Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 17 : XƯNG TỘI

XƯNG TỘI

1. Chàng phung phá hồi tâm.

Bị cùng quẫn, người con hoang đàng bắt đầu suy nghĩ và thở than: "Tại nhà cha mình, biết bao đầy tớ được cơm ăn dư thừa! Còn mình ở đây, lại bị chết đói! Thôi ta chỗi dậy, trở về nhà cha và thưa với người: Thưa cha con đã phạm tôi nghịch với trời và với cha. Con không đáng được gọi là con cha nữa,

hãy xem con như một tên làm mướn cho cha. Rồi chàng chỗi dậy, tìm về nhà cha mình. (Lc 15) Chàng hối hận vì đã bỏ cha ra đi. Chàng ăn năn.

1) Muốn được lại ơn thánh sủng, bạn cũng phải có lòng ăn năn các tội, như chàng thanh niên phung phá kia.

Nhiều người quá lo xét mình kỹ lưỡng. Thường nhiều lần xưng tội không đem lại kết quả không phải vì lý do xét mình không đầy đủ, nhưng là do sự thiếu thành thật, và thường, hơn nữa là vì do thiếu ăn năn thống hối.

Đọc ngoài miệng kinh ăn năn tội đâu đã đủ, tâm tình bên trong cần phải phù hợp với lời phát bên ngoài. Muốn được thế, bạn kêu xin Chúa ban cho ơn ăn năn tội, vì thuộc bình diện siêu nhiên, nên việc ăn năn tội hiệu quả của ơn thánh. Phần bạn, bạn hãy hết sức để kích thích bạn ăn năn hối cải, vì bạn phải cộng tác với ơn thánh. Bạn hãy suy nghĩ vẻ hoàn hảo, nét tuyệt mỹ của Thiên Chúa mà bạn đã xúc phạm, lòng nhân hậu, tình êu yếm của người Cha mà bạn đã làm Người phải khổ đau. Bạn hãy nghĩ đến những sự thương khó và cái chết của Chúa Giêsu mà bạn đã lấy tội lỗi đóng đinh Người. Với óc tưởng tượng, bạn hãy xuống hỏa ngục để suy gẫm về nơi bạn đáng bị và về những cực hình ngàn thu dàng riêng cho bạn, nếu bạn không thay lối đổi đường. Bạn chớ vào Tòa giải tội khi bạn chưa thật lòng ăn năn hối lỗi, bạn có cách tốt nhất, để khi cha giải tội, là bạn có một lòng ăn năn hết lòng.

Ăn năn tội không phải chỉ là đau đớn vì đã xúc phạm đến Chúa trong dĩ vãng. Chàng thanh niên phung phá đã không tiếc nuối suông. Chàng nói: "Tôi sẽ chỗi dậy, tôi sẽ về nhà cha tôi". Ăn năn tội, cũng chính là sự dốc quyết từ nay về sau không còn làm mất lòng Chúa nữa. Mà không thể có sự dốc quyết, do đó không có ăn năn thật lòng, nếu không quyết định tránh xa dịp tội tự ý đưa đến tội trọng, nếu không tha thứ cho anh em đồng loại, nếu không buộc kẻ khác chấm dứt hoặc đến bồi một gương xấu công khai, nếu không đền bồi, khi có thể, mọi sự thiệt hại đã gây cho tha nhân.

Nếu sau đó lại sa ngã nữa thì trước kia chúng ta có dốc lòng thật không? Có, nếu lúc đó chúng ta đã nhất quyết sẽ không phạm tội trọng làm mất lòng Chúa nữa.

Chúng ta có nên thất vọng nếu tái phạm không? Không. Phải làm gì? Phải vùng dậy ngay, mỗi khi bị vấp ngã.

Tướng Mông cổ Tamerlan đã nhiều lần thất bại chua cay trên chiến trường. Ông cho họp hội đồng chiến tranh. Mọi người thảo luận. Thôi đánh giặc ư? Hay phải tiếp tục chiến đấu? Tình cờ, Tamerlan nhìn thấy con kiến đang bò lên mép lều của ông. Lên đến một độ cao, không hiểu sao bỗng con vật tí hon lăn nhào xuống đất. Nó lại leo lên, rồi lại ngã, lại leo lên, lại ngã. Mười lần liên tiếp. Thôi nói hết té rồi. Tamerlan cho đó là một dấu tượng trưng nên tiếp tục chiến đấu. Ông tấn công dịch: thất trận ông lại bắt đầu lại. Và vẻ vang đã về tay ông. Bạn ngã ư? Đứng dậy đi. Mỗi lần như thế, bạn hãy lập lại lời dốc quyết trong một những lần sa ngã đó sẽ là lần cuối cùng. Chiến thắng chỉ đến với những người nào bền tâm vững chí.

Bạn hãy can đảm tra tay vào việc, Godefroid de Bouillon đã tấn công tường thành Giêrusalem tới hai mươi nhăm lần...Vô hiệu, tướng sĩ của ông, thất vọng, ca thán: "Chẳng được đâu! Ông đáp lại: "Được chứ"..."Phải được mới thôi! Và sẽ xẩy ra như thế! Ai là người can đảm hãy theo tôi!" Rồi cùng với ông leo lên bực thang đã dựng sẵn. Lần này là lần thứ hai mươi sáu đây. Và Giêrusalem đã thất thủ. Chiến thắng chỉ về tay những ai vững chí bền tâm.

Có một người mắc tật say rượu. Ông muốn dứt bỏ, nhưng gặp nhiều khó khăn trong dự định này. Ông bắt đầu bằng cách ném một viên sỏi nhỏ tí vào ly rượu của ông. Ngày hôm sau ông ném hai viên và cứ tiếp tục thế mãi. Thế là ông không ngờ mình đã học được đức tính điều độ. Chiến thắng chỉ dành cho những ai gan dạ vững bền.

2) "Tôi sẽ thưa với cha tôi: Lạy Cha con đã lỗi phạm với Trời và với Cha". Muốn lấy lại ơn thánh, chúng ta phải cáo các tội chúng ta, giống như chàng thanh niên phung phá.

Xưng tội, phải đơn sơ, bạn hãy cáo tội mình như một em bé, không phải chải chuốt văn chương. Bạn hãy noi gương người bệnh kể lể niềm đau đớn. Vạch trần các vết thương cho vị bác sĩ cảm thông. Muốn thế, bạn hãy kêu gọi đức tin của bạn. Nhìn vị giải tội, bạn hãy chỉ thấy có Chúa Giêsu Kitô thôi. Vị Linh mục chỉ làm người giải tội để tỏ lượng khoan hồng tha thứ. Như bạn, ngài cũng phạm tội, và biết rằng chính ngài cũng cần được khoan hồng dung thứ.

Khi xưng tội, bạn đừng cáo tội kẻ khác. Có một thiếu phụ kia, vì muốn chữa mình, nên đã tố cáo chồng bà. Cha giải tội đã bắt bà làm việc đền tội như thế này: Đọc ba kinh lạy cha để đền tội mình và lần ba tràng Mân côi để đền tội chồng.

- Sao được? Chồng con phạm tội, thì chồng con phải đền tội chứ cha.

- Nhưng chính bà đã cáo các tội đó ra. Từ nay về sau, bà chỉ nên cáo các tội riêng của bà thôi (Scherer).

Xưng tội, phải trọn vẹn. Bạn phải cáo hết mọi tội trong mà sau khi xét mình kỹ lưỡng bạn đã tìm ra, và thêm con số lần phạm tội, cũng như các trường hợp cần thiết.

Nếu khi xưng tội, chúng ta tự ý bỏ sót một tội trọng, thì kết quả sẽ ra sao?

a) Sẽ phải sống vĩnh viễn trong lo âu. "Người sống với một tội trọng đã bỏ không xưng trong Tòa giải tội, là người mang một ngục thất, hay đúng hơn, mang hỏa ngục trong lương tâm mình" (Thánh Gioan Kim Ngôn).

b) Sẽ phải chết trong tình trạng không ăn năn. Bạn nói: "Sau này tôi sẽ cáo tội đó". Nhưng khi tội bạn đã chồng chất lên nhau, liệu bạn có dám xưng ra không? Hoặc bạn sẽ nói: "Trước khi chết sẽ xưng". Nhưng lúc đó liệu bạn có đủ can đảm để tiết lộ cả một đời ô trọc và phạm thượng, có lẽ với một linh mục mà bạn không còn tự do lựa chọn nữa không?

c) Tới ngày phán xét chung, sẽ phải xấu hổ trước mặt mọi người ,và phải sa hỏa ngục đời đời. Bạn hãy giả thiết Thiên Chúa bạn cho một linh mục ơn đọc thấy trong lương tâm bạn, rồi Ngài lên toà giảng rao cho mọi người hay các tội ác bí mật đời bạn. Xấu hổ biết bao! Mắc cỡ biết mấy! Bạn sẽ bảo các vách nhà thờ: "Ngã xuống đi! Hãy đè bẹp ta đi!" Nhưng sẽ tới ngày không chỉ trước mặt một đám giáo hữu tụ tập trong nhà thờ, mà là cả trước mặt mọi người, mọi thiên thần và mọi quỉ dữ.

2. Chàng phung phá trở về.

Chàng còn mãi tít đàng xa, nhưng từ trên sân thượng, cha chàng đã thấy bóng. Xúc động quá, người vội chạy xuống ôm choàng lấy con và hôn lấy hôn để. Đứa con ấp úng: "Lạy cha, con đã phạm tội nghịch với Trời và với Cha, con không đáng được gọi là con cha nữa". Nhưng cha chàng không để chàng nói hết câu. Người đã quát bảo đầy tớ: "Nhanh lên hãy đem chiếc áo đẹp nhất ra đây, mặc cho nó, xỏ nhẫn
84

vào tay cho nó, và giầy vào chân nó, rồi đi bắt con bê béo giết đi! Ta phải ăn mừng, này con ta đã chết, nay sống lại, đã mất, nay lại tìm được". Rồi họ cùng hát xướng ăn mừng (Lc 15).

Người xưng tội nên cũng được Chúa tiếp đón như vậy.

1) Chúa bắt cởi áo rách. Phép giải tội tha các tội, tha án phạt đời đời và ít là một phần các hình phạt tạm.

2) Chúa cho mặc chiếc áo đẹp nhất và kêu lên: "Con ta đã chết giờ đây được sống lại". Phép giải tội trả lại ơn thánh sủng, các nhân đức siêu nhiên và các ơn sủng Thánh Linh.

Linh hồn bạn trước đây đã chết khô, bây giờ sống lại đời sống thần linh. Linh hồn bạn, trước đây đen đủi xấu xa, giờ đây được tẩy trong Máu Con Chiên, được gột sạch nên trắng như tuyết, công chính và thánh thiện đẹp đến say mê cả như Thần Thánh và chính Thiên Chúa nữa. Trước kia bạn run rẩy trước dung nhân Chúa, sợ án xét xử của Ngài, lo phải xa hỏa ngục, giờ đây Ngài cho phép bạn ngước mặt giơ tay lên trời, gọi Ngài bằng chính tên dịu dàng "CHA". Bạn thuộc họ hàng Ngài: Là anh em, bạn hữu và chi thể sống động của Chúa Kitô, là con thật Mẹ Maria, là anh em với thần thánh trên trời cũng như của các chính nhân trong luyện ngục và tại thế, là đền thờ sống động của Thiên Chúa Ba Ngôi ngự trị, là người thừa hưởng nước Thiên Đàng. Phép giải tội, ôi công trình kỳ diệu của quyền phép Thiên Chúa! Thánh Tôma nói: "Trả lại ơn thánh sủng, đó là một công trình vĩ đại hơn là tạo dựng trời đất!".

Đối với những ai lãnh nhận bí tích giải tội khi linh hồn còn trong tình trạng ơn thánh, bí tích giải tội tăng thêm ơn thánh, các nhân đức và ơn sủng của Chúa Thánh Linh. Trong người tội lỗi, ơn thánh sủng được phục hồi. Bạn hãy nghĩ tới chiếc bóng điện: dòng điện đi qua đi lại, là đèn sáng rực, bạn hãy nghĩ đến thân thể: máu lưu thông được là chi thể đã chết được cải tử hoàn sinh. Bạn hãy nghĩ đến cây nho: nhựa bắt đầu đi lên và làm cho cành chết được trở lại tươi tốt.

3) Thiên Chúa trả lời các quyền lợi trong gia đình. Phép giải tội hoàn lại các công nghiệp do các việc thiện đưa lại. Đối với người lành, phép này ban thêm công trạng. Xâm nhập vào linh hồn, ơn thánh sủng tức khắc làm chỗi dậy các tài sản thuộc quá khứ mà tội trọng đã đập phá ra tro bụi. Linh hồn thay hình đổi dạng tựa hồ cây nọ tưởng chết dưới lớp băng giá mùa đông, thình lình đâm trồi nẩy lá, trổ hoa, sinh quả, giống như xác kia ngã ra bất tỉnh, bỗng nhiên tìm lại được sự sống và chuyển động.

4) Thiên Chúa cho mang giầy mới để chúng ta đi lại dễ dàng. Phép giải tội ban cho linh hồn những hiện sủng bí tích, giúp chúng ta đền bồi tội lỗi và không còn dám tái phạm.

5) Thiên Chúa bảo: "Ta hãy ăn mừng!" Sự xưng tội làm Chúa và các Thần Thánh hài lòng. "Một người tội lỗi cải tà quy chánh làm cho Thiên Đàng hân hoan vui sướng hơn là chín mươi chín người công chính không cần phải cải hóa". (Lc 25:7). Ngày tội nhân trở về phải là cho mọi chính nhân vui mừng. Người anh cả trong bài dụ ngôn quả quyết mình chưa hề có sai lệnh cha già lần nào. Đồng ý. Nhưng anh đã thuộc vào thành phần những người Công giáo có cái nhìn thiển cận. Họ không hiểu nổi mầu nhiệm từ bi của Thiên Chúa. Họ cư xử giống hệt tiên tri Giona. Thiên Chúa tha thứ cho dân thành Ninivê, tội lỗi nhưng biết hối cải ăn năn. Tiên tri Giona kinh ngạc. Chúa Giêsu đã phán những lời này với người biệt phái: "Những kẻ khốn cùng và người thiếu nữ lạc đường sẽ vào Nước Trời trước các ông" (Mt 21:31). Họ bất bình, có những giáo hữu tức tối vì lượng khoan hồng của Chúa Cứu Thế, của Giáo Hội và của các thừa tác viên đối với người tột lỗi. Họ quên rằng dù phạm tội, tội nhân là và vẫn con là anh em với các chính nhân. Người công chính phải yêu thương đùm bọc người tội lỗi ngay trong lúc họ lầm đường lạc lối và phải niềm nở tiếp đón khi họ quay gót trở về. Vì sự hối cải cũng là một đức tính cao quý. Sau

sự trung tín, không còn gì đẹp hơn sự hối cải. Người cha già trong bài dụ ngôn thật tình yêu đứa con hoang đàng, những mỏi mòn trông con trở về, chạy đến hôn con, ôm con và hôn con không ngừng. Trong nháy mắt người đã hoàn lại cho con tất cả mọi quyền ưu tiên của con. Phải, Giáo Hội hát lên những khúc hân hoan và cảm kích để tán dương vinh quang của các linh hồn trong trắng được Chiên Tinh Sạch dẫn theo khắp chốn và sẽ làm thành đoàn tuỳ tùng cho Đức Nữ Trinh Thai trước ngai vàng Thiên Chúa. Nhưng, đồng thời, Giáo Hội, cũng sướng vui mừng lễ các Thánh đã sống đời lầm lỗi. Bên cạnh nét trinh trong được bảo toàn, Giáo Hội ca tụng vẻ ngây thơ được tái chiếm.

Sự xưng tội làm cho hối nhân vui mừng, Đúng, an ủi biết bao khi chúng ta đã xưng tội xong! Lương tâm cắn rứt, sự sợ chết trong tình trạng tội lỗi, các tội cứ đeo đuổi như cơn ác mộng, tất cả đều tan ra mây khói. Chúng ta thở phào một cách nhẹ nhõm sung sướng. Ai mà không cảm thấy tâm hồn khoan khoái khi bước chân ra khỏi Tòa giải tội!

Henri Ghéon, một người đã trở về với Giáo Hội trong thời đại chiến vừa qua, khi tường thuật chuyện mình cải giáo, đã viết: "Hai tay ôm đầu, miệng tôi bập bẹ, tôi để cho dòng tội lỗi thoát ra như thác. Tôi cáo chúng đến đâu, chúng tan biến, chúng từ bỏ tôi đến đấy, hễ cáo là được tha ngay. Tôi cảm thấy một thứ cặn đắng, từng ngụm lại từng ngụm, trào ra khỏi tim tôi. Với tất cả khối nặng tù hãm đó, với tất cả chất độc đó trong các thớ con tim, làm sao tim tôi còn có thể đập được?Tôi đã trao tất cả cho một người, và Thiên Chúa đã nghe lời tôi! Hãy đi bình an! Tôi trẻ lại hai mươi năm, hai mươi năm tội lỗi! Một nỗi hân hoan khoan khoái mới lạ xâm chiếm tôi. Tôi chạy! tôi bay, tôi không còn cảm thấy thân xác tôi nữa".

Người công giáo nào đã xưng tội kỹ lưỡng đều bước chân ra khỏi Tòa giải tội với niềm xác tin rằng mọi tội mình đã được tha thứ. Nhưng anh em bên thệ phản? Trong nhiều năm nữa, họ vẫn còn tự nhủ: "Tội tôi đã được tha chưa nhỉ? "Có lẽ ngay trên giường chết, họ vẫn còn đặt câu song quan luận: "Tôi là kẻ được chọn hay người bị trầm luân? "Gargensen, người Đan Mạch, đã quy lại theo Công Giáo, cố tuyên bố: "Tôi đã du lịch khắp Âu Châu, trong các quốc gia miền Bắc, không nơi nào tôi thấy những linh hồn cởi mở vui sướng. Tôi chỉ tìm thấy niềm hân hoan các Quốc gia Công giáo. Đấy, hiệu quả của việc xưng tội đấy!"

Từ nhiều năm qua, một nhà chủ quán người Đức cảm thấy lương tâm mình nặng nề quá. Được ơn thúc đẩy, ông quyết định dứt bỏ tình trạng đó. Ông chạy đến gặp Cha Hofreuter, một linh mục đầy kinh nghiệm trong nghệ thuật đưa các linh hồn tội lỗi về cùng Chúa. Ông thắng ngựa rồi ra đi. Đến trước cửa nhà linh mục, ông bỗng cảm thấy xấu hổ và không có đủ can đảm ấn nút chuông. May mắn chính lúc đó linh mục từ bên trong bước ra cất tiếng hỏi ông với một giọng đầy thân ái: "Bạn đến xưng tội đấy phải không? ...Được, tôi sẵn sàng giúp bạn!" Xưng tội xong, viên chủ quán nhảy lên ngựa, vui mừng, tim đập nhẹ nhõm. "Thôi ngựa yêu quí của ta ôi, đi đi! Bây giờ mi được chở nhẹ bớt một trăm ký rồi đấy!"

Sáu năm sau, nằm trên giường bệnh, sau khi nhận lãnh các bí tính cuối cùng, ông cho mời Cha Xứ tới và thưa: "Sau khi con qua đời, xin cha làm ơn nói lại với vị linh mục đã giải tội cho con biết, từ ngày con trở lại, con không còn phạm tội trọng nào nữa, mà ngay một tội nhẹ có ý con cũng không hề dám". Lương tâm được nhẹ bớt một trăm ký: Mọi tội nhân đều có quyền nói như thế sau khi đã xưng tội nên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro