Chương 4: Lục Quân Dực xấu xí!
Lúc này đây ở trong sảnh truyền đến tiếng bước chân.
Ở cửa phòng ăn đột nhiên xuất hiện thêm một người.
Lục Quân Dực hôm nay trở về sớm hơn một chút liền kịp lúc chứng kiến một màn tình chàng ý thiếp này.
Thấy Lục Quân Dực đột ngột trở về khiến đám hạ nhân không kịp trở tay, sợ hãi tiến đến nghênh đón hắn.
Lục Quân Dực phất phất tay ra hiệu không muốn làm ảnh hưởng đến em trai hắn nhưng Tịch Vân đã nhanh chóng phát hiện ra. Ánh mắt cô liền thay đổi trở nên cảnh giác.
"Chào Lục tiên sinh. Không ngờ hôm nay có thể gặp ngài sớm như vậy." Cô còn tưởng còn có thể sống thoải mái được mấy hôm. Sự xuất hiện của hắn liền khiến cô trở lại với thực tế tàn nhẫn.
Lục Quân Dực: "Cô cần phải thay đổi cách xưng hô với tôi, em dâu. Tôi muốn xem hai người như thế nào. Sao? Thấy tôi liền không hoan nghênh?"
Tô Tịch Vân: "Tôi không dám. Đại ca, tôi và Quân Diễn ăn no rồi. Anh cứ tự nhiên."
Dứt lời, Tịch Vân định kéo tay Lục Quân Diễn rời đi. Nhưng chưa kịp phản ứng cô đã bị Lục Quân Dực nhanh chóng kéo đi nơi khác.
"Tô Tịch Vân, cô nên nhớ thân phận mình là cái gì. Cũng đừng hòng giở trò trước mặt tôi." Hắn lên tiếng cảnh báo. Nữ nhân này dường như không để hắn vào mắt.
"Anh bỏ tay tôi ra. Trước mặt em trai anh lôi lôi kéo kéo như vầy. Anh xem em trai anh là gì?" Tô Tịch Vân trước khi bỏ đi chỉ ném lại thêm một câu.
"Tôi hiện tại biết rõ vị trí của mình, cũng sẽ không làm ra những chuyện ngu ngốc để tự chuốc lấy hậu quả."
Lục Quân Dực ánh mắt hiện lên vẻ nguy hiểm nhìn bóng lưng cô rời đi: "Được, nhớ lấy lời cô nói."
Vừa bước ra khỏi hành lang liền có một thân ảnh màu đen lao tới phía hắn.
"Đại ca! Anh là đồ xấu. Dám bắt nạt vợ em! Hôm nay phải đánh chết anh." Lục Quân Diễn không biết từ đâu xuất hiện đã lao tới đấm thùm thụp vô ngực hắn.
Bộ dáng em trai hắn vô cùng tức giận, hai cái tai thỏ không ngừng rung lên.
Tô Tịch Vân thấy cảnh Lục Quân Dực bị em trai đánh đến chật vật mà xém chút phì cười, vội vàng kéo Lục Quân Diễn rời đi chỗ khác.
"Quân Diễn! Bỏ đi, chúng ta đi nơi khác chơi. Mặc kệ người xấu xí."
Ha! Còn dám nói hắn là người xấu xí. Cũng không coi lại chồng cô ta là cùng bộ dạng với hắn đi.
Lục Quân Dực cảm thấy sau khi xuất hiện một Tô Tịch Vân vị trí của hắn trong lòng em trai liền bị lung lay. Cô gái này, hắn tuyệt đối không được xem nhẹ.
Cả ngày nay phấn khởi mong được gặp em trai, rút cuộc lại gặp cái cảnh này khiến hắn ôm cục tức trở lại công ty.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro