Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4


Minki đứng trước gương một lúc lâu , cứ hết quàng cái cà vạt vào rồi lại tháo ra . Cậu mãi vẫn chưa biết thắt cà vạt cho đúng . Nói thì hơi buồn cười , nhưng mà có những việc dù có làm đi làm lại cậu cũng không thể nhớ được .

Jonghyun không hiểu hôm nay làm sao vẫn chưa đi , bình thường cũng phải đi từ mười phút trước rồi .

" Đi trước nhé . "

Vừa nghĩ tới người thì tiếng đã xuất hiện rồi .

" Ừ . "

Đột nhiên cánh tay mở cửa khựng lại , Jonghyun nhìn chằm chằm lấy cậu một lúc . Minki có chút bối rối . Cậu ấy chợt nhiên tiến lại gần . Tự nhiên Minki cũng lùi lại cho tới khi vai cậu chạm cạnh giường .

" Cậu ... "

Mặt Jonghyun trông nghiêm trọng lắm nên cậu thấy sợ . Đối mặt với Jonghyun càng làm cậu sợ hơn . Hai người lần đầu tiên gần đến thế . Jonghyun đưa tay , kéo cái cà vạt lên .

" Cậu thắt cổ chó à . "

" ... " Xoảng . Cái không khí căng như dây đàn vừa nãy vỡ loảng xoảng .

Jonghyun thấy Minki im lặng thì có chút lắc đầu , kéo cà vạt của mình xuống , phẩy một cái mạnh cho thẳng nếp .

" Nhìn tớ nhé . "

Nói rồi làm thật chậm một lượt động tác thắt cà vạt ngay ngắn trên cổ .

" Cậu nhìn rõ không ? "

Minki chưa bắt kịp nhịp nên đơ không biết nói gì . Jonghyun lắc đầu một cái .

" Cậu quay ra sau một chút . "

Minki cứ vô thức làm theo lời nói . Cậu vừa quay đầu lại đã thấy hai tay của người kia choàng qua cổ , bất giác Minki cảm thấy như được ôm trọn vào lòng . Ở trong vòng tay ấy , cậu trở nên quá nhỏ bé , cảm giác hơi ấm gần kề trên từng nhịp thở .

" Mấy lần trước cứ tưởng nhìn nhầm , ai dè cậu thắt cổ chó thiệt . Nhìn cho kĩ nhé , đưa một bên lên sang trái , bỏ xuống dưới , ... Xong rồi đó . "

Hơi ấm đó rất nhanh biến mất . Jonghyun đã cầm cặp ra cửa .

" Jong ... " Minki chưa kịp định thần gọi với theo , một tay cậu còn đặt trước ngực , tại vừa nãy tim cậu đập nhanh quá .

" Đợi tớ . " Minki thốt ra lời nói bất ngờ . Thật ra câu đó không có trong chủ đích của cậu .

Jonghyun mỉm cười lắc đầu .

" Không đợi được nữa . Đợi tới mấy phút nữa , mấy cậu ấy không vào được lớp là tế tớ lên đó . Đi trước nhé . "

Jonghyun đi rồi , Minki vẫn là trong lòng trống rỗng , chỉ biết ngồi phịch xuống giường yên lặng .

Thật ra là lần đầu cậu có cảm giác như vậy . Trong những năm tháng mơ hồ trải dài của cấp Cao trung , nói nhỏ không nhỏ , nói lớn không lớn . Nó cứ chỉ mập mờ thế thôi . Minki bây giờ nhớ lại cũng không còn có thể nhớ chính xác , các mốc thời gian cũng rất mơ hồ , chỉ có thể nương theo một chút ấn tượng mà kể lại . Lần đó là lần đầu tiên Jonghyun ôm cậu từ phía sau , lần đầu tiên khiến tim cậu rung động nên cậu nhớ rất rõ .

Thật ra lúc đó Minki không biết chữ  " yêu " là cái gì . Bố , mẹ , anh trai thì đương nhiên phải yêu rồi , còn những người khác đối với cậu đều bằng nhau hết . Lần đầu tiên đối với Jonghyun có thể là một chút ngưỡng mộ , rồi cũng vì quen duy nhất mà Minki chỉ đặt sự chú ý vào người ấy . Lúc ấy cũng chẳng nhận ra điều đó . Nhưng mà sau này nghĩ lại thì đúng là từ cái ôm đó , từ cái cà vạt thắt cổ chó thì cậu đối với Jonghyun có tình cảm đặc biệt hơn . Mỗi lần nghe tới chữ Jonghyun tai cũng sẽ dỏng lên nghe , có hứng thú hơn .

***

Minki không có thói quen vận động , giờ ra chơi nào cũng chỉ ngồi một chỗ . Không phải cậu bị cô lập . Bạn học với nhau , chia bùi sẻ ngọt , dần dà chuyện trường , truyện lớp thì quen thân nhau thôi . Vấn đề là nếu tất cả mọi người đều chưa quen nhau thì mọi thứ sẽ dễ hơn với Minki . Nhưng mà vì bạn học của cậu đều đã tìm được cạ cứng rồi nên thỉnh thoảng sẽ có vài mẩu chuyện xưa cũ , vài cái nói qua cậu không hiểu . Mà mọi người đang vui như vậy , cậu không thể hỏi lại nên đành cũng cười hùa theo , thành ra mất hứng nói chuyện .

" A !!!! " Minki ôm tay .

" Sang 2 cm ." Yuha chỉ cây thước kẻ . Minki vừa xoa tay vừa cạn lời .

" Lần sau có thể nhắc đừng đánh tớ bất ngờ như vậy không ?"

Yuha chống cây thước kẻ thẳng lên .

" Khai mau . Tại sao cậu lại được hưởng đặc ân như thế . "

" Đặc ân ?"

" Ờ hớ . " Yuha cầm thước kẻ dứ dứ vào bịch bánh với hộp sữa . " Cái gì đây , khai mau . "

" Yuha à . Cái này thì làm sao ?"

" Sao trăng cái đầu . Tại sao Đại thần phải mua cho cậu . " Yuha ngồi xuống kéo Minki lại . " Nói . "

" Tự nhiên thế , tớ biết đâu . "

Phải , tự nhiên thế đấy . Cái này cũng lâu rồi . Từ cái đợt nào cũng chẳng rõ thì Jonghyun vào tiết ra chơi đầu tiên sẽ quay xuống bàn dưới và nói đúng một câu với cậu .

" Ăn sáng chưa ?"

Nếu cậu gật đầu thì thôi , nếu lắc thì sẽ thảy ra hộp bánh với sữa . Mấy loại mà cậu bảo thích ấy . Thật ra hôm đầu Minki đã cảm thấy lạ lên hỏi lại rồi . Jonghyun bảo tiện mua , mới cả " Thừa tiền . " Cậu thấy như thế là không được nên nói sẽ trả tiền lại . Jonghyun bảo thế thì gộp lại cuối tháng trả nên cậu cũng thấy hợp lý . Thế là thôi không nhắc nữa . Có thể việc ấy chỉ có vài người trong lớp để ý thì biết nhưng Yuha ngày nào cũng thấy mà chắc Yuha cũng có crush Jonghyun nên thấy ghen tị chăng . Minki không biết .

Yuha thấy Minki im lặng thì chỉ cười khẩy .

" Số FA đúng là khổ . "

Nói rồi cô nhìn lên bàn phía trên . Đúng là mang tiếng ngồi gần Đại thần mà cả ngày chả thấy cái mặt đâu . Jonghyun rất bận . Sáng phải đến lớp sớm mở cửa , giờ ra chơi tranh thủ đi làm việc được giao hay ngồi học , học xong đi khóa cửa , ...vv . Mà tất nhiên người như Đại thần làm gì có chuyện quay đầu xuống chém gió thế sự nên thôi đi . Cảm giác được như Minki thật may mắn .

" Hai người tiến triển đến đâu rồi . " Yuha chán nản ngồi bỏ từng miếng bim bim vào miệng .

"... "

Một lúc không thấy trả lời thì Yuha quay ra . Minki đang ngồi giải toán . Chắc không giải được nên hướng mắt ra phía cửa sổ . Nhân danh một đứa con gái , cô đang tức chết đây này . Chẳng nhẽ cô lại chuyển sang crush Choi Minki . Sao lại cho cô ngồi bên cạnh một nam nhân khí chất thanh thuần yên tĩnh , ngồi dưới một Đại thần anh tuấn , chăm chỉ . Cái xó của cô , là một cái xó quỷ ám mà .

Chuông báo giờ học reo , cô giáo bước vào giở sổ ra . Nói đến đây thì hiểu rồi đó . Ngón tay được rũa móng tỉ mỉ màu đỏ lướt xuống trang giấy . Ngón tay lướt đến đâu , học sinh đau tim đến đó . Cứ như hiệu ứng sóng thần quyét một lượt từ đầu sổ đến cuối sổ . Minki quay sang đã thấy Yuha ôm thước kẻ , co người nấp dưới lưng bạn học .

" Cô ơi , không phải em ~ , Không phải em ~ "

" Phập . "

Cuối cùng cô đóng sổ lại . Cả lớp vang lên tiếng hò reo ke kẽ trong tâm hồn .

" Tinh thần sung phong nhé . Có bạn nào không ? " Cô giáo nở nụ cười " hiền từ " nhưng mà nghe vẻ không có ai muốn lên rồi .

" Vậy thì chơi radom nhé các em . Lớp trưởng mở sổ năm mới nào . " Vậy mà chơi radom sao cô . Đợt nào mà kiểm tra bài cũ , nếu không có ai thì cái đầu lớp trưởng sẽ được bốc lên đầu tiên .

Jonghyun đứng dậy nghe câu hỏi , có chút ngập ngừng nhưng trả lời ngắn ngọn , không hoa mỹ , rất nhanh mang con 9 an toàn xuống . Minki thấy cảnh đấy quen rồi và sau này còn quen nữa . Cậu không bao giờ phải lo cho Jonghyun , cậu tốt nhất nên lo cho bản thân hơn vì cái số radom tiếp theo là cậu .

" Choi Minki em nghĩ trả lời như thế thì nên được mấy . "

" .... " Minki không cười được . Thật ra cậu thấy xấu hổ vì không chỉ cả lớp đang nhìn mà Jonghyun cũng đang nhìn nữa . Cậu trả lời nhát gừng quá nên cũng không chắc có đúng không . Ngoại trừ ba môn Toán , Văn , Anh , mấy môn còn lại cậu không học nhiều . Chính xác là không học ấy .

" 7 về chỗ . "

" 7 " Minki thở phào cái . Cô mở sổ ghi điểm .

" Năm mới nhé , cộng điểm nhé . Kim Jonghyun 10 , Choi Minki 8 . Các em mở sách ra . "

Giờ học kết thúc , Minki đợi Jonghyun thành thói quen rồi . Thật ra tâm trạng của Minki có chút mâu thuẫn tại cậu không ngờ mình được 7 rồi còn được cộng điểm nữa .

Jonghyun tự nhiên lên tiếng .

" Cậu cũng thông minh lắm . "

Minki khó hiểu nhìn lại .

" Tớ thấy cậu có học hành gì đâu mà vẫn nhớ được bài cũ . "

Minki được khen thế là vui lên hẳn , chân cũng bước mạnh hơn , trông năng động hơn .

" Anh tớ mới thông minh cơ . Ngày xưa ông ấy học giỏi nhất vùng cũng có học bổng lận nhưng nhà tớ lúc đó chưa đủ điều kiện , nếu không thì ông ấy giờ ở Mỹ rồi . "

" Ồ . Vậy . Sao cậu đi học xa thế . Quê cậu ở Busan đúng không ? "

Minki cười cười . " Nhà tớ trúng số . "

"... "

" Đùa đấy ... Chắc tại muốn tớ học tốt như anh tớ . "

Cái này kể lại thì hơi buồn cười với lý do Minki được đi học ở Seoul . Ngắn gọn là , bạn nhậu của bố cậu có một đứa cháu vào học trường này . Sau một cuộc nhậu thì ông hùng hổ về nhà bảo cậu đăng ký thi . Cậu có biết gì đâu , thấy nói thi thì thi , thi chơi ấy , ai dè điểm cũng cao , giấy báo về tận nhà . Mẹ cậu thì không thích đâu chứ bố cậu hôm sau mở tiệc linh đình tiễn con đi . Anh cậu bảo chắc là bố thắng cược rồi . Cậu cũng chỉ biết thế thôi .

" Nhưng mà không thông minh bằng cậu . " Minki mở lời ." Cậu được hạng nhất còn gì . "

Jonghyun lắc đầu . " Không phải . "

Minki ngạc nhiên " Không phải "

" Là đồng hạng nhất . "

" Ý cậu là ... ?"

Jonghyun chỉ tay qua chỗ sân vận động .

" Tớ đồng hạng nhất với cậu ấy . "

Minki nhìn theo hướng chỉ , là chỗ mọi người đang chơi bóng rổ . Người Jonghyun nói đang có bóng trên tay , thân thể nhanh nhẹn vụt qua hàng người , bật mình đưa bóng vào rổ . Mọi người hò reo náo nhiệt , có vẻ là pha quyết định .

Jonghyun có kể cho cậu nghe , không phải là ngồi kể một tràng dài mà mỗi lúc chắp nối một ít , rồi sau này cậu với bạn học đó cũng có chút quen biết nữa nên có thể tóm gọn lại trong vài dòng .

Choi Seungcheol , lớp trưởng lớp cùng khối . Lớp cậu dưới tầng , lớp bạn học đó ngay phía trên tầng . Đây là bạn học cùng lớp với Jonghyun từ Tiểu học tới Sơ trung , lên Cao Trung thì tách lớp . Hai người là bạn bè nhưng không thân . Về lực học thì vẫn thường xuyên ganh nhau . Về thể thao thì Seungcheol là trùm bóng rổ . Jonghyun thì không biết gì môn này . Nói chung là mỗi người một vẻ . Nhưng mà theo đánh giá của Minki khi đã lớn thì con gái sẽ thích Seungcheol hơn . Biết sao không ? Jonghyun thì chỉ là Culi cao cấp thôi . Còn Seungcheol mới đúng là lớp trưởng đó . Mới cả Seungcheol ồn ào hơn Jonghyun , ga lăng với con gái hơn Jonghyun và cái chính là có thể làm nhiều việc bản thân thích hơn Jonghyn nữa .

Nhưng mà Jonghyun hợp với cậu hơn . Nên lúc đó mắt Minki vẫn chỉ có Jonghyun thôi .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro