Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2: Tôi Đồng Ý Gả.

Hai năm sau,

Trụ sở chính tập đoàn Lục thị.

"Lục tổng, đã tìm được người đồng ý gả cho nhị thiếu gia. Là Tô tiểu thư. Cô ấy xuất thân từ cô nhi viện." Trình Lập đặt bộ tài liệu lên bàn sau đó nhanh chóng lên tiếng.

"Xuất thân cô nhi viện? Được, ngày mai đem cô ta tới đây." Lục Quân Dực ánh mắt chim ưng sắc bén liếc nhìn hình ảnh cô gái trong tập tài liệu.

Mới 20 tuổi, còn nhỏ hơn em trai hắn năm nay đã 25 tuổi. Quan trọng là cô ta không thân nhân, không vướng bận chuyện gia đình càng không có chỗ dựa. Hắn càng dễ kiểm soát.

Ngày hôm sau,

"Cộc-cộc!" Tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên.

"Vào đi!" Tiếng nam nhân trầm thấp vang lên.

"Lục tổng, Tô tiểu thư đến rồi." Kế bên Lập Trình còn có thêm một cô gái.

Tuổi tác cô trông vẫn còn khá nhỏ, ngũ quan thanh tú cùng dáng người rất đẹp. Cô mặc một chiếc áo sơ mi cùng quần jean đơn bạc, mặt để mộc không trang điểm nhìn rất tự nhiên. Cô gái này làm cho người đối diện cảm thấy tin tưởng cùng khí chất sạch sẽ.

Lục Quân Dực sau một hồi nhìn cô quan sát chậm rãi ra hiệu cho cô ngồi xuống.

Đối diện nam nhân cao lớn, cả con người toát ra vẻ nguy hiểm nhưng cô gái vẫn không hề tỏ ra sợ hãi. Ánh mắt vô cùng bình tĩnh đối diện hắn.

"Chào ngài, Lục tiên sinh." Cô hơi mỉm cười nhìn anh.

"Tô Tịch Vân?" Nam nhân lên tiếng mang theo giọng điệu khiến người khác sợ hãi.

"Vâng, tôi chính là Tịch Vân. Tôi cũng biết lí do hôm nay anh gọi tôi đến." Cô gái bình tĩnh đáp.

Lục Quân Dực: "Cô nói xem?"

Tô Tịch Vân: "Anh muốn biết tại sao tôi đồng ý gả cho em trai anh là Nhị thiếu gia của tập đoàn Lục thị. Tôi xin nói thẳng. Tôi chính là cần tiền nên muốn gả."

Lục Quân Dực ánh mắt sắc bén tựa như có chút ngạc nhiên với câu nói của cô.

"Ồ! vậy Tô tiểu thư đây là đang muốn bán thân?"

Tô Tịch Vân: "Nếu anh cho là vậy thì cũng đúng. Xem như đây là một giao dịch. Hai bên đều có lợi. Em trai anh một ngày nào đó hết bệnh tôi liền sẽ rời đi. Trong thời gian đó tôi chỉ cần tiền để làm một số chuyện."

Lục Quân Dực cảm thấy cô gái đối diện có chút thú vị lên tiếng trêu chọc: "Vậy sao cô không thử nghĩ đến việc gả cho tôi, so với gả cho đứa em trai ngốc nghếch của tôi vẫn có lợi hơn."

"Xin lỗi, nhưng tôi vẫn cảm thấy đối với em trai anh dễ đối phó hơn, có khi còn đáng yêu hơn." Cô mỉm cười đáp lại sự khiêu khích của anh.

Lục Quân Dực nghe thấy cô nói vậy cũng không giận: "Không tồi. Ngày mai cô có thể dọn đến Ngự thự. Tiền mỗi tháng tôi sẽ chuyển vào tài khoản của cô."

"Cảm ơn Lục tiên sinh. Sau này hợp tác vui vẻ."

Nói rồi cô khẽ gật đầu chào rồi bước nhanh ra cửa. Cô không muốn đối diện với nam nhân kia quá lâu.

Nhìn thân ảnh xinh đẹp của cô rời đi cặp mắt chim ưng của Lục Quân Dực thoáng hiện lên vài tia âm trầm.

Em dâu... tốt hơn hết cô tuyệt đối đừng có ý đồ không tốt với em trai hắn. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro