Chương 11
Hạ Hạm chỉ cảm thấy cả gương mặt nóng lên,cô cắn chặt răng, khó trách thằng nhãi này sáng sớm hôm nay cố ý cùng cô nói cái gì mà phỏng vấn sẽ nhắc tới vấn đề hôn nhân, hắn là cố ý, tuyệt đối là cố ý.
Tên cặn bã này đến tột cùng là muốn làm cái gì?
Nhưng mà làn đạn sau khi mà Hàn Mặc Nhiễm nói xong đã hoàn toàn bùng nổ.
" Có được lão công thâm tình như vậy, Hàn thái thái hẳn kiếp trước đã cứu vớt cả ngân hà a."
" A a a, vì sao lão công của người khác lại tốt như vậy?"
" Hàn thái thái, cầu cô tha thứ cho anh ấy đi, cầu cô dọn về cùng anh ấy ngủ chung đi, cô không nhìn thấy lão đại phòng không gối chiếc ủy khuất như vậy sao? # hôm nay lại là chanh tinh một ngày#"
Chanh tinh: ghen tị.
" Tại sao cứ phải châm vào nỗi đau của tôi? Cầu độc thân như tôi đã làm gì sai mà cứ phải làm tổn thương tôi?"
Hạ Hạm nhịn không được, đem video đóng lại.
Hạ Hạm yên lặng niệm thanh tâm chú trọng chốc lát, khi đã bình tĩnh, cô liền gửi tin nhắn cho Hàn Mặc Nhiễm.
" Quay tiết mục xong thì gọi điện cho tôi."
Nửa giờ sau, di động của Hạ Hạm vang lên, là điện thoại của Hàn Mặc Nhiễm gọi tới.
" Tìm tôi có việc?"
Hạ Hạm đi thẳng vào vấn đề, " Tôi khi nào thì cùng anh cầu hôn?"
Ngữ khí của hắn nhiễm ý cười, " Cô như vậy là đang hỏi thăm tôi sao, quan tâm tới tôi?"
" Hàn tiên sinh, thỉnh trả lời vấn đề của tôi."
" Ai là người đề nghị kết hôn, anh đã quên rồi sao?"
"...."
Hồi ức của Hạ Hạm như quay về bốn năm trước, tốt...., Hình như cô là người đề nghị kết hôn trước thì phải.
Biểu tình của Hạ Hạm có chút mất tự nhiên, cũng may là gọi điện thoại cho nên hắn ta không có nhìn thấy.
" Được, cái này trước không đề cập tới, tại sao anh lại nói chuyện tư của chúng ta trước đài truyền hình như thế? Anh không biết là sẽ có rất nhiều người xem sao? Cái gì mà phương thức mà anh yêu tôi, không phải là điều mà tôi muốn, anh hay không có thể quan tâm tới mặt mũi một chút?"
Hắn nghiêm trang nói: " Cô nhìn không ra là tôi đang nhận sai sao?"
"...." Hạ Hạm mặt không biểu tình, " Nhìn không thấy."
" Cho nên Hàn thái thái, em đồng ý tha thứ cho tôi sao?"
Hạ Hạm nhìn không tới vẻ mặt của hắn, chỉ cảm thấy ngữ khí của hắn so với vừa nãy thì đứng đắn hơn một chút. Nhưng mà cô không tin Hàn Mặc Nhiễm sẽ hướng cô cầu hoà nhận sai.
Trong thế giới của hắn ngoại trừ số liệu, trừ bỏ mộng tưởng, những thứ khác hắn đều không để ở trong mắt. Hắn không có tâm tư đi lấy lòng người khác, cũng không có tâm tư đi cố ý nhận sai.
Người nam nhân này kì thực rất lương bạc.
Cho nên Hạ Hạm cảm thấy hắn hẳn là đang chơi cô.
Cô lạnh lùng cười một tiếng nói: " Hàn tiên sinh, tuy rằng đối ngoại, chúng ta nhất trí bảo trì hình tượng vợ chồng ân ái, nhưng thật không cần thiết phải làm hoàn toàn như vậy. Anh hôm nay tú ân ái thật sự là quá mức, anh cố ý tú ân ái như vậy, thật khiến tôi hiểu lầm là có phải hay không anh đã thích tôi?"
Đầu bên kia đột nhiên trầm mặc, an tĩnh đến mức cô hoài nghi hắn đã cúp điện thoại. Cô bỏ điện thoại xuống nhìn thoáng qua giao diện cuộc gọi, trên giao diện điện thoại vẫn hiển thị là đang trong cuộc gọi.
Bên kia im lặng một lát sau mới nói: " Tôi nhớ rõ người đầu tiên ở bên ngoài tú ân ái chính là cô, người trước kia đưa ra lời đề nghị kết hôn cũng là cô, chiếu theo logic của cô, có phải tôi cũng nên cho rằng cô đã thích tôi cho nên mới làm vậy hay không?"
Thanh âm lười biếng từ tính từ đầu kia vang lên, trầm thấp lại dễ nghe, chính là Hạ Hạm nghe tới lời này lại chỉ muốn đánh người.
" Tôi hôm nay liền đem chuyện này nói rõ ràng một lần đi, Hàn tiên sinh cũng không phải loại hình mà tôi thích."
" Thật trùng hợp, Hàn thái thái cũng phải loại hình mà tôi thích."
OK, vậy thì không còn gì để nói, hai người đều phi thường ăn ý, nhất trí cắt đứt cuộc gọi.
Hạ Hạm cảm thấy cô không có tư cách đi tức giận, Hàn Mặc Nhiễm nói đúng, muốn tú ân ái chính là cô, là cô vì hình tượng xí nghiệp, vì lấp kín miệng người đại phòng, cố ý để cho người khác biết tình cảm của cô và Hàn Mặc Nhiễm rất hoà thuận. Lúc trước cũng là cô chủ động đề nghị cùng hắn kết hôn.
Có hai cái này làm tiền đề, mặc kệ cô cùng Hàn Mặc Nhiễm giằng co như thế nào, thì cô vẫn luôn ở thế hạ phòng mà thôi.
Thôi, cô cũng lười không muốn so đo, hắn thích thế nào thì như vậy đi.
Kỳ thật Hạ Hạm sở dĩ cùng Hàn Mặc Nhiễm kết hôn, lại nói tiếp cũng rất hài kịch.
Thời điểm còn học cao trung, hai người chỉ giao thoa giới hạn trong một lần đó, cô đạp Hàn Mặc Nhiễm một chân, bất quá sau đó cũng không giải quyết được vấn đề gì. Tuy hai người ở cùng một lớp, nhưng ngày thường cũng không nói quá vài câu, chính là đồng học bình thường không thể bình thường hơn. Sau khi tốt nghiệp cao trung cũng không có liên hệ qua.
Đại học Hạ Hạm chọn đi nước ngoài, nghe nói Hàn Mặc Nhiễm lựa chọn lưu lại trong nước, học trường đại học trọng điểm nổi tiếng dành cho máy tính, hơn nữa sau khi tốt nghiệp, có qua mĩ học tiếp một năm.
Sau khi Hạ Hạm tốt nghiệp đại học, thì bị bắt đi quản lí khách sạn đang xuống dốc. Một khách sạn không lớn không nhỏ, tuy là khách sạn năm sao, nhưng mà buôn bán vẫn luôn không tốt, nửa chết nửa sống kéo dài hơi tàn, tập đoàn Bắc Việt chỉ sợ đã sớm quên đi sự tồn tại của khách sạn này cũng nên.
Ở khách sạn quản lí nửa năm, thì gặp lại Hàn Mặc Nhiễm.
Ngày đó vừa lúc khách sạn trong khu vực tổ chức một buổi toạ đàm công khai, nói về khoa học kĩ thuật cùng với trí tuệ nhân tạo.
Toạ đàm tiến hành đến bước cuối cùng, người phụ trách mời một đoàn đội có chút danh tiếng nghiên cứu phát minh ở nước ngoài lên đài diễn thuyết.
Hạ Hạm không nghĩ tới, người nọ vậy mà lại là Hàn Mặc Nhiễm.
Khi đó Hàn Mặc Nhiễm ăn mặc rất đơn giản, một áo sơ mi trắng cùng với quần đen dài, lúc này vẻ mặt hắn đã rút đi toàn bộ sự ngây ngô của thời cao trung. Đứng ở trên đài cũng không còn là thiếu niên kiêu ngạo trương dương của năm nào nữa, lại nói thời gian lắng đọng đã để hắn học xong cách ngụy trang mũi nhọn của bản thân.
Hắn cả người trở nên đáng tin cậy hơn, biết nghe lời mà giới thiệu về sự phát triển của AI.
" Trước khi chúng ta sinh ra, AI đã trải qua hai lần sóng triều. Ở hai lần sóng triều chúng ta đã từng cho rằng có thể đem trí tuệ nhân tạo tiến vào cuộc sống sinh hoạt, nhưng về sau chúng ta lại phát hiện, trí tuệ nhân tạo chỉ có thể giải quyết được những vấn đề đơn giản, lại không thể giải quyết được những vấn đề phức tạp, ảo tưởng về trí tuệ nhân tạo tan biến."
" Có thể nói chúng ta bất hạnh bởi vì không đuổi kịp sự sinh ra và phát triển của AI những bước đầu, nhưng mà cũng có thể nói là chúng ta rất may mắn, theo chiều sâu của lí luận đưa ra, theo thời gian, thần kinh internets lần lượt trở thành phép tính xuất sắc của imagenet, theo thời đại số liệu tiến đến, cùng với năng lực tính toán ngày càng cường đại của máy móc, AI sóng triều lại một lần nữa bùng nổ ở thời đại của chúng ta."
Lại giới thiệu cách vận hành AI như thế nào ở trong khách sạn. Vẽ cho mọi người ở đây một cái bánh nướng lớn về trí tuệ nhân tạo . Sau đó hắn lại giới thiệu hệ thống giọng nói của hắn có lợi ích như thế nào.
Khi đó trí năng giọng nói còn chưa có phổ cập,ban đầu hắn dùng từ âm làm TV tự động mở ra, làm điều hoà tự điều chỉnh độ ấm đến mức thích hợp, làm tất cả mọi người ở hiện trường cảm thấy không thể tưởng tượng được.
Bất quá giá bán hệ thống của hắn quá cao, nếu muốn chế tạo một khách sạn trí tuệ theo lời nói của hắn , không chỉ phải mua hệ thống của hắn, mà còn phải mua trang bị trong phòng từ hắn như TV, điều hoà, giường rèm cửa, nói chung là mọi thứ phải đổi hoàn toàn. Đầu tư rất lớn, hơn nữa trước đó cũng chưa từng có tiền lệ về một khách sạn trí tuệ như vậy, nên có rất ít người có can đảm muốn thử.
Hạ Hạm thậm chí còn nghe thấy có người nhỏ giọng hỏi người bên cạnh một câu, " Cậu nói xem, người này liệu có phải làm đa cấp không?"
" Nhìn không giống."
" Là sao?"
" Làm đa cấp không lớn lên soái như vậy."
"...."
Cho nên một hồi tọa đàm kết thúc , cơ hồ không có một lão bản khách sạn nào có hứng thú với trí năng nhân tạo này cả. Không có người nguyện ý mua sản phẩm, rõ ràng, trận diễn thuyết này của hắn là thất bại.
Mọi người sôi nổi rời đi, Hàn Mặc Nhiễm lưu lại trên đài cùng với người chủ trì buổi tọa đàm nói chuyện.
Hắn vẫn như cũ khí phách hăng hái, cách nói năng cũng bình tĩnh, từ trên người hắn cơ bản không hề nhìn ra bóng dáng mất mát, sa sút tinh thần.
Hạ Hạm nghĩ tới thiếu niên trương dương trong trí nhớ, cho dù thất bại, mặt mày vẫn như cũ lộ ra kiêu ngạo.
Hạ Hạm là người cuối cùng đi ra ngoài, cô tiến lên khái trước một bước gọi: " Hàn Mặc Nhiễm!"
Hắn theo bản năng nhìn qua, ở trên người cô quét vài lần, thử thăm dò hỏi: " Lão nhị vạn năm?"
Xưng hô này thật khiến người khác khó chịu, " Tôi có tên."
Hắn nói: " Tôi biết, cô tên là Hạ Hạm."
Hắn trả lời như vậy thật ngoài dự kiến của cô, Hàn Mặc Nhiễm ở trong ấn tượng của cô chính là một người kiêu ngạo, trương dương đạm mạc như nước, trừ bỏ những người thân cận, thì đối với người khác đều là không quan tâm. Tuy rằng bọn họ từng có nho nhỏ liên quan, nhưng nho nhỏ liên quan đó so với kiếp sống cao trung thật sự là quá nhỏ bé không đáng kể, hơn nữa bốn năm đại học chưa từng có liên hệ, không nghĩ tới hắn vẫn nhớ tên của cô.
Bất quá quan hệ không tốt hồi cao trung khiến đồng học gặp lại có chút xấu hổ, Hạ Hạm đơn giản trực tiếp hướng hắn hỏi: " Anh chừng nào có thời gian, chúng ta cùng nhau ăn một bữa cơm."
" Tuỳ cô."
" Vậy đêm mai..."
" Đêm mai không khéo tôi phải đi nơi khác, thật ra thì đêm nay tôi có rảnh."
Hạ Hạm gật đầu, " Vậy liền đêm nay đi."
Hạ Hạm chọn một nhà hàng đặc sắc ở Hoài thị.
Thời điểm cô đi vào Hàn Mặc Nhiễm đã tới rồi, người bên trong nhà hàng không nhiều lắm, hắn ngồi ở vị trí sát với cửa sổ, trên bàn có để một máy tính, ngón tay thon dài đang đánh gì đó trên máy tính.
Cô gái bàn bên cạnh cẩn thận đến gần hắn, không biết nói gì đó, ánh mắt của hắn nhìn thoáng qua ngoài cửa, vừa lức nhìn đến Hạ Hạm, hắn hướng cô ta chỉ về phái Hạ Hạm, cô gái đó xấu hổ rời đi.
Rất nhiều cô gái đều chú ý tới hắn, nhưng mà ngại ngùng không dám tới gần.
Hạ Hạm đi qua ngồi xuống, hắn đem máy tính gấp lại để ở một bên, bồi bàn liền cầm thực đơn đi lên. Bầu không khí có chút căng thẳng, Hạ Hạm cầm thực đơn chỉ trên mấy món.
Đây là lần đầu tiên cô cùng Hàn Mặc Nhiễm ngồi chung một bàn ăn cơm.
Lúc ấy Hàn Mặc Nhiễm vừa mới ra đời, không giống như vài năm sau bộc lộ hết mũi nhọn ra ngoài, chính là Hạ Hạm cùng hắn ngồi cùng nhau, vẫn có một loại cảm giác áp bách giống như lần đầu tiên gặp mặt .
Loại áp bách này khiến cô không được tự nhiên. Cô cố ra vẻ trấn định nói : " Tôi đối với sản phẩm của công ty cậu rất hứng thú, bất quá tôi muốn biết là nếu tôi nhập sản phẩm của cậu, thì doanh thu quý sau sẽ tăng lên là bao nhiêu?"
" Gấp năm lần."
"..."
Nói ra nhẹ nhàng bâng quơ, không phải khẳng định mà giống như là trần thuật hơn.
Hạ Hạm ở trong lòng thầm bĩu môi, cái kiểu nói trang bức này vẫn không thay đổi một chút nào cả .
" Nếu như không gấp năm lần thì sẽ thế nào?"
" Cô có thể hướng tôi đưa ra một yêu cầu, muốn tôi làm cái gì cũng đều có thể."
Hắn nói thực thong dong giống như hai người chỉ đang nói chuyện khiếm, nhưng mà trong giọng nói lại lộ ra sự tự tin tuyệt đối. Hạ Hạm đột nhiên nghĩ tới thời cái trung vẫn luôn bị hắn đè trên một cấp, sự tự tin quá mức của hắn cũng khơi dậy dục vọng chiến đấu của cô.
Cô cười nói: " Được, đến lúc đó nếu có thể gấp năm lần, anh cũng có thể hướng tôi đưa ra một yêu cầu."
Hai người đều là người thuộc phái hành động, nếu đã có ý hợp tác với nhau như vậy không bằng nhanh chính kí hợp đồng. Muốn thay đổi chỉnh thể của một khách sạn là một chuyện rất lớn, hơn nữa nếu khách sạn trí năng hoá thì phải giảm biên chế, Hạ Hạm tự quyết định tự nhiên thu được không ít phản đối của người khác. Nhưng mà Hạ Hạm không để ý đến người khác nói gì, những nguyên lão lâu năm trong khách sạn khuyên thế nào cô cũng không nghe, nhất ý cô hành cùng Hàn Mặc Nhiễm hợp tác.
Nhất ý cô hành (一意孤行) tự làm theo ý mình.
Quá trình hợp tác thuận lợi ngoài ý muốn, Hàn Mặc Nhiễm nghiêm túc cùng chuyên nghiệp cũng thật ngoài dự kiến của cô. Ở trong ấn tượng của cô, Hàn Mặc Nhiễm là người khi đi học thì đọc tiểu thuyết, tan học lại pha trộn với người khác làm những việc không đàng hoàng, chỉ là đầu óc chó chút thông minh nên mới có thể đứng nhất mỗi lần thi khảo sát. Thẳng đêm khi chân chính cùng hắn hợp tác, cô mới phát hiện người này rất tinh tế, cũng rất có trách nhiệm, có đôi khi vì sửa một cái phương án có thể suốt đêm không ngủ.
Chính là làm không xong thì sẽ không nghỉ ngơi, tinh thần không đạt được mục đích sẽ không bỏ qua khiến Hạ Hạm nhìn thôi cũng cảm thấy bội phục. Hành vi của hắn làm điên đảo nhận thức của Hạ Hạm về hắn. Giống như hồi học cao trung, hắn luôn đứng thứ nhất, nhưng Hạ Hạm lại phát hiện ra mặt khác không đứng đắn của hắn, lại không thấy được năng lực thật sự của hắn.
Thời gian sửa chữa mất ba tháng. Sau khi làm xong , khách sạn liền đưa ra ý tưởng tuyên truyền là " Ở cùng người máy", tên của khách sạn cũng sửa lại.
Ngay từ đầu Hạ Hạm cũng là đánh cuộc, hơn nữa cô cũng sợ bị Hàn Mặc Nhiễm tên vương bát đản này đùa giỡn. Thẳng đêm khi khách sạn tu sửa xong, lượng khách không ngừng tăng lên, cô mới biết mình đánh cuộc đúng rồi.
Không đến nửa năm, doanh thu khách sạn tăng gấp năm lần so với quý trước. Cuộc đánh cuộc của cô và Hàn Mặc Nhiễm, dĩ nhiên là Hàn Mặc Nhiễm thắng.
Cuối năm cô cố ý mở một bữa tiệc, mời không ít đồng nghiệp cùng ngành khách sạn tới tham gia, đương nhiên cũng mời cao tầng của tập đoàn Bắc Việt, thành công của cô đương nhiên là muốn để cho bọn hỏi chứng kiến.
Mà Hàn Mặc Nhiễm hợp tác với bọn họ đương nhiên cũng được mời tới.
Cô đã đánh cuộc đương nhiên là phải chịu thua, ở bữa tiệc khánh công, cô tìm Hàn Mặc Nhiễm hỏi hắn: " Anh thắng, nói đi, muốn tôi làm cái gì?"
Hàng Mặc Nhiễm yên lặng nhấp một ngụm rượu vang đỏ, ánh mắt nhìn về phía cô. Cũng không biết có phải hay không là ảo giác của cô, cô cảm thấy ánh mắt hắn nhìn mình thật phức tạp.
" Yêu cầu của tôi sợ cô làm không được."
" Tôi đã đánh cuộc thì phải chịu thua, anh cứ nói đi."
Hắn Trần tư một lát: " Như vậy đi, tôi đem cơ hội này cho cô."
" Anh có ý gì? Anh khinh thường tôi?"
" Không có, yêu cầu của tôi chính là muốn cô đưa ra với tôi một yêu cầu."
"..."
Cô thật không hiểu sao Hàn Mặc Nhiễm lại có cái thao tác này?
Cô nguyên bản nghĩ nếu cô thắng thì cô sẽ yêu cầu hắn gọi cô một tiếng chị, cả nỗi lòng bị hắn áp bức năm đó. Chỉ là sau đó cùng hắn hợp tác hết sức thuận lợi, trước mắt hai người tốt xấu cũng coi như là đồng hội đồng thuyền, làm vậy với người cùng hợp tác có điểm không nói đạo lý. Cho nên yêu cầu này của cô liền rất khó để nói ra, trong lúc nhất thời lại không biết nên cùng hắn nói cái gì.
" Tôi chưa có nghĩ ra, chờ tôi nghĩ kỹ rồi nói sau."
Tiệc khánh công cuối năm đi qua, Hạ Quốc An tựa hồ thực vừa lòng thành quả của cô, lại đem mấy khách sạn khác cho cô quản lí, hơn nữa trả lại cho với một chút kinh phía đầu tư.
Quyết định này làm Hạ Hạm thực kích động, quyền lực của cô càng lớn, thì tiền sẽ càng nhiều.
Cô lần đầu tiên liền nghĩ tới Hàn Mặc Nhiễm. Tuy rằng cô đối với lĩnh vực máy tính không hiểu biết nhiều, nhưng cô vẫn cảm thấy những vật hắn nghiên cứu ra rất có giá trị, một khi được đại chúng tiếp thu cùng tán thành có thể mang đêm lợi ích tuyệt đối khả quan, cái hiện tại hắn cần chỉ là thời cơ mà thôi.
Cô cảm thấy những vật đó có giá trị, đương nhiên cũng có ý tưởng muốn đầu tư.
Cho nên sau khi cô tiếp quản mấy cái khách sạn nữa, cô liền lại lần nữa đi tìm Hàn Mặc Nhiễm.
Khi đó Hàn Mặc Nhiễm vẫn rất nghèo, nghiên cứu phát minh cần tiền, nhà hắn vẫn luôn phản đối hắn đi theo con đường nghiên cứu này cho nên không có giúp đỡ hắn về mặt tiền bạc, hắn cũng đi các nơi diễn thuyết để kéo đầu tư, bất quá cũng không dễ dàng lấy được tín nhiệm như vậy, cho nên đại đa số diễn thuyết của hắn đều lấy thấy bại mà chấm dứt.
Cho nên khi hai người lại lần nữa đối mặt ăn cơm, Hạ Hạm cảm thấy chính mình cao hơn hắn a một bậc, cô thậm chí còn nghĩ nếu cô nói cho Hàn Mặc Nhiễm cô muốn đầu tư cho hắn nghiên cứu, liệu hắn có nghĩ với cảm thấy hắn đáng thương nên mới muốn giúp đỡ hắn không? Chỉ là khi cô nói ra mục đích của mình, Hàn Mặc Nhiễm cơ hồ là không hề nghĩ ngợi gì, đồng ý luôn, " Được a!"
Hắn trả lời dứt khoát như vậy, thực ra lại khiến Hạ Hạm sửng sốt một chút. Hắn không kiêu ngạo, không siểm nịnh, khiến Hạ Hạm cảm thấy mình rất tiểu nhân.
" Yêu cầu của tôi, tôi đã nghĩ kĩ rồi."
Hàn Mặc Nhiễm buông chén đũa, dùng khăn ăn xoa xoa miệng, " Hảo, nói nghe một chút."
" Cùng tôi kết hôn."
"...."
Kì thật yêu cầu này Hạ Hạm đã suy nghĩ rất lâu, cô yêu cầu kĩ thuật của Hàn Mặc Nhiễm, kĩ thuật đứng đầu, tốt nhất là muốn đưa hết cho cô. Nếu hai người chỉ đơn thuần là người hợp tác, cô không thể đảm bảo hắn có thể hay không giấu giếm kĩ thuật tiên tiến, nhưng nếu bọn họ thành vợ chồng, thành người thân, có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu, như vậy Hàn Mặc Nhiễm sẽ khuynh tâm , toàn tâm toàn lực giúp cô.
Huống chi hắn cũng yêu cầu tiền không phải sao? Hắn cần tiền, vừa lúc cô có thể cho hắn.
Bất quá cô cảm thấy Hàn Mặc Nhiễm sẽ không dễ dàng đáp ứng như vậy, rốt cuộc chuyện hôn nhân là đại sự. Hắn có lẽ sẽ không giống như cô, cởi mở được như vậy. Bởi vì hoàn cảnh lớn lên của cô, từ nhỏ cô đã biết, hôn nhân nhiều khi chỉ là một loại lợi ích, mà cô trải qua lần thất tình với Lục Vân Sâm cô cũng không muốn thích một người khác nữa, một khi đã như vậy, vì cái gì mà không để hôn nhân của mình phát huy được lợi ích lớn nhất chứ?
Nhưng Hàn Mặc Nhiễm nhất định sẽ không nghĩ như vậy, có lẽ hắn sẽ cảm thấy hôn nhân là thần thánh.
Cô vốn đang muốn phân tích cho hắn lợi và hại của chuyện hai người kết hôn, cô cũng không yêu cầu hấn phải đồng ý ngay lập tức, hắn có thể hảo hảo suy xét.
Chỉ là cô còn chưa mở miệng, liền nghe được hắn nói: " Được."
Hắn đáp ứng rồi.
Lúc này ngược lại Hạ Hạm lại cảm thấy không thể tưởng tượng được, cô ngẩng đầu nhìn về phía hắn , vẻ mặt không dám tin tưởng.
" Anh đồng ý rồi?"
" Ừ."
" Bất quá, tôi muốn cùng cô nói rõ ràng..."
" Anh không cần phải nói, tôi biết, ý tưởng của tôi và anh giống nhau."
Hai Hạm thở dài nhẹ nhõm một hơi, vậy liền không thể tốt hơn.
Hạ Hạm hướng hắn vươn tay, " Vậy sau này chúng ta liền giúp đỡ lẫn nhau, hy vọng hợp tác vui vẻ ."
Hắn nhìn bằng tay cô duỗi lại nhưng không có nắm.
" Sao vậy?"
Hắn dựa vào lưng ghế phía sau, đột nhiên câu môi cười rộ lên, " Tôi kì thật tương đối quan tâm đến sinh hoạt vợ chồng sau khi kết hôn, hợp tác là một phương diện, nhưng tôi cũng không muốn sau khi kết hôn vẫn tiếp tục làm hoà thượng, cô có thể hiểu?"
Hạ Hạm: "..."
Vấn đề này Hạ Hạm cũng không phải là không có nghĩ tới, nếu lựa chọn cùng người khác kết hôn, đương nhiên phương diện này cũng phải suy xét.
Nhưng cô không nghĩ là Hàn Mặc Nhiễm sẽ cố ý nói ra.
Nhìn vẻ mặt của hắn, trong đầu cô đột nhiên hiện lên hình ảnh một ngày kia vào sáng sớm, ở sân thể dục trường học, ánh mặt trời chiếu vào trên mặt hắn, hắn nói: " Cậu có thể gọi tôi một tiếng anh."
Gương mặt trong trí nhớ giống như đột nhiên cùng người trước mặt hợp làm một, cảm giác khi đó cùng hiện tại giống nhau, cảm giác giống như là bị hắn đùa bỡn.
Hạ Hạm nhíu mày, ngăn chặn cảm giác không khoẻ, vẻ mặt bình tĩnh nói: " Hợp tác với nhau cũng không gây trở ngại cho sinh hoạt vợ chồng."
Hắn cuối cùng cũng đứng lên, duỗi tay cầm tay cô.
" Hợp tác vui vẻ, Hàn thái thái!"
Không lâu sau cô liền cùng Hàn Mặc Nhiễm lãnh chứng, làm hôn lễ, mà cô cũng chân chính trở thành Hàn thái thái. Có cô đầu tư, nghiên cứu của Hàn Mặc Nhiễm thuận lợi hơn rất nhiều. Hơn nữa khách sạn cô quản kia cùng hắn hợp tác càng ngày càng đạt được thành tựu, thanh danh của Hàn Mặc Nhiễm cũng ngày càng lớn hơn, bắt đầu có các công từ khác tìm hắn hợp tác.
Hàn Mặc Nhiễm là người rất biết nắm lấy cơ hội, một khi nắm được cơ hội thì tất nhiên phải làm được tốt nhất, mới có một năm thời gian, công ty của hắn phát triển thế như chẻ tre .
Thẳng đến sau khi hắn đưa Magic ra thị trường, lập tức thanh danh liền trở nên vang dội, hắn trở thành đại lão, trở thành thần tượng, trở thành người được vạn người chú ý.
Mà cô cũng bởi vì hắn mà trở thành phu nhân của đại lão, giá trị con người lên tới hàng chục tỷ.
———-
19/11/2021.
Sau một thời gian vắng bóng, mình đã trở lại rồi đây!!🥰🥰
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro