Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6

Ngủ một giấc chân cũng đỡ đau hơn nhiều . Cậu không phải ẻo lả , đụng cái đau ốm . Chẳng qua là do bản thân sinh ra đã không khỏe thôi . Mẹ cậu bảo người như cậu dù có bồi dưỡng thế nào cũng không thể làm mấy công việc tay chân nặng nhọc được .

" Nhưng mà vẫn phải làm ... "

Cô giáo nói cho đi dọn vệ sinh là cho đi dọn thiệt . Cũng may là cô giáo bảo đi phụ lao công , mà bác lao công dễ tính lắm , cậu không biết làm thì chỉ bảo không mắng nặng lời . Minki đi lấy nước phụ bác lau sàn nhà . Lau xong thì đi đổ . Chân cậu còn đau nên xách xô nước tập tễnh , vừa tới chỗ khuất góc tường , Minki nóng lòng hất mạnh ra bãi cỏ sau trường . Nếu cậu đang bực mình thì có chút nóng tính , sẽ làm ra hành động lời nói không suy nghĩ .

" Rào . "

" Á Á Á !!! " Một tiếng hét lớn . Minki vội chạy ra .

Bạn học phía trước mặt mũi ướt nhẹp , chắc chắn cái xô nước vừa nãy đã hứng trọn hết . Trời ơi khổ thân quá , vừa nãy có bao nhiêu chất tẩy rửa trên sàn , còn chưa kể ... Minki không dám nghĩ nữa . Thấy mình phạm tội tày đình nên cậu rối rít chạy lại hỏi thăm .

" Cậu không sao chứ . Nước sạch đấy đừng lo bị ăn da . " ( Cậu tự vạch áo cho người khác biết hả ?)

Bạn học phía trước vừa lấy tay vuốt nước vừa ho sặc sụa .

" Tớ không cố ý đâu . " Minki cũng phụ lau hộ . Bạn học tiếp tục lùi xa thêm một bước , giơ một tay lên ý nói Minki đừng đụng tay vào .

" Không có mắt hả ?" Bạn học ho cho hết nước rồi mới cất tiếng . Rõ ràng lời nói là đang tức giận .

" Tớ xin lỗi . "

" Xin lỗi , Xin lỗi là xong sao . SAO TRÊN ĐỜI ... "

" Jeonghan !" Một tiếng gọi từ đằng xa . Minki ngẩng đầu lên . Cậu có chút không tin là có thể trùng hợp thế . Seungcheol vứt cặp chạy lại , cứ như sợ Minki bắt nạt Jeonghan .
Seungcheol vừa lau nước vừa hỏi rất nhiệt tình , còn nghe vẻ sót của này nọ nữa . Minki nhắm tình hình , trời ơi sao lại hỏi như kiểu cậu xấu tính lắm ấy .

" Xin lỗi , tớ không cố ý . " Minki mở lời lí nhí . Thực sự thì lúc bình thường Seungcheol trông lạnh lùng hơn Jonghyun . Hơn nữa bây giờ Seungcheol đang tức giận , ánh mắt sáng quắc lên . Seungcheol cởi áo ra cho Jeonghan mặc sợ bị lạnh rồi kéo ra sau lưng .

" Cậu vừa làm gì cậu ấy . " Seungcheol giọng gằn lên . Cậu nghĩ chắc là Seungcheol xem nhiều phim học đường quá , sợ cậu dọa dẫm Jeonghan không cho nói thật . Jeonghan nghe giọng thì cũng có lên tiếng can ngăn nhưng Seungcheol không cho nói .

" Tớ ... tớ lỡ hất nước ... "

" Sao . SAO CẬU DÁM . LỠ ... " Seungcheol dừng lại nhìn lên trời cười khẩy , chắc là máu não dồn lên không xuống được .

" Tôi nói lại lần nữa , các người dừng ngay mấy trò dơ bẩn lại . Nếu còn để tôi bắt gặp nữa thì đừng trách . Bạn bè với nhau mà làm thế à ... " Seungcheol mắng khá nhiều , càng mắng nhiều càng khó hiểu , Minki bắt đầu nhíu mày . Cậu thừa nhận là mình có lỗi trước nhưng mà không đáng bị gán cho nhiều tội thế . Cậu cũng hơi bực nên không rúm người lại nữa .

" Này , xin lỗi , nhưng cậu nói hơi nhiều rồi đấy . Tôi không phải loại người như thế . "

Cả hai bắt đầu cãi qua lại . Seungcheol thì cho rằng cậu sai không biết sửa , Minki thì nói Seungcheol vô lý , rồi còn gán đầu bò , đầu lợn gì đó . Jeonghan bắt đầu kéo Seungcheol đi . Minki tức không làm được gì , đá chổi lau nhà . Seungcheol tưởng muốn gây sự đánh nhau liền sắn tay áo . Minki cũng chả sợ . Cậu yếu thì yếu thật nhưng ngày xưa cũng từng khiến một đứa mất hai cái răng vì nói cậu ẻo lả . Tất nhiên cậu không khoe nhưng mà cậu khẳng định , nếu chỉ một phát quyết định thì cậu sẽ làm tốt hơn .

Minki cũng sắn tay áo cho bằng bạn . Cả hai như sắp đánh nhau tới nơi . Seungcheol giơ nắm đấm lên trước .

" Bụp . "

" Jonghyun . "

Jonghyun bất ngờ xuất hiện giữa cú đấm , nắm gọn xoay người khóa tay Seungcheol lại sau lưng . Seungcheol cũng khá bất ngờ , nhưng chắc bạn bè quen nhau nên chỉ giãy ra chứ không giận cá chém thớt .

" Ở đây có chuyện gì . "

" Không phải chuyện của cậu . "

Jonghyun quay qua hỏi Minki trước .

" Cậu có làm sao không ?"

Minki lắc đầu nói " Không . " rồi kể tóm gọn sự việc . Seungcheol có vẻ vẫn không tin . Nhưng mà cái làm Seungcheol nhạc nhiên hơn là thái độ của Jonghyun dành cho Minki . Người luôn điềm tĩnh như Jonghyun vừa nãy cũng đã lộ ra vẻ tức giận .

Jonghyun vẫn chỉ hỏi Minki .

" Cậu xin lỗi chưa ." Minki gật đầu . " Xin lỗi rồi nhưng mấy cậu ấy không có nghe . "

Jonghyun nắm lấy tay Minki rồi quay qua Seungcheol .

" Cậu ấy không phải là kẻ bắt nạt nên không được gọi như thế . Tớ đi trước . "

Nói rồi không nhiều lời kéo Minki đi . Seungcheol chống hông , có vẻ như cơn tức không có chỗ giải tỏa . Joenghan thì bình tĩnh hơn . Hai người có một cuộc nói chuyện khá dài sau đó .

Minki trong khá nhiều lần ngồi xem phim truyền hình tới cảnh đấm đá này nọ nhớ tới kỉ niệm ấy vẫn là cười ra nước mắt . Cậu với cái con người nóng nảy Choi Seungcheol ngày ấy khác gì hai đứa trẻ con hơn thua không ? Dù thực tế là hình ảnh Seungcheol nổi khùng với cậu vì bảo vệ Jeonghan rất có lợi cho tên lớp trưởng kia .

Jeonghan trước lúc tốt nghiệp đã thừa nhận với cậu là lúc đó dù bị tạt một xô nước cậu ta vẫn cảm thấy có chút vui sướng . Hầy , Yoon Jeonghan là một đứa trẻ thông minh lanh lợi , cũng có cuộc đời bình yên hơn cậu rất nhiều .

***

Minki dừng chân lại không thể cứ im lặng để Jonghyun kéo đi đâu thì đi . Mà tại Jonghyun nắm tay cậu chặt quá nên có chút đau .

Jonghyun cũng nhận ra nên dừng lại .

Cả hai tự nhiên im lặng .

" Cậu nói trước đi . " Jonghyun mở lời .

" Cậu giận tớ hả ?"

" Sao giận cậu . " Jonghyun có vẻ rất bất ngờ .

" Không phải hả ?"

" Cậu có lỗi gì đâu chứ . "

" Vậy dẫn tớ đi đâu thế . "

Bây giờ Jonghyun mới để ý là mình nắm tay Minki quá chặt nên bỏ ra . Hai người cùng bước đi . Có vẻ Jonghyun đã quen với thói quen đi chậm của cậu .

Hai người ngồi ở ghế đá dưới một gốc cây Ngân Hạnh ở giữa trường . Từ lúc Minki chờ Jonghyun thì tự nhiên cậu lại ra chỗ này ngồi . Jonghyun hay đi làm việc này việc nọ cậu cũng không thể cứ đứng ở hành lang hay lẽo đẽo bám cậu ấy được . Chỗ này vừa mát , vừa có ghế đá , lúc buồn chán còn có thể nhìn ra sân bóng xem mọi người chơi . À , ở đây cũng gần cửa văn phòng , thỉnh thoảng nhìn vào còn có thể thấy Jonghyun bận rộn nữa . Cảm giác như ở trung tâm của vạn vật ấy .

" Cảm ơn cậu . " Tự nhiên Minki mở lời . Đầu cậu bớt nóng hơn , cũng có thể suy nghĩ sâu sa . Vừa nãy nếu không nhờ Jonghyun chắc cậu đã đánh nhau sứt đầu chảy máu rồi .

" Không cần cảm ơn . "

" Vẫn nên cảm ơn . "

" Minki này . "

Minki quay đầu qua nhìn Jonghyun , cậu ấy chắc có điều quan trọng muốn nói . Môi Jonghyun kẽ mấp máy , có vẻ như muốn nói rồi lại thôi .

" Cậu . "

" Ừ . " Minki gật đầu chờ đợi .

" Có thể làm đồ ngốc của tớ không ?"

"... " Minki đơ mất ba giây , vẫn định lôi cái danh đồ ngốc ra trêu cậu à .

" Không thể . " Minki trả lời dứt khoát rồi muốn đứng dậy bước tiếp . Nhưng Jonghyun vẫn nắm lấy tay cậu không bỏ ra .

" Vậy , làm bạn thân của tớ được không ?"

" Bạn thân . "

" Cậu có thể làm bạn thân của tớ không ?" Cái câu nói ấy vang vọng trong tâm trí Minki rất nhiều lần . Minki ở bên Jonghyun yên lặng như vậy , coi mình là một cái bóng cũng được , coi Jonghyun là một ngôi sao để dõi theo cũng được , cậu chưa từng nghĩ có thể trở thành một cái gì đó đặc biệt trong lòng Jonghyun . Từ giờ cậu có thể ở bên người ấy với danh xưng bạn thân . Bạn thân chắc chắn phải đặc biệt hơn những người bạn khác nhỉ . Minki đỏ mặt , ngây ngốc không trả lời .

" Mặt cậu . " Jonghyun đưa tay ra , chắc có lẽ cũng cảm thấy nếu người bình thường đỏ lên như vậy là sốt rồi .

" Không sao " Minki vội xua tay , nhanh chóng gật đầu tán thành .

" Là cậu nói đó . "

" Là tớ nói ." Jonghyun gật đầu cười một cái . Bao nhiêu chuyện rắc rối vừa nãy đều bay đi hết .

***

Sau khi xác nhận mối quan hệ giữa hai người là bạn thân thì giữa cậu với Jonghyun cũng có nhiều sự thay đổi hơn . Ý là Jonghyun càng ngày càng phiền phức hơn ấy . Đợt đó lớp cậu hay dộ lên phong trào viết chữ vào giấy rồi bí mật gắn lên sau lưng bạn học nào đó . Tờ giấy đấy sẽ rất vô dụng nếu như không có mấy dòng chữ đại loại như " Bệnh nhân trốn trại . Vui lòng liên hệ số điện thoại 0999XXXX--- " , " Chưa tiêm phòng . " hay là " Tôi bị điên... " Nói chung là mấy cái caption vô cùng muốn thổ huyết . Cậu không ngờ là Jonghyun cũng chơi trò đó rất nhiệt tình . Mà đáng buồn hơn , cậu là nạn nhân nữa .

Sau một tuần cái giấy nhớ màu vàng lủng lẳng suốt sau lưng cậu " Đồ ngốc . " Minki tức không chịu được nữa bắt đầu dán giấy " Bạn thân của đồ ngốc => Đồ khùng " sau lưng Jonghyun . Jonghyun nhìn Minki chạy béng đi một đoạn xa . Giả vờ dán giấy sau lưng có cần lộ liễu như vậy không ? Cậu với tay ra sau lưng nhìn dòng chữ , cuối cùng vẫn tiếp tục dán nó trên lưng , tuyên cáo cho cả thế giới .

Thêm một lần khác , Minki ngủ quên muộn giờ đi học , ai dè vừa tỉnh dậy cuống cuồng đã thấy trên trán mình dán tờ giấy " Ngủ say như lợn " . Chữ viết ngay ngắn còn không quên bonus thêm trái tim nữa chứ . Kết quả là hôm đó cậu lại bị ăn mắng . Minki đứng ngoài cửa lớp , tự nhiên cái ký ức phải quỳ nó hiện lên trong đầu . Vừa choáng tinh thần vừa choáng thể chất vì hết hơi chạy nên cậu dựa người vô tường làm mặt ngây thơ nói mình bị ốm . Mấy con chim lợn đế vào không ngừng với ý định vạch trần sự thật . Minki run tay chỉ phía Jonghyun ý bảo " Mọi người cứ hỏi cậu ấy . "

Cô giáo nom tình hình nên gọi Jonghyun đứng lên . Minki rõ biết lúc đấy Jonghyun đang cố nhịn cười . Nhưng mà cậu ấy vẫn đồng ý bao che cho cậu . Cô giáo bảo Jonghyun đưa cậu xuống phòng y tế . Cả hai trốn ở đó một tiết học liền . Jonghyun trong lúc ngồi với cậu liền gật gù bảo .

" Cậu diễn xuất cũng không tệ . "

" Còn hơn là phải quỳ lần nữa . "

" Bé ngốc của chúng ta không chịu được sống cực khổ hả ?"

Minki bắt đầu miễn dịch với từ Bé ngốc . Mỗi lần Jonghyun nhắc đến ngốc là Minki sẽ quay mặt đi không nói chuyện nữa , cũng sẽ không đỏ mặt nữa .

Vậy đấy , Jonghyun rất hay trêu cậu , rất hay lôi từ ngốc ra để nói . Quãng thời gian đó cũng khá dài , mối quan hệ của cả hai thân thiết hơn , Minki dần không cảm thấy Jonghyun giống Đại thần nữa . Cậu ấy là bạn học của cậu . Chỉ là một người bạn học đặc biệt . Bạn thân đầu tiên và duy nhất của cậu .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro