Chương 192: Đồ Nhân Diệt Thần Đấu Phật P19
..............................Dương gia........mật địa.............
"Hồ đồ! Quá hồ đồ! Dương gia chúng ta còn chưa khôi phục mà cháu xem cháu lại mang tới cho chúng ta rắc rối cỡ nào!" Dương Nghiệp nộ hỏa bốc cao quát tháo Dương Tuyền.
"Gia gia! Muốn đánh muốn mắng cháu như thế nào cũng được nhưng trước mắt chúng ta phải tìm cách hóa giải nguy cơ lần này trước đã!" Dương Tuyền rầu rĩ nói.
"Lão tổ! Người của ta báo về đúng như lão tổ dự đoán, Huấn gia và Lâm gia đều đã có những cử động bất thường!" Đột ngột một bóng đen hiện hình cúi đầu báo cáo với Dương Nghiệp.
"Hừm! Hai lão già đó cũng rất thức thời đó chứ!" Dương Nghiệp giận dữ gầm gừ, vừa nghe Dương Tuyền kể lại thì lão đã mườn tượng ra từng bước đi của Huấn Thiên và Lâm Hoàng hai lão gia hỏa rồi, đứng đầu một đại gia tộc sao có thể đơn giản đây.
"Ma Tôn diệt sát chúng ta mười bốn vị Cường Giả cao thủ, mối thù này sao có thể nuốt trôi để có thể cùng với bọn Huấn gia và Lâm gia đi làm nô cho hắn chứ, đã đến đường cùng rồi thì chúng ta cũng không ngại cùng hắn chơi lớn một chút, núi cao còn đó núi cao hơn!" Dương Nghiệp mặt mày vặn vẹo đáng sợ như người điên khiến Dương Tuyền cùng bóng đen khiếp sợ.
"Gia gia! Ngài định?" Dương Tuyền cẩn trọng hỏi dò hành động của gia gia.
"Ta sẽ dùng Thánh Hiền Kinh Thư để ra giá cho tính mạng của Ma Tôn!" Dương Nghiệp nhìn sâu vào mắt cháu mình mở miệng khiến Dương Tuyền hai mắt trợn ngược.
Thánh Hiền Kinh Thư là bảo vật vô thượng của Dương gia, Thái Cực Quyền và Sinh Tử Độ Phổ là trấn gia chi bảo thì Thánh Hiền Kinh Thư là nguồn sống, là cội nguồn để Dương gia tồn tại. Bên trong Thánh Hiền Kinh Thư không chỉ là những tham ngộ của các bậc tiền nhân ghi chép lại mà chân chính những tham ngộ của các vị đạo giả cường hãn trong lịch sử hay được xưng tụng là các bậc thánh hiền ngưng tụ mà thành, Dương Nghiệp cũng là nhờ có Thánh Hiền Kinh Thư mới có được ngày hôm nay vì bản thân lão tư chất không cao, tham ngộ cũng thuộc loại bình thường thì lấy gì có thể leo đến cấp bậc như ngày hôm nay.
"Gia gia! Hay là chúng ta dùng Thái Cực Quyền hay Sinh Tử Độ Phổ đi, Thánh Hiền Kinh Thư đối với Dương gia chúng ta quá quan trọng, làm sao có thể để mất nó được!" Dương Tuyền tiếc của không kìm được mở miệng.
"Hừ! Thái Cực Quyền hay Sinh Tử Độ Phổ chỉ quý báu với đám đạo giả chúng ta mà thôi, Ma Tôn cấp bậc thế kia thì thử hỏi ngoài vị kia thần long thấy đầu mà không thấy đuôi thì trong đạo giáo còn ai có thể đánh thắng hắn? Thánh Hiền Kinh Thư thì khác, võ giả không ít các Cường Giả đều muốn có nó để tham ngộ áo nghĩa nhân sinh, từ đó đột phá cảnh giới nên mới có thể thuyết phục người ta giúp chúng ta xử lí Ma Tôn." Dương Nghiệp gắt gỏng.
"Tình thế cấp bách, chúng ta nên lựa chọn ai đây?" Dương Tuyền cũng không lăn tăn tiếc của nữa mà quay sang chủ đề khác, kẻ làm việc lớn thì cầm lên được bỏ xuống được.
"Thập Lục Tháp một vị nguyên lão từ lâu đã nhòm ngó Thánh Hiền Kinh Thư và không ít lần liên lạc với ta để mượn nó đột phá cảnh giới, lần này ta nhận được tin tức lão cũng đang ở phụ cận Bắc Kinh nên lão đương nhiên là mục tiêu không thể nào thích hợp hơn được rồi!" Dương Nghiệp nheo mắt nói.
"Là?" Dương Tuyền tò mò.
"Liệt Hỏa Lão Nhân!" Dương Nghiệp cười lạnh.
Liệt Hỏa Lão nhân, nguyên lão đời trước Thập Lục Tháp như Hổ Cốt Lão Nhân, thực lực Cường Giả thất cấp đỉnh vô hạn tiếp cận bát cấp, lão bao năm qua vẫn tìm kiếm tham ngộ của các bậc tiền nhân đi trước để đột phá cảnh giới mà Thánh Hiền Kinh Thư là một trong những lựa chọn không thể tốt hơn, Dương Nghiệp lựa chọn lão là bởi vì Liệt Hỏa Lão Nhân là con người si mê võ đạo đến điên dại đến nỗi lão bao năm qua vẫn một thân một mình không có hậu thế, khi lão đột phá lên bát cấp thì Thánh Hiền Kinh Thư đã không còn quan trọng, bằng một cái giá lớn Dương gia có cơ hội không nhỏ lấy nó về một lần nữa.
"Về vị Tả Mật Sứ của La Sát giáo thì chúng ta?" Dương Tuyền hỏi ý kiến ông nội.
"Liên lạc với La Sát giao để bọn chúng tìm cách đi, La Sát giáo chủ Huyết Thủ Tà Thần chắc chắn đưa La Sát thần kiếm đến đây đều đã có sự chuẩn bị phòng ngừa phía sau, không khéo hắn cũng đã nắm rõ tình hình thần kiếm rơi vào tay kẻ khác không chừng.
"Tít...........tít..............tít........." Dương Nghiệp vừa dứt lời thì cũng là lúc điện thoại của Dương Tuyền có chuông gọi đến, nhìn dãy số người gọi mà hắn có chút giật mình, là dãy số quen thuộc dùng để liên lạc riêng giữa hắn và Huyết Thủ.
Ra hiệu cho Dương Nghiệp, Dương Tuyền bấm nghe điện và bật loa ngoài.
"Dương Tuyền là ta! Không cần dài dòng tốn thời gian, các ngươi Dương gia đã có kế sách gì?" Ngay khi có tín hiệu, giọng nói lạnh lẽo như đến từ địa ngục vang lên, Dương Tuyền nhận ra ngay cái giọng đặc trưng của gã La Sát giáo chủ.
"Huyết Thủ Tà Thần các hạ bình tĩnh, chúng ta dự định sẽ liên lạc nhờ cậy một vĩ Cường Giả thất cấp đỉnh ra tay trấn áp Ma Tôn, còn về việc Tả Mật Sứ cùng La Sát thần kiềm thì xin nhờ cậy quý giáo rồi." Dương Tuyền nói vào điện thoại.
"Được! Đợi sau khi xử lí ổn thỏa mọi việc thì chúng ta mới bàn đến kẻ nào có lỗi, người của ta ở Bắc Kinh sẽ nhanh chóng phối hợp với các ngươi, La Sát thần kiếm không thể rơi vào tay kẻ khác được......tít...........tít........." Không đợi câu trả lời từ Dương gia, sau khi nói xong Huyết Thủ tắt luôn cuộc gọi xem ra khá bực tức, Dương Tuyền biết hắn là giận dữ vì chuyện xảy ra nhưng giờ không thích hợp để suy nghĩ nhiều đến thế, thời gian không cho phép.
"Ngươi mau đi chuẩn bị chu toàn, ta sẽ ngay tức khắc liên lạc với Liệt Hỏa Lão Nhân! Ngay khi có câu trả lời từ lão chúng ta sẽ lập tức suất động." Dương Nghiệp căn dặn.
"Đã rõ!" Dương Tuyền cũng vội bước nhanh ra ngoài chuẩn bị.
......................
Hai giờ sáng, Đoàn Dự lúc này đã về tới biệt viện ngồi nhâm nhi ly rượu ngon bên ngoài dãy nhà của chủ nhân hắn đợi lệnh, từ khi về dưới trướng Long thì hắn luôn như vậy, đến khi chủ nhân lên tiếng thì hắn mới lui về nghỉ ngơi, cho dù là Long tu luyện hay chơi gái thì vẫn không đổi, điều đó cũng là một phần tạo nên sự tin tưởng hài lòng của Long dành cho hắn.
Nửa tiếng trước, khi vừa mới xuống xe thôi, Đoàn Dự đã nhận được cuộc gọi của Phàn Doanh lão gia hỏa, nghe lão trình bày mà hắn có chút không phản ứng kịp vì Lâm gia thề mà đề nghị với hắn là đầu nhập dưới trướng Ma Tôn, đầu nhập một thế lực đơn giản chỉ là cúi đầu xưng thần nhưng muốn về dưới trướng Ma Tôn lại khác hẳn, đó là đem sinh tử bản thân giao cho hắn, trở thành một con chó của hắn..........vậy mà khi không Lâm gia lại tự mình đề nghị thật khiến Đoàn Dự có chút không tin vào những gì mà mình nghe được.
Có điều Đoàn Dự chả cần nghĩ nhiều, nghe được gì thì báo lại như thế, ngay lập tức Long được bẩm báo lại lời thỉnh cầu của Lâm gia. Đương nhiên là Long sẽ không chối từ một gia tộc muốn làm tay sai cho bản thân hắn, hắn biết đây là Lâm Hoàng đang muốn dựa hơi mình để phát triển nhưng hắn chả phải cũng cần thêm tay chân sao, Đoàn gia kiếm tiền, Lâm gia kiếm quyền........Long đồng ý và được Đoàn Dự báo lại.............lại nhận được tin là chỉ trong vòng một tiếng nữa Lâm gia đỉnh cấp nhóm người sẽ đến chỗ này ngay mà Đoàn Dự lại một lần nữa trợn mắt, mấy lão đầu này cái gì không vội lại vội đi làm chó cho người khác sao...........đám người này còn là đạo giả đấy.........thế giới này đảo lộn hết rồi sao.
Thế nhưng chưa được bao lâu sau đó, Đoàn Dự lại nhận được cuộc gọi từ Huấn gia lão già Huấn Thiên hỏi địa điểm Ma Tôn đang ở để tới bái kiến làm hắn muốn phát điên, con mẹ nó chứ bây giờ mới chỉ hai giờ sáng cơ mà, các ngươi vội cái gì chẳng lẽ không đợi được đến khi mặt trời lên cao hay sao mà cứ lũ lượt kéo đến đây, một lần nữa tiến vào bẩm báo chủ nhân, Đoàn Dự rầu rĩ một mình ngồi uống rượu đợi hai gia tộc tới.
.................
.......................................3 giờ sáng..............
Bên trong biệt viện, Long cùng hai gia tộc Huấn gia và Lâm gia đang bàn bạc những kế hoạc sắp tới, dĩ nhiên là Long cũng đã ra tay khống chế sinh tử đám người này như thủ đoạn hắn thường dùng với kẻ dưới.
Đột nhiên, Long biến sắc đưa mắt nhìn về bầu trời tối mịt, từ lúc nào ánh trắng đã bị mây đen che khuất hoàn toàn, gió cũng không còn thổi..............hắn cảm giác được nguy hiểm cực độ...........cao thủ sắp đến.
"Đoàn Dự! Dẫn Huân gia cùng Lâm gia từ cửa sau rời đi, ta phải 'tiếp khách'" Long gấp gáp quay sang Đoàn Dự ra lệnh.
"Rõ!" Lúc nào cũng quan sát sắc mặt Long, Đoàn Dự đương nhiên thấy sự thay đổi của hắn cho nên biết có việc lớn xảy ra, hắn không chần chừ đẫn đám đạo giả đi về phía cổng sau trong sự ngỡ ngàng chưa hiểu chuyện gì của chúng.
.................
"Phốc.................phốc..............." Đám người vừa rời đi không lâu, hai tiếng động lãnh người vào tai Long.
"Khách nhân tới chơi sao lại vội vàng ra tay?" Long gầm lên một tiếng mạnh mẽ chấn động không gian khiến căn biệt viện lắc lư, hai tên Hộ Pháp của hắn vừa bị chặt đầu, báo hiệu cho sát ý của kẻ đến là diệt cỏ tận gốc.
"Phốc..............phốc................phốc.............." Không có tiếng trả lời, giữa bóng đêm tĩnh lặng, từng cái đầu của bọn Hộ Pháp rơi xuống, chỉ trong vòng ít phút xung quanh căn biệt viện đã không còn một tên Hộ Pháp nào có thể còn đầu mà đứng.........Long thật sự muốn ra tay nhưng hắn không thể nắm được thân ảnh của đối phương, điều đó chứng tỏ thực lực của gã có phần nhỉnh hơn hắn.
"Vù!" Không cần đợi lâu để biết ai tìm mình, một bóng người bước ra từ bóng tối xuất hiện trước mặt Long, là một lão già........bộ mặt già nua của lão lại trái ngược hoàn toàn với thân hình tráng kiện đáng mơ ước của bao thanh niên trẻ tuổi..............lão để mình trần, mặc mỗi quần dài màu đỏ, khí thế mạnh mẽ tạo thành áp bức vô hình lên đối phương.
"Lão đầu! Nửa đêm thanh vắng lại tìm tới biệt biện của ta giết người, phải chăng là mê luyến sắc đẹp của ta đó hả?" Long đột ngột mở miệng làm lão già trợn tròn mắt.
"Nhóc con, ngươi nói bậy bạ điều gì đó?" Lão đầu trong đời chỉ biết có võ học nên trong đối nhân xử thế chưa bao giờ có nhiều kinh nghiệm, ngay lập tức lão bị lời trêu chọc của Long làm cho khó xử.
"Ây da! Người ta vẫn còn zin chỗ đó nha, lão nhân gia nếu muốn người ta có thể cúc cung tận tụy hầu hạ mà, sao lại hung dữ như vậy chứ?" Long được đà lấn tới, hắn vừa nói vừa nháy mắt liên hồi với lão già, lại còn lắc lư bờ mông đầy ý vị rõ ràng.
"Ọe!" Nghĩ đến cái 'chỗ gì đó' mà lão đầu không nhịn được buồn nôn một tiếng, nếu đứng trước mặt lão là một tên 'lại cái' ẻo lả thì lão còn thấy có chút 'bình thường', đằng này lại là một tên cơ bắp cuồn cuộn, nam nhân mười phần thì không thể nào chịu nổi.
"Dừng..........dừng ngay cho ta............ta tới đây là để giết ngươi.........mau........." Lão già cố gắng dằn cơn buồn nôn lại mà hét lên.
"Hứ! Cứ mở miệng ra là đánh đánh giết giết thật là đáng ghét quá đi à, lão nhân gia ngài 'muốn' thì cứ đến đây với người ta, có gì đâu mà ngại ngùng đâu chứ........." Long cong môi hờn dỗi khiến lão già sởn da gà nổi gai ốc, cơn buồn nôn nãy giờ cố gắng kìm chế bốc phát.
"..........Ọe..................ọe..........!" Nôn ra một tràng khi nghĩ đến cảnh tượng 'kinh dị', lão già đột nhiên lông tóc dựng đứng lên khi linh tính của lão mách bảo nguy hiểm cực độ sắp đến.
"MA LONG LOẠN VŨ!" Long bùng nổ toàn bộ sức mạnh, không có thời gian ngưng tụ ma long, toàn bộ hơn sáu mươi đầu ma long từ người hắn ào ra nhắm thẳng vào chỗ lão già oanh sát, thế trận khủng bố không thể tưởng tượng nổi.
"GRAOOOOOOOO! GRAOOOOOOOOOO!" Tiếng rồng ngâm phá tan cái không khí tĩnh lặng ban đêm nên có, không gian như bị xé rách khi chịu phải áp lực kinh thế từ những đầu ma long hung bạo, toàn bộ tòa biệt viện rung lắc dữ dội như sắp sụp đổ.
"Thánh Hỏa Thần Công – Kim Thân Trạo" Lão già không ai khác chính là Liệt Hỏa Lão Nhân, đòn thế bất ngờ và toàn lực của đối phương khiến lão bất ngờ không ít nhưng cũng chỉ là giật mình chút thôi, lão ngay lập tức phản ứng lại.......sau tiếng gầm thì toàn thân lão bao trùm một màu kim sắc tà dị như thể dát vàng, bên ngoài lão nội khí tỏa đỏ rực kèm theo sức nóng khủng khiếp khiến xung quanh hơi nước bốc lên nghi ngút.
"GRAOOOOOOOO! Ca sát.............Ca sát.............." Ma Long đập vào người Liệt Hỏa Lão Nhân như đụng phải tường đồng vách sắt, hỏa diễm của lão mạnh mẽ đến kinh khủng đốt cháy được cả ma khí vốn đã rất mạnh mẽ nhờ ma luyện nhiều lần của Long.
"............Uuuuuuuuu..............rắc..............rắc...................rắc.............." Sức công phá mãnh liệt của ma long làm toàn bộ vùng đất quanh Liệt Hỏa oằn hẳn xuống nửa mét hơn, tuy trông dáng vẻ lão không tổn hại gì nhưng nhìn sắc mặt khó coi của lão cũng biết là phải chịu đựng sự trùng kích mạnh mẽ đến nhường nào từ ma chưởng kia.
".........Phù.............phù............hà hà........nhóc con chỉ có chừng này bản lĩnh sao?" Ma Long toàn bộ tán loạn giữa thiên địa, Liệt Hỏa lão nhân lông tóc vẫn như cũ, lão mở miệng ra hít sâu vài hơi như lấy lại sức lực nhưng không quên châm biếm đối phương vài câu.
"Hắc hắc! Chỉ mới là màn dạo đầu thôi mà lão nhân gia!" Tiếng cười lạnh tràn đầy sát ý của Long làm Liệt Hỏa nhíu mày, gồng mình hứng chịu đám ma long khiến lão rơi vảo thế bị động không thể ngay tức thì động thủ............Long đương nhiên đã không ra tay thi thôi, ra tay thì phải diệt sát đối phương hắn mới dừng lại.........hắn hiểu một khi để lão già này vùng lại thì hắn sẽ ngay tức thì gặp bất lợi, cách phòng thủ tốt nhất đó chính là tấn công.
"Ma Đao! ĐAO VÔ CỰC!" Trên tay Long lúc này là ma đao hắc ám bốc lên ma khí ngùn ngụt đầy đáng sợ, hắn vung đao chém một nhát cực mạnh thẳng vào đầu Liệt Hỏa, đao vô cực – vô cực đao pháp, chém cả hư vô, trảm cả chung cực.
"Roẹt!" Lưỡi đao cắt ngang không gian chém thẳng vào đầu lâu với tốc độ cực nhanh khiến Liệt Hỏa không kịp né rồi, lão hai mắt trợn tròn giận dữ tập trung toàn bộ nội khí lên đỉnh đầu, toàn bộ phòng ngự đều dồn để bảo hộ não hải.
".........Vút..............vút............" Ngay khi lưỡi đao như sắp chạm vào đầu Liệt Hỏa thì cũng là lúc khóe miệng Long nhếch lên đầy ma mãnh, tay hắn thế mà gồng lại làm ma đao khựng lại một nhịp để rồi toàn thân hắn xoay vòng trên không trung một vòng tạo thế quét một đao hiểm ác vào vai Liệt Hỏa.
"Phốc!" Quá nhanh, quá bất ngờ rồi........Liệt Hỏa dồn toàn bộ nội khí lên trên để nghênh đón ma đao nên phòng ngự những chỗ còn lại không còn cứng cáp như trước, đao chiêu biến ảo quá nhanh làm lão vô lực ngăn chặn, lưỡi đao cắt sâu vào vai lão khiến cánh tay phải như muốn rời ra, máu phun thành vòi.
"Aaaaaaaaaa.................nhóc con..............không giết ngươi thì ta..............." Liệt Hỏa giận dữ khôn cùng đang định bỏ mặc thương thế ra đòn diệt sát Long nhưng một lần nữa lão phải biến sắc rụt lùi ra sau vô cùng gấp.
"Hấp...............Vút.............Vù................vù................." Chém xong một đao, Long đâu ngu mà dừng, vừa tiếp đất hắn lại ngay tức thì xông lên ném luôn ma đao thẳng về phía Liệt Hỏa.
"Khốn kiếp!" Liệt Hỏa nộ hống hai chữ, lão đã ăn phải thiệt thòi từ cây đao tà dị kia nên biết nó đáng sợ cỡ nào, nó lại đang chỉa thẳng vào người lão bay tới khiến lão vướn tay vướn chân vô cùng vì không thể phản đòn mà phải chậm một nhịp dùng để đỡ đòn..........lão không có lựa chọn.
"Thánh Hỏa Thần Công – Hỏa Phần Cửu Thiên" Liệt Hỏa hai tay biến ảo thành nắm đấm, nội khí hừng hực bao trùm hai tay quyền, bỏ qua máu huyết đang phun ra không ngừng nơi vai phải.......lão cả người lao lên tung một chưởng chặn lại ma đao, một chưởng còn lại nhắm thẳng vào Long, hỏa khí nóng rực như một cơn bão lửa bao trùm lấy bản thân hắn.
"Nóng thật đấy lão già...........cơ mà còn chưa đủ đâu..........." Long toàn thân bỏng rát do ngọn lửa quỷ dị nóng đến kinh khủng khiếp nhưng hắn còn có Phượng Hoàng Chi Huyết, ngọn lửa kia đốt cháy thân thể của hắn và ma khí của hắn còn không nhanh bằng sự tái sinh của Phượng Hoàng Chi Huyết rồi.
"Đoạn Chi Trảm Thù!" Hai tay trảo của Long nhắm thẳng vào các khớp tay khớp chân của Liệt Hỏa đánh tới, từng trảo một kèm theo ma khí nhanh đến mắt thường chỉ có thể nhận ra các tàn ảnh phía sau.
"Pặc............pặc........pặc........Phốc!" Liệt Hỏa không ngờ đòn của mình không thể ngăn tên khốn nạn này dù chỉ là một chút, nội khí của lão nhanh chóng bảo hộ những chỗ yếu hại trên cơ thể nhưng nơi vai phải bị thương thì lực bất tòng tâm rồi, trảo của Long cũng đặc biệt dồn sức vào chỗ này cho nên Liệt Hỏa Lão Nhân không thể không nói lời chia tay với cánh tay phải của mình.
"Bịch!" Nhìn cánh tay phải rơi trên mặt đất mà Liệt Hỏa chấn kinh khiếp hãi còn hơn cả đau đớn, cứ ngỡ diệt sát một tên Lục trưởng lão nhãi nhép có chút thực lực là một việc đơn giản nhưng lão không ngờ hắn lại cường hãn đến thế..........thế nhưng, để lão chịu thua sao?
"Phừng!" Long đột ngột cảm giác được nguy hiểm cực độ nên không ham công nữa mà lùi hẳn ra sau chục trượng, ngay khi thân ảnh hắn vừa rời ra xa Liệt Hỏa cũng là lúc toàn bộ vùng đất biệt viện run rẩy...........run rẩy trước hỏa diễm mạnh mẽ đến không thể tưởng tượng nối từ người lão.
"Vỗn dĩ lão phu nghĩ rằng không cần dùng đến nó cũng có thể thu thập tiểu tử ngươi nhưng xem ra Ma Tôn đúng là không hề đơn giản, có thể cái chết của ngươi sẽ khiến Thập Lục Tháp mấy lão bất tử không vừa lòng với ta nhưng so với Thánh Hiền Kinh Thư thì điều đó có đáng là gì đâu!" Liệt Hỏa hai mắt rực lửa giận dữ nói.
Tuy còn chưa rõ Thành Hiền Kinh Thư là cái quỷ gì nhưng Long thừa hiểu đó là vật mà kẻ nào đó dùng để đổi lấy tính mạng hắn, hắn đến giờ vẫn chưa hiểu ra là tại sao lại như vậy.........ngẫm lại một chút thì ắt hẳn có liên quan đến việc ở GOD...........là từ nữ nhân hắn mang về sao? Long còn muốn suy tính một hồi nữa nhưng đáng tiếc hắn đã thực sự chọc Liệt Hỏa đến điên cuồng rồi, thân hình lão lao đến chỗ hắn như một quả càu lưởi đỏ chót.
"Ma Vực!" Long cả người ma khí tuôn trào như thác đổ ra không gian, sau tiếng gầm gừ của hắn là một Ma Vực đáng sợ bao trùm cả một vùng không gian, trong dó có Liệt Hỏa.
"Hừ! Vực!" Liệt Hỏa thân hình khựng lại vì bị kìm hãm bởi Vực của một Cường Giả, lão cười lạnh xuất ra Vực của bản thân đối chọi với ma vực.
"Xì..............xì................xì...................." Long sắc mặt tái nhợt vì ma vực vốn dĩ có thể cắn nuốt đối thủ của hắn lại bị Vực của lão già trước mặt đốt cháy từng chút một, cùng là Cường Giả thất cấp nhưng Long chỉ có thể coi là chập chững bước vào còn Liệt Hỏa Lão Nhân đã từ hàng chục năm nay ở cảnh giới này và chỉ còn cách bát cấp nửa bước, càng lên cao thì sự chênh lệch giữa những Cường Giả càng trở nên lớn lao............Cường Giả nhất cấp có thể đánh ngang tay với Cường Giả nhị cấp nhưng Cường Giả thất cấp trước Cường Giả bát cấp chắc chắn không chịu nổi một đòn.
"Thế nào nhóc con? Ngươi một khí tán đi Ma Vực thì Hỏa Vực của lão phu sẽ thiêu đốt ngươi thành tro tàn, cảm giác được cái chết từ từ đến có thú vị không?" Liệt Hỏa Lão Nhân cười lớn đầy sảng khoái mà quên mất mình vừa bỏ lại một cánh tay trước đối phương.
"Hắc hắc! Lão đã muốn thiêu thì cứ thiêu đi!" Long cũng cười lớn đáp trả, hắn tung toàn bộ ma khí ra bao trùm lấy hỏa khí của Liệt Hỏa như thể kìm chân chúng còn bản thân hắn thì lao thẳng đến chỗ lão như một quả đạn pháo, thua về nội lực thì hắn đánh bằng sức mạnh cơ thể.
"Hừ!" Nội khí quần nhau với ma khí tuy rằng có lợi thế nhưng Liệt Hỏa không thể ngay tức thì thiêu đốt toàn bộ Ma khí quỷ dị kia được, biết được mục đích của Long khiến lão có chút tức giận nhưng về quyền cước thì lão cũng tự tin có thể đối chọi với hắn đủ đến khi Ma Vực tan biến.
"Vụt!" Long nhào tới tung liền một đấm thẳng vào mặt Liệt Hỏa.
"Phốc!" Nhẹ nhàng lắc đầu qua một bên né quyền, Liệt Hỏa tuy già nhưng vẫn rất nhanh tay trai đấm móc thẳng vào nách Long rất hung hiểm.
"Vù........Pặc........Vút......." Lách người qua tránh thoát tay Liệt Hỏa, Long tận dụng lão mất đi một cánh tay mà xoay thẳng một vòng lượn ra sau lưng lão, một tay dựa theo đà chỏ một vòng nhắm vào mang tai lão oanh sát.
"Rầm!" Ăn một chỏ choáng váng đầu óc, Liệt Hỏa không ngờ kình lực của Ma Tôn mạnh mẽ đến như vậy...........phải nói là đầu lão cũng cứng rắn không kém nếu không võ giả bình thường thì đầu lâu đã sớm nổ tung trước cú đó rồi.........
"Hấp......" Không có nhiều thì giờ, Long hai chân khuỵa xuống lấy đà nhảy lên cao, hai nắm đấm của hắn như hai thiết chùy vạn cân lực cùng lúc đánh vào đầu lâu Liệt Hỏa Lão Nhân.
"Ca sát..........ca sát......." Trong hiểm cảnh Liệt Hỏa không nao núng, đầu lão vẫn chưa hết choáng váng những vẫn kịp gập xuống tránh đòn, người lão cũng theo thế chúp hẳn xuống, tay trái chống lên đất làm điểm tựa, hai chân quét một vòng thành hai cước cực mạnh thẳng đến ngực Long.
"Oành!" Ăn hai cước khiến Long bị đánh bay vài bước, hắn toàn bộ kình lực lại dồn xuống hai chân lao ngược trở lại.
"Rầm..........rầm.............rầm..........." Nghe được cước bộ kinh người trên mặt đất khiến Liệt Hỏa biết rằng thằng nhóc này có sức mạnh không khác gì quái vật, lão thiếu một tay nên nếu cứ lấy cứng đối cứng không phải biện pháp, nghĩ là thế Liệt Hỏa vừa thôi động hỏa khí toàn lực thiêu đốt ma khí, vừa phi thân muốn né giao tranh.
Long nhìn ra được hành động của lão già, hắn tốc độ lại nhanh thêm vài phần khiến mặt đất dưới chân vỡ toang thành từng ô sâu hoắm trước kình lực khủng khiếp.
"Vù..........." Thiếu một phần cơ thể ảnh hưởng rất nhiều đến thân pháp, Liệt Hỏa sắc mặt khó coi vô cùng vì chỉ trong sát na Ma Tôn đã có thể áp sát mình, lão tính toán chỉ cần thêm ba nhịp thở là có thể xóa tan Ma Vực cũng như ma khí của đối phương.
"GRAOOOOOOO! ẦM!" Long cũng biết thế, ma khí của hắn đã mong manh nhợt nhạt đến cực điểm rồi, hắn nộ quát một tiếng chấn động không gian, toàn sức dồn vào một đấm thẳng vào ngực lão.
"Hừ!" Liệt Hỏa biết đỡ được cú đấm này là có thắng lợi rồi, tay trái lão co lại thành thể thủ trước ngực........cho dù cánh tay cuối cùng này chấn nát thì lão cũng không tiếc vì so với tính mạng thì sự đánh đổi đó vẫn là thỏa đáng.
Hai mắt Long sáng rực trước cử động của Liệt Hỏa, nơi khóe miệng hắn lại là một nụ cười âm hiểm........
"Oành!" Tiếng va chạm làm Liệt Hỏa biến sắc........không tốt...........lực đạo chỉ mới đủ để làm cánh tay lão tê ran và người lão lắc lư một chút mà thôi...........không song.........đối phương là dấu chiêu......... Liệt Hỏa Lão Nhân trợn tròn mắt nhưng đã muộn.
"Vút!" Cú đấm chỉ là hư chiêu, Long toàn thân lực lượng nhanh chóng rút về tập trung ở cánh tay còn lại, ngay khi nắm đấm chạm vào người Liệt Hỏa cùng là lúc cả người hắn nhếch lên cao một chút lấy đà để rồi............một cú cùi chỏ hung hãn bậc nhất được hắn quét thẳng xuống lên đỉnh đầu Liệt Hỏa.
"OANH!" Ngay khi Hỏa Vực hoàn toàn thiêu rụi Ma Vực cũng là thời điểm đầu lâu Thiết Hỏa Lão Nhân nổ tung, lão chết một cách không can tâm vì chỉ cần một phần nghìn giây nữa thì kẻ chiến thắng là lão và nếu lúc trước lão không bị cảm xúc chi phối để mất đi một cánh tay thì mọi chuyện đã khác.........tiếc rằng lão không bao giờ có thể làm lại.
"Từng miếng xương sọ kèm theo chút gì đó trăng trắng phủ đầy lên mặt Long nhưng hắn không hề cảm thấy ghê tởm, cả người hắn mệt mỏi rã rời vì tiêu hao toàn bộ ma khí và một phần lớn sức mạnh, có điều hắn biết chưa thể nghĩ ngơi vì rất có thể vẫn còn có kẻ dậu đổ bìm leo........cố gắng thôi thúc Phượng Chi Huyết khôi phục một phần ma khí, Long chụp lấy thân xác không đầu của Liệt Hỏa lúc này là nơi chứa đựng hỏa khí đang rút vào sau khi Hỏa Vực tan biến do không còn chủ nhân.
"Hấp Tinh Đại Pháp!" Quát khẽ thôi động ma khí yếu nhược từ từ xâm lấn bắt đầu cắn nuốn thi thể Thiết Hỏa Lão Nhân, hỏa khí mất đi sự lãnh đạo trở nên không còn mạnh mẽ như xưa mà trở nên rụt rè không có sức chống trả lập tức trở thành thức ăn cho ma khí tham lam.
"..........Uuuuuuuuuu...............uuuuuuuuuuu................" Long sảng khoái vô cùng khi ma khí tinh túy cuồn cuộn trở lại bàn thân mình, nội lực của Thiết Hỏa lão già chưa tổn hại bao nhiêu nên lần này hắn là kiếm lớn rồi, cảnh giới Cửu Tử Vô Cực Ma Công của hắn đang gặp phải bình cảnh không thể đột phá cho nên lần này hấp thụ một tên Cường Giả thấp cấp đỉnh gần như là nguyên vẹn rất có thể sẽ giúp hắn đột phá đến Tam Tử – Tử Lập Ma Thần không chừng.
.................
..............cách kết cục của trận chiến giữa Ma Tôn và Thiết Hỏa Lão Nhân không lâu thì từ phía hậu viện, một bóng đen bí mật xâm nhập vào khu biệt viện, âm thanh giao đấu giữa hai đại cao thủ phía trước không làm hắn phân tâm mà chú tâm cố gắng thám thính từng căn phòng một như đang tìm tòi một thứ gì đó.
"............Két.........." Nhẹ nhàng tách khe cửa một trong những căn phòng nằm sâu nhất bên trong, hai mắt người áo đen sáng rực khi bên trong chính là thứ hắn đang tìm kiếm, một phụ nữ.
Tả Mật Sứ sau khi bị mang về thì được Long đưa vào đây, hắn còn chưa có thời gian dò xét danh tính của nàng do hai gia tộc Huấn gia và Lâm gia tìm đến quá nhanh, bị ma khí chế trụ không thể cử động, Tả Mật Sứ tuy đã tỉnh lại từ lâu nhưng chỉ có thể bất lực nằm trên giường.
".........ưm............ưm........." Thấy một bóng đen đột ngột xâm nhập căn phòng làm Tả Mật Sứ thất kinh, nàng ngay tức thì nhận ra người đến có xuất thân từ La Sát giáo vì cái khí tức đặc trưng của môn phái, là giáo chủ phái ngươi tới cứu nàng sao? Tả Mật Sứ thật sự là vui mừng quá đỗi.
"Tả Mật Sứ! La Sát Thần Kiếm đâu?" Trái ngược với tưởng tượng của Tả Mật Sứ, bóng đen vừa tiến vào đã mở miệng hỏi gấp.
"..........Ư...............ư......." Tuy có chút hụt hẫn nhưng Tả Mật Sứ biết La Sát Thần Kiếm rất quan trọng cho nên thành thật đánh mắt ra hiệu cho bóng đen chỉ hướng bàn tay mình.
"......Vù......" Như một u ảnh, bóng đen lướt tới người Tả Mật Sứ rất nhanh, nhấc bàn tay nõn nà của nàng lên, đập vào mắt hắn là một sơ đồ nhỏ với một địa điểm được đánh dấu chắc hẳn là nơi cất thần kiếm rồi, đi tới GOD làm Tả Mật Sứ không thể mang theo một kiện thần binh đại diện cho La Sát giáo được nên nàng bí mật cất nó tại chỗ đó và cẩn thận lưu lại vị trí trên tay mình sau khi xong việc sẽ lấy về.
"........Được rồi! Ngươi chưa từng khai ra thân phận của mình cùng quan hệ giữa chúng ta và Dương gia chứ?" Bóng đen ghi nhớ sơ đồ trên tay Tả Mật Sứ xong dùng nội lực xóa sạch dấu tích trên tay nàng mới lên tiếng tra vấn.
"Ưm........ưm........." Tuy rất khó chịu vì bị tra vấn như tội nhân nhưng Tả Mật Sứ vẫn là lắc đầu ý bảo không có, nàng còn chưa được gặp tên hung ác kia cơ.
..........có điều.............Tả Mật Sứ không thể ngờ tới là chủ tử của nàng lại không nghĩ thế............
"Giáo chủ nhắn với ngươi một câu! Thân là thần tử của La Sát, tính mạng của ngươi cũng nên vì La Sát mà cống hiến........cha mẹ ngươi đã hiến dâng tính mạng cho giáo phái, bây giờ đến lượt ngươi rồi.......Tả Mật Sứ........an tâm mà lên đường thôi!" Bóng đen nói làm Tả Mật Sứ trợn mắt, cống hiến mười mấy năm của nàng còn không đổi lấy được sự tin tưởng của giáo chủ hay sao? Cha mẹ nàng? Chằng phải nàng là trẻ mồ côi sao? Nghĩ đến thế hai hàng nước mắt không kìm được chảy dài trên khóe mắt mỹ lệ............gia đình nàng đều táng thân ở La Sát giáo sao.
"Vụt!" Bóng đen như không biết đến thương hoa tiếc ngọc chút nào mà đoản kiếm trong tay hắn nhắm thẳng vào chiếc cổ của nữ nhân đâm xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro