Trí Mẫn mở miệng, cố gắng nói: “Đó chỉ là một tai nạn...”
“Nếu hôm đó chị không mời anh ấy đến, anh ấy đã không phải nằm trong bệnh viện đến giờ này. Làm sao em có thể tin đó chỉ là tai nạn?”
Lưu Trí Mẫn im lặng, cuối cùng chỉ nói: “Chị xin lỗi.”
Từ ngày đó, mối quan hệ giữa tôi và Lưu Trí Mẫn sa sút không phanh.
Chúng tôi bắt đầu một cuộc chiến tranh lạnh dài dằng dặc và đầy đau khổ.
Mãi về sau, tôi mới biết rằng “tai nạn” mà ngay cả Lưu Trí Mẫn cũng tưởng là thật ấy, chỉ là âm mưu của một số kẻ muốn chia rẽ tôi và chị.
______
- Nay watt của t bị gì ấy cứ load không được 🥲
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro