Chương 93: Tranh đoạt (P7)
Phá Giới động trước, vỗn dĩ lão muốn dùng Như Lai Thần Chưởng để trấn áp tên này nhưng thương thế không cho phép, chỉ có thể tung Thiên Phật Chưởng vốn dĩ là suy diễn từ Như Lai Thần Chưởng mà ra với yêu cầu nội lực vận dụng ít hơn.
Phật Động Sơn Hà, phật động núi lỡ sông cạn, Phá Giới như tôn thần đứng trên cao nhìn Long chằm chằm, Long kinh hãi vì nhìn thấy sau lưng lão dường như mọc ra thêm 2 cánh tay, tổng cộng 6 cánh tay lắc lư biến ảo không ngừng rồi đột nhiên chúng tụ lại, một chưởng ấn kim quang nhanh chóng bay về phía Long.
"Hahaha..........tới tốt!! Phốc......Sát Quyền!!"
Long dậm chân bay lên cao, tử khí đậm đặc từ cơ thể hắn tuôn ra quấn quanh cánh tay chẳng khác nào những con rắn nhỏ, sau tiếng gầm hắn tung Khí Quyền thức thứ 4 – Sát Quyền đối đầu với Thiên Phật Chưởng của Phá Giới, chưởng đối quyền.
"Uỳnh!!"
Hai chưởng chạm nhau, Phá Giới kinh ngạc vì Thiên Phật Chưởng của hắn cứ thế bị chặn đứng, phật khí là khắc tinh của những khí tức tà ác đen tối nên nếu coi là hòa nhau thì chẳng khác nào về công lực hắn đã thua người ta một bậc, tuy nói mang Quỷ Trảo là sức mạnh đề thăng nhưng mới trải qua bao lâu sao thằng nhóc kia mạnh lên thế được, phải biết phải mất gần 15 năm Hồng Ngự mới có đủ thực lực leo lên được chức Ngũ trưởng lão đấy, bao nhiêu câu hỏi nghi vấn tràn ngập trong đầu Phá Giới. Lão không biết Long đã liều chết áp súc tử khí đến 3 lần khiến nó trở nên tàn bạo và mạnh mẽ gấp mấy lần bình thường.
Đang trong sững sờ, Phá Giới lại quên đây là một cuộc chiến sinh tử, ngươi không vong ta vong, với thói quen của mình, vừa mới tung ra Sát Quyền xong Long lại dậm chân lao tới Phá Giới, tay hắn biến ảo thành trảo với khí thế mạnh mẽ như một con sói vồ mồi, bất ngờ và toàn lực.
"Hấp...." Vừa tiêu hao nội lực để xuất chưởng khiến Phá Giới phải tiếp đất, chân chưa kịp chạm đất thì tiếng vù vù như gió bị cắt đã lọt vào tai khiến lão biến sắc hoảng hốt.
"Khốn kiếp!!"
"Hắc hắc!! Thiên Lang Kỳ Vô Trảo !!"
Trảo tới như gió bay điện chớp khiến Phá Giới kinh hãi, lão giờ nào con dáng vẻ của một lão tăng đức độ mà chật vật vừa lùi vừa né những đòn trảo hung mãnh của Long.
"Vù.......vù........phậc...........phậc..........vù.........vù"
Lại nghiên đầu né được một trảo của Long, Phá Giới cả thân đổ mồ hôi như mưa, lão muốn động nhưng bị thế trảo của Long như thác đổ không ngừng khiến lão không thể không bận tâm né tránh, nhưng không thể phủ nhận lão là một cao thủ, trảo của Long chỉ có thể cắt qua áo quần mà không thể chạm vào da thịt lão.
"Pặc..........pặc..........vù.......vù......."
Càng đánh Long càng hăng máu, mười tám chiêu thức được hắn biến hóa càng ngày càng biến ảo khôn lường, từng chiêu trảo chí mạng, hung hiểm dị thưởng vào cổ........tim......hạ bộ......khiến Phá Giới càng ngày càng tỏ ra thất thế.
"Đủ rồi!! Kim Chung Trạo!!" Qua được vài phút, Phá Giới dậm tấn gầm lên, lão vận Kim Chung Trạo thành một chung khí kim quang bao quanh người, hai môi lão lẩm nhẩm khẩu quyết gì đó.
"Xịch..........xịch...............xịch.........."
Trảo đụng vào lớp khí vàng thì bị chặn lại, tử khí không ngừng ăn mòn nhưng tốc độ rất chậm cứ như kiến cắn khiến Long tức điên. Chung quy thì phật khí vẫn là khắc tinh của tử khí, Hồng Ngự khi xưa cũng toát mồ hôi vì Kim Chung Trạo của Phá Giới huống chi là hắn lúc này.
"Xịch...........xịch..........xịch.........."
Lại thêm hơn trăm trảo, Long vẫn không hề suy chuyển được lớp nội khí bao quanh người Phá Giới, nhìn tên sư già nhắm tịt mắt lẩm bẩm gì đó như tụng kinh mà máu huyết trong người hắn sôi trào, thời gian càng trôi qua lâu thì càng nguy hiểm vì các cao thủ có thể quay lại bất cứ lúc nào.
Phá Giới lúc này bên ngoài vẫn tỏ vể trầm ổn nhưng thật ra lão đang cố gắng khắc chế không phun một búng máu đã trào tới họng vì liên tục chịu sự công kích của Long, lão đã tự phong một vài nơi không cần thiết trên người để tập trung toàn bộ khí lực duy trì Kim Chung Trạo, nếu chỉ là kình lực thì lão không đến nỗi làm thế nhưng mà đáng sợ là tử khí đang không ngừng ăn mòn lớp nội khí của lão khiến lão không thể không toàn lực ứng phó.
"Được !! Được!!"
Long điên người, hắn muốn chơi tất tay với lão già phen này, toàn thân hắn tử khí trong người hắn khuếch tán ra bên ngoài vì hắn bắt đầu vận dụng toàn bộ tử khí bản thân cho đòn chung cực.
"Diệt Quyền!!" Long nhào tới trước Phá Giới, những nắm đấm mang theo tử khí đậm đặc được hắn tung thẳng vào người lão. Trước cứ ngỡ phải một thời gian dài hắn mới có thể vận dụng toàn bộ bốn thức của bộ Khí Quyền nhưng nhờ nguồn tử khí khổng lồ mạnh mẽ hắn đã có thể luyện thành toàn bộ bốn thức một cách nhanh chóng.
"Xịch.......xịch.........xịch........" Ba đấm đầu, Phá Giới biến sắc mặt nhưng vẫn trầm ổn.
"Xịch........xịch..........xịch...........phụt!" Thêm ba đấm, Phá Giới không kìm được nữa phun một ngụm máu lớn.
"Xịch.........xịch........Rầm!!" Đấm thứ 9, cuối cùng nắm đấm của Long cũng xuyên qua được Kim Chung Trảo thẳng vào người Phá Giới.
"Phụt..........phụt........phụt.........rắc.........rắc........rắc........" Kình lực mạnh mẽ khiến Phá Giới ngay lập tức bị đấm bay kèm theo tiếng xương ngực vỡ nát với những búng máu to trên không.
"Bịch!!"
Nhờ bức tường, thân hình Phá Giới cuối cùng cũng được chặn lại rơi xuống, gương mặt lão trắng bệch vì nội thương trầm trọng, đáng sợ hơn là lão có thể cảm nhận được tử khí đang bắt đầu thẩm thấm và ăn mòn cơ thể lão nhanh chóng.
"Phật Bạo!!"
Phá Giới chặp tay lại lẩm bẩm, cả người lão héo rũ đi có thể trông thấy bằng mắt thường nhưng kim quang tỏa ra lại càng ngày càng sáng, nếu cao thủ phật môn nào trông thấy thì chắc chắn biết rằng lão đang thiêu đốt tính mệnh của mình để đổi lấy nội lực, sau đó tất cả đều cuồng bạo mà nổ tung, xem ra lão định đồng quy vu tận với Long.
Nhưng Phá Giới chưa kịp thiêu đốt bao nhiêu sinh mệnh..........một đấm đã tới trước mặt lão!!
"Rầm!! Rầm!! Rầm!!" Ăn phải một đấm liền một đấm cực mạnh khiến mặt mũi Phá Giới biến đổi, đầu lão chui tọt và bức tường bê tông tạo thành một cái động nho nhỏ, thật tiếc cho lão là Long không bao giờ ngừng tay khi chưa tiêu diệt đối thủ, hắn chưa bao giờ giống như các cao thủ nghĩa hiệp nói cái gì mà 'điểm đến là dừng' bao giờ cả.
"Hừ!!" Thở ra một ngụm trọc khí, Long nhìn máu tươi không ngừng chảy ra từ cái lỗ trên bức tường mà vui mừng, rốt cuộc hắn cũng đánh bại một siêu cao thủ, dù cho là đối phương đã bị trọng thương trước đó, vài tháng trước hắn còn không tiếp được một quyền của Lực Vương nữa là.
"Hấp Tinh Đại Pháp!!" Thời gian không có, Long nhanh chóng hấp Phá Giới rồi chuyển qua các cao thủ khác trên sân thượng, chỉ nửa tiếng sau hắn đã rời đi để lại một sân thượng trống không bóng người chỉ còn lại những vết tích loang lổ.
....
Quay lại với Đao Thánh, lão đã đuổi kịp Sứ Giả.......
"Phá Sơn Đao" Đao Thánh như u linh nhảy lên cao tung một đao uy mãnh vào bóng lưng Sứ Giả, hắn có linh cảm bọn chúng chia nhau ra ba hướng là một âm mưu nào đó.
"Mẹ kiếp!" Sứ Giả không hổ là X-Men cấp 5, hắn khẽ quát một tiếng rồi đột nhiên hai chân mọc ra những chiếc gai quỷ dị đâm sâu vào đất bên dưới giúp hắn kìm lại một cách đột ngột tránh thoát đao khí.
"Vù...........Ầm! Ầm!"
Đao khí bay sát mặt Sứ Giả khiến cả người hắn lạnh run nhìn cái khe sâu dưới đất do nó tạo ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro