Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 24. Viên ngọc quí báu

VIÊN NGỌC QUÝ

1. Vị thương gia thần linh.

Một Quốc Vương Bỉ, Vua Charles le Téméraire, đã đánh rơi một viên ngọc vô cùng quý giá trên bãi chiến trường Grandson vào năm 1476. Một quân nhân Thụy sĩ nhặt được, ngỡ là hòn bi nên không muốn giữ lại. Anh đem bán lấy một đồng vàng. Ít lâu sau, hột xoàn đó được bán lại với gía 20.000 kim bảng.

Ơn thánh sủng giống như hạt ngọc qúy. Phúc Âm kể: "Một thương gia rảo tìm ngọc qúy. Gặp được một viên ngọc trai rất qúy giá, ông liền đi bán sạch mọi của cải để mua cho được hạt ngọc" (Mt 13:45-46).

Chính Chúa Kitô chẳng phải là một thương gia hảo hạng ư? Bạn chớ bất bình về lời so sánh này. Bởi vì chính Người đã mua hạt ngọc ơn thánh sủng bằng giá tất cả mọi đều người có. Người bán ngai vàng, bán thiên cung để đến ngự giữa chúng ta. Người bán sạch mọi của cải, chồn cáo có hang, chim chóc có tổ, Con Người không có viên đá dựa đầu. Người bán tự do của Người, chịu cột trói như phường gian ác. Người bán cha mẹ bạn hữu: các tông đồ Người tẩu thoát, một người trong họ chối bỏ Người, một người khác trao nộp Người cho quân địch để nhận lấy 30 đồng, chính Chúa Cha trên trời cũng có vẻ từ bỏ Người trên Thánh Giá. Người bán cả danh dự, cả tiếng thơm, bị đập đánh, bị khạc nhổ vào mặt, bị quất roi, bị đội triều thiên bện gai, bị đóng đinh giữa hai tên trộm cướp, bị la ó phải bước xuống khỏi thập giá, phải tự cứu chữa mình. Người bán thân xác Người: người ta có thể đếm xương Người "từ đỉnh đầu tới bàn chân, chẳng nơi nào lành" (Is 1:6). Người bán linh hồn: Linh hồn Người chịu não nề đau đớn, đến nỗi một Thiên Thần xót thương nỗi cơ cực đã đến khích lệ an ủi Người. Người bán cả thần tính để mặc lấy hình thức loài người và nô lệ. Tắt một lời, Người bán mọi điều có trong tay, để cho chúng ta được ơn thánh sủng.

Nếu có một Thiên Thần chịu khó hứng giùm bạn trong một chén vàng, các giọt nước mắt Chúa Giêsu khóc trên nôi, các giọt mồ hôi đổ ra suốt quãng đời ẩn dật và công khai, các giọt lệ tuôn trào trên Kinh Thành Giêrusalem và trên mộ Lazarô bạn Người, tất cả các giọt máu tung tóe ra trong vường cây Dầu, tại dinh Philatô, trên đường khổ nạn trên đồi Canvê...thì kho tàng bạn sẽ to lớn đến mức nào! Bạn tạ ơn thánh sủng là tất cả những thứ đó. Đó là một hạt ngọc trai đáng giá đời sống, cuộc thương khó và tử nạn của CHÚA NGƯỜI.

Gía máu ơn thánh sủng ư? Bạn hãy hỏi Chúa Giêsu Kitô. Người sẽ chỉ cho bạn hang đá Belem, thôn lành Nazarét, đỉnh đồi Canvê. Là Thiên Chúa mà xuống thế làm người! Là Đấng tạo thành trời đất mà làm việc như một bác thợ mộc nghèo khổ! Tử nạn trên một khổ gía ô nhục, bị mọi người bỏ rơi. Các tư tưởng đó, các bạn đã nghe quen, có lẽ còn quen lắm là đàng khác. Do đó, chúng không còn sức đánh động bạn nữa.

Giá mua ơn thánh sủng ư? Bạn hãy hỏi nơi thằng quỉ Satan đang trút hết cơn phẫn nộ và dốc toàn lực mưu chước để cướp lấy ơn thánh đó nơi bạn.

Giá mua ơn thánh sủng ư? Bạn hãy hỏi nơi các "thương gia" dũng cảm kia, nơi các vị truyền giáo đang rảo chân khắp nẻo đường thế giới, để mở mang bờ cõi nước ơn thánh, dù phải vì đó mà đổ hết giọt máu đào.

Giá mua ơn thánh sủng ư? Khi bạn nghĩ đến hạnh phúc vô biên Thiên Đàng, các nỗi khổ cực vô tận và vĩnh viễn trong hỏa ngục, nếu bạn có chút ít đức tin, bạn có thể để mất hạt ngọc trai vô giá đó không?

Thánh Tôma bảo: "Tài sản ơn thánh trong một linh hồn thôi cũng quý giá hơn tài sản thiên thần của vũ trụ. Công chính hóa người vô đạo bằng ơn thánh sủng thật là công cuộc vĩ đại hơn việc tạo dựng trời đất".

2. Hạt ngọc duy nhất.

Người thương gia trong dụ ngôn đi tìm nhiều hạt ngọc khác nhau. Gặp được một viên, ông dừng ngay cuộc tìm kiếm, vì hạt ngọc này qúy giá hơn mọi hạt khác và thay thế cho tất cả. Hạt ngọc ơn thánh sủng cũng thế. Nó duy nhất. Chỉ có một. Nó hàm chứa mọi tài sản mà trí óc có thể tưởng tượng và quả tim có thể ao ước.

Bạn ước muốn gì nếu không phải là được sống, được đẹp, được giầu, được vinh dự, được vui sướng? Mà ngần ấy thứ đều hàm chứa trong ơn thánh sủng.

1) Ơn thánh là sự sống. Sự sống tuyệt hảo, sự sống thượng đẳng, siêu nhiên, thần linh, sự sống của chính Thiên Chúa. Tương phản biết bao với sự sống hoàn toàn nhân loại. Cuộc sống tự nhiên có thể bị yếu ớt, phải gánh lấy sự tàn ác, các đam mê qúa độ, bệnh tật, tan rã, thần chết. Một sự sống như thế có thực là một sự sống chăng?

2) Ơn thánh là vẻ đẹp viên toàn. Không phải vẻ đẹp bề ngoài, thuộc thể xác, chóng phai tàn, mà là vẻ đẹp bên trong, thiêng liêng, vĩnh viễn, một tia phản chiếu của vẻ đẹp Thiên Chúa. Ơn thánh chính là Thiên Chúa ở trong ta và vui thích ở trong linh hồn ta.

3) Ơn thánh là sự giầu sang của chúng ta. Phải hiểu sự giầu sang này như thế nào? Một ơn thánh cũng vượt trên mọi kho tàng thuộc trật tự tự nhiên, thuộc thế giới khoáng vật, trên tất cả mọi thắng lợi của cây cối, thú vật, loài người, chư thần thánh. Dẫu được hoàn hảo và quyền lực do bản tính đem lại, các thần linh trên trời cũng không thể quan niệm nổi tầm bao quát của sự giầu sang này: Bởi vì ơn thánh sủng là một tài sản thuộc mọi trật tự cao hơn. Hơn nữa, ơn thánh còn có cả một đoàn tùy tùng chói lọi là các nhân đức siêu nhiên có thể tăng cường thêm mãi, nên nhờ thực hiện các việc lành, có thể cung cấp những kho tàng công nghiệp vô tận. Giá trị của ơn Thánh ư? Chính là Thiên Đàng đấy. Mức độ ơn thánh bạn đạt tới ở trần gian sẽ ghi dấu rất chính xác mức độ vinh hiển bạn sẽ thụ hưởng ngày mai trên nước Trời. Ơn thánh chứa đựng Thiên Đàng như hạt dẻ chứa đựng cả cây sồi, như nụ hoa chứa đựng cả đóa hoa.

4) Ơn thánh sủng là vinh dự và là vinh hiển của chúng ta. Ơn thánh sủng chẳng phải là nguồn gốc mọi danh giá đấy ư? Nhờ có nó ta được sống đời sống thần linh. Nhờ có nó ta được nên thánh đích thực, không những trong tinh thần và ý chí, trong mọi nguyện vọng và hành vi, mà còn đến tận đáy bản tính ta, nhờ trở nên giống Chúa và được chính Chúa tự thông ban cho. Nhờ có nó, ta được làm con Chúa, làm anh em, bạn hữu và chi thể sống động của Chúa Kitô, con cái đích thực của Mẹ Maria, anh em với các hữu thể cao sang nhất trên Thiên Đàng, ở luyện ngục và dưới trần gian, lại còn được biến thành đền thờ Chúa Thánh Linh, đền Thờ Chúa Ba Ngôi, được quyền thừa hưởng Thiên Đàng, làm hoàng thân tại Triều Đình Thiên Quốc. Có thể nói, ơn thánh sủng là một sự nới rộng trong chúng ta sự xuất sinh đời đời của Con Thiên Chúa. Nhờ có nó, Chúa Cha trên trời ban cho chúng ta tình yêu mà ngài yêu mến Con Một Ngài. Chúng ta bà con với Thiên Chúa. Ôi vinh dự, và danh giá biết bao. Chỉ khi lên Thiên Đàng mới hiểu được.

"Ôi! Ai nói được lòng trọng kính chúng ta phải có đối với linh hồn đang sống trong ơn thánh!

Hỡi linh hồn lành thánh, nếu bạn tự biết bạn, bạn sẽ tự qúy bạn đến mức nào!

Hỡi linh hồn lành thánh, được Thiên Chúa yêu dấu!

Hỡi linh hồn lành thánh, được Thiên Chúa ngự trị!

Hỡi linh hồn lành thánh, được các thần thánh yêu quý và kính trọng!

Hỡi linh hồn lành thánh, được làm Thiên đàng hoan lạc cho Đấng Tạo Hóa.

Hỡi linh hồn lành thánh, là chốn nghỉ ngơi tuyệt vời của Thiên Chúa!

Hỡi linh hồn lành thánh, nhà tạm của Thiên Chúa Ba Ngôi, xinh đẹp hơn mặt trời! Hỡi linh hồn lành thánh, hòm bia vàng, không phải chứa đựng Cựu Ước mà là Tân Ước!

Hỡi linh hồn lành thánh, ngai tòa chí cao của Thiên Chúa!

Hỡi linh hồn lành thánh, tầng cao hơn hết mọi tầng trời!

Hỡi linh hồn lành thánh, mênh mông hơn bầu trời, chứa đựng không phải muôn ngàn tinh tú, song là chính Ba Ngôi Thiên Chúa!

Hỡi linh hồn lành thánh, triều đình cao cả Thiên Chúa hằng sống!

Hỡi linh hồn lành thánh, bàn thờ chí thánh của Thiên Chúa uy nghi!

Hỡi linh hồn lành thánh, thiên đàng và dinh thự yêu quí của Thiên Chúa!

Hỡi linh hồn lành thánh, ái nữ của Thiên Chúa Cha!

Hỡi linh hồn lành thánh, em gái của Thiên Chúa Ngôi con!

Hỡi linh hồn lành thánh, bạn trăm năm của Thiên Chúa Thánh Linh!

Hỡi linh hồn lành thánh, đền thờ của Thiên Chúa Ba Ngôi chí thánh!

Hỡi linh hồn lành thánh, bao la hơn vũ trụ!

Hỡi linh hồn lành thánh, kho tàng các ơn huệ của Chúa Thánh Linh! Hỡi linh hồn lành thánh, đền đài Vua cả oai hùng!

Hỡi linh hồn lành thánh, bạn thiết nghĩa của Ba Ngôi Thiên Chúa!...

Nếu bạn tự hiểu biết bạn, bạn sẽ tự quý trọng bạn đến mức nào.!!!

(Cha Nieremberg)

Một hôm, Thánh nữ Catarina thành Sienna suy ngắm về tình yêu Chúa Giêsu đối với linh hồn chúng ta: Thánh nữ không hiểu làm sao Chúa Cứu Thế lại có thể yêu chúng ta đến mức chịu bao đau đớn vì những tạo vật khốn nạn như thế. Chúa Giêsu liền hiện ra, vừa chỉ cho thánh nữ xem vẻ đẹp xinh và vinh hiển của một linh hồn sống trong ơn thánh, vừa phán: "Con hãy nhìn xem có đáng sống, đáng chịu đau khổ và đáng chịu chết cho một tạo vật xinh đẹp như thế không?

5) Ơn thánh là nguồn vui chúng ta. Khi ban phép Thánh Tẩy, vị linh mục thừa tác viên đã bảo về bạn: "Chớ gì em bé này được vui sướng phụng sự Chúa trong Giáo hội Ngài". Ơn thánh đó là lý do sâu xa tao nên nguồn vui. Nhờ đó, bạn đã có ngay tại thế chính điều cấu thành hạnh phúc chính yếu trên thiên đàng, tức là Thiên Chúa: Thiên Chúa, tự hiến thân cho bạn bằng sự hiện diện chọn lọc, một sự hiện diện tình yêu, mà vinh hiển mai ngày chỉ là sự nẩy nở hoàn toàn thôi. Linh hồn bạn sống trong ơn thánh đã là một thiên đàng, bởi vì thiên đàng chính là Thiên Chúa, mà Thiên Chúa lại ở trong linh hồn bạn. Với niềm xác tín này, một niềm xác tín không những lướt quá trí khôn bạn, mà còn được đâm rễ sâu thẳm trong bạn, làm sao từ nay bạn không thể sống vui tươi được? Bạn đã suy nghĩ đầy đủ về chân lý đức tin đó chưa? Dù gặp khổ đau, dù bị bỏ rơi, bắt bớ, dù già nua, chết chóc, chân lý đó vẫn có khả năng an ủi bạn. Giả thiết rằng bạn thiếu thốn hết mọi hạnh phúc trần gian, thì sự thiệt thòi chỉ vô nghĩa: vì bạn vẫn còn lại cái thiết yếu cơ mà.

"Tôi tràn ngập vui mừng giữa mọi nỗi gian truân tôi chịu" Thánh Phaolô đã viết thế khi tay chân bị gông cùm xiềng xích (2 Co 7:4). Về một trong những lần khạc ra máu cuối cùng, thánh nữ Têrêxa Hài Đồng thuật lại rằng: "Tôi cảm thấy một làn sóng đang sùng sục sôi lên đến miệng tôi, tôi tưởng như sắp chết và tim tôi vỡ đôi vì sung sướng.

Ôi Mẹ ơi! Hy vọng biết bao!" Thánh Phanxicô Assisiô bảo: "Sự buồn phiền thích hợp cho ma quỉ và bè lũ chúng, còn chúng ta, phải là niềm vui trong Chúa".

"Ôi nếu các con biết được niềm vui của ta", thánh Benoit Labre kêu lên như vậy, khi nghe các em bé xót thương cho bộ mặt hốc hác và áo quần tả tởi của người. Ngày nay, người ta còn trình bày cái ống tiêu và cái trống mà Thánh Têrêxa Cả ngày xưa sử dụng trong tu viện người tại San Gasé, để diễn tả niềm vui tràn ngập linh hồn người. Cha Guéranger nhắn nhủ các nữ tu của người phải là những "Ca khúc Alleluia, từ đầu đến chân". Thánh Gioan Vianney bảo: "Mùa xuân luôn luôn ở trong con tim kẻ yêu mến Chúa".

Một hôm đang đi trên đường, công tước De Stolberg gặp một cụ già đang khóc. Công tước lại gần và hỏi han lý do khiến cụ sầu muộn. Cụ già đau khổ trỏ đống gạch vụn của nhà cụ, vừa bị một trận hỏa hoạn tàn phá. Cụ rên rỉ: "Tôi chỉ có một mình. Ngày xưa tôi cũng có gia đình. Nhưng mọi người đều chết cả!" "Ôi cụ già bất hạnh biết bao!" Vị công tước vừa nói vừa biếu cụ một số tiền lớn. Thình lình, tìm thấy lại nghị lực của niềm tin, cụ đứng phắt dậy và nhìn thẳng vào mặt nhà quí phái, cụ khoan thai bảo: "Bất hạnh ư? Không. Tôi không bất hạnh đâu! Mẹ tôi ngay xưa dạy tôi thế này, trên đời chỉ có một cái bất hạnh thực sự: đó là tội trọng. Nhờ ơn Chúa, tôi chưa bao giờ phạm tội trọng. Tôi chưa bao giờ bất hạnh cả!" Niềm vui phát sinh từ lương tâm lành thánh. Ngoại trừ tội lỗi, không có bất hạnh thực sự Ôi! Lời nói cao siêu biết bao! Đã bao nhiêu người chơi bời, tiệc tùng, thỏa mãn dục vọng mà vẫn không bao giờ tìm được hạnh phúc thật. Anatole France viết: "Nếu bạn có thể đọc thấy linh hồn tôi, bạn sẽ khủng khiếp. Trong vũ trụ không có tạo vật nào khốn khổ bằng tôi. Người ta ngỡ tôi sung sướng hạnh phúc. Nhưng tôi không hề được sung sướng hạnh phúc dù lấy một ngày, một giờ". Niềm vui chỉ phát sinh từ trạng thái ơn thánh mà thôi.

Ngày 22 tháng 9 năm 1922. Năm mươi hai người Công giáo đã tử vì đạo tại Nhật Bản. Trong đám anh hùng đó, có một bà mẹ với đứa con mới lên bốn tên là Inhaxiô. Một năm trước đó, Cha Spinola đã rửa tội cho em. Lúc đó chính Cha cũng đang chờ chết. Ngài muốn gửi đến đám người bị án tử hình những lời nhắn nhủ sau cùng. Thấy bà mẹ mà không thấy đứa con, cha hỏi bà xem bé Inhaxiô đâu. Tức khắc, bà mẹ bồng bé lên, trỏ cho vị truyền giáo thấy: "Thưa cha, cháu đây - bà nói: nó sắp chết với con và nó hạnh phúc lắm. Rồi bà nói với Inhaxiô: "Con ơi! Hãy nhìn vị linh mục biến con thành con Thiên Chúa. Con hãy xin Người ban phép lành cho con". Bé Inhaxiô mặc đồ mới tinh, đôi tay chắp lại và xin vị linh mục vui lòng ban phép lành cho. Mọi người có mặt thấy thế òa lên khóc. Nhiều chiếc đầu bị chém lăn lóc dưới chân bé, kể cả chiếc đầu của hiền mẫu. Inhaxiô vẫn không tỏ vẻ gì khiếp đảm. Bé quỳ xuống giữa vũng máu và đưa chiếc đầu bé bỏng cho tên đao phủ.

Đó, ngay tại xứ lương dân, thiên hạ kể cả những em bé quý trọng ơn thánh như vậy đó. Còn bạn, bạn có quý trọng ơn thánh không?

3. Bạn có phải là tay sành điệu không?

Tại sao ơn thánh lại được so sánh với một viên ngọc trai? Để nhắc nhở ta nhớ rằng mình dễ lầm lắm đấy. Nếu không tinh, ta có thể lầm về giá trị các hạt ngọc. Có những tinh thể, coi giống như hạt kim cương, cái nhắc ta nhớ đến viên ngọc lam, cái bắt chước hạt ngọc bích. Cũng thế, có nhiều thứ giả, những thứ tốt mã rã đám.

Ơn thánh sủng cũng vậy. Cần phải học biết để nhận ra được.

Gương chàng binh sĩ trên bãi chiến trường Grandson còn đó. Có biết bao công giáo đã ném một viên ngọc quí giá! Họ mất ơn thánh mà không chút băn khoăn lo lắng, không chút bận tâm ân hận! Tại sao? Vì họ không biết giá trị của ơn thánh. Nếu được giáo huấn kỹ lưỡng hơn, người công giáo chắc sẽ tránh xa tội trọng, không phải vì sợ hỏa ngục, nhưng nhất là để khỏi đánh mất kho tàng quí giá nhất. Được giáo huấn kỹ lưỡng hơn. Chắc họ sẽ cố gắng tăng thêm gia tài thiêng liêng bằng cầu nguyện, bằng năng chịu các bí tính, bằng các việc lành. Chắc sẽ đưa đến một sự phục hồi đời sống công giái, một mùa trổ sinh các vị Thánh.

Đức Hồng Y Mercier đã nhắn nhủ các Linh mục trong địa phận Ngài: "Tôi tha thiết khẩn nài anh em, tự bảo với chính mình, bảo cho con chiên bổn đạo biết rằng: chỉ có kho tàng ơn thánh là hệ trọng...Nhớ rao giảng điều đó một cách tha thiết, một cách đầy tình thương, cho các trẻ học giáo lý".

Tạo sao bao người đạo đức vẫn tiếp tục đứng mãi một chỗ? Họ vẫn đọc những tác phẩm tu đức, thần bí cơ mà. Có bao giờ họ đã đào sâu tín lý về ơn thánh sủng chưa? Chính tín lý đó, nằm ngay căn bản mọi nền đạo đức, có khả năng nhất để soi sáng trí khôn, xúc động tâm hồn, thúc đẩy ý chí. Riêng mình nó, tín lý đó đủ sức nuôi dưỡng linh hồn cách dồi dào, và có thể thánh hóa linh hồn đó cách nhanh chóng.

Nhiều chị em nữ tu đến hỏi Thánh Têrêxa để biết cần phải đọc sách gì trước nhất. Thánh nữ trao cho họ quyển giáo lý trẻ em và bảo: "Đây là quyển sách các con của mẹ phải đọc đêm ngày". Các chị em nữ tu đó phải chăng là những người tầm thường, ít nhân đức và ít hiểu biết hơn các người đạo thời này? Chắc chắn là không, vì lòng đạo đức của họ trên những nền tảng vững chãi hơn.

Chẳng phải hằng ngày ta hằng nhìn thấy trước mắt hằng ngàn hình ảnh của một thứ Kitô giáo bị bóp méo ư? Đánh dấu các giai đoạn chính trong đời sống: Thánh tẩy, rước lễ trọng thể, hôn phối bằng các lễ nghi tại nhà thờ; mang trên mình một xâu tràng hạt, một mẫu ảnh, một tấm áo Đức Bà; kiêng thịt ngày

thứ sáu; ngày Chúa nhật dự lễ thì thường chia trí; lâu lâu xưng tội một kỳ; rước lễ vào những dịp lễ trọng trong năm; hát hết hơi kinh Tin Kính vào ngày đại hội: đối với nhiều người, tất cả đời sống Kitô giáo là đấy!

Lạ gì nếu đạo Chúa Kitô xuất hiện như một số những điều phải giữ! Ta giữ vì phải giữ, vì tập quán, vì phải làm như mọi người khác. Đối với nhiều người, tôn giáo chỉ là một chuỗi những công thức đã học thuộc lòng từ xa xưa. Họ lập đi lập lại, bất kể sai đúng, không cần thiết là một sự nô lệ, một gánh nặng không sức nào vác nổi. Nhưng khi bị thử thách một chút, họ sẽ trút bỏ ngay.

Vậy Chúa Giêsu có thể lừa gạt chúng ta khi Người tuyên bố: "Ta đến để họ được sống dư đầy" (Jn 10:10) sao? Đạo Chúa Kitô là sự sống, Đạo hạnh là sự sống. Sự sống tiên vàn là sự sống. Chúng ta có nghĩ đến chân lý đó không?

Có nhiều quan niệm lầm lạc về vấn đề đạo hạnh. Nhiều người công giáo, nhất là phía nữ giới, đặt sai chỗ, sai nơi, sai việc, phụ thuộc lố bịch, dị đoan. Vì thích thứ mới lạ cầu kỳ, họ lao mình vào đời sống khắc khổ và thần bí, mà lại không thuộc và khinh rẻ quyển giáo lý. Chúng ta hãy chọn những tác phẩm đơn sơ, nhưng căn bản vững chắc. Chúng ta đừng quên rằng tình bạn ơn thánh là điều phải chuyên chăm trước nhất.

Các tông đồ xưa đề cập đến ơn thánh như một chân lý đã được tất cả mọi tín hữu biết và nhìn nhận. Tuy nhiên, các ngài giảng cho lớp người ít học thức, những người lương dân mới trở lại chính giáo. Các anh em tân tòng thời đó cùng không thông thái cùng chẳng đạo hạnh hơn chúng ta ngày nay, song lại hiểu biết vấn đề ơn thánh hơn chúng ta. Chúng ta tìm về tập quán thời các tông đồ đó. Chúng ta hãy học hỏi, hãy nghiên cứu thâm sâu, tín lý ơn thánh sủng.

Nguyện chúc ơn thánh sủng hằng luôn tràn đầy linh hồn bạn!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro