Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 29

Mọi người thấy Jonghyun thì dạt hết cả ra .Còn Minki nhìn thấy Jonghyun thì lại càng tức , sẵn tay cầm cốc rỗng cậu ném mạnh xuống đống sách vở hỗn độn .

Na Young làm bộ đáng thương trước .

" Cậu ấy ném đồ của tớ , còn tạt nước vào người tớ . "

Jonghyun nghe rồi gật đầu một cái , cậu quay sang phía Minki . Minki không thèm trả lời , quay đầu ra phía khác . Yuha thấy thế liền nói thay . Lời kể chi tiết , không thiếu một câu , một chữ , một chút xíu nào .
Jonghyun quay qua phía Minki .

" Xin lỗi Na Young mau ?"

" Cái gì ? Cậu có lộn không ? Cậu lộn thuốc hả? Là Na Young , cô ta nhặt được đồ Minki xong không trả , lại còn làm hỏng đồ của cậu ấy . Cậu nói vô lý thế . " Yuha nhảy dựng lên phân bua trong khi mấy cậu bạn chỉ im lặng .

" Minki , xin lỗi Na Young vì làm hỏng sách và đổ nước vào người cậu ấy . " Jonghyun nói lại một lần nữa .

Minki vẫn không trả lời .

" Xin lỗi mau . " Jonghyun lúc này quá đáng sợ làm không ai dám lên tiếng can . Minki trong lòng ôm ấm ức mà cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra . Đáng nhẽ chuyện này không phải lỗi của cậu . Cuối cùng đứng yên một lúc , cậu mới miễn cưỡng nói một câu .

" Xin lỗi . "

Jonghyun gật đầu một cái rồi quay qua Na Young .

" Cậu ấy xin lỗi rồi , cậu có chấp nhận lời xin lỗi không ?" Tất nhiên là Na Young đồng ý rồi , Jonghyun có vẻ đang đứng về phía cô ta . Nhưng chưa hết câu nói .

" ... giờ thì cậu xin lỗi lại Minki đi."

Na Young không muốn , định lên tiếng cãi nhưng rồi biết tính Jonghyun nên lại thôi . Dù gì Choi Minki cũng phải mở miệng xin lỗi trước . Cô ta hất hàm lên .

" Xin lỗi . Xong rồi đấy ." Cô ta định phủi đít đi qua .

" Khoan đã , Minki đã đồng ý chưa ?" Jonghyun chợt lên tiếng .

Yuha nghe thế dường như vỡ lẽ , giọng oang oang cả lên .

" Chưa , tất nhiên là chưa , cô đi đâu . Chừng nào chưa giải quyết xong thì đừng hòng xách mông đi . "

Na Young quay đầu lại nhìn Jonghyun nghi ngờ . Cậu ấy rốt cuộc là đang nghĩ cái gì ?
Minki mới mở lời .

" Tất nhiên là không đồng ý . "

" Không đồng ý là việc của cậu . Tôi xin lỗi rồi , cậu còn muốn gì nữa . " Na Young vẫn ý ngang ngược .

" Nếu không giải quyết được thì hai cậu theo tớ lên phòng gặp giáo viên . Người nào gây hỏng hay náo cái gì tự chịu . " Jonghyun lạnh nhạt nói một câu . Hai người gây nhau trong lớp nhất định phải chịu kỉ luật . Chỉ là Minki có khi đền tiền đống sách cùng viết chút kiểm điểm, còn Yoon Na Young khéo phải gọi bố mẹ tới với mấy chục triệu won rồi .

Yoon Na Young im lặng , phút chốc lòng kiêu ngạo cũng trở thành thứ thừa thãi . Cách tốt nhất là giải quyết trong êm đẹp . Kể cả khi cô làm to chuyện thì người chịu thiệt vẫn là cô .

" Cậu muốn gì ?" Na Young coi như xuống nước . Cô ta biết mình lần này đã làm sai rồi .

" Viết những gì cô đã làm ra bảng lớn rồi mỗi buổi chiều đứng ở giữa sân trường trong một tuần . "

" Cái gì ?" Na Young nghe như sét đánh bên tai mà đứng như trời trồng . Cả lớp vẫn im lặng trong khi Yuha cười nắc nẻ . Minki nói thêm một câu ." Nếu cô không làm thì khỏi cần nói chuyện nữa . " Lời này ý nói là sẽ không có lần hòa giải nào nữa .

Minki rời khỏi , Jonghyun cũng rời khỏi , lớp thì giải tán luôn . Trước giờ cho dù mọi người đều nói Jonghyun là Culi cao cấp nhưng Jonghyun đã nói cái gì thì bọn họ đều không có ý kiến .

---

Minki trốn học , cậu không muốn vào lớp để nhìn mặt Na Young , cũng không muốn nhìn mọi người . Cậu từ trước giờ cuộc sống yên lặng tới mức chưa từng cãi nhau với bạn trong lớp , chưa từng gây một việc gì lớn . Kể cả với Dong Han cũng thế . Chỉ là hôm đó bực quá đấm Dong Han một cái , còn mọi lần Dong Han có nói cái gì cũng lơ .

Vừa rồi , cậu cãi trước mặt nhiều người như vậy , cậu biết là mình đúng nhưng rồi lại cảm thấy sợ mình trở thành chủ đề bàn tán của mọi người . Minki ghét trở thành chủ đề trong câu truyện tán dóc của người khác , cậu ghét ánh mắt nhiều người nhìn mình . Lúc đó , cậu sẽ có cảm giác mọi người đang soi mói , đang gán mình vào những thứ mình không biết được . Hơn cả thế , Minki ghét việc suy nghĩ nhiều về người khác . Cậu chỉ muốn sống theo điều mình thích , mình nghĩ thôi .

" Ngồi đây suy tư gì vậy . "

Jonghyun đặt nhẹ một chân xuống , cùng lúc đã ngồi cạnh Minki . Hai người đang ở trên tầng thượng phòng học nhìn ra cảnh vật . Chỗ sân thượng có mái che nên nắng không chiếu tới đầu . Minki thỉnh thoảng giơ chân lên nghịch nắng để cho người ta biết cậu không phải tượng . Minki thích im lặng nhưng rồi lúc buồn cũng chỉ biết im lặng . Người khác không nhận ra lúc nào cậu đang có phiền muộn , lúc nào cậu đang thoải mái cả .

" Cậu trốn học làm gì ?" Minki nói một câu .

"... "

" Cậu không định trả lời ? " Minki hỏi thêm một câu .

" Không biết nói thế nào . " Jonghyun giữ thái độ bình thường .

Minki đứng dậy phủi quần áo , cậu không muốn nhớ vụ cãi nhau vừa nãy , không muốn nhớ mình trở nên mất kiểm soát mà tạt nước vào mặt Na Young rồi để Jonghyun nhìn thấy . Cậu không muốn hình ảnh mình trở nên như vậy trước mắt Jonghyun .

" Minki . " Jonghyun vội giữ tay Minki lại .
" Cậu thật khó hiểu . "

" Giờ cậu thấy tớ trở nên tệ hại . " Minki bắt đầu chán mọi thứ .

" Không phải . Chỉ là cậu không chia sẻ cho tớ biết . Tớ tưởng chúng ta là bạn thân . "

" Bỏ nó đi được rồi , tớ không cần bạn thân tới mức to tiếng với tớ . " Minki vẫn là không thoải mái với Jonghyun . Cậu không thoải mái nhưng lại không thể nói ra . Buồn lòng hay giận dỗi cũng không thể nói . Cậu thích Jonghyun nhưng người kia lại không phải như vậy . Cậu không có quyền nói cái gì cả .

" Cậu thôi trẻ con đi . Đâu phải cứ bênh là có tình cảm hơn . Tớ biết cậu giận tớ nhưng không nói . Tớ chờ cậu hết giận cũng rất mệt . "

Minki nghe rõ rồi . Hôm nay đã cãi thì cãi một trận luôn đi , cậu giữ trong lòng cũng không vui vẻ .

" Được rồi . Cậu nghĩ tớ giận cậu , vậy sao cậu không có thái độ . Cậu đi làm chuyện cậu thích , còn tớ thì sao ? Chuyện gì cũng nói chúng ta là bạn thân nhưng suốt ngày nói ra rồi lại chối . Có chuyện gì cũng đều đi bênh người khác . Tớ ... "

" Cậu nói đi nói lại một chuyện vừa vừa thôi . Tớ không phải chạy theo để đoán ý cậu . Tớ đã nói đi nói lại bao nhiêu lần rồi . Cậu giận tớ thì nói hẳn ra . Không giận thì đừng làm thái độ như vậy . Hỏi thì bảo không giận . Không giận mà nói cái gì cũng không nói lại . Rồi còn không gặp mặt tớ nữa . Quay quay một ngày , cậu thử xem là cậu ở chỗ tớ được mấy phút . Còn nữa tớ biết cậu hiền , cậu không quan tâm người khác , vừa nãy tớ không nói thì cậu có bắt được Na Young đền lại cái gì không hay lại về trút giận lên đồ đạc xung quanh . "

Jonghyun dừng lại một lúc . Giống như cơn tức giận lên đến đỉnh điểm nhưng lại vì Minki mà kìm xuống .

" Tớ không muốn chúng ta cãi nhau . Cậu làm ơn dừng mọi thứ ở đây đi . "

Minki bị mắng , nghe cái gì cũng không vào đầu . Chung quy lại vẫn là tự mình gây chuyện . Minki ức quá , nói cũng không biết nói lại cái gì , cuối cùng nhìn mặt Jonghyun đáng sợ được năm giây , cậu òa khóc . Minki khóc như một đứa trẻ con , nước mắt cứ giọt ngắn giọt dài , cậu khóc lớn tiếng , vừa khóc vừa mếu máo , nói câu được câu không ?

" Tớ giận cậu nhưng không nói được . Sợ cậu nói tớ vô lý ... Tớ ... tớ cũng biết giận vô lý nên có giám nói gì đâu ? Chỉ là tớ thấy khó chịu ... Cậu mắng tớ như thế thì tớ còn biết nói cái gì nữa ... hic hic . Vừa bị mất vòng còn bị mắng . Bla bla bla ... "

Jonghyun đơ người , Minki chả khác nào đứa trẻ ăn vạ cả . Giờ có muốn giận cái gì cũng không giận được , Jonghyun bối rối ôm lấy Minki , vừa vỗ lưng vừa nói lời dỗ dành .

" Được rồi , được rồi , tớ biết rồi . Không mắng cậu nữa ... "

" Cậu nói thế nhưng chiều lại ... lại ... lại xách gối bỏ đi phòng khác . " Minki lại càng khóc to hơn . Jonghyun sợ Minki khóc to quá , bảo vệ với mọi người lại phát hiện ra mất nên càng cuống .

" Được , được , không xách gối đi , không mắng nữa . Nín đi . Minki à , khóc nữa mọi người kéo lên đây giờ . "

Minki nghe thế mới ngậm mồm nhỏ lại , không gào lên ăn vạ nữa . Cậu vừa thút thít vừa lau nước mắt , uất ức cũng theo đó biến mất .

" Cũng đâu phải lỗi của mình tớ đâu , tại cậu gây với tớ trước chứ , còn nói tớ trẻ con . Còn nói ... còn nói là cậu mệt mỏi gì đó ... bla bla bla . " Minki vừa nói vừa kể tội . Jonhyun nghe một lúc cuối cùng vẫn là không nhịn nổi cười .

" Lần sau không dám cãi với cậu nữa . Đáng sợ quá . "

Minki hít một hơi cho nước mũi khỏi chảy ra mà quên để ý từ nãy đến giờ mặt mũi đã mất hết hình tượng rồi . Jonghyun kéo một tay áo trắng đưa lên lau nước mắt cho Minki . Thực sự là muốn giận cũng không giận nổi . Muốn phân bua đúng sai cũng không thể nói được cái gì nữa rồi .

Minki nín khóc rồi nhưng vẫn còn mếu máo .

" Rồi rốt cuộc là ai sai hả ?"

Jonghyun cảm thấy là Minki vẫn có ý ngoạc mồm ra kêu nên tốt nhất vẫn nhận luôn .

" Tớ sai , tớ gây trước . Thề sau này không dám cãi nữa . " Jonghyun đưa tay lên trời thề thốt . Minki quyệt nước mắt thôi không khóc nữa nhưng vẫn ngoạc mồm ra kêu .

" Rồi có phải là lỗi của tớ không ?"

" Vâng . Không dám , không dám đổ cho cậu nữa . Nín khóc đi . Ngoan . "

" Hai cậu kia !" Tiếng tuýt còi vang lên . Hai người quay đầu ra . Thầy giám thị cùng với bảo vệ cầm dùi cui hăm hăm xông tới . Hai người nhìn nhau trong đau đớn . Minki liền giả vờ nháo khóc .

" Tớ giả nhảy lầu tử tự , cậu lớp trưởng ra can chắc không sao đâu ?"

Minki nói thật làm thật , tiếp tục òa khóc nước mũi , nước mắt tùm lum , cố giả vờ đau đớn bò ra lan can .

" Ôi cái vòng mấy chục triệu , không muốn sống nữa , cho tôi chết đi hu hu ... "

Jonghyun chắc thấy dị quá không diễn nổi nên đơ luôn . Vừa lúc hai người kia chạy tới tuýt còi mạnh một cái . Minki sợ quá khỏi khóc được , ngồi sụp xuống đất không dám nói cái gì nữa .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro