Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 10. Snowball

Có ai đó đang đập cửa phòng ngủ của Harry. Lúc đó là giữa đêm.

"Gì vậy?" Harry ngơ ngẩn hỏi, vẫn chưa tỉnh táo.

"Harry, là tôi đây. Mở cửa được không."

Malfoy.

Harry rên rỉ, rời khỏi chiếc giường ấm áp của mình và bước tới cửa. Cậu mở ra, nheo mắt nhìn vào ngọn đèn đũa phép của Malfoy. "Chuyện gì xảy ra vậy? Anh đang bị thương ở đâu sao?"

"Harry, tôi có một con mèo."

"Sao cơ?"

"Tôi vừa nhớ ra mình có một con mèo! Trở lại căn hộ của tôi được không. Con bé có thể sắp chết đói."

"Merlin," Harry rên rỉ, dụi mạnh vào mắt mình. "Được rồi, để tôi mặc quần áo. Chúng ta sẽ ghé qua căn hộ của anh để kiểm tra. Tôi hy vọng anh vẫn nhớ đường tới nơi mình đã sống."

*

Căn hộ của Malfoy nằm trong một tòa nhà cao và sang trọng trên phố Muggle. "Anh sống ở đây à?" Harry hỏi như thể Malfoy có thể cho cậu một lời giải thích.

Malfoy nhún vai. "Tôi đoán vậy? Đó là nơi Hermione đưa tôi đến sau khi tôi thức dậy trong văn phòng Thần sáng."

Họ bước vào tòa nhà và băng qua hành lang vắng vẻ. Một người gác cửa gật đầu chào họ. Rõ ràng là anh ta nhận ra Malfoy.

Họ đi thang máy lên tầng chín. Hành lang có điểm nhấn tân cổ điển với đường viền vàng trên tường. Tất nhiên là Draco Malfoy sẽ sống ở đây.

Malfoy gõ cây đũa phép của mình vào cánh cửa ở cuối và nó bật mở. Ngay lập tức có một tiếng meo meo ở ngay dưới khe tường.

"Snowball!" Malfoy la lên và lao vào căn hộ.

Harry bước qua ngưỡng cửa một cách bình tĩnh hơn rồi đóng nó lại. Cậu nhìn quanh với vẻ thích thú. Chiếc ghế sofa màu đen, bọc da và rất bóng. Những chiếc ghế nhỏ bên lò sưởi cũng vậy. Một tấm chăn màu xanh lá cây ấm cúng đầy phong cách được trải trên một trong những chiếc ghế.

Harry ngó chăm chú vào những bức ảnh trên ống khói. Chủ yếu là Malfoy và những người bạn Slytherin của anh ấy, nhưng có một bức là Malfoy và Hermione. Cậu nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tươi cười của họ. Cả hai đều trông rất hạnh phúc. Không có bức ảnh nào của cha mẹ Malfoy.

Malfoy xuất hiện từ hành lang, ôm một con mèo đẹp nhất mà Harry từng thấy. Nó thuộc giống ragdoll lông dài, có đôi mắt sapphire sáng và bộ lông màu kem. Có những vệt màu nâu tinh tế trên khuôn mặt quý phái và cái đuôi mềm mại của nó đang ve vẩy.

"Ôi chúa ơi," Harry thốt lên, giơ tay. Malfoy cười đầy tự hào, đưa con mèo ra. Harry áp mặt lên nó. "Thật là một cô mèo xinh đẹp."

Malfoy cười lớn, rồi trở nên ủ rũ. "Tôi gần như đã giết chết nó."

"Không, anh không làm vậy. Nó có thể sống sót được vài ngày." Sau đó: "Tại sao anh và Hermione không nhìn thấy con mèo khi hai người lấy đồ?"

"Tôi không biết... Tôi nghĩ Snowball là một bí mật.."

"Tại sao?"

"Trông tôi có lẽ không giống kiểu đàn ông sẽ nuôi mèo?"

Harry chỉ cười. Cậu bế Snowball vào bếp. Trên quầy có một bát thức ăn rỗng và một bát nước chỉ còn lại một ít dưới đáy. Cậu đặt con mèo xuống để có thể đổ đầy cả hai. Khi nhìn Snowball ăn no nê, Harry theo tiếng động của Malfoy đi dọc hành lang trở lại, âm thanh rất ồn ào, có lẽ là từ phòng ngủ. Sau đó là âm thanh của tủ và ngăn kéo được mở ra. Malfoy đang lục lọi mọi thứ một cách bừa bãi.

"Anh đang làm gì thế?" Harry hỏi.

Lúc đầu, Malfoy không trả lời, nhưng sau đó anh reo lên vui vẻ. "Harry, lại đây! Tôi phải cho em xem cái này."

Harry đi tới cửa phòng ngủ và thận trọng ngó vào. Cậu đã vượt qua khá nhiều giới hạn khi ở trong không gian cá nhân của Malfoy như thế này. "Nó là gì?"

Malfoy đứng cạnh bàn cạnh giường ngủ, rạng rỡ hẳn lên . Ngăn kéo đang treo mở. "Hãy đến đây và nhìn này. Tôi đã nói với em là tôi cảm nhận được điều gì đó giữa chúng ta mà."

"Draco... tôi thực sự không nên. Anh thậm chí còn không muốn tôi ở trong căn hộ của anh đâu, tin tôi đi."

Vẻ mặt của Malfoy trở nên ủ rũ. "Harry, đừng lố bịch nữa và lại đây đi. Em cần phải thấy điều này."

Trong một lúc lâu, Harry không cử động, sự do dự hiện rõ trong mắt, nhưng rồi Malfoy nói, "Lại đây," và vẫy tay ra hiệu cho cậu tiến về phía trước bằng một cái cong tay ra lệnh. Thậm chí không suy nghĩ thêm về điều đó, chân Harry đã thu hẹp khoảng cách giữa họ.

"Nó là gì?" Harry thở dài.

Malfoy chỉ vào ngăn kéo. "Nhìn kìa."

Harry nhìn xuống. Bên trong ngăn kéo, khuôn mặt chính Harry đang ngước lên nhìn thẳng vào cậu. "Cái gì—?"

Malfoy lôi ra một chồng báo. "Đây đều là em!" anh reo lên.

"Nhưng..." Harry cầm tập báo trên tay mình và lật nó. Vì một lý do chết tiệt nào đó, Malfoy đã có một bộ sưu tập ảnh tạp chí về Harry. Thậm chí còn có những ana phẩm limited chết tiệt của Tuần báo Phù thủy về cậu. Trong một bức ảnh, Harry chỉ đội một chiếc mũ ông già Noel và mặc chiếc quần lót màu đỏ. Cậu đã chụp ảnh cho một buổi chụp ảnh từ thiện, nhưng tổ chức từ thiện chó chết cuối cùng lại bán những bức ảnh đó cho các tạp chí.

Nhiều trang bị dính vào nhau. "Chúa ơi," Harry nói, thả chồng sách trở lại nơi ẩn náu của chúng. Cậu không bao giờ có ý định nhìn thấy bất kỳ điều gì trong số đó.

"Và chúng ta có gì ở đây nữa này...?" Malfoy lấy ra một chiếc cốc tự sướng* từ ngăn kéo. "Tôi nói, tôi tự hỏi tất cả những điều này có nghĩa là gì, hmm? Chẳng lẽ tôi đã mất nhiều năm để xem những bức ảnh này của em sao?"

*fleshlight:

Harry quay đi. "Đáng lẽ anh không bao giờ nên cho tôi thấy điều đó. Chúng ta đã xâm phạm quyền riêng tư của anh quá sâu rồi, Draco." Harry cố gắng di chuyển ra ngoài nhưng Malfoy lại nắm lấy vai cậu.

"Tôi muốn em," Malfoy nói một cách quyết liệt.

Harry lùi lại, bước ra sau. "Điều này không đúng."

Malfoy tiến tới chỗ cậu. Đôi mắt anh bây giờ tối sầm, không chút ánh sáng. Anh đang nhìn Harry như thể cậu là con mồi trước mắt. "Tôi muốn em."

"Chúng ta không thể làm điều này đâu, Draco."

Malfoy tiếp tục đến gần hơn, gần hơn nữa cho đến khi anh ghim Harry vào tường. Anh nghiêng người, miệng gần như chạm vào môi, má, cổ cậu. "Em làm tôi bối rối điên lên, Harry. Tôi đã như vậy kể từ thời điểm tôi nhìn thấy em. Cơ thể tôi ghi nhớ, em thấy đấy. Nó ghi nhớ sự tuyệt vọng của tôi dành cho em."

"Anh ghét tôi!"

"Ghét sao? Không. Em làm tôi cảm thấy không thể kìm chế được bản thân. Tôi cảm nhận được nó. Em làm cảm xúc tôi xáo động và lúc nào cũng chực chờ bùng nổ - muốn xổ tung hết ra. Tôi đã cảm thấy thế này bao lâu rồi nhỉ? Từ khi chúng ta còn là học sinh sao? Lúc đó em có làm tôi mất kiểm soát như vậy không?"

"Draco—xin anh," Harry rên rỉ.

Malfoy nắm lấy tay Harry, đặt nó thẳng vào cây hàng cứng ngắc của mình. Nó như muốn làm rách quần anh. Harry rùng mình. Malfoy thật ấm áp dưới lòng bàn tay cậu. "Vấn đề ở đây, Harry," anh thì thầm, miệng anh giờ áp sát vào tai cậu. Vừa rên rỉ, anh vừa di chuyển bàn tay của Harry lên xuống theo đường nét cương cứng dưới quần. "Đừng phủ nhận điều hiển nhiên nữa. Tôi đã muốn em suốt một thời gian dài. Tôi đã tự vuốt ve mình khi nghĩ đến em. Tôi đã sử dụng món đồ chơi đó cho mình bao nhiêu đêm rồi? Đã bao nhiêu đêm tôi vặn vẹo cái lỗ chật hẹp của nó, tưởng tượng đó là em? Cuối cùng bây giờ tôi đã có được em trong vòng tay, Harry. Mẹ kiếp - hãy để tôi làm điều đó với em."

Harry rên rỉ ngước lên. Malfoy gầm gừ lao đến, anh nắm lấy cả hai cổ tay cậu và ghim cậu vào tường. Anh làm chủ nụ hôn, lưỡi nhanh chóng tiến vào. Anh ấn vật cương cứng của mình vào người cậu, ma sát một cách khao khát, và Harry gần như buông bỏ mọi sự đấu tranh.

"Em là của tôi", anh thì thầm, cúi người sâu hơn, rên rỉ một cách khao khát.

Malfoy kéo Harry đến giường và ấn cậu xuống đệm. Anh dùng cơ thể mình bao phủ lên chàng trai mắt xanh nhỏ nhắn, cứ như muốn ích kỷ giấu Harry trốn khỏi những ánh mắt thèm khát của toàn bộ thế giới ngoài kia. "Đẹp quá," Malfoy nói khi đôi bàn tay tham lam của anh lướt khắp người Harry.

Malfoy vén áo Harry lên, đưa đầu vú vào miệng, mút và liếm. Harry thở hổn hển cong người trong cái nóng ẩm ướt. Núm vú của cậu cực, cực kì nhạy cảm.

"Meowww." Snowball nhảy lên giường. "Meo. Meo." Nó chạm mũi vào mặt Harry. Cái mũi lạnh lạnh đủ để làm cậu tỉnh lại từ sự hưng phấn của mình.

Harry rên rỉ lăn ra từ bên dưới Malfoy. Malfoy ngước nhìn cậu từ trên giường, miệng há hốc vì sốc. Khuôn mặt nhợt nhạt của anh đang đỏ bừng.

"Xin lỗi," Harry nói. "Tôi chỉ..." cậu im lặng.

"Tôi đã có em."

"Tôi biết."

"Em đang ở bên dưới tôi. Em đang thút thít đấy!"

"Tôi biết nhưng... con mèo."

"Tôi sẽ đuổi nó ra ngoài! Nó không cần phải ở đây." Malfoy lồm cồm đứng dậy.

"Đó không phải chuyện con mèo. Tôi xin lỗi." Hít một hơi thật sâu, Harry chỉnh lại quần áo. "Chúng ta nên quay lại Quảng trường Grimmauld."

Malfoy gầm gừ trong lồng ngực. Từng sợi tóc cũng tỏa ra sự thất vọng mãnh liệt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro