Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

10.

Thời gian rất nhanh trôi qua, liên tiếp mấy ngày,  Lam Hi Thần cùng Lam Vong Cơ đều thuận lợi ở quán bar gặp được Giang Trừng, hơn nữa Giang Trừng đối với họ ấn tượng cũng tính là không tồi, cũng cùng hai người bọn họ trò chuyện qua lại.

"Hi Thần, Vong Cơ, gần đây công ty xác định thật hảo, ta cho tới bây giờ chưa thấy qua hai ngươi nỗ lực như vậy." Lam Khải Nhân vừa lòng đem văn kiện đặt lên bàn:" Nói ta nghe xem, như thế nào đột nhiên liều mạng như vậy a?"

"Rốt cuộc, vẫn là công tác quan trọng nhất." Lam Hi Thần khóe miệng dâng lên một tia ý cười, thầm nghĩ : Bằng không từ đâu ra tiền đi uống rượu chiêu bài..... Còn có phải thỉnh Vãn Ngâm phục vụ chuyên môn.....

"Ân" lúc này dường như Lam Khải Nhân đột nhiên nhớ tới cái gì, đi đến bên cạnh hai người:" Bất quá, các ngươi cũng đều tới tuổi nên cưới vợ sinh con, các ngươi đã có người yêu thích? Muốn kết hôn thì mau đem về để chúng ta nhìn xem a."

"Thúc phụ" Lam Hi Thần liếc mắt nhìn Lam Vong Cơ một cái sau đó nói:" Hi Thần đã có người yêu thích, bất quá ...... Vong Cơ tựa hồ còn chưa có, thúc phụ có thể giúp Vong Cơ an bài một chút, CÀNG NHANH CÀNG TỐT." Lam Hi Thần cố ý gằn từng chữ, vô cùng có khí phách mà nói ra bốn từ cuối cùng.

Lúc này, Lam Vong Cơ lại nhìn về phía Lam Hi Thần, Lam Hi Thần trên mặt tươi cười không giống thường ngày hoàn toàn không có phúc hậu và vô hại.

"Huynh trưởng ngươi!!" Lam Vong Cơ giờ phút này chính là vắt hết óc, hắn đang suy nghĩ làm thế nào để nói ra suy nghĩ chính mình mới có thể làm người khác không cắt đứt, tốt nhất là không để ai kia ngăn cản.

"Nguyên lai là như thế này" Lam Khải Nhân vỗ vỗ bả vai Lam Vong Cơ nói:" Vong Cơ mau nói, ngươi thích loại hình như thế nào, thúc phục giúp ngươi tìm."

"........ Huynh trưởng thích loại hình như thế nào, Vong Cơ liền thích giống như vậy."

"..... Từ nhỏ đến lớn, hai anh em các ngươi đều thích đồ vật giống nhau như đúc......." Lam Khải Nhân không khỏi đỡ trán: Bất quá cái này thích giống nhau như vậy có điểm ....... quái??

Lúc này bị Lam Khải Nhân xem trở thành đồ vật- Giang Trừng đang ở quán bar chán đến chết mà lau dọn quầy bar.

"Sư muội~~~" Ngụy Vô Tiện thình lình từ sau lưng ôm lấy Giang Trừng, còn chưa kịp dúi đầu vào vào cổ Giang Trừng hít sâu đã bị Giang Trừng trở người túm chặt cánh tay, tránh thoát khỏi cái ôm của hắn.

" Sao ngươi lại tới đây?" Giang Trừng sửa sang lại một chút quần áo trước ngực hỏi.

"Khi nãy có việc chậm trễ, bất quá......." Ngụy Vô Tiện đại khái nhìn qua bài trí xung quanh một chút, có thể kết luận nơi này đã có người tới:" Như thế nào, lại có người tiêu tiền muốn ngươi điều rượu chuyên môn sao?"

" Ân, cái này không phải chuyện hiếm thấy." Giang Trừng vừa nói vừa ngồi lên ghế:" Không phải cũng có người đặc biệt tới nghe ngươi ca hát sao?"

"Kia cũng không phải....." Ngụy Vô Tiện đại não chết máy một giây đồng hồ sau lại phát giác có chút không đúng:" Chính là những người đó chỉ tới có một lần, không giống ngươi, khách quen nhiều như vậy."

"Đó là kĩ thuật pha chế rượu ở quán bar quá tốt." Giang Trừng ánh mắt tràn đầy xem thường:" Như thế nào có thể tính toán tới ta như vậy?"

"Là Lam Hi Thần cùng Lam Vong Cơ đúng không?" Ngụy Vô Tiện xem xét sofa chữ U một chút, đã được sửa sang không chút cẩu thả, khẳng định là người Lam gia, dường như có cùng chứng cưỡng bách.....

"Đúng vậy." Giang Trừng không nặng không nhẹ trên đầu Ngụy Vô Tiện mà chụp một chút:" Được rồi, đừng làm bộ mặt như họ đoạt bảo bối của ngươi như vậy, bọn họ cống hiến cho quán bar không ít đâu."

"Đoạt đồ vật bảo bối của ta? Đúng, là đoạt đi mất."

"Ân..... Hửm??" Giang Trừng đột nhiên đánh lên tinh thần hoàn toàn, đôi tay đè bả vai Ngụy Vô Tiện, ngữ khí đều mang thêm vài phần nghiêm túc:" Ngươi nói cho ta biết, hai người bọn họ đoạt của ngươi thứ gì?"

"Bọn họ..." Ngụy Vô Tiện cũng đứng đắn khó nói một hồi, đôi tay xoa lên mặt Giang Trừng, nói:" Đoạt đi người ta yêu nhất."

"Cho nên...." Giang Trừng bị tầm mắt nóng rực của Ngụy Vô Tiện nhìn chằm chằm đến có chút không rời mắt được:" Người ngươi thích?? Là ai a?"

"Ai nha, sư muội ngươi thật là!!" Ngụy Vô Tiện có chút khóc không ra nước mắt, trong lòng ít nhiều có chút mất mát:" Chậc, không có gì, ta đi ra ngoài trước."

Ngụy Vô Tiện đi tới cửa, bước chân dừng lại:" Hôm nay buổi tối nếu không có người tìm ngươi điều rượu phục vụ chuyên môn, ngươi nhớ về nhà sớm một chút, ta ở nhà chờ ngươi." Nói xong, Ngụy Vô Tiện liền nhẹ nhàng đóng cửa.

Trong phòng, Giang Trừng sờ sờ mặt có chút nóng lên, nghĩ thầm, Ngụy Vô Tiện này, chính mình còn chưa kịp đáp ứng liền chạy đi mất rồi, bất quá mặt như thế nào đột nhiên lại nóng lên như vậy? Chẳng lẽ thật sự bị Ngụy Vô Tiện mê hoặc??

Ngoài cửa, Ngụy Vô Tiện nâng tay lên, phảng phất còn cảm nhận được trên mặt còn có chút gì đó bám lại, đó là hơi ấm cùng khí tức của Giang Trừng, không khỏi thở dài thật sâu:" Giang Trừng ngươi chính là cái đồ ngốc, người ta thích, chính là ngươi a......"

--------------
Đào có thông báo về bộ Heart Locker một chút, lần cuối Đào đọc tác giả là tác giả ghi đến chương 12, Đào lưu QT cũng chỉ đến chương 11 sau đó liền bay mất link tác giả (*_ _)人 . Nhưng Đào vẫn edit và hiện giờ đã xong chương 10. Sau đó phát hiện ra cũng có một nhà đăng QT tới chương 14 ( QT nhưng Đào thấy tương đối dễ hiểu, dễ đọc). Đào vẫn sẽ làm tiếp chương 11 nhé nhưng sau đó tạm ngưng để kiếm lại link đã. Trong lúc đó các bạn có thể đến nhà bạn này để đọc tiếp các chương sau. Nếu không kiếm thấy link Đào sẽ ib xin bạn này bản QT hoặc link của tác giả để edit tiếp .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro