Chap 6 - No better day
Sáng thứ 3 trong tuần là một buổi sáng rất đẹp trời. Mới sáng sớm mà nắng đã lên cao, gió se se lạnh. Người qua lại xúng xính áo quần đẹp trai xinh gái. Jong Hoon bảo với Seung Hyun rằng anh cũng hay uống cafe ở dưới tòa nhà mình ở. Không phải để ra ngoài cho đỡ chán như cậu, mà vì khu anh ở có nhiều giai đẹp lắm. Cách dễ nhất để ngắm họ là xuống quán cafe tòa nhà, Seung Hyun bĩu môi vì không ngờ Jong Hoon - người luôn ra vẻ "khẩu vị của tôi cao cấp tôi sẽ không chọn bừa bất cứ ai đâu" - lại có thói quen thú vị như vậy vào mỗi sáng.
"À hóa ra ra sáng sớm anh lấy động lực đi làm bằng cách uống cafe ngắm trai hả?"
"Chứ sao? Đó là động lực sáng sớm. Tiếp đó để trải qua 8 tiếng đi làm chính là ngắm cậu đấy!"
Jong Hoon thả thính đột ngột, Seung Hyun chỉ hơi khựng lại một chút rồi làm như không nghe thấy gì:
"Nếu thật là nhiều trai đẹp thế, tôi cũng tới sớm ngắm cùng anh"
Thế là hôm đó - một ngày thứ 3 đầu đông, 2 người vừa uống cafe vừa ngồi ở một góc quán, chỗ này vừa nhìn ra cửa tòa nhà, lại ngay cạnh cửa sổ để nhìn ngoài đường.
"Quả nhiên là nhiều trai đẹp" - Seung Hyun vừa nhấp ngụm cafe vừa nói
"Cái cậu áo sơ mi xanh nhạt kia đúng là mang tới cảm giác thanh xuân tuổi trẻ nhỉ?"- Jong Hoon cảm thán
"Đúng vậy, không phải là đẹp trai, mà là sáng bừng đầy sức sống"
"Đúng đúng, không cần ăn mặc lồng lộn vest như cậu bên cạnh, áo quần đơn giản, toát ra vẻ thoải mái đi làm"
"Không như chúng ta, hệt như 2 ông già, mỗi ngày đi làm đều không biết nên làm cái gì"
"Ai bảo thế?"- Jong Hoon khoác vai cậu -"Vẫn là tập trung đánh bại Yeno mà?"
"Còn chưa bắt tay vào pitching công ty khách quen của Yeno" - Seung Hyun thở dài
"Sắp tới sắp ký được hợp đồng với studio kia rồi còn gì"- Jong Hoon an ủi
"Bên đó chưa chắc chắn, còn bên nội thất thì... khách hàng hãm hãm thế nào ý, xem chừng không lâu dài"
Thấy cậu chán chường như vậy, Jong Hoon kéo tay cậu
"Đi, chúng ta đi tìm khách hàng khác. Không lý nào lại không có khách hàng phù hợp cho chúng ta"
Thời buổi nhà nhà start up, người người start up thế này cơ mà? Nhưng ai mà ngờ vừa tới công ty thì Jong Hoon và Seung Hyun đã nghe tin nóng:
"Một diễn đàn marketing bóc phốt rằng giám đốc H bị sa thải nhảy sang công ty đối thủ đã mang theo kế hoạch marketing đi. Đây chính là hành động phá hoại công ty cũ, khiến họ thất tín với đối tác, còn mang bí mật kinh doanh đi.
H ở đây có thể là giám đốc Jong Hoon đình đám vừa rời hỏi Yeno mà nhảy sang Catt"
Suni đọc tin tức trên mạng rồi lo lắng nhìn Jong Hoon:
"Bây giờ trên mạng người ta đồn về anh nhiều lắm, tất cả comment bên dưới đều nói anh là giám đốc H đó"
"Haizz, thế này là có người cố tình đổ tội cho tôi rồi"- Jong Hoon gãi đầu gãi tai -"Nếu mang cái gì đi, thì tôi trực tiếp mang khách hàng của họ đi là được rồi"
Seung Hyun lườm anh
"Giờ mà còn đùa à? Để tôi gặp giám đốc Park xem ông ý có quyết sách gì không"
Seung Hyun muốn công ty dùng tài khoản chính thức hoặc ít nhất, tài khoản cá nhân của sếp Park có thể đính chính thông tin trên mạng, để mọi người không nhắm vào Jong Hoon nữa. Nhưng sếp Park - trái với suy nghĩ của cậu - lại từ chối
"Làm như vậy chỉ càng khiến họ tin rằng chúng ta đã lấy trộm thông tin bên họ và được lợi mà thôi. Vì chưa có đơn tố cáo nào chính thức mà chỉ là phỏng đoán trên mạng nên chúng ta cũng khhông được lên tiếng"
"Nhưng càng thế này thì mọi người đều ngầm hiểu là Jong Hoon lấy trộm thông tin thật đấy!"
"Sao cậu không nghĩ, bên công ty bị hại kia có thể là Yeno? Vì Yeno bị mất tài liệu nên mới nghi ngờ Jong Hoon. Hoặc là bên đó cũng nghĩ Jong Hoon lấy trộm thật, hoặc họ cố tình đổ tội cho cậu ấy. Chưa biết họ đang có gì trong tay và định làm gì cả, thế nên hãy bình tĩnh" - sếp Park vẫn cứng rắn nói Seung Hyun không được làm gì cả
Cậu còn định gân cổ lên cãi nhưng Jong Hoon ở bên cạnh đã kéo cậu ra ngoài
"Thôi được rồi"- anh bảo -"Sếp Park cũng có khó khăn của ông ý mà"
"Nhưng cũng đâu thể để anh bị hiểu lầm như thế được? Anh cũng không phải là không có tiếng nói trong giới mà?"
"Rồi thời gian sẽ chứng minh là tôi vô tội thôi. Mà thời gian sau chuyện này cũng biến mất ấy chứ"
"Nhưng trên cương vị là đồng nghiệp cùng công ty, và cũng là bạn nữa thì sao tôi có thể để yên?"- Seung Hyun nhìn anh
Jong Hoon thật sự cảm động khi cậu lại bảo vệ anh như thế, nhưng không thể đối đầu với sếp hay cộng đồng mạng một mình được.
"Vì giờ cậu có giúp thì tôi cũng không tẩy sạch danh tiếng cho tôi được"- anh nhún vai -"Đó là sự thật"
"Lúc này anh cãi thắng tôi để làm gì?"- cậu chống nạnh
"Không phải tôi nhường cậu nhiều rồi sao?"- anh cười
Seung Hyun vẫn liên hệ pháp vụ ra thông báo cảnh cáo pháp vụ nếu còn đưa tin sai lệch. Khách hàng của công ty cũng nhận tin rất nhanh thì lo lắng hỏi xem nhân vật kia có phải Jong hoon không? Liệu kế hoạch marketing của họ có phải sản phẩm ăn cắp? Nếu trùng sản phẩm quảng cáo thì sẽ rất bất lợi. Rốt cục mọi người trong công ty lại phải chạy đôn đáo liên hệ khách hàng và đối tác để trấn an họ.
Jong Hoon ái ngại xin lỗi mọi người vì làm phiền họ quá, nhưng chẳng ai trách anh cả. Seung Hyun chỉ nói nhỏ: không phải lỗi của cậu.
Jong Hoon dùng tiền túi riêng để thuê người điều tra tài khoản acc đầu tiên đăng tin, kết quả là 1 tài khoản ảo, nhưng lại được buff like và comment rất nhiều. Thậm chí còn không nhiều bạn bè và tương tác mà lại nhiều người "tin tưởng" để like thế sao? Cậu lại tiếp tục điều tra ra mail liên kết là từ mail của 1 công ty quảng cáo mới nổi. Có địa chỉ và thông tin giám đốc đàng hoàng. Jong Hoon nhớ lại: Đồng nghiệp cũ của anh ở Yeno nói rằng công ty bị mất tập tài liệu kế hoạch thật chứ không phải cố tình vu oan cho anh.
Đằng nào cũng mất cả ngày mới mò ra được thông tin công ty này, cứ tới xem thế nào - Jong Hoon nghĩ.
Trên đường đi, anh nghĩ trước xem nên nói gì với họ? À xin chào, tôi là Choi Jong Hoon - người bị quý công ty vu oan là lấy trộm tài liệu của Yeno. Sao các anh lại biết việc của công ty cũ của tôi? Vì lý do gì vu oan cho tôi? Chúng ta có ân oán gì từ trước à? Nếu không phải vu oan cho tôi - thì xin hãy đính chính thông tin rõ ràng...
Vừa đi vừa lẩm nhẩm trước lời thoại, Jong Hoon đã tới trước cửa công ty kia rồi, nhưng khóa cửa, chẳng có ai làm việc cả.
Không lẽ là công ty ma? - Anh nhìn lại thông tin rồi nhìn lên biển công ty: đâu có, nhìn cơ sở mới như này cơ mà...
Đúng lúc đó một người đi tới, lấy chìa khóa ra đang định mở cửa, Jong Hoon nghe tiếng động thì quay lại nhìn anh ta, 4 mắt nhìn nhau, anh nghĩ: à, chắc đây là nhân viên công ty rồi, hỏi thử xem...
Tên kia thì nghĩ: chết cha! Là Choi Jong Hoon đây mà???
Thế là hắn quay đầu bỏ chạy.
"Ê ê???"- Jong Hoon ú ớ 2 câu rồi đuổi theo -"Đứng lại coi???"
Cái câu nói "đứng lại" là câu nói vô dụng nhất khi đuổi bắt ai đó, làm như nghe thế thì hắn sẽ đứng lại vậy?
Với tên lười vận động như Jong Hoon, chỉ thích tập tạ cho to tay, rồi lại dùng tay đánh golf, hoàn toàn không vận động phần thân dưới - thì chạy đuổi theo tên kia là cả một vấn đề. Anh chạy theo hắn qua 3 dãy nhà, mệt bở hơi tai đã muốn sập rồi
"Ê..."- Jong Hoon thở hắt -"Tôi chỉ hỏi một tý thôi...."
Nhưng tên kia cứ như là vận động viên điền kinh vậy, chạy gì mà nhanh với dai sức thế? Hắn cứ thế chạy xa dần xa dần trước mắt Jong Hoon.
Kiểu này chắc chịu, nhưng báo cảnh sát tới công ty cũng được nhỉ?
Đúng lúc đó, một bóng người quen thuộc chạy vụt qua trước mặt anh: Seung Hyun đang chạy theo tên kia.
Jong Hoon ngớ người ra, rồi cũng chạy theo cậu. Seung Hyun lúc đầu cũng tính chạy tới tóm tên kia, nhưng hắn đúng là dai sức thật. Thế là cậu chạy tới đạp một phát vào lưng hắn ngã sấp mặt.
Đúng là có dân học võ thì tốt hơn hẳn - Jong Hoon nhủ thầm rồi cũng thở dốc chạy tới giúp cậu tóm tên kia.
"Ây từ từ..."- tên kia sợ bị đánh thì bắt đầu lên tiếng
"Sao giờ mới bắt đầu từ từ hả?"- Jong Hoon túm cổ áo hắn -"Nói chuyện bình thường từ nãy phải hơn không?"
Sau khi ngồi yên vị trong công ty, Jong Hoon quan sát thấy công ty mới thành lập, cũng chỉ là một văn phòng nhỏ trên phố, có khoảng 4 5 máy tính mới mua được xếp ở ngoài, còn một phòng riêng bên trong ghi biển Giám đốc.
"Giám đốc của các anh đâu?"- Seung Hyun hỏi
"Hôm nay anh ấy không đi làm"- tên kia đáp
"Vừa nhìn thấy mặt tôi đã chạy, hẳn anh biết vì sao tôi tới đây nhỉ?"- Jong Hoon hỏi
Tên kia xanh mặt nhìn chằm chằm xuống dưới chân
"Là sếp anh bảo các anh vu oan tôi?"- Jong Hoon truy hỏi
"Thì... chuyện cũng khó nói..."
Hóa ra, sếp của hắn có người quen bên trong Yeno. Vì mới lập một công ty con nên nhờ vả bạn mình đưa cho một kế hoạch marketing cơ bản không dùng tới nữa. Bên người quen tìm một bản kế hoạch cùng ngành hàng, lại không dùng tới để đưa cho anh ta. Nhưng sau đó một thời gian, kế hoạch đang dùng dở thì bên Yeno lại dùng lại bản kế hoạch này. Tuy nhiên khi bên Yeno liên hệ với idol - phát hiện ra đã có người book quay cf, từ đó phát hiện ra kịch bản quảng cáo, kế hoạch ra mắt... của đối phương giống hệt mình. Nếu nói là trùng hợp thì quá là miễn cưỡng rồi. Do đó Yeno dừng làm việc 1 ngày, kiểm tra lại toàn bộ các khâu xem bị lọt thông tin từ đâu.
Vì sợ bị lộ việc tuồn kế hoạch ra ngoài, người bạn kia và ông sếp chợt nghĩ ra cách: đổ tội cho Jong Hoon.
"Nhưng cụ thể là người nào trong Yeno mang tin tức ra ngoài?"- Jong Hoon hỏi
"Cái này thì tôi không biết, chỉ có sếp mới quen bên kia thôi"- tay nhân viên khổ sở đáp
"Sếp các anh là ai?"
Sau khi nghe tên của người đó, Jong Hoon có chút khựng lại. Seung Hyun hỏi
"Anh biết người đó sao?"
"Đúng vậy"- Jong Hoon cười nhạt
"Vậy..."- Seung Hyun dè dặt -"Chuyện này có liên quan tới Ji Yong không?"
"Không phải do anh ta"- Jong Hoon lắc đầu
Mặc dù Seung Hyun nói để cậu đi cùng anh tới đối chất với kẻ kia, nhưng Jong Hoon bảo rằng chỉ cần mình anh tới là được rồi.
Hóa ra, việc này lại là một phạm trù khác.
10 năm làm việc ở Yeno, là cấp dưới thân thiết của Ji Yong, Jong Hoon đã 2 lần đi dự đám cưới: 1 là của Ji Yong, 1 là của chị gái anh - Dami. Họ từng chào hỏi nhau một lần ở đám cưới, và vài lần khi tình cờ gặp nhau ngoài phố. Khi đó, Dami chỉ xuất hiện duy nhất với chồng mình 1 lần, còn lại đều đi cùng bạn trai.
Tay bạn trai đó chính là giám đốc công ty quảng cáo mới mở kia.
Dami nuôi bạn trai bên ngoài cũng như chồng chị ta nuôi bồ nhí, chuyện này không phải chuyện lạ gì với giới nhà giàu. Nhưng Jong Hoon không biết là chị ta lại mở công ty quảng cáo cho anh ta, thậm chí còn tự ý lấy kế hoạch quảng cáo của công ty em trai. Nếu Ji Yong biết trước chuyện này thì đã chẳng có vụ ầm ỹ kia.
Vốn Jong Hoon cũng chưa từng nghi ngờ Ji Yong sẽ dùng cách này hại mình, anh ta không phải kiểu người nhỏ nhen dùng thủ đoạn như thế. Nhưng nếu liên quan tới Dami thì mệt hơn hẳn đấy.
"Cậu tới rồi sao?"- Dami không hề ngạc nhiên khi thấy thư ký báo Jong Hoon đến, còn thoải mái cho anh vào văn phòng làm việc
"Thực sự, lần này chị quá đáng rồi đấy"- Jong Hoon không che dấu vẻ tức giận -"Chi nhiều tiền cho một kẻ vô dụng như thế, rồi giờ lại làm ầm ỹ việc giữa tôi và Yeno, chị không nghĩ cho em trai mình sao?"
"Em trai tôi có biết thì cũng không quá tức giận đâu, dù sao cũng là người nhà mà" - Dami vẫn nhẹ nhàng trả lời Jong Hoon -"Nhưng vấn đề của cậu, để cậu bực tức tới đây thế này, cũng là do tôi chưa chu đáo"
Dami bấm điện thoại một lúc, tin nhắn của Jong Hoon nảy số: một khoản tiền được chuyển vào tài khoản của anh
"Tôi cũng hỏi bên Yeno tài khoản lương cũ của cậu, coi như là đền bù cho cậu đấy"
"Vì muốn giúp đỡ và bảo vệ một tên bạn trai bất tài mà để tôi chịu tất cả?" - Jong Hoon còn chả thèm liếc xem khoản tiền kia là bao nhiêu
"Vì vô dụng mới cần tôi giúp đỡ. Cậu cầm tiền đi, không ít đâu. Công ty hiện tại cũng không đuổi cậu mà. Cậu còn muốn gì nữa chứ? Xin lỗi chắc?" - Dami nhếch mép
Jong Hoon còn chưa kịp tức giận thì đã có người tức thay cậu
"Đương nhiên là phải xin lỗi rồi"
Cả 2 người quay ra phía cất giọng nói: Seung Hyun đang tức giận đi vào
"Sao cậu vào được đây?"- Jong Hoon hỏi
"Đưa thẻ của Catt ra và dọa thư ký sẽ gọi cảnh sát, cô ta nói có 1 người cũng là nhân viên Catt đang ở trong nên cho tôi vào luôn"- Seung Hyun đi đến chỗ Jong Hoon -"Chị ta là người đổ tội cho anh đấy hả?"
"Cậu theo dõi tôi?"- Jong Hoon trợn mắt nhìn
"Đừng quan tâm tiểu tiết," - Seung Hyun quay sang nhìn Dami -"Đúng là chị ta đổ tội cho anh, phải không?"
"Đây là chuyện cá nhân thôi, không liên quan gì tới Yeno hay Catt đâu"- Dami xoa dịu cậu trai trẻ đang xù lông nhím trước mặt -"Tôi cũng đã chuyển tiền cho cậu ta rồi"
"Tôi bảo chị xin lỗi cơ mà? Chị nghĩ tiền thì to lắm chắc?"
Xu hướng giọng của Seung Hyun càng lúc càng to, Jong Hoon sợ cậu chuẩn bị động tay động chân thì đứng lên lôi cậu ra xa
"Thôi nào bình tĩnh, tôi vẫn đang nói chuyện với chị ta"
"Đây không phải là vấn đề công ty đối chọi với nhau, mà là tôi có việc cá nhân cần Jong Hoon ra mặt. Dù sao với cậu ta cũng không tổn hại gì mà?"
Jong Hoon vừa định quay ra bảo chị ta: không tổn hại? Thế nào là không tổn hại?
Thì lại có người khác tới:
"Là chị làm thật sao?"
Người nên tới tốt cục cũng tới. Sếp cũ của Jong Hoon - Em trai của Dami - Tri kỉ của Seung Hyun: Ji Yong, cuối cùng trong tình trạng nước sôi lửa bỏng này cũng tới rồi.
"Ủa huynh..."- Seung Hyun lập tức thu hết móng vuốt lại, Jong Hoon nhìn cậu đầy khinh thường
Cái gì mà "tình đầu không bao giờ có được"? Cái gì mà "chỉ là anh em"? Rõ ràng cứ khi nào thấy Jong Hoon cũng tỏ ra vẻ ngoan hiền như thế, lúc nãy còn hùng hổ muốn bảo vệ anh, giờ chắc Ji Yong bảo cậu ném anh vào miệng cọp cậu cũng sẵn lòng!
"Cậu không biết sao?"- Jong Hoon dài giọng -"Đây là chị gái của Ji Yong mà"
Seung Hyun càng xanh mặt nhìn Dami, rồi lại nhìn Ji Yong
"Các cậu về trước đi"- Ji Yong chỉ tay
Jong Hoon cầm điện thoại bắn tiền cho Ji Yong, bảo:
"Tiền mà chị anh bồi thường cho tôi đấy, trả lại cho chị ta giùm"
Nói rồi cậu kéo tay Seung Hyun đi. Seung Hyun chỉ biết máy móc cúi chào Ji Yong rồi đi cùng Jong Hoon ra ngoài.
Đáng ra, Ji Yong sẽ không tức giận như thế - Dami nhìn sắc mặt em trai. Choi Jong Hoon dù gì cũng là nhân viên cũ, chị ta mượn cậu ta để bảo vệ tình nhân cũng đâu có sao?
Vậy, chắc là do thằng bé công ty Catt kia rồi?
Ji Yong nhìn theo bóng 2 người đi đằng xa, nắm chặt tay. Lúc biết kết quả điều tra rằng người lấy kế hoạch là chị gái mình, anh còn thấy ngại cho Jong Hoon. Nhưng anh không ngờ Jong Hoon lại lôi Seung Hyun tới văn phòng chị gái mình làm loạn thế này.
Cậu ta và Seung Hyun đã tới quan hệ nào rồi?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro