Chap 4 - Hello
Một cơn bão vừa qua đi thì đến cơn bão khác tới. Trời mưa tầm tã từ tối hôm trước tới sáng hôm sau, mưa cả ngày không dứt. Jong Hoon nhận ra rằng làm việc bên cửa sổ ngắm mưa rơi thì thích thật đấy, nhưng lại dễ mất tập trung. Có thể ta không dành cả sáng để ngắm mưa đâu, mà chỉ lướt mạng và tìm gì đó thích hợp với mưa thôi cũng đủ tốn thời gian rồi.
Bộ máy nhân sự bắt đầu đi vào quỹ đạo, từ viết content, thiết kế đến việc chạy quảng cáo cũng ổn định hơn. Jong Hoon và Seung Hyun bắt đầu nghĩ tới việc câu khách hàng mới.
"Khách hàng lần này là một bên làm ghế sô pha trong nước, từ da, bông, lò xo... đều sản xuất trong nước, nhưng sử dụng máy móc của Châu Âu, tiêu chuẩn và cả mỹ thuật làm ra cũng phải theo kiểu Châu Âu"- Seung Hyun ngồi đằng sau bàn phía bên kia phòng, nói với sang chỗ Jong Hoon
Nếu chỉ có 2 người họ làm việc với nhau thì cứ ngồi tại chỗ mà nói chuyện thôi nhỉ?
"Nhưng giá thành của họ lại quá đa dạng: từ rẻ mấy triệu won đến chục triệu won cũng có. Khách hàng sẽ không nhận định được sản phẩm của họ là dòng cao cấp hay đại trà vì giá quá chênh lệch"- Jong Hoon cũng gác chân lên bộ PC bên dưới bàn, chân bỏ khỏi giày, thoải mái nói chuyện với cậu
"Cái này không phải là chuyện chúng ta quyết được. Đâu thể nói khách hàng thay đổi sản phẩm của mình được? Họ muốn bán đồ cao cấp - nhưng vẫn cần tiền để xoay vòng, thì đồ rẻ tiền sẽ giúp bán nhanh hơn và có tiền hơn"
"Vậy cần phải hỏi họ xem họ muốn đi theo phong cách nào, chúng ta mới có thể làm phong cách đó cho họ"
"Họ còn không biết mình muốn gì nữa kìa"- Seung Hyun thở dài -"Nên họ mới cần chúng ta tư vấn"
Jong Hoon ngó đầu ra khỏi màn hình
"Tôi không thể làm việc với các khách hàng không biết mình muốn gì được, chỉ tổ tốn thời gian"
Seung Hyun cũng chẳng vừa, cậu độp lại
"Anh có biết vì sao làm với nhãn hàng lớn lại dễ không? Vì họ biết mình muốn gì và Đã Làm Rồi. Thế nên họ mới giàu và có danh tiếng. Việc làm quảng cáo với họ không còn là áp lực như công ty nhỏ nữ. Quảng cáo của họ không cần quá hay hoặc đột phá làm gì, chỉ cần hiện diện nhắc nhở công chúng đừng quên họ. Còn muốn tăng doanh thu? Dễ thôi, cuối năm làm Big Sale là được. Chẳng có quảng cáo nào hay ho đến từ công ty lớn cả, mà toàn từ công ty nhỏ để tạo tiếng vang cho thương hiệu."
Cậu nhấp ngụm cafe sữa ngọt lịm kia
"Thế nên tôi chả bao giờ muốn làm cho công ty lớn cả, cứ phải lấy lòng họ xong rồi ý tưởng thì nhạt nhẽo, và họ sẽ chọn bên quảng cáo rẻ hơn hoặc nổi tiếng hơn mà thôi. Trong khi đó, làm cho công ty nhỏ, chỉ cần doanh số tăng là ta biết mình làm hiệu quả. Cảm giác thích hơn nhiều. Còn anh làm cho công ty lớn quen rồi, đương nhiên sẽ không quan tâm từng li từng tí cho khách hàng nữa."
Cái này, rõ ràng là không đúng hoàn toàn, nhưng cũng không sai. Một phần Jong Hoon tự tin trong công việc vẫn luôn là vì anh không phải nghĩ quá nhiều tới doanh thu của thương hiệu, càng độc đáo càng tốt, doanh hiệu lớn có bao giờ chết đói đâu. Ngoài ra, riêng việc tới từ công ty lớn cũng là một thế mạnh cũng như áp lực khiến anh phải làm mọi thứ "độc đáo" hơn rồi.
Còn với công ty nhỏ, thì đúng là marketing cũng là một khoản tốn kém đấy...
"Vậy cậu có ý gì cho vụ này?"- Jong Hoon hỏi lại
Seung Hyun thấy thế thì nghĩ: không phải anh làm leader sao? Sao giờ lại hỏi tôi? Nhưng mà đã cho cậu nêu ý kiến thì cậu cứ nói
"Đầu tiên, là không quảng bá sản phẩm cao cấp hay đại trà, mà cần nói về cảm giác của nó mang đến cho người dùng. Công nghệ cao, công nghệ tiêu chuẩn Châu Âu - là Châu Âu gì, như nào? Công nghệ cao thì sao lại rẻ? Thế nên mình đánh vào hướng khác: Là sự thoải mái, cảm giác khi ngồi lên ghế. Sau đó thì từ hình ảnh sản phẩm, hình ảnh ở cửa hàng, nội dung bài viết... cũng phải đi theo hướng này"
Jong Hoon gật gù rồi bảo cậu
"Vậy cứ làm theo ý cậu đi"
Seung Hyun bất ngờ khi Jong Hoon nói như vậy, liền ngó đầu ra nhìn nhìn, nhưng Jong Hoon đã cúi xuống làm việc tiếp.
Sao tên này lại dễ dàng nghe lời mình thế nhỉ? - cậu nghĩ ngợi, hay anh ta đang chờ mình làm sai rồi mới lấy đó làm gương răn đe?
Jong Hoon ngồi ở phía đối diện, bắt đầu tự nghĩ ngợi: Có phải những năm qua, mình thực sự không quan tâm đến doanh thu của khách hàng không? Có những khách hàng trả tới hàng trăm triệu tiền quảng cáo, làm campain và được chú ý. Nhưng bao nhiêu trong số đó chú ý tới quảng cáo, và bao nhiêu thì chú ý tới sản phẩm của khách hàng? Chả trách họ coi quảng cáo là một tổn thất và rồi chẳng thuê lại Yeno nữa.
Thế nên, chắc đã đến lúc anh phải thay đổi, và quan tâm tới khách hàng hơn. Giống như cách mà Seung Hyun đang làm.
Cho tới 9h, khi Seung Hyun đói meo và rệu rã muốn về nhà, cậu ngẩng lên nhìn thấy Jong Hoon vẫn đang miết mài làm việc
"Làm gì mà vẫn chưa xong thế?"- cậu đi ra trước bàn làm việc của Jong Hoon, tựa đầu lên màn hình hỏi
"À, tính toán doanh thu cần đạt được khi làm chương trình quảng cáo"- Jong Hoon cũng rời mắt khỏi màn hình, xoa xoa mặt -"Làm theo kế hoạch của cậu: hướng tới đối tượng người độc thân hoặc gia đình trẻ, mua sản phẩm cao cấp trả góp, thì trong 1 tháng phải bán được bao nhiêu... Đang ngồi tính"
"Thường thì tôi không tính mấy cái này, vì tôi dốt toán lắm"- cậu lắc lắc đầu -"Anh chỉ cần đưa ra cam kết chúng ta sẽ kéo về bao nhiêu khách hàng, còn doanh thu thực sự thì tự họ phải có đội ngũ bán hàng mà lo chứ?"
"Nhưng nếu không có doanh thu thì khách hàng vẫn sẽ đổ lỗi cho chúng ta quảng cáo không tốt mà thôi"
Jong Hoon ngửa người ra sau, hai tay ôm sau gáy
"Lý do tôi không thích làm cho doanh nghiệp nhỏ là bởi vì trước kia đã từng làm rồi. Thay vì đào tạo lại nhân viên bán hàng, họ lại đi đổ lỗi cho quảng cáo không hiệu quả. Trong khi khách hàng đến mua hàng thì nhân viên lại vênh váo với khách và chẳng thèm bán gì cả"
"Làm với doanh nghiệp lớn thì nhẹ gánh hơn"- anh thở dài
Một ngày làm việc mệt mỏi, Seung Hyun liếc qua anh rồi đi về bàn mình
"Có muốn đi ăn không?"- cậu mặc lại áo vest và tháo cà vạt ra, nhét điện thoại vào túi quần rồi đeo túi xách lên
"Ăn gì? Cậu mời à?" - Jong Hoon cũng save lại thông tin rồi cũng tắt máy, thu dọn đồ đạc
"Anh là trưởng phòng, không phải anh nên mời chúng tôi một bữa ra mắt sao?"- 2 tay đút túi quần, Seung Hyun đi trước
"Cũng được, vậy cậu muốn ăn gì?"- Jong Hoon cũng đi theo cậu, tháo cà vạt và cởi một cúc áo ra -"Tôi mời"
Tên này thực sự rất lạ, Seung Hyun nghĩ thầm
"Thế thì tôi muốn ăn thịt nướng, hôm qua vì anh đã không được ăn rồi"
"Được, cậu biết quán nào không?"
"Để tôi đưa anh đi, đằng nào anh cũng đâu có xe"
***
Trời mưa ăn thịt nướng đúng là thích nhất. Jong Hoon vừa nghĩ vừa một tay nướng thịt, một tay cắt thành miếng nhỏ. Seung Hyun cứ thế gắp thịt chín rồi ăn với kim chi
"Đây là quán quen của cậu với Ji Yong hả?"- anh hỏi
"Xời ạ, chúng tôi là anh em quen biết từ cấp 3 thôi. Làm ơn đừng nói kiểu yêu đương thế được không? Thế anh không có bạn thân à?" - mồm cậu nhai nhồm nhoàm thịt nướng với rau sống
"Cũng đúng"- anh cũng gắp thịt nướng và ăn.
"Cái quán này là tôi tìm được qua review trên mạng"- cậu bắt đầu chu mỏ chém gió -"Nhưng mà lúc tới nơi thì nó vừa đông vừa dở, chả ngon như trên mạng nói gì cả. Thế là tôi mới bảo ông chủ:
- Quán đông thì tốt, nhưng lần sau ướp thịt ngon hơn nhé
Thế mà sau đó thì đồ ăn ngon hơn thật, mà cứ khi nào tôi gọi điện tầm 15 phút là sẽ có bàn luôn"
"Vậy là lần nào cũng ăn thịt nướng ở đây hả?"- Jong Hoon lại gắp thịt vào bát cậu
"Quán đẹp, thịt ngon, giá thì vẫn thế, tội gì không ăn"- cậu vô tư gắp thịt lên ăn -"Nhìn ra ngoài ngắm đường phố cũng thích lắm. Kiểu: bên ngoài dân tình thì hối hả, bên trong thì lại ấm cúng yên tĩnh ý"
Seung Hyun ăn xong một miếng rồi lại uống rượu, Jong Hoon nhắc nhở
"Tí nữa cậu còn phải lái xe mà"
"Uống có tý làm sao say được, yên tâm tôi đưa anh về tốt"
Jong Hoon không nói gì, chỉ cười lắc đầu
"Nhưng mà, anh dự định dùng dự án gì để đối đầu với Yeno?"- Seung Hyun hỏi
"Theo tình hình tài chính hiện nay của công ty, cần thêm 2 khách hàng nữa. Nếu có thể ký hợp đồng 6 tháng với công ty ghế cao cấp và công ty ảnh viện áo cưới này, chúng ta có thể rảnh rang chọn khách hàng đối đầu với Yeno"
"Chúng ta chọn khách hàng sao?" - Seung Hyun hỏi lại -"Là khách hàng sẽ chọn ai tốt chứ?"
"Cuối năm là dịp các công ty chạy chiến dịch quảng cáo, đặc biệt là công ty lớn. Trong số đó có tầm 4 công ty lớn trong 3 năm gần đây luôn chọn Yeno và luôn có logo trên trang chủ - mục Đối tác của họ. Nếu ta tóm được 1 bên, thì tự khắc ta sẽ trở nên ngang hàng với họ"
"Tóm 1 bên? Anh nghĩ mấy công ty đó dễ tóm lắm chắc?"
"Ta không cần tóm tất cả, tóm con cá to nhất của họ thôi"- Jong Hoon lại gắp miếng thịt vào bát cậu
"Con cá to nhất... là công ty xây dựng X đó á?"- lần đầu tiên, Seung Hyun không quan tâm đến miếng thịt trong bát
"Chính là nó!"- Jong Hoon ăn một miếng thịt -"Chỉ cần 1 công ty X đó thôi, danh tiếng của chúng ta sẽ ngang ngửa, mà ít thì cũng xấp xỉ họ rồi"
"Vậy thì từ giờ đến lúc đó, phải làm mấy công ty lớn hơn hiện tại để làm bản nháp cho tới khi chúng ta chắc chắn sẽ thắng công ty đó"
Seung Hyun rất thích ý này, từ giờ tới khi làm chiến dịch chỉ còn 4 tháng nữa, phải đẩy nhanh tiến độ mới được. Thấy Jong Hoon đang gắp miếng thịt lên, cậu há mồm.
Đúng là đồ lười chỉ thích ăn sẵn mà! - Jong Hoon thổi thổi miếng thịt rồi thả vào mồm cậu. Seung Hyun khoái trá
"Nói chuyện thế này có động lực làm việc hơn hẳn đấy!"
Jong Hoon nhận lời khen, chẳng nói gì
"Nướng thêm thịt đi"- cậu chỉ chỉ vào bếp nướng.
***
Cường độ làm việc mỗi ngày chỉ có tăng mà không giảm. Các thành viên trong đội phải vừa làm việc với nhãn hàng cũ, vừa phải nghĩ kế hoạch cho nhãn hàng mới. Lúc thì ăn mỳ tôm, lúc thì gọi cơm hộp về. Tới khi chính thức ký hợp đồng với thương hiệu sô pha kia, cả đội mới thở phào nhẹ nhõm.
"Rốt cục cũng được nghỉ ngơi" - đám nhân viên thoải mái nói với nhau
"Vậy là có thể về sớm hẹn hò rồi"- Erik cất đồ nhanh chóng, mặt hí hửng chuẩn bị đi chơi
"Tôi cũng phải hẹn bạn đi xem phim mới được"- Suni cũng vui vẻ nhắn tin
Như thường lệ, Seung Hyun và Jong Hoon là 2 người ở lại sau cùng. Bình thường chỉ có Seung Hyun đòi về trước hoặc rủ đi ăn, hôm nay Jong Hoon lại hỏi
"Cuối tuần cậu làm gì không?"
Seung Hyun ngẩng lên
"Làm gì là làm gì?"
"Đi chơi? Hẹn hò?"
"Haizz đừng nhắc tới hẹn hò, mới chia tay xong, nẫu cả ruột"
Jong Hoon khẽ liếc cậu
"Cũng đúng thôi, cậu cứ ở công ty thế này thì làm sao có thời gian hẹn hò hay quen người mới"
"Chả liên quan gì tới việc bận rộn hay không, mà là anh ta đi lấy vợ!"- cậu lại nằm dài ra bàn -"Cứ tôi thích ai thì người đó đi lấy vợ"
Jong Hoon khẽ thở dài
"Vậy cuối tuần đi xem phim không?"
"Có phim gì hay?"
"Lên mạng chọn đi"
"Anh thích xem phim gì?"
"Có bộ phim về gia đình đang rất nổi tiếng đấy"
"Thế thì xem phim ma đi"- Seung Hyun quyết -"Để tôi mua luôn cho"
Không thấy phía bên kia nói gì, cậu nhìn sang
"Sao? Không thích à?"
"Không..."
"Thế thì tôi mua nhé?"
"Ừ"
Trên màn hình máy tính phản chiếu gương mặt ranh ma của Seung Hyun.
Anh thích xem phim tình cảm thì tôi sẽ càng cho anh xem phim kinh dị!
Lúc Seung Hyun tới rạp chiếu phim, Jong Hoon đang ngồi ở hàng cafe trong đó. Khác với các bàn xung quanh có bạn bè, cặp đôi ngồi nói chuyện tíu tít, Jong Hoon ngồi một mình một mơi, mặc quần jeans trắng áo phông đen, đi giày thể thao và đeo kính râm nhạt màu. Trông anh không có vẻ gì là nhân viên văn phòng của thường ngày cả. Nhìn trông rõ là đẹp trai, nhưng lại cách biệt với xung quanh, làm người ta không dám tới gần.
Bỗng dưng Seung Hyun muốn trêu anh ta một chút. Cậu rút điện thoại ra nhắn tin:
- Ê, tôi có việc rồi, chắc không qua được
Cậu đứng nấp một chỗ, cẩn thận quan sát Jong Hoon rút điện thoại ra đọc tin nhắn
- Sức khỏe không tốt à?
Anh nhắn tin lại
- Không, tại vì có chút việc đột xuất. Xin lỗi nhé
- Không sao
Chỉ thế thôi, Seung Hyun không thấy anh nhắn tin gì thêm, mà Jong Hoon lại tựa đầu vào cửa kính, ngắm nhìn bên ngoài, tay cầm cốc cafe hút uống.
Seung Hyun bỗng thấy áy náy
- Anh đến rạp chiếu phim chưa?
Jong Hoon khẽ thở dải một chút
- Vẫn đang ở nhà
Cơn tội lỗi dâng tràn khắp người Seung Hyun, cậu đành nhắn lại
- Thôi việc kia hủy rồi, tôi tới liền
Jong Hoon khẽ mỉm cười khi đọc tin nhắn
- Ừ
Haizz tên này, không biết tức giận là gì à... Seung Hyun đứng chờ một lúc rồi mới gọi cho anh.
Phim kinh dị chẳng có gì kinh dị mấy. Thực ra là không thể kinh dị được khi 2 thằng đực rựa đi xem phim kinh dị với nhau, xong nhìn các đôi yêu nhau hú hét, ôm ấp nép vào lòng nhau như thế, trong khi mình thậm chí còn chẳng thể nắm tay đứa ngồi cạnh.
Chẳng hiểu sao mình lại chọn cái phim khỉ gió này!
Xem xong phim là 1h trưa, Seung Hyun bảo anh:
"Muốn ăn gì không?"
"Tôi cũng chưa ăn trưa"
"Vậy ngay đây có hàng gà rán này, tôi mời"
Lần này cậu phải nói trước để Jong Hoon đồng ý, kẻo anh ta nghĩ cậu suốt ngày bắt anh ta mời thì thật chẳng hay ho chút nào.
Seung Hyun cứ chờ đợi Jong Hoon sẽ gọi thật nhiều hoặc gọi món gì đó thật đắt. Nhưng gà rán cũng chỉ là món rẻ tiền thôi, mà Jong Hoon cũng chỉ gọi vừa đủ ăn. Seung Hyun vừa sờ sờ cằm vừa nghĩ: Vẫn là nên mời anh ta một bữa thịt nướng
"Phim này chẳng sợ lắm nhỉ?"- Jong Hoon vừa nói vừa ăn gà rán
"Chán!"- cậu gật đầu, ăn có ít gà với khoai tây
"Bình thường cậu ăn ít thế này à?"- anh hỏi
"Tại đang phải giảm cân đấy"- cậu xị mặt
"Cậu có béo đâu?"
"Nhưng phải gầy thì mặc gì cũng đẹp"
Jong Hoon nhìn cậu chằm chằm
"Cứ thoải mái là được"
Seung Hyun đang định bảo: người anh đẹp thì mặc gì chả thoải mái! Nhưng đúng lúc đó điện thoại Jong Hoon vang lên, một âm thanh điện tử vui tai chả ăn nhập gì với phong cách của anh cả
"Bạn tôi gọi rồi, tôi đi trước"- Jong Hoon bảo
"Ờ ờ, mà nhạc chuông nghe nhộn thế?"
"À, bài nhạc game ý mà, tên là Hello"
"Anh thích loại nhạc này hả?"
Nhưng mà Jong Hoon chỉ kịp vẫy tay với cậu rồi đi trước.
Tự dưng bị bỏ lại, Seung Hyun bỗng thấy có chút hụt hẫng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro