Chương 30 + 31
Chương 30 : làm việc ác ắt sẽ gặp quả báo
"Ưm..."-Cô giơ tay sờ loạn bên cạnh mình, cảm giác lành lạnh hình như không còn người. Còn liền như cái lò xo bật dậy.
"A... dậy rồi sao?"-Anh nghe tiếng động bước tới thì quay lại.
"Oa... thơm thật nga!"-Cô vui vẻ chạy lại ôm chầm lấy anh.
"Sao lại không mang dép? Hửm?"-Anh cau mày nhìn cô. Buổi sáng nền nhà lạnh như thế.
"A... em quên..."-Cô xụ mặt nhìn anh.
"Đứng đó cho anh!"-Anh véo má cô sau đó bước nhanh vào phòng.
Một lát sau trên tay cầm đôi dép bước tới xỏ vào chân cho cô.
Cô nhìn anh mỉm cười hạnh phúc.
"Em đi rửa mặt đây!"-Cô nói xong liền chạy thục mạng về phòng.
Anh nhìn cô chỉ biết cười bất lực.
"Woa! Ông xã em giỏi thật! Nấu được nhiều món như thế!"-Cô nhìn cái bàn đầy ấp thức ăn thơm phức mà cười hí hửng.
"Được rồi! Mau ăn đi!"-Anh nhìn cô cười ôn nhu.
"Anh hôm nay không đến công ty sao?"-Cô vừa gắp thức ăn vừa hỏi anh.
"Có. Lát nữa liền đi!"-Anh nhìn cô nói.
"À... chiều anh mới về sao?"-Cô tiếp tục vừa ăn vừa hỏi anh.
"Ừm!"-Anh gật đầu.
"Vậy em sẽ ở nhà đợi anh!"-Cô cao hứng nói.
Anh nhìn cô gật đầu. Hai người hàn thuyên vài cô. Không khí ấm áp trong bữa ăn cũng dần trôi qua.
"Để em giúp anh!"-Cô bước lại thắt cà-vạt cho anh.
Hôm nay anh mặc một chiếc áo sơ mi trắng cùng với quần sơ mi đen. Thêm chiếc áo khoác bên ngoài khiến anh càng thêm đẹp trai.
Hừm! Anh soái như thế! Nhân viên nữ gạ anh dữ lắm!
"Anh chỉ được làm việc thôi! Không được ngắm nhỏ nào hết nga! Em mà biết là em sẽ "ấy ấy" anh liền nha!"-Cô hung hăng đe doạ.
"Vâng! Thưa bà xã tương lai!"-Anh bật cười nhìn cô. "Ngoan!"-Cô gật đầu hài lòng. Sau đó "Moa" một cái hôn lên môi anh.
"Được rồi anh đi đây!"-Anh đỏ mặt nhìn cô. Sau đó hướng ra ngoài cửa nơi bác Lâm đang đợi.
Anh chưa có bằng lái xe nên không dám tuỳ tiện lái. Hiện tại vẫn đang thi. Đợi có bằng lái anh mới đường đường chính chính lái xe.
Cô nhàm ngồi ở trong nhà. Sau đó liền bật TV xem.
"Tin tức mới nhất trong ngày: Vào tối hôm qua, cảnh sát phát hiện Thiếu gia của Tần gia cùng đám bạn chơi ma tuý với số lượng lớn. Hiện đang bị tạm giam chờ để chờ đến ngày phán xét năm tù để giam giữ. Theo đó, chúng tôi cũng được biết phu nhân của Tần gia biết được chuyện của con trai mình chơi ma tuý nên bị bức đến điên. Hiện tại đang ở trại tâm thần chữa bệnh. Sau đó chúng tôi cũng biết được Tần tổng có vợ bé và một đứa con riêng bên ngoài. Theo lời của Tần tổng kể: Tần phu nhân không cho con riêng của ông mang họ Tần, còn hại vợ bé của ông đến bị mù.
- Theo bộ Luật dân sự 2005.
- Bộ Luật hình sự 1999, sửa đổi 2009.
- Nghị định số 167/2013/NĐ-CP.
Điều 32. Quyền được bảo toàn về thân thể, tính mạng, sức khoẻ.
1. Một cá nhân có quyền được bảo toàn về thân thể, tính mạng, sức khoẻ.
Điều 121. Tội làm nhục người khác.
1. Người nào xúc phạm nghiêm trọng nhâm phẩm, danh dự, thân thể của người khác thì bị phạt cảnh cáo, không giam giữ từ ba tháng đến 2 năm. Nặng nhất là 5 năm.
Do đó Tần phu nhân sau khi chữa được bệnh xong sẽ bị giam giữ. Chờ đến ngày phán xét lãnh mức tù.
Trong trường hợp nếu như không khỏi bệnh sẽ được tuyên án Tử hình. Vì gần đây Tần phu nhân buôn bán vũ khí với số lượng lớn cho bên ngoại. Đây là hành vi phản quốc, phản nước. Mặc dù đã phát hiện nhưng lô hàng đó đã được chuyển giao. Hiện tại chính phủ đang rất lo lắng về việc sẽ có chiến tranh xảy ra. Nếu như chuến tranh xảy ra, Tần phu nhân sẽ là người bị xử tử đầu tiên.
Bây giờ là thời gian dành cho quảng cáo...."
Cô ngồi thẫn thờ nhìn TV. Người ta nói đúng "Làm việc ác ắt sẽ gặp quả báo"
Về việc Tần Vũ Khiêm tại sao lại dùng ma tuý thì cô không quan tâm. Nhưng Tần phu nhân bà ta bức mẹ anh đến mù như thế thì việc bà ta ở tù như thế thì rất đáng.
Cô càng nghĩ càng hận bà ta. Quyết định không muốn nghĩ nữa. Liền quyết định đi ra chợ mua đồ ăn để nấu bữa trưa và buổi tối.
Thật ra cô cũng không phải cái loại vô dụng không biết nấu đồ ăn. Chỉ là tài nghệ không phong phú như các đầu bếp 5 sao."Ưm..."-Cô giơ tay sờ loạn bên cạnh mình, cảm giác lành lạnh hình như không còn người. Còn liền như cái lò xo bật dậy.
"A... dậy rồi sao?"-Anh nghe tiếng động bước tới thì quay lại.
"Oa... thơm thật nga!"-Cô vui vẻ chạy lại ôm chầm lấy anh.
"Sao lại không mang dép? Hửm?"-Anh cau mày nhìn cô. Buổi sáng nền nhà lạnh như thế.
"A... em quên..."-Cô xụ mặt nhìn anh.
"Đứng đó cho anh!"-Anh véo má cô sau đó bước nhanh vào phòng.
Một lát sau trên tay cầm đôi dép bước tới xỏ vào chân cho cô.
Cô nhìn anh mỉm cười hạnh phúc.
"Em đi rửa mặt đây!"-Cô nói xong liền chạy thục mạng về phòng.
Anh nhìn cô chỉ biết cười bất lực.
"Woa! Ông xã em giỏi thật! Nấu được nhiều món như thế!"-Cô nhìn cái bàn đầy ấp thức ăn thơm phức mà cười hí hửng.
"Được rồi! Mau ăn đi!"-Anh nhìn cô cười ôn nhu.
"Anh hôm nay không đến công ty sao?"-Cô vừa gắp thức ăn vừa hỏi anh.
"Có. Lát nữa liền đi!"-Anh nhìn cô nói.
"À... chiều anh mới về sao?"-Cô tiếp tục vừa ăn vừa hỏi anh.
"Ừm!"-Anh gật đầu.
"Vậy em sẽ ở nhà đợi anh!"-Cô cao hứng nói.
Anh nhìn cô gật đầu. Hai người hàn thuyên vài cô. Không khí ấm áp trong bữa ăn cũng dần trôi qua.
"Để em giúp anh!"-Cô bước lại thắt cà-vạt cho anh.
Hôm nay anh mặc một chiếc áo sơ mi trắng cùng với quần sơ mi đen. Thêm chiếc áo khoác bên ngoài khiến anh càng thêm đẹp trai.
Hừm! Anh soái như thế! Nhân viên nữ gạ anh dữ lắm!
"Anh chỉ được làm việc thôi! Không được ngắm nhỏ nào hết nga! Em mà biết là em sẽ "ấy ấy" anh liền nha!"-Cô hung hăng đe doạ.
"Vâng! Thưa bà xã tương lai!"-Anh bật cười nhìn cô. "Ngoan!"-Cô gật đầu hài lòng. Sau đó "Moa" một cái hôn lên môi anh.
"Được rồi anh đi đây!"-Anh đỏ mặt nhìn cô. Sau đó hướng ra ngoài cửa nơi bác Lâm đang đợi.
Anh chưa có bằng lái xe nên không dám tuỳ tiện lái. Hiện tại vẫn đang thi. Đợi có bằng lái anh mới đường đường chính chính lái xe.
Cô nhàm ngồi ở trong nhà. Sau đó liền bật TV xem.
"Tin tức mới nhất trong ngày: Vào tối hôm qua, cảnh sát phát hiện Thiếu gia của Tần gia cùng đám bạn chơi ma tuý với số lượng lớn. Hiện đang bị tạm giam chờ để chờ đến ngày phán xét năm tù để giam giữ. Theo đó, chúng tôi cũng được biết phu nhân của Tần gia biết được chuyện của con trai mình chơi ma tuý nên bị bức đến điên. Hiện tại đang ở trại tâm thần chữa bệnh. Sau đó chúng tôi cũng biết được Tần tổng có vợ bé và một đứa con riêng bên ngoài. Theo lời của Tần tổng kể: Tần phu nhân không cho con riêng của ông mang họ Tần, còn hại vợ bé của ông đến bị mù.
- Theo bộ Luật dân sự 2005.
- Bộ Luật hình sự 1999, sửa đổi 2009.
- Nghị định số 167/2013/NĐ-CP.
Điều 32. Quyền được bảo toàn về thân thể, tính mạng, sức khoẻ.
1. Một cá nhân có quyền được bảo toàn về thân thể, tính mạng, sức khoẻ.
Điều 121. Tội làm nhục người khác.
1. Người nào xúc phạm nghiêm trọng nhâm phẩm, danh dự, thân thể của người khác thì bị phạt cảnh cáo, không giam giữ từ ba tháng đến 2 năm. Nặng nhất là 5 năm.
Do đó Tần phu nhân sau khi chữa được bệnh xong sẽ bị giam giữ. Chờ đến ngày phán xét lãnh mức tù.
Trong trường hợp nếu như không khỏi bệnh sẽ được tuyên án Tử hình. Vì gần đây Tần phu nhân buôn bán vũ khí với số lượng lớn cho bên ngoại. Đây là hành vi phản quốc, phản nước. Mặc dù đã phát hiện nhưng lô hàng đó đã được chuyển giao. Hiện tại chính phủ đang rất lo lắng về việc sẽ có chiến tranh xảy ra. Nếu như chuến tranh xảy ra, Tần phu nhân sẽ là người bị xử tử đầu tiên.
Bây giờ là thời gian dành cho quảng cáo...."
Cô ngồi thẫn thờ nhìn TV. Người ta nói đúng "Làm việc ác ắt sẽ gặp quả báo"
Về việc Tần Vũ Khiêm tại sao lại dùng ma tuý thì cô không quan tâm. Nhưng Tần phu nhân bà ta bức mẹ anh đến mù như thế thì việc bà ta ở tù như thế thì rất đáng.
Cô càng nghĩ càng hận bà ta. Quyết định không muốn nghĩ nữa. Liền quyết định đi ra chợ mua đồ ăn để nấu bữa trưa và buổi tối.
Thật ra cô cũng không phải cái loại vô dụng không biết nấu đồ ăn. Chỉ là tài nghệ không phong phú như các đầu bếp 5 sao.
Chương 31 : Cô sợ ...sợ tất cả
"Về rồi sao?"-Cô vội vàng mở cửa, đập vào mắt cô là hình ảnh có chút mệt mỏi của anh.
"Ừm!"-Anh cởi giày, sau đó liền bước tới so-pha ngồi xuống. Day day mi tâm mệt mỏi.
"Để em rót nước cho anh!"-Cô vội vàng vào bếp rót một ly nữa lọc đưa cho anh. Anh nhìn cô gật đầu sau đó uống một chút.
"Anh mau đi tắm rửa, em vừa nấu cơm tối xong đó!"-Cô vỗ vai anh, nhìn anh mệt mỏi như thế cô xót vô cùng.
Anh gật đầu, sau đó liền đi lên lầu tắm rửa.
"Hôm nay em có trổ tài vài món đây! Anh mau nếm thử xem!"-Cô nghe tiếng bước chân đang tới gần liền ngẩng đầu cười với anh.
Anh chỉ gật đầu, sau đó liền ngồi xuống ăn cơm.
Cô thấy anh không muốn nói chuyện nên cũng im lặng ăn cơm.
Không khí bữa cơm này khác hẳn so với hồi sáng.
Rất im lặng....
Im lặng đến khó chịu....
Anh ăn xong liền tự động thu dọn bếp của mình. Không nói không rằng bước thẳng lên thư phòng.
Cô thấy anh như thế cũng không muốn nói nhiều. Liền ăn xong rồi thu dọn một chút. Liền nghĩ muốn pha chút sữa đem lên cho anh.
"Em bình tĩnh đi! Chuyện đâu còn có đó! Chúng ta sẽ có thể từ từ giải quyết. Huống chi việc này... mà thôi đi! Việc này anh sẽ từ từ giải quyết. Em đừng có mà làm ầm ĩ lên. Mau mau nghỉ ngơi để giữ sức khoẻ, còn đứa con... trong bụng em nữa... Được rồi! Nghỉ ngơi đi!"-Cô như chết đứng tại chỗ, tay cầm ly sữa run đến lợi hại. Cô như bị hút hết khí lực, vô lực ngồi xuống nền nhà. Nước mắt nóng hổi lăn dài trên má....
Chuyện này là sao chứ...?
Anh... và cô gái trong điện thoại ấy có quan hệ gì?
Không! Cô không tin!
Nhưng... nói không tin căn bản chính là nói dối...
Chính tai cô nghe... lý trí cô bảo nhất định phải tin anh... nhưng mà trái tim cô lại đau như cắt....
Cô vô hồn đi về phòng, cô muốn hỏi anh... rất muốn hỏi... nhưng cô lại sợ sự thật... sự thật tàn nhẫn...
Cô nằm trên giường, ánh mắt thất thần nhìn bên ngoài cửa sổ... nước mắt như thế... lại rơi rồi...
Cô sợ mất anh...
Cô sợ anh sẽ bỏ cô mà đi...
Cô sợ anh không yêu cô...
Cô sợ... sợ tất cả...
Đến nữa đêm cô vẫn không thấy anh về phòng ngủ...
Phải chăng anh né tránh cô?
Phải chăng anh chán ghét cô rồi?
Phải chăng anh đã hết thương cô?
Cô khóc... chỉ dám bịt miệng mà khóc... cô sợ anh sẽ thương hại cô... mà dỗ cô.
Khóc đến cạn kiệt nước mắt... sau đó mệt mỏi mà dần thiếp đi...
Cô bất lực rồi...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro