Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

15. 대답

sau nụ hôn đến choáng váng trong nhà vệ sinh của nhà hàng ấy, tôi bỗng dưng trở nên như người mất hồn, mất trí. tôi không biết mình đã xin phép anh hao để ra về trước như thế nào, cũng không rõ mình đã đối mặt với ánh nhìn vừa hoảng hốt vừa khó hiểu của anh hanbin và anh taerae ra sao, nhưng hiện giờ, tôi thật sự đã dừng chân ở đây - ngay trước cửa studio của gyubin từ lúc nào rồi.

"cậu vào đi." tôi nghe thấy giọng gyubin cất lên, sau đó thì cánh cửa studio cũng mở ra, đủ để cho tận ba bốn người đi vào cùng một lúc.

tôi đã trải nghiệm qua khoảnh khắc quen thuộc này không ít lần, nhưng tại sao chỉ mới hai tháng trôi qua, tôi bỗng cảm thấy khung cảnh ấy lại xa lạ đến đau lòng như vậy? hình ảnh gyubin đứng trước cửa studio đợi tôi đến thăm vốn dĩ là một trong những hình ảnh mà tôi vô cùng yêu thích kia mà...

"này, chúng ta mau vào trong thôi." có lẽ là vì thấy tôi cứ ngẩn người ra, nên gyubin vội giục tôi thêm một câu nữa.

đến khi gyubin đóng cửa cẩn thận rồi, tôi bỗng cảm nhận được một cú xoay người bất chợt đến giật mình, tới mức tôi tưởng rằng lưng mình sắp đập vào cánh cửa ban nãy thì một tay gyubin đã đỡ lấy lưng tôi và tay còn lại thì đã che phía sau đầu tôi. trong khi tôi còn đang ngỡ ngàng, cậu ấy lại hôn tôi một lần nữa. lần này thì tôi đã không còn quá ngạc nhiên vì nụ hôn nữa, nhưng đổi lại một điều khác, tôi ngạc nhiên vì gyubin trở nên vội vã và mất kiên nhẫn hơn rất nhiều, khiến cho cái hôn giữa hai chúng tôi cũng dồn dập hơn hẳn.

"quanrui ơi!" tôi nghe thấy tim mình thịch một tiếng khi gyubin gọi thẳng tên thật của tôi, và không đợi tôi trả lời, gyubin lại tiếp tục một tràng nỉ non ấy rải rác giữa nụ hôn: "quanrui! quanrui à!"

cửa kính ở studio của gyubin là kính một chiều, nên hiển nhiên người bên ngoài sẽ không thể thấy được gyubin đang ghì tôi lên cửa để hôn hít và ôm ấp mãnh liệt như thế nào. chiều cao giữa tôi và cậu ấy cũng không chênh lệch đáng kể, nhưng không hiểu sao, ngay lúc này, tôi lại thấy cậu ấy to lớn như một chú chó sói uy mãnh, cùng với đó là khí chất áp bức vô hình nào đó mà tôi chưa từng chứng kiến trong suốt bao năm quen biết và hẹn hò với cậu ấy, đã vô tình khiến tôi trở nên hoảng sợ trong một khoảnh khắc. Và thế là, như một chú mèo con nhát gan sợ bị người ta phát hiện, tôi vội đẩy gyubin ra trước khi cả hai phát sinh một điều gì đó mất kiểm soát hơn một nụ hôn.

"bình tĩnh lại chút đi, kim gyubin." tôi gằn nhẹ giọng vì sợ rằng cậu ấy chưa thật sự tỉnh rượu, nhưng có lẽ tôi đã kỳ vọng ở gyubin quá nhiều.

gyubin không thích đồ uống có cồn nên rất hiếm khi chủ động uống, mà cậu ấy lại càng không uống trước mặt tôi. thế nên, có thể nói rằng đây là lần đầu tiên tôi thấy gyubin bị đồ uống có cồn ảnh hưởng như thế này.

trước mặt tôi bây giờ là một con sâu rượu say xỉn, mè nheo và nhõng nhẽo như một chú cún con quấn chủ, hoàn toàn không nhìn ra cùng với chú chó sói mới mấy giây trước là cùng một người: "cậu gọi mình là gì? quanrui gọi mình là gì? hả quanrui ơi?"

tôi bật cười bất lực, nhưng tôi cũng biết rằng khi đối phó với người say rượu thì không nên nói lí lẽ. do đó mà tôi cũng không làm căng nữa mà chiều theo ý cậu ấy một chút: "gyubinie, ngoan nào. mình đưa cậu vào phòng nghỉ ngơi nhé."

khi nãy chở gyubin về studio, tôi thấy cậu ấy ngoan ngoãn ngồi im lặng không nói lời nào, nên cứ ngỡ rằng gyubin khi say sẽ là dáng vẻ trầm ổn như thế. không ngờ, về tới "lãnh địa" thật sự của mình rồi thì gyubin mới để lộ bản chất của cậu ra.

"quanrui ơi, mình còn yêu cậu rất nhiều. quanrui hết giận mình chưa? nếu hết rồi thì  chúng mình tiếp tục gặp mặt nhau đi mà. hai tháng rồi không được gặp nhau nên mình nhớ cậu lắm." gyubin vừa nói vừa ôm chặt lấy tôi, khiến cho quãng đường chúng tôi di chuyển từ ngoài cửa vào phòng cậu ấy cũng trở nên khó khăn hơn.

nhưng điều đó không có nghĩa là tôi không hiểu ý cậu ấy. chỉ là, tôi phải thuyết phục cậu ấy ra sao thì cậu ấy mới chịu chấp nhận sự thật rằng không phải do tôi hờn dỗi gì cậu ấy nên mới nói lời chia tay đây?

sau khi giúp gyubin nằm lên giường ngay ngắn rồi, tôi vừa định xoay người đi lấy khăn lau mặt cho cậu ấy, thì gyubin đã vội nắm cổ tay tôi lại, kéo tôi vào một cái ôm ấm áp lần nữa.

tôi nằm yên vị trong lồng ngực gyubin, để mặc cho hơi thở nóng rực của cậu ấy vờn qua vờn lại trên tai mình đến mức nó đỏ rực cả lên. kỳ lạ là tôi lại không muốn giãy giụa để thoát ra khỏi cái ôm ấy chút nào.

đúng lúc ấy, tôi lại nghe gyubin thì thầm: "quanrui à, cậu cũng biết mình là người hiểu rõ cậu nhất ở đại hàn dân quốc này mà. và mình cũng biết rằng cậu cũng vẫn còn tình cảm với mình. nên là cậu hãy buông bỏ những áp lực tâm lý chết tiệt đó đi và tập trung vào việc yêu mình được không?" 

được rồi, không được để cho kim gyubin đụng vào đồ uống có cồn thêm một lần nào nữa.

đó là lý trí của tôi bảo như thế.

còn hiện giờ, vì những câu từ của gyubin mà tôi không tránh được việc trố mắt kinh ngạc. tôi biết ngay mà! quả nhiên là tôi đã yêu đúng người rồi! ngay cả những áp lực bí mật của tôi mà gyubin cũng có thể nhìn ra được. vậy hai tháng trước, khi tôi nói lời chia tay, gyubin chỉ lẳng lặng chấp nhận mà không làm ầm lên là vì để tìm kiếm cơ hội khiến cho tôi mủi lòng như hiện tại sao?

"quanrui không trả lời mình cũng được, nhưng ít ra thì cậu cũng phải cho bản thân cậu biết được đáp án chứ, đúng không? cậu đã từng cân nhắc đến việc bản thân cậu thật sự muốn biết được đáp án thế nào chưa? nếu như đó là đáp án cậu chọn, vậy thì đó cũng là câu trả lời dành cho mình." gyubin lại nói thêm.

lúc này, cậu ấy bất chợt nghiêng người sang một bên đế tôi cũng nằm hẳn xuống giường, ngay sau đó, gyubin lại tiếp tục siết chặt tôi vào cái ôm ấy hơn nữa, như thể cậu ấy muốn đem tôi khắc vào da thịt của cậu ấy, để tôi không thể chạy đi đâu được nữa.

và rồi, gyubin cất tiếng thêm lần cuối cùng trước khi chìm vào giấc ngủ: "nhưng mà cậu phải trả lời nhanh lên nhé. hai tháng vừa qua đã đủ tra tấn mình lắm rồi, quanrui à."

sau đó, tôi không nghe thấy có thêm âm thanh nào từ gyubin nữa. cậu ấy thật sự đã ngủ say, giống như từ nãy đến giờ chỉ là cậu ấy nói mớ giữa giấc ngủ thôi vậy.

quả thật là trong hai tháng vừa qua, tôi cũng chỉ vùi đầu vào công việc để quên đi việc chia tay này. tôi như đang chạy trốn khỏi hiện thực, bỏ lại gyubin và chính cả bản thân tôi phía sau để có thể tránh đi những tổn thương.

nhưng ngẫm lại thì, có lẽ gyubin nói đúng. tôi cũng cần đưa ra một câu trả lời chính xác cho bản thân mình. tôi phải tự đưa ra phán quyết cuối cùng đó.

trong giây phút ấy, tôi liền ngẩng mặt lên. lọt vào mắt tôi là đường cằm góc cạnh của gyubin. suốt thời gian trưởng thành vừa qua, ngoại hình của gyubin cũng đã không còn nét tinh nghịch như ngày đầu ra mắt nữa, mà thay vào đó là khí chất nam tính hơn, nhưng cũng không kém phần dịu dàng.

có lẽ vì lâu rồi mới ngắm nhìn cậu ấy ở cự ly gần như vậy, tôi cũng chợt nhận ra rằng, à, hoá ra mình cũng nhớ cậu ấy đến thế.

và hẳn là do đã hôn gyubin tận hai lần, nên tôi cũng phần nào bị đồ uống có cồn ảnh hưởng rồi chăng?

tôi khẽ vòng tay qua ôm lấy bờ vai mang lại cảm giác vững chãi từ đã lâu của gyubin, rồi từ từ di chuyển xuống lưng và vỗ nhè nhẹ để giúp cậu ấy yên giấc hơn.

ôi! gyubin của tôi! gyubin đã từng là của tôi!

hẳn là cậu ấy đã thật sự mệt mỏi rồi, nên mới không chịu được mà biểu hiện như thế cả ngày hôm nay với tôi.

tôi tự nhủ là tôi cũng sẽ cho gyubin đáp án vào ngày mai, rồi sau đó ngủ thiếp đi tự lúc nào không hay.







_______


#happygyuvinday

chúc mừng sinh nhật em vinh, cuối cùng thì em vinh cũng đã bắt kịp tuổi 20 với em duệ rồi 🥳 chúc cho em sẽ luôn mạnh khoẻ và hạnh phúc, cũng như sẽ đạt nhiều thành tích trong era comeback cinema paradise này nha 🎊

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #gyuricky