Chương 2 : Vàng của ta . hãy trả lại đây
Tôi sực nhớ hôm nay là mình có hẹn với nhỏ bạn đi coi mắt . Nói thẳng luôn đây là vụ coi mắt của mình nó thôi nhé . Chứ tôi còn yêu chủ nghĩa độc thân dữ lắm .
Tôi bậc người dậy ra khỏi cái giường thân thương của mình . Uể oải vươn mình . Và bắt đầu tiến trình vệ sinh cá nhân .
Tôi thay đồ và trang điểm khá nhanh .
Không đúng lắm . Phải nói là tôi mặc lại bộ đồ cũ hôm qua của mình và tôi thậm chí còn không trang điểm . Đa phần tôi luôn để mặt mộc của mình và thoa chút son cho tươi trừ các bữa tiệc ra thôi .
Khuôn mặt tôi thì theo tôi tự nhận xét là nó cũng khá xinh đẹp và rất ưa nhìn nhưng không tuyệt trần cho lắm .
Tôi nhét một chút tiền vào túi . Haizzzzz
Tiền lương tháng này tôi còn chưa lãnh nên bây giờ phải bấm bụng rút tiền tiết kiệm ra mà sài .
Ai yooooooo . Con người tôi cái gì cũng có . Nhan sắc , trí tuệ , y thuật …… . Nhưng thứ duy nhất mà tôi thiếu là tiền . Tiền là tất cả của tôi . Tôi đã từng thề độc với bản thân rằng đời này tôi chỉ yêu tiền và mãi mãi yêu tiền .
Thế nhưng hôm nay lại phải bấm bụng rút tiền tiết kiệm bấy lâu ra xài . Ôi đau lòng chết quá .
Tôi đeo túi và đeo giày vào . Bước xuống lầu . Khí trời lạnh mùa thu như muốn xâm chiếm lấy thân thể ấm áp của tôi ." Ách xì . Chết tiệt trời lạnh thế này còn đi xem mắt . Không biết cha mẹ Tiểu Tranh đang nghĩ cái gì nữa ."
Bên dưới nhà một chiếc xe hơi sang chảnh Porsche .
Một người đàn ông mặc âu phục màu đen mở cửa ra . Kính cẩn mời tôi vào hàng ghế sau . Tôi bước vào bên trong xe . Một giọng chua chét thét lên bên tai tôi .
“ Tiểu Trà . Bộ cậu quên hôm nay hẹn với tớ sao mà ngủ tới giờ này ”. Tiểu Tranh vừa cằn nhằn vừa rỏ vẻ giận lãy với tôi .
“ Thôi mà . Thôi mà . Tranh Tranh . Đừng giận nữa không phải bây giờ tớ đang trên xe cùng cậu sau . ” tôi dùng giọng dỗ dành cô tiểu thư trước mắt của tôi .
Tiểu Tranh là cô con gái duy nhất của nhà họ Từ “ Từ Mai Tranh ” . Gia đình cô ấy nổi tiếng với việc kinh doanh dầu mỏ . Dạo gần đây họ còn lấn sang ngành kinh doanh xe hơi . Phải nói Tranh Tranh rất giàu có . Và tôi chính là bạn tốt nhất của cô ấy “ Sơn Trà ” . Cảm giác có bạn thân vừa giàu có vừa có thế lực thật sung sướng .
Chiếc xe Porsche dừng lại tại một nhà hàng sang trọng 5 sao . Nơi mà Tranh Tranh có hẹn với người đi xem mắt . Bước vào trong . Cả nhà hàng dường như đã được bao hết . Tôi không thể hiểu nổi cái tâm tư của người nhà giàu luôn ă . Có tiền thật là phung phí .
Ở đó có một bàn duy nhất và một người đàn ông đang ngồi chờ ai đó . Khỏi nói cũng biết đó là người xem mắt với Tranh Tranh rồi . Người đàn ông đó đúng là một anh chàng điển trai đi . Anh ta khoác lên mình bộ âu phục sang trọng màu xanh dương .
Thấy Tranh Tranh và tôi đến , anh ta kính cẩn kéo ghế ra mời chúng tôi ngồi . Đúng là một người cư xử lịch thiệp . Anh ta mời chúng tôi chọn món trước . Tranh Tranh vốn không hề thích mấy kiểu xem mắt này nhưng nhìn thấy đối tượng trước mắt quá ư là hoàn hảo nên ý định không coi mắt cũng trở nên mềm dẻo .
Anh ta là con trai thứ của nhà họ Bạch “ Bạch Dĩ Phong ” . Gia đình thì giàu không kém gì nhà họ Từ . Họ không kinh doanh dầu mỏ hay xe hơi mà là bất động sản và trang sức . Quái lạ bất động sản và trang sức là hai lĩnh vực khác nhau . Không hiểu sao mà họ có thể lấn quá được . Riết rồi tôi không thể hiểu nổi cái bọn nhà giàu này nghĩ gì .
Bữa ăn ngày hôm đó diễn ra rất suôn sẽ . Tên công tử họ Bạch đó vẫn cư xử lịch thiệp từ đầu tới cuối . Và đây là lần đầu tôi thấy Tranh Tranh ưng ý một ai đó . Thế nên tôi cũng không muốn làm phiền họ quá vì cảm thấy bản thân như con kì đà vậy .
Tôi lấy lí do vào nhà vệ sinh một chút và nhắn cho Tranh Tranh một tin rồi về trước .
Haizzzzzz
Xui xẻo thế . Ngoài trời dang đổ mưa . Mà tôi lại không mang ô nên đành đứng trước cửa nhà hàng đợi taxi để bắt về vậy .
Lại phải mất tiền . Ôi đau lòng chết quá .
Trời mưa mỗi ngày một lớn . Tôi bất chợt nhìn thấy một vật thể lạ có màu vàng . Đúng vậy màu vàng đó . Liệu đó có phải là thỏi vàng không .
Aaaaaaaa phát tài rồi . Phát tài rồi .
Canh lúc không có xe tôi bất chấp trời có mưa to cỡ nào phóng như bay ra giữa đường nhạt thỏi vàng đó .
Cầm được thỏi vàng trên tay . Tôi lập tức cắn thử .
Cứng cứng thật . Là vàng thật đó .
Aaaaaaaa . Hạnh phúc quá .
Chưa kịp thét lên ba chữ phát tài rồi thì một chiếc xe tải lao ngay đến tôi .
UỲNH . Tôi văng ra xa . Thỏi vàng trong tay trượt mất .
Aaaaaa thỏi vàng của ta . Thỏi vàng của ta …….. tôi hét lên trong điên dại .
Bầy trời và mọi thứ xung quanh tối đen như mực . Tôi nghe được tiếng của Tranh Tranh thét tên tôi lên .
" Tiểu trà "
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro