Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 27

Sáng hôm đi thi , Jonghyun thậm chí mặt lạnh tới mức không còn cảm xúc . Minki nghe tiếng cạch cửa liền tỉnh sớm , cậu cũng chẳng nói nhiều , chăm chăm xem Jonghyun có quên mang gì không ? Chính ra cậu lo cái gì cũng đều thừa hết , Jonghyun rất tự lập không giống như cậu . Xe đưa học sinh đi thi đã đợi ở sân rồi . Minki cầm cặp cho Jonghyun rồi tiễn ra đến gần đó . Cậu còn nhớ năm ngoái hai người đi thi cùng nhau , vì Minki ham ngủ với sắp đồ thiếu tứ tung nên muộn giờ . Jonghyun còn chẳng kịp mặc áo vừa chạy vừa luộm thuộm kéo cậu theo . Hai người vẫn là náo cả một góc trường .

Đợt đó Minki sợ tâm lý , mặt tái mép lại , vừa ngồi trên xe vừa bứt dứt không yên , gần tới chỗ thi còn càm ràm như con nít sợ đi mẫu giáo . Đúng là nghĩ lại thời đó , cậu vẫn lo cho bản thân và để cho Jonghyun lo mình nhiều hơn . Giờ nghĩ lại , Jonghyun còn là Đại thần nên áp lực gấp bội , hơn nữa đừng tưởng học giỏi là có thể ỷ vào . Nếu Jonghyun không phải hôm nào cũng học nhiều hơn cậu , chăm suy nghĩ hơn cậu gấp đôi thì cũng đâu thể là Đại thần rồi .

" Nhất định đạt kết quả tốt . " Minki đưa tay làm dấu cố lên . " Tớ ở nhà sẽ chăm chỉ xem điện thoại . Thời gian qua nhanh không nghĩ đến cậu nữa . Sẽ không phiền cậu . "

Jonghyun nhíu mày khó hiểu . " Liên quan  ?"

" Tớ nói nhảm đó , đừng để ý . "

Jonghyun gật đầu . " Không chúc tớ hạng nhất như mấy người khác sao . "

Minki xua tay . " Không cần . Thân cậu về nguyên vẹn rồi đừng căng thẳng nữa là được . Đạt giải cao thì tốt . Không có mấy cái giải đấy cậu vẫn là Jonghyunie của tớ . "

Jonghyun liền bật cười , ôm tạm biệt Minki một cái .

" Nghe cậu nói nhảm cũng rất vui . Tớ nhất định làm tốt . "

Minki nhìn bóng xe biến mất . Giờ cậu mới nhận ra , Jonghyun thật ra có rất nhiều áp lực phải làm mọi thứ tốt . Cậu mong là cậu ấy có thể làm điều mình thực sự muốn một cách thoải mái . Minki gõ đầu mình một cái . Đầu cậu sao nhiều khi có thể trống rỗng tốt thế . Về phòng đi ngủ thôi .

---

Kì thi qua coi như giải gánh nợ . Kết quả thì cần thời gian để công bố . Jonghyun không áp lực gì nữa nên lại trở lại bình thường . Hai người vẫn rất tốt , ăn tốt , ngủ tốt , không cãi nhau bao giờ . À thi thoảng vẫn cãi trêu nhau thôi .

Một buổi sáng , Minki mới đi bộ với Jonghyun . Thật ra là Jonghyun hay bảo Minki ì quá thế nên hay dẫn Minki đi bộ tập thể dục . Nói chung vẫn là kéo Minki đi với để cậu khỏi ngủ . Minki bắt đầu dấy lên lòng thấy phiền vì Jonghyun phá mình . Nhưng bù lại cậu biết Jonghyun muốn tốt cho cậu nên không trách , chỉ hay than thôi .

Minki đi một lúc chóng mặt liền quay vòng một cái , Jonghyun mới giữ tay kéo lại .

" Cậu bay đi đâu đấy . "

" Tớ nói chóng mặt rồi mà . " Minki nhăn mặt , cũng không có ý dỗi , chỉ là muốn thái độ một tý để được nghỉ .

" Đứng nói một lúc vậy . "

" Tớ muốn ngồi . " Minki ngồi thụp xuống nhưng Jonghyun đã kéo lên .

" Cậu ngồi sẽ mệt hơn đứng . Đứng lên . "

Minki rất khổ tâm , Jonghyun nhiều khi sẽ giống như một ông già khó tính .

Điện thoại reo , Jonghyun nghe điện thoại một lúc . Minki đã chực chuồn về phòng .

" Choi Minki . " Jonghyun gọi một tiếng Minki liền như chuột bị bắt cứng người lại .

" Bạn cậu gọi phải không ? Cậu đi với bạn cậu thì tớ phải về còn gì nữa . "

" Không . Mấy người quen ở lớp thôi . Ra quán gần trường đi , đi chơi chút . "

Minki mới thở một cái , thôi qua đó ít nhất còn có thể ngồi chứ để Jonghyun ở đây thì cậu không biết phải đi bao nhiêu vòng sân nữa .

Quán nước ở gần trường khá nổi tiếng và trang trí rất đẹp , Minki theo Jonghyun lên tầng hai , tiếng cười nói đã vọng ra .

" Em xinh lên nhiều lắm đấy . "

" Anh quá khen , em cảm ơn ạ . "

Tiếng nói đó . Minki vừa bước qua góc khuất , khuôn mặt người hiện ra . Vài cậu bạn lâu năm của Jonghyun cùng với một cô gái đang nói chuyện , người đứng người ngồi nhưng không khí đều rất thoải mái . Minki hiểu , bọn họ là hội những con nhà giàu .

" Jonghyun , em dâu tới thăm này . "

Nụ cười mỉm tinh tế , Joo Hyun đứng lên gập người chào hỏi . Minki thấy tim ngừng đập , cậu vội lùi lại sau góc tường . Jonghyun chắc cũng nhận ra tình huống liền kéo Minki xuống tầng dưới .

" Cậu về trước đi . Tớ cần tìm hiểu mọi chuyện . "

Minki đứng một lúc ở lề đường . Cậu thấy bản thân giống như bị đuổi .

" Em dâu ?" Vừa rồi mấy người đó gọi Joo Hyun là em dâu ư . Mà cậu sao phải tránh đi , vì cậu chỉ là giả làm bạn gái của Jonghyun thôi .

Minki ngồi một mình ở gốc cây Ngân Hạnh , gõ đầu mình vài cái giống như cái cách làm mọi thứ trở nên trống rỗng . Cậu tự an ủi bản thân rằng , Joo Hyun chỉ đến vài phút rồi đi . Jonghyun đẩy cậu đi là muốn tốt cho cậu . Quanh đi quẩn lại , Minki vẫn luôn muốn nghĩ Jonghyun là tốt cho mình . Hình ảnh trước mắt mờ dần , cậu thấy Joo Hyun thấp thoáng sau bóng lưng của Jonghyun . Minki biết mình phải đối mặt . Nói cái gì , nghĩ cái gì bây giờ cũng đều thừa . Lát nữa cậu nên để đầu trống rỗng một chút .

Ba người gặp mặt . Lần này khác với lần trước . Minki giờ không còn là bạn gái xinh đẹp của Jonghyun nữa , giờ cậu chỉ là bạn thân của Jonghyun .

" Chào . Anh . " Joo Hyun nở nụ cười , một lần nữa vẫn là vẻ ngây thơ , hiền hậu .

Minki không chào lại , cậu thấy nóng mặt , cậu thấy xấu hổ . Một đứa con trai giả gái rồi bị phát hiện , cậu chẳng khác nào một trò hề cả .Jonghyun rất nhanh đã biến mất cùng với Joo Hyun . Theo như cậu biết là để tiễn cô ta đi . Tại sao cậu ấy phải để Joo Hyun thấy cậu .

" Cái gì ? Con bé đó chuyển về đây ?" Minki hỏi lại một lần nữa . Jonghyun trở lại trong gương mặt ảm đạm .

Minki tức giận đứng phắt dậy .

" Tất cả là lỗi của cậu . Nếu có ai biết cái trò hề mà cậu đã làm . Nếu mọi người nghĩ tớ giống như một kẻ bệnh hoạn và cả con nhỏ đó nữa . Tớ ghét nhìn thấy nó . Tại sao cậu lôi tớ vào rắc rối của cậu và không nghĩ đến ngày này . Tớ thật ngu ngốc khi nghe lời cậu . Đúng rồi , cậu nói tớ ngu mà . Tớ đúng là ngu thật . " Minki hét lên một hơi , cậu nói điều không suy nghĩ rồi chạy đi . Jonghyun cũng nhanh chóng chạy theo .

" Dừng lại , Minki , bình tĩnh . " Jonghyun giữ được tay Minki lại nhưng mà người kia đã hất tay ra .

" Dừng cái việc theo tớ lại nếu không muốn tớ đánh cậu . "

Jonghyun tự lấy tay đập vào ngực mình .

" Được rồi , đánh tớ đi nếu cậu muốn . "

" Đừng thách tớ . "

Jonghyun bế tắc , Minki đang rất nóng , dù có nói gì bây giờ Minki cũng không để vào đầu . Jonghyun thở ra một hơi dài rồi nói .

" Gặp lại và nói chuyện lúc cậu bình tĩnh . Còn bây giờ tớ về ký túc . Nếu cậu không muốn nhìn thấy tớ , tớ sẽ qua phòng khác . Tạm biệt . "

Jonghyun quay lưng bước đi để lại Minki bơ vơ một mình giữa sân . Cậu đứng đơ ở đó người một lúc rồi cậu cũng chẳng biết nên làm gì . Minki ôm ngực , cậu khó thở . Cậu gõ đầu mình vài cái để đầu óc thành trống rỗng nhưng không thể . Hai người dù trước giờ luôn cãi với nhau nhưng chỉ là cãi vặt cho vui . Chưa bao giờ hai người có ý làm tổn thương nhau cả . Nhưng bây giờ có lẽ là cãi nhau thật sự rồi . Minki sực nhớ ra .

" Yuha . "

---

Yuha đẩy đống sách bừa bộn trên ghế ra rồi chỉ Minki ngồi xuống .

" Vậy là cậu hét vào mặt Jonghyun ?"

Minki gật đầu .

" Đánh cậu ấy chưa ?" Yuha cũng ngồi xuống .

Minki lắc đầu . Yuha đập tay vào bàn một cái thật mạnh .

" Đứng lên , theo tớ . "

" Làm gì ? " Minki giật mình , Yuha tức giận cái gì chứ .

" Để tát cho cậu ta một cái chứ còn gì nữa . Cậu để thế mà được à . Tát vài cái thì mới tỉnh ra chứ . "

" Nhưng ... nhưng là tớ tức giận trước mà . Bây giờ nghĩ lại tớ cũng nói điều không đúng . Jonghyun chắc cũng không ngờ con bé nó chuyển về đây . "

Yuha mới bật cười rồi vỗ tay đôm đốp .

" Đấy , biết ngay mà , vẫn bênh nhau chằm chặp ra . Cậu không giận Jonghyun giờ lại lo cậu ấy giận ngược lại à . Mà công nhận nhiều khi cậu nóng tính thật . "

Minki ngơ ra . Yuha thấy vậy mới vỗ vai .
" Cậu lo gì nữa . Jonghyun nói thế là đúng đấy . Chứ như mấy đứa trẻ con hiếu thắng thì sẽ cãi bằng được giành phần đúng về phía mình . Bây giờ cậu về thái độ bình thường lại thì mọi chuyện cũng tan . "

Yuha vừa nói vừa xếp sách lại một lượt . Cuối cùng cô để ba quyển vào cặp . Minki xui xẻo rồi , đúng giờ Yuha phải đi học thêm .

" Nhưng mà còn chuyện Joo Hyun . "

" Nó nể Jonghyun nên sẽ không làm gì lớn được đâu . Cậu yên tâm chừng nào cậu còn mang cái mác bạn thân thì nó cũng chẳng nghĩ ra là cậu thích Jonghyun . Hơn nữa , tớ đoán Jonghyun sẽ giải quyết được . "

" Khoan đã . " Minki bị kéo ra cửa .

" Cậu muốn hỏi gì ?"

" Tại sao Jonghyun muốn tớ giả gái . "

" Cậu biết lí do mà , đúng không ?"

Yuha mới cười lớn một tiếng . " Tự tin đi . Một người con trai nếu có người mình yêu thật lòng thì luôn muốn nói cho cả thế giới biết . Cậu ấy chỉ muốn tuyên bố một chút thôi . "

Minki giống như một lần nữa lẫn lộn giữa những điều tốt xấu .

" Chỉ khi tớ là con gái thì điều đó mới xảy ra . "

Yuha nghe câu nói liền dừng bước chân lại .

" Tớ không phủ nhận . Tớ chỉ muốn nói điều tốt đẹp còn sự thật thì ai biết được . Minki , con đường cậu chọn không dễ đi . Vì là Jonghyun nên lại càng khó khăn hơn . Hãy làm điều cậu cho là đúng nhất . Tự giải quyết vấn đề của cậu đi . "

Minki lại chỉ còn có một mình .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro