Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 7 - May I love you

Có thể nói, sau vụ cãi nhau với chị gái của Ji Yong, Seung Hyun có nhìn Jong Hoon bằng con mắt khác. Cậu thấy, xem chừng tên này nhìn thì có vẻ hiền lành nhún nhường mình, nhưng nếu bị đụng vào lợi ích thì đừng hòng hắn để yên.

Hoặc là, Jong Hoon chỉ hiền với mỗi cậu.

Suy nghĩ này khiến Seung Hyun có chút bật cười, xem chừng chỉ trong mấy tuần qua, cậu thực sự bị rung động bởi sự dịu dàng của Jong Hoon rồi.

"Đồ uống tới rồi"- Jong Hoon mang đồ uống ra cho Seung Hyun. Sau khi đi từ chỗ của chị gái Ji Yong về, cả 2 đi ra quán cafe gần đó

"Cám ơn"- cậu cầm lấy cốc cafe

Jong Hoon và cậu cùng nhau uống, lại nhìn ra ngoài cửa sổ ngắm tuyết rơi, chẳng biết nên nói gì với nhau cả. Ngoài đường dòng người hối hả đi lại, các cô gái vừa đi vừa xách túi đồ quần áo vừa sắm sửa, nói chuyện tíu tít. Nhìn ai cũng mặc đồ mùa đông thật đẹp.

"Chuyện lần này tôi không định để cậu dính vào"- Jong Hoon bảo -"Tôi không muốn quan hệ giữa cậu và Ji Yong bị khó xử"

"Không đâu"- Seung Hyun lắc đầu -"Ji Yong huynh sẽ không giận vì chuyện như thế này"

Jong Hoon không biết nên vui hay nên buồn vì cậu và Ji Yong lại có mối liên hệ gắn kết như thế nữa. Đúng lúc này Sang Hyuk gọi điện tới rủ cậu đi chơi, Jong Hoon liếc sang Seung Hyun

"Thằng bạn tôi hôm trước gọi, cậu muốn đi hát karaoke cùng không?"

Seung Hyun lắc đầu nói rằng mình cũng phải về, nhưng rồi cậu chợt nhớ ra gì đó

"Ủa mà... bài nhạc chuông này từ lần trước tôi nghe đã thấy quen rồi"- cậu nhìn chằm chằm vào cái điện thoại Jong Hoon đang cầm -"Có phải bài nhạc ở quán bar lần đầu chúng ta gặp không?"

Cái lần đầu tiên đó, Seung Hyun đi nhậu với bạn, gặp một Jong Hoon vừa bị thất nghiệp, nhậu xỉn khóc lóc trên bàn. Khi đó DJ đang chơi nhạc bài Hello này, Seung Hyun còn tự cười: hello hello? Anh còn tỉnh chứ? Hello?

"Có đúng là bài này không?"- Seung Hyun hỏi

Jong Hoon không nói gì chỉ quay đi, cậu cầm áo khoác lên bảo

"Mai gặp lại"

Seung Hyun thấy tai cậu đỏ ửng hết lên thì bỗng nảy ra trò xấu xa

"Khoan!"- Seung Hyun níu tay Jong Hoon lại -"Cho tôi đi hát cùng đi"

:Không phải cậu nói không đi sao?"- Jong Hoon gạt cậu ra

"Nhưng giờ tôi muốn đi? Tôi muốn đi!!!"- Seung Hyun khoác vai cậu đi ra ngoài -"Cậu có xe không? Không có xe thì đi xe của tôi, tôi chở đi"

Thế là Jong Hoon vinh dự ngồi trên con porsche trắng của Seung Hyun, được cậu chở tới quán karaoke nhà thằng bạn. Một bữa tiệc Giáng sinh đúng chất của mấy ông đã có gấu, vài người thì mang cả bạn gái tới, chỉ có 2 đôi gay, và nếu người ta nhìn "nhầm" cả Seung Hyun và Jong Hoon nữa, là 3 đôi trai ở đây.

"Ô, cậu cũng đến à?"- Sang Hyuk ngạc nhiên hỏi

"Cậu ta giúp tao đập xe của sếp cũ"- Jong Hoon kể lại chuyện kia cho đám bạn nghe

"Bà chị anh ta quá đáng rồi đấy"- mọi người bảo -"Lại còn cho cậu tiền nữa. Jong Hoon của chúng ta đâu có thiếu tiền?"

Seung Hyun tránh đi chỗ khác, cậu không thích có người nói xấu Ji Yong hay người nhà anh. Sau khi ăn uống no say là tới tiết mục hát karaoke. Nói là tiết mục nhưng có người hát, có người nói chuyện, có người xem điện thoại, chỉ đơn giản là hát nhạc nền cho mọi người thôi.

"Ê Jong Hoon, hôm nay định hát bài gì?"- mọi người gọi cậu

Seung Hyun nhướn mày nhìn Jong Hoon, cậu ngại ngại không nhìn Seung Hyun, nhưng lại bị đám bạn đẩy lên hát. Rốt cục, Jong Hoon cũng đành bấm đại một bài

"Hử? Bài gì đây?"- Sang Hyuk hỏi người bên cạnh, Seung Hyun quay sang nhìn cậu ta

"Bình thường không phải toàn hát mấy bài tình ca sầu khổ à? Lần này lại hát bài tỏ tình thế?"

Một bài hát của Yurisangja, May I love you.

"Cánh cửa mở ra, và em bước vào

Ngay từ cái nhìn đầu tiên anh đã biết

Em là của anh

Anh sẽ hỏi em thật cẩn thận

Với tất cả dũng khí của mình

Anh có thể yêu em được không?"

Seung Hyun chỉ quay mặt nhìn chằm chằm ra ngoài. Một vài cặp đôi còn có con nhỏ, đang cho các bé chạy nhảy ngoài sân thật vui vẻ, nhìn họ mới hạnh phúc làm sao.

Bài hát tình cảm kết thúc, mọi người Ồ lên thật to, sau đó trêu Jong Hoon có phải thích ai rồi không? Seung Hyun thì lẻn ra ngoài để trốn về, nhưng Jong Hoon đã chạy theo cậu

"Để tôi đưa cậu về"

"Không cần, tôi tự lái xe về, anh làm gì có xe"

Seung Hyun bỏ lên xe, không kịp thấy Jong Hoon đang nói thêm gì đó.

***

Ngày hôm sau, Seung Hyun và Jong Hoon vẫn làm việc bình thường, 2 người ngồi đối diện căn phòng làm việc, vẫn nói mồm với nhau, nhưng chẳng còn thoải mái nhìn nhau cười, rủ nhau ăn vặt hay nói chuyện phiếm với nhau nữa.


Jong Hoon đã đoán trước tình trạng này sẽ xảy ra rồi. Cậu và Seung Hyun tập trung vào dự án mới để pitching. Suốt 2 tuần mệt mỏi căng thẳng như vậy, cuối cùng cũng tới buổi gặp mặt client mà họ định cướp từ Yeno. Dù sao đây cũng mới chỉ là gặp mặt để xem yêu cầu của họ, Jong Hoon và Seung Hyun đi gặp mặt khách hàng, trong phòng họp còn có các công ty khác, có cả Yeno. Đồng nghiệp cũ của Jong Hoon khẽ gật đầu với anh, rồi 2 người họ cùng lắng nghe yêu cầu về clip viral cuối năm, Giáng Sinh, tình cảm gia đình. Vì thời gian này chủ yếu khách hàng muốn xem về tình cảm gia đình, hầu như nhãn hàng nào cũng đã làm về chủ đề này. Do đó nếu muốn có sự nổi bật và khác biệt, clip phải thật hay và tâm lý.


"Nếu là Yeno, họ sẽ tìm đến diễn viên nổi tiếng, kịch bản thu hút và hoành tráng. Hoành tráng trước, rồi mới đi sâu vào lòng người" - Jong Hoon bàn bạc với mọi người sau khi về công ty


"Chúng ta thì sẽ chọn kịch bản đánh vào tâm lý người xem"- Seung Hyun nói -"Có thể diễn viên không quá nổi tiếng, nhưng phải truyền cảm hứng"


"Đồng thời phải biết lồng ghép thương hiệu vào. Đây là thương hiệu về công ty xây dựng, nên hãy nhớ viết kịch bản thật tốt. Nếu team content không thể viết kịch bản tốt thì có thể thuê người viết kịch bản ngoài"


Cả đội đều nhìn ra là Seung Hyun và Jong Hoon không còn kiểu thân thiết như trước nữa, thế nên mấy người Kent, Erik và Mina nhìn nhau. Mina lại nhìn Suni, Suni là trợ thủ được Seung Hyun tín nhiệm, nếu bảo cô ấy nói chuyện với cậu thì chắc cũng không ngại ngùng gì đâu nhỉ. Suni thấy mọi người đều cuống, liền nhắn tin hẹn Seung Hyun ra ngoài uống cafe. Hai người xuống căng tin công ty nói chuyện với nhau


"Dạo này tôi thấy anh và Jong Hoon không tương tác gì với nhau cả?"- Suni đặt vấn đề


"Mọi người đều nhìn ra thế à?"- Seung Hyun hỏi


"Thì trước giờ trong công việc, 2 người hoặc là cãi nhau, hoặc là rất sôi nổi đưa ra ý tưởng rồi lại cãi nhau xem nên chọn ý tưởng nào. Nhưng 2 tuần nay chỉ nói đúng 1 chủ đề, cứ thế mà làm, chả nói với nhau câu nào. Không phải tôi muốn 2 người cãi nhau, nhưng như trước kia: 1 người đưa ý kiến 1 người phản biện, vậy thì công việc lại càng tốt hơn"


Seung Hyun gật gù nhưng trong đầu cậu hoàn toàn trống trơn. Cậu chả biết nên nói gì làm gì với Jong Hoon cả. Nếu giờ mà tranh luận với anh ta, thì lại thành ra cậu không thích anh ta trong chuyện tình cảm, dẫn đến khó ở trong công việc? Nó cứ kiểu gì ý.


Thế nên mới bảo đừng nên yêu đồng nghiệp.


Mà cho dù cậu có tranh luận, Jong Hoon mà tiếp tục nhường nhịn cậu thì chỉ càng làm cậu ái ngại hơn. Cả văn phòng hay thậm chí cả công ty đều biết Choi Jong Hoon đanh đá chỉ nghe lời mỗi cậu.


Thật đúng là đau đầu.


****


Sau khi việc chọn kịch bản và thuê diễn viên, quay clip đã xong, chỉ còn công đoạn dựng clip và chèn nhạc, thêm thông điệp... Cả team rốt cục cũng được nghỉ ngơi một chút. Jong Hoon mời mọi người đi ăn, nhưng Seung Hyun từ chối. Cậu nói rằng đã có hẹn trước.


Cứ thi thoảng khi mà bớt bận rộn, Seung Hyun và Ji Yong lại hẹn nhau đi ăn nhậu. Vẫn như cũ, không nhắc đến chuyện công việc, không nhắc đến chuyện gia đình, 2 người nói về mấy bộ phim ảnh mình đang xem, về dòng nhạc mình đang thích, Ji Yong nói có một triển lãm tranh mới mở, cuối tuần muốn cùng cậu đi xem. Seung Hyun thì kể về mấy ông bạn có chơi chung của 2 người mà cậu vẫn liên lạc, kể rằng người này vừa lấy vợ, người kia thì mới sinh con.


"Vậy, em thì thế nào rồi? Có người yêu chưa?"


"Anh hỏi còn nhiều hơn bố mẹ em đấy"- Seung Hyun thở dài


"Anh hỏi không giống các bác mà"- Ji Yong bật cười -"Các bác là hỏi con dâu, anh hỏi người yêu em cơ?"


Seung Hyun im lặng không đáp, trong đầu cậu chợt thoáng hiện lên bóng hình ai đó đứng trên sân khấu hát cho cậu nghe. Ji Yong cũng đoán được câu trả lời, anh không hỏi nữa.


Trong quán bắt đầu chuyển nhạc sang bài hát Giáng sinh, mọi người đều hát theo, có bàn thì cụng ly cười nói ồn ào đầy vui vẻ, bên này lại có 2 người trầm mặc. Seung Hyun bỗng nói:


"Thực ra, Choi Jong Hoon có tỏ tình với em"


Ji Yong thoáng giật mình, tay anh cầm ly rượu cứ thế giơ giữa không trung


"Em vẫn chưa nhận lời, nhưng thực ra hôm nay đến đây, gặp huynh, em lại cứ nghĩ mãi về cậu ta"


Seung Hyun lẩm bẩm một mình


"Tên đó, không đẹp trai như huynh, nhưng lại cao hơn. Không khí chất như huynh, nhưng cũng rất thu hút. Không thu hút như huynh, nhưng lại khiến em không thể quên được. Trước kia em chạy theo huynh, còn cậu ta lại chạy theo em"


"Em nghĩ cậu ta chẳng thể so với huynh được. Thực tế thì chẳng ai có cửa so với huynh"


Nhưng ai mà ngờ được, tên đó lại cứ thế đi vào trái tim cậu chứ?


"Có lẽ em phải về trước đây"- cậu đứng lên -"Bữa này em thanh toán trước rồi nhé"


"Chờ chút"- Ji Yong níu tay cậu lại -"Chuyện gấp đến thế sao? Chúng ta lâu lắm mới gặp"


"Lần sau vẫn có thể gặp mà"- Seung Hyun cười


Rồi cậu gỡ tay Ji Yong ra, bỏ đi trước.


Giây phút đó, Ji Yong biết rằng dây dưa 15 năm giữa họ, cũng bắt đầu chấm dứt rồi.


***


Lúc Seung Hyun đến chỗ của mọi người, họ đã ăn xong và đang đi karaoke. Lúc này Jong Hoon chỉ ngồi một chỗ uống rượu, còn mọi người thì nháo nhào lên hát mấy bài thịnh hành hiện nay. Seung Hyun ngó vào thấy cậu ta đang cầm cái gõ nhịp, giơ tay lên gõ gõ phụ họa cho nhân viên. Lúc cậu đi vào, ai cũng ngạc nhiên, nhưng sau đó mọi người đều ồ lên đầy vui vẻ, lôi cậu lên hát bằng được. Seung Hyun bài gì cũng thuộc, miễn có người hát cùng thì cậu sẽ hát theo. Jong Hoon chỉ ngồi ở dưới ngắm cậu vừa say vừa hát vui vẻ. Rốt cục 2 ông già cũng không thể đấu lại đám trẻ, ngồi đần mặt ở dưới ghế hát theo đám thanh niên đang khoác vai nhau trên sân khấu. Erik thậm chí còn nhảy theo rất ngầu.


Cuối cùng, Seung Hyun say khướt gục trên vai Jong Hoon ngủ. Cậu lay lay Seung Hyun dậy mà không được, đám thanh niên còn lại cũng không ai biết nhà Seung Hyun ở đâu. Jong Hoon đành đưa cậu về nhà mình ngủ một đêm.


"Ôi trời ơi"- Seung Hyun say rượu vừa đi vừa gào thét. Jong Hoon chỉ dám nhanh chóng lôi cổ cậu vào trong nhà.


Dù là chung cư cao cấp nhưng hét ngoài hành lang vẫn bị hàng xóm nghe thấy đấy. Cách âm không tốt đâu.


"Cậu vào nhà đã rồi hét gì thì hét"- Jong Hoon bảo


"Ôi trời ơi tức chết mất!!!"- Seung Hyun không hiểu mơ lại quá khứ gì mà nổi điên lên, quơ tay lung tung


"Nào nào làm đổ đồ nhà tôi giờ"- Jong Hoon lại túm cậu lôi vào phòng ngủ. Sau khi cởi áo khoác và thắt lưng cho cậu, Jong Hoon đắp chăn cho cậu rồi bỏ ra ngoài.


Trong giấc mơ, Seung Hyun mở thấy Ji Yong thật đẹp trai, thật lôi cuốn. Bất kỳ ai mới gặp anh ấy đều bị thu hút cả. Cậu cũng không ngoại lệ. Trong số đàn em quấn theo Ji Yong, anh ấy lại cư xử ân cần với Seung Hyun nhất. Seung Hyun cũng từng vì anh mà cãi nhau với người ta, hình như là một vụ gì đó tranh giành sân khấu thì phải. Còn một lần khác thậm chí đánh nhau bị thương. Thế nên họ lại càng trở nên thân thiết.


Cơ mà, sau khi cậu tỏ tình thất bại ở lần đi du lịch với trường. Seung Hyun mới vỡ mộng rằng, anh em tốt sẽ mãi chỉ là anh em tốt thôi.


Cho tới giờ, Ji Yong cũng đã kết hôn nhiều năm rồi. Seung Hyun cũng tự nói rằng chẳng hy vọng gì nữa. Nhưng cho tới hôm nay, cậu lại nhớ về lần tỏ tình đó. Lần đó, Seung Hyun ngồi trong phòng khách sạn khóc sướt mướt, cậu tự nhủ sẽ chỉ khóc một hôm nay thôi. Lại còn ở 1 mình 1 phòng nên sẽ chẳng ai làm phiền cậu cả. Ai mà ngờ có người đi sang gõ cửa:


"Có chuyện gì thế?"- cậu hỏi, quay mặt đi để không bị người kia nhìn thấy


"Tôi... nghe thấy tiếng khóc?"- người kia hỏi


"Cậu nghe nhầm rồi, tiếng gió thôi"


Sau đó người kia cũng quay về phòng. Từ phòng bên cạnh phát ra tiếng radio, một bài hát nào đó cậu không nhớ nữa, nhưng Seung Hyun lại khóc. Cậu khóc to hơn, tiếng nhạc cũng mở to hơn.


Seung Hyun lầm bầm hét:


"Sao tôi từ anh ấy lại thích kẻ như anh chứ?"


Jong Hoon vừa tắm xong đi vào phòng ngủ lấy máy sấy, cậu nghe Seung Hyun lẩm bẩm


"Anh chẳng hơn gì anh ấy cả, sao tự dưng tôi lại thích anh chứ?"


Jong Hoon nghe xong chẳng nói gì, bỏ ra ngoài phòng khách. Cậu biết Seung Hyun chỉ mới thinh thích mình thôi. Vẫn còn đang đấu tranh tâm lý lắm. Để kệ cậu ấy suy nghĩ đi. Anh cũng không muốn bản thân tự tưởng bở. Chỉ khổ chính mình.


Anh bỗng nhớ lại mấy năm trước mình đi học cấp 3, hồi đó có lần đi du lịch cùng trường. Đang ngồi nghe nhạc và soạn đồ, Jong Hoon nghe thấy tiếng sụt sùi ở ban công bên cạnh. Thế nên anh ra ngoài, gõ cửa phòng. Một cậu trai trẻ tuổi đi ra mở cửa, mắt vẫn còn đỏ hoe. Nhưng nhìn đồng phục thì cho thấy cậu ta bằng tuổi Jong Hoon.

"Có chuyện gì vậy?"- anh lúng túng gãi đầu. Cứ tưởng là một cô gái nào đó đang khóc chứ?"Không có chuyện gì đâu" - cậu nói"Nhưng tôi nghe thấy gì đó ngoài ban công...""Chắc anh nghe nhầm thôi"- cậu cắt lời anh"Chỉ là tiếng gió thôi"Và Jong Hoon gật đầu trở về phòng. Nhưng anh biết nào phải là tiếng gió đâu...Nhìn Seung Hyun đang trằn trọc ngủ bây giờ, anh tự hỏi cậu trai năm xưa khóc cả đêm đó, liệu có phải cũng từng trải qua thời khắc khó khăn này?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro