Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Sống chung với sếp tổng [Chương 12]

Sống chung với sếp tổng [Chương 12]

Tác giả: Ức Cẩm

Edit: Nhược

Beta: Ú

Sau khi hoàn toàn ý thức được mình đã câu một con rùa tư sản hùng hậu như thế, tâm tình Đỗ Lôi Ty quả thực khó có thể hình dung.

Cô cũng không quên, cô biết là kết hôn giả. Mặc dù hôn thú là thật, hôn lễ cũng là thật, người cũng là thật, nhưng dù sao tình cảm cũng không phải thật.

Vô số chuyện máu chảy đầm đìa không ngừng nhắc nhở cô: hôn nhân không có tình cảm chắc chắn không cùng đi một hướng, cuối cùng sẽ có một ngày, cô cùng sếp tổng đại nhân sẽ ly hôn, sẽ trở thành hai người xa lạ không chút quan hệ.

Nghĩ tới đây, Đỗ Lôi Ty không nhịn được len lén nhìn thoáng qua sếp tổng đại nhân ở một bên đang chuyện trò vui vẻ, kì thực anh rất bá đạo, ác liệt, hà khắc, có thù tất phải trả.

Người này sẽ có một ngày xa mình sao? Vốn đó phải là chuyện làm cho người ta vui vẻ, nhưng vì cái gì mà chẳng vui nổi thế này? Chẳng lẽ là…

Xong rồi! Trong đầu Đỗ Lôi Ty hiện lên một ý nghĩ, mình đã đi theo chủ nghĩa hữu khuynh* rồi!

(*hữu khuynh: đây là một trong các chủ nghĩa của nền giáo dục Trung Quốc, ngang nghĩa với chủ nghĩa bảo thủ, chủ nghĩa đầu hàng.)

Nhất định là bởi vì sếp tổng đại nhân của cô nhìn có vẻ quá mức cường đại, cho nên trong lúc vô tình cô mới phạm phải sai lầm để cho bản thân mình đi theo chủ nghĩa đầu hàng, mà không để ý đến mình là một người phụ nữ thời đại mới, có kiến thức, kiên nhẫn, bền lòng và nghị lực.

Đỗ Lôi Ty ơi là Đỗ Lôi Ty, mày là một thanh niên đầy hứa hẹn đã học hai mươi mấy năm nền giáo dục khoa học xã hội chủ nghĩa Mác-Lê Nin, sao có thể bị một nhà tư bản dọa đến như vậy? Không sai! Mày muốn phản kháng, quyết không thể để cho sếp tổng đại nhân nắm mũi mà dẫn đi như thế nữa!

Lúc này, bà Đỗ bỗng nhiên lên tiếng: “Ty Ty, bây giờ đã muộn, buổi tối lái xe không an toàn, không bằng ở lại đây một đêm đi ha! Mẹ đi quét dọn phòng cha mẹ một lát, cho hai con ngủ.”

Hai mắt Đỗ Lôi Ty tỏa sáng, cơ hội phản kháng đã tới!

Cho nên không đợi sếp tổng đại nhân trả lời, cô đi trước một bước: “Mẹ! Hay là không cần!”

Liêm Tuấn một bên cũng gật đầu: “Như vậy đúng là không tốt lắm.”

Khó có khi sếp tổng đại nhân nhất trí với mình như thế, Đỗ Lôi Ty có chút kinh ngạc.

Đáng tiếc, đầu bên này cô còn chưa kinh ngạc xong, đầu bên kia cũng đã kinh hãi theo, bởi vì sếp tổng đại nhân vừa bồi thêm một câu: “Chúng ta ngủ phòng khác cũng được.”

———— ~*~ ————

Nếu nói phòng khác thật ra thì chính là phòng ngủ trước kia của Đỗ Lôi Ty. Cả cái phòng cũng chưa tới mười mét vuông, trừ một cái bàn đọc sách hơi lớn một chút, cũng chỉ còn lại một giường nhỏ chỉ có thể ngủ một người.

Một cái giường, hai người, ngủ thế nào đây?

Vì thế, Đỗ Lôi Ty bực tức đầy bụng.

Sếp tổng đại nhân sao có thể không thương lượng gì với cô mà đã tự tiện quyết định? Ít ra thì đây cũng là nhà cô mà. Ở trong hang ổ của sếp tổng là anh định đoạt, về nhà mẹ đẻ lại cũng tùy sếp tổng làm chủ! Điều này quá không công bằng!

“Sao vừa rồi anh lại đồng ý với mẹ thế?” Đỗ Lôi Ty lấy hết dũng khí hỏi.

“Có sao?” Liêm Tuấn nhướn mi, “Không phải em để tôi nói như vậy à?”

Chẳng những độc tài, còn trốn tránh trách nhiệm! Đỗ Lôi Ty nóng nảy: “Tôi đâu có?”

“Không có? Nhưng rõ ràng em nói vậy đó…” Bỗng nhiên Liêm Tuấn lật lọng, ánh mắt bén nhọn giết người bắn tới đây, “Chẳng lẽ, em cảm thấy tôi không xứng với phòng ngủ của em?”

Cái nhìn này, làm cho khí thế Đỗ Lôi Ty vất vả dành dụm giống như một quả bóng xì hơi không thể làm gì hơn.

“Đâu có đâu có… Tôi chỉ là sợ anh ngủ ở giường nhỏ như vậy, không thoải mái…”

“Không sao.” Liêm Tuấn chẳng hề để ý mà nói, “Vừa đủ một người ngủ.”

“Một người?” Đỗ Lôi Ty kinh sợ, sếp tổng đại nhân không phải muốn cô ngủ sàn nhà chứ?

“Nếu không, em với tôi cùng ngủ?” Liêm Tuấn hỏi ngược lại.

“… Tôi thích ngủ trên sàn nhà hơn.”

Cứ như vậy, lần đầu tiên Đỗ Lôi Ty phát hiện, sàn nhà của căn phòng ngủ mười mấy năm của mình hóa ra cứng như vậy!

Chuyện thật tàn khốc một lần nữa có chỗ chứng minh, những thứ khuôn vàng thước ngọc trong kịch truyền hình tất cả đều là giả, cái gì mà nam chính mạnh miệng mềm lòng, cuối cùng vẫn nhường giường lại, tất cả đi gặp quỷ đi!!!

Ở trước mặt sếp tổng đại nhân, tất cả đồng tình cũng hóa mây trôi, mây trôi!

Đỗ Lôi Ty mang theo tràn đầy oán khí như vậy mà ngủ, hoàn toàn không nghĩ tới chuyện kế tiếp xảy ra sẽ làm sếp tổng đại nhân cả đời khó quên.

————- ~*~ ———–

Đồng hồ ở phòng khách điểm mười hai giờ, Liêm Tuấn trở mình trên giường.

Nằm ở cái giường nhỏ này thật sự khó ngủ, thật không biết nha đầu ngốc này trước kia ngủ thế nào nữa. Tuy nhiên, ngay cả giường còn khó ngủ như vậy, sàn nhà nhất định khó ngủ hơn…

Người ta nói rằng đến nửa đêm, con người đặc biệt dễ bị tổn thương, đây là sự thật.

Liêm Tuấn bỗng nhiên có một chút băn khoăn.

Cho nên, anh tính toán đưa Đỗ Lôi Ty đang ngủ trên mặt đất lên, mới trở mình, đã bị cảnh tượng trước mắt hù sợ. Chỉ thấy người đứng bên giường đang nhìn chằm chằm anh.

“Em…tỉnh rồi ư?” Liêm Tuấn hỏi.

Đỗ Lôi Ty không nói gì.

“Em muốn ngủ à, cho em nửa giường này.”

Cô vẫn không trả lời như cũ.

Liêm Tuấn rốt cục không nhịn được: “Này! Tôi đang nói chuyện với em đó?”

Lời nói xong, Đỗ Lôi Ty bỗng nhiên đánh tới, vừa đánh vừa đẩy vừa gặm về phía anh.

‘Binh binh bốp bốp’ xô đẩy hồi lâu, Đỗ Lôi Ty bỗng nhiên hé miệng, cắn vào cánh tay Liêm Tuấn.

“Ai u!” Liêm Tuấn không nghĩ tới cô có chiêu như vậy, nhất thời không kịp ứng phó, liền té xuống từ trên giường. Chờ anh nổi giận đùng đùng đứng lên, mở đèn chuẩn bị dạy dỗ nha đầu không biết trời cao đất rộng này một chút, anh lại ngây ngẩn cả người.

Chỉ thấy Đỗ Lôi Ty đang cả người dáng vẻ hình chữ đại (大) nằm dang tay dang chân nằm ở trên giường, đang ngủ say sưa.

Có lầm hay không? Người này bị mộng du!

———— ~*~ ———–

Thời gian: sáng sớm

Địa điểm: phòng bếp

Nhân vật: Ông bà Đỗ

Bà Đỗ giảm thấp giọng nói, ra vẻ thần bí nói với chồng: “Ông nó, tối qua có nghe thấy tiếng động từ phòng bên không?”

“Có gì à?” Ông Đỗ mang vẻ mặt mơ màng, “Là Ty Ty dáng ngủ không tốt, lại rơi xuống giường sao.”

“Ai nha, ông thật là không hiểu phong tình!” Bà Đỗ khinh bỉ liếc nhìn chồng, “Cái gì mà rơi xuống giường, rõ ràng là chúng ta sắp được ôm cháu!”

“Cháu? Cháu ở đâu?”

“…”

“Mẹ, hai người nói gì vậy?” Đỗ Lôi Ty vừa ngáp vừa đi ra từ trong phòng.

“Không có gì, không có gì…” Vừa thấy con gái đi ra, bà Đỗ lập tức thu hồi vẻ mặt thần bí, cố ý hỏi, “Con à, tối qua ngủ ngon không?”

“Tối qua?” Đỗ Lôi Ty ngáp một cái, “Rất ngon.”

Bà Đỗ không cam lòng, tiếp tục hỏi: “Không có chuyện gì xảy ra sao?”

Câu hỏi này, khác gì hỏi khó Đỗ Lôi Ty.

Chuyện xảy ra, quả thật rất quỷ dị, cô nhớ tối qua rõ ràng mình là người ngủ trên sàn nhà, tại sao sáng nay tỉnh lại lại ngủ trên giường? Hơn nữa vừa rồi cô còn xém chút nữa dẫm lên sếp tổng đại nhân ngủ trên sàn nhà.

Chờ một chút! Sếp tổng đại nhân ngủ sàn nhà!

Đỗ Lôi Ty bỗng nhiên thanh tỉnh.

Trời ạ, sếp tổng đại nhân ngay cả xe lửa cũng ngồi không quen, sao có thể có ngủ trên sàn nhà? Chẳng lẽ là vì cô…

Nghĩ như vậy, ánh mắt Đỗ Lôi Ty sáng ngời.

______________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: