Ngoại Truyện: Đêm Không Lời
Biệt thự nay đã không còn bóng dáng của Zephys. Nakroth vẫn sống trong những đêm dài cô quạnh, nơi những cảm giác trống rỗng vẫn bám riết lấy hắn.
Mặc dù Zephys đã rời xa cuộc sống của hắn, nhưng dường như những ký ức về cậu không thể phai nhòa trong tâm trí hắn. Những đêm khuya vắng, Nakroth vẫn nhớ đến cái nụ cười ngây ngô của Zephys, nhớ đến ánh mắt tím oải hương ấy, chất chứa cả sự đau đớn lẫn hi vọng.
---
Khách Quen Cũ
Đêm hôm đó, Nakroth ngồi một mình trong phòng làm việc của mình. Hắn đang chăm chú nhìn vào những giấy tờ không có mục đích, nhưng tâm trí hắn lại luôn trở về nơi ấy, nơi Zephys đã từng hiện diện.
Bất chợt, có tiếng gõ cửa nhẹ nhàng.
"Vào đi." Nakroth không quay lại, vẫn ngồi im lặng, đôi mắt đờ đẫn.
Cửa mở ra, và Krixi bước vào. Trợ lý của hắn, người duy nhất vẫn còn ở lại bên cạnh hắn kể từ khi mọi chuyện xảy ra.
"Sếp, đã lâu rồi không gặp…" Krixi bắt đầu, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt cứng nhắc, lạnh lẽo của Nakroth, cô im bặt.
Nakroth không đáp lại. Hắn chỉ tiếp tục lặng im.
Krixi thở dài, bước đến gần bàn làm việc của hắn, đặt một chiếc bức ảnh cũ xuống mặt bàn. Đó là hình ảnh của Zephys, trong một khoảnh khắc cậu mỉm cười đầy hồn nhiên, đôi mắt tím trong sáng.
"Tôi không biết… ông còn nhớ cậu ấy không." Krixi nói nhẹ nhàng. "Nhưng tôi biết, ông vẫn đang tìm kiếm một thứ gì đó mà không thể có lại."
Nakroth ngẩng đầu lên, ánh mắt trống rỗng, nhưng có một chút gì đó đau đớn trong đó.
"Tôi chưa từng tìm thấy thứ gì… có thể thay thế được cậu ấy." Hắn khẽ thở dài, giọng nói lạnh lùng, nhưng chất chứa sự cô đơn tột cùng.
---
Bước Đi Trong Đêm
Sau cuộc trò chuyện ngắn ngủi với Krixi, Nakroth quyết định ra ngoài. Hắn cần hít thở không khí trong lành, cần thoát khỏi những suy nghĩ đầy đen tối trong đầu.
Dưới bầu trời đêm, ánh trăng chiếu sáng một biển đen sâu thẳm, nơi hắn từng đưa Zephys đến, nơi họ đã từng bên nhau.
Nakroth đứng bên bờ biển, nhìn ra xa, lòng như bị lấn át bởi nỗi buồn khôn cùng.
"Zephys… em đang ở đâu?" Hắn lẩm bẩm trong im lặng. "Tại sao em lại bỏ đi? Tại sao không thể cho tôi cơ hội để bảo vệ em?"
---
Những Ký Ức Quay Về
Ký ức về những lần chăm sóc, những lúc Zephys mỉm cười bên cạnh hắn, những trận cãi vã khiến trái tim hắn đau nhói. Hắn đã quá cố chấp, quá độc tài, nhưng giờ đây, hắn mới nhận ra rằng mình đã đánh mất thứ quý giá nhất.
Nakroth quỳ xuống bên bờ biển, tay hắn vươn ra, như muốn nắm bắt lại những ký ức đã trôi qua.
"Tôi sai rồi, Zephys… Tôi xin lỗi."
Dưới ánh trăng sáng, Nakroth không còn là tên ác quỷ với cái nhìn lạnh lẽo, mà chỉ là một người đàn ông đang cố gắng tìm lại những gì đã mất.
---
Hết Ngoại Truyện.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro