Chương 154: Ma Tôn P12
Diêm Vạn Sát lúc này đã chữa thương tương đối, cổ tay bịt thuốc băng bó treo trước ngực.......hắn vẫn sắc mặt lạnh tanh, cả người tuôn ra sát khí cực thịnh....tay trái cầm chặt cây roi bước từng bước lên võ đài.
Long gật gù nhìn Diêm Vạn Sát, biết hắn là Cường Giả vẫn không ngần ngại bước lên.......tên này võ đạo chi tâm quả là đáng nể.........
"Ta nên gọi ngươi là Diêm Vạn Sát hay Diêm La đây?" Long cười hỏi.
"Không phải chỉ là một cái tên thôi sao?" Diêm Vạn Sát sắc mặt không đổi dù bị người vạch mặt đương trường.
"Đúng thế.......ngươi cũng biết rằng thái độ của Thập Lục Tháp cùng Thập Đại Ác Nhân bọn ngươi là thế nào cho nên ta đến đây cũng là vì ngươi.........đến......ta nhường ngươi đánh ra chiêu chung cực......nếu ta bại thì ta đảm bảo Thập Lục Tháp sẽ để mặc các ngươi muốn làm gì ở cái đất Tân Cương này cũng không đoái hoài.........nhưng mà ngươi cũng biết nếu không hạ được ta thì kết cục của ngươi......" Long cười nói.
"Ta không dễ chết thế!" Diêm Vạn Sát nói.
"Ta biết! Những kẻ đời trước sẽ không nhìn một kẻ kế thừa như ngươi ngã xuống, nhưng chẳng phải như thế càng thú vị sao......" Long lại cười.
"Được! Như ngươi mong muốn..........ra đi..........Huyết Xà Thí Thần........" Diêm Vạn Sát thân hình động, roi trong tay trái hắn một lần nữa như một con mãng xà màu máu xé gió xông tới chỗ Long.
"Vù.........vù........xuyyyyy........." Đầu mãng xà xoay tròn, nội khí ào ạt truyền từ người Diêm Vạn Sát khiến chiếc roi càng ngày càng nhanh...........nhanh đến không thể tin nổi.
Long bàn tay ma khí tích tụ, hắn tung một đấm vào đầu roi đang đến trước mặt.
"Oanh!" Đầu roi đâm vào lòng bàn tay Long bị khựng lại........nhưng chỉ là nửa khắc, ngay sau đó nó quỷ dị đâu sâu vào trong lòng bàn tay hắn và bắt đầu tàn phá.
"Thú vị!" Long nhếch miệng, hắn hiểu rõ phòng ngự của mình, Cường Giả nhất cấp còn không xuyên thủng mà chiếc roi này cứ vậy đâm vào cơ thể hắn..........thăm dò đủ, ma khí trong người hắn vận chuyển chặn lại đầu roi trong cánh tay, bàn tay hắn quặp lại chụp lấy thân roi.
"Rắc!" Chịu một lực phản chấn kinh khủng, cánh tay trái của Diêm Vạn Sát vang lên tiếng xương rạn vỡ, hắn hiểu được cơ thể mình đã tới giới hạn.
"Bạo!!!!" Đột nhiên mắt Diêm Vạn Sát lóe lên một tia âm lãnh, hắn đánh một chưởng vào đuôi roi rồi lùi ra sau mấy bước........Huyêt Xà Thí Thần chính là dùng kình lực quỷ dị đâm vào thân thể đối phương rồi kích nổ nội khí tích lũy ở đầu roi, lần này Diêm Vạn Sát đã dùng tới chín phần chín nội khí bản thân.
"ẦM!" Chiếc roi nổ tung trước ánh mắt mọi người như một quả boom, chịu ảnh hưởng lớn nhất, cánh tay Long bị phá nát.......cơ mà khiến ai nấy đều run lên là bên trong cánh tay của Dâm Ma không có gì............là không có gì..........khi lớp da bên ngoài phá nát chỉ có khí..........một thứ hắc khí tà dị bay ra mà thôi.........rồi chỉ trong sát na sau nó lại hội tụ lại tái tạo lại cánh tay hoàn hảo không một vết xước..........mấy tên Cường Giả còn đỡ một chút vì sống lâu chứng kiến được nhiều chuyện kỳ dị trong thiên hạ còn lại mấy tên võ giả trẻ tuổi sợ đến tè luôn trong quần, có kẻ không nhịn được ngất xỉu đương trường.
"Đổng Huynh..........huynh cũng đã nhìn thấy, ý huynh sao?" Võ Đang lão tổ hỏi Đổng gia lão tổ Đổng Thử....."
"Trước nghe Đổng Nghiên nói kẻ này là Quỷ Tu nhưng xem ra hắn vừa tiến tới một đẳng cấp cao hơn nhiều........thứ khí kia tà ác và mạnh mẽ hơn tử khí nhiều lần.......ta không biết nó là gì nhưng muốn giết hắn thì nhất định phải xóa bỏ được thứ hắc khí kia....." Đổng Thử vuốt râu nói.
"A di đà phật..........thứ hắc khí đó là Ma khí........" Thiếu lâm Vạn Pháp đại sư xe chuỗi hạt trong tay nhắm mắt nói, lão tuy tỏ ra khá bình tĩnh nhưng những kẻ lõi đời như mấy lão già xung quanh đều nhận ra một chút run run trong giọng nói và sắc mặt của lão..........phật gia là mẫn cảm với mấy thứ khí tà dị này nhất nên lão nhanh chóng nhận ra.......có điều lão không nói một việc đó là trước đó sư huynh lão Thích Tọa Thiện khi tu hành cảm nhận được ác nhân sắp hình thành nên rời Thiếu Lâm đi ngăn chặn, đến nay còn không có tin tức xem ra có vài phân liên quan đến tên này.
"Đại sư......ngài học thức uyên thâm, không biết có thể biện dẫn rõ ràng về Ma khí không?" Một tên lão giả tò mò hướng Vạn Pháp nói.
"Thiện tai thiện tai! Lão nạp chỉ có thể nói 'Tu ma hiện thế, thiên địa ai oán'..." Vạn Pháp nói xong nhắm nghiền hai mắt không nói một lời nào nữa.
.......trên đài.......
"Phốc.........." Long cánh tay hồi phục cũng là lúc thân hình biến mất, hắn quỷ dị xuất hiện trước mặt Diêm Vạn Sát tung một đấm vào mặt gã.
"Oành!!" Tưởng chừng đầu Diêm Vạn Sát sẽ nổ tung nhưng mà không có chuyện đó xảy ra vì đã có người thay hắn đỡ.
"Haha! Nghe đồn Thập Lục Tháp xuất hiện một tên trưởng lão là Quỷ tu xem ra toàn là lũ mắt chó nhìn người, người ta là Ma tu Cường Giả đường đường chính chính...." Một lão giả thân hình tráng kiện cũng một bộ hắc y xuất hiện trước mặt Diêm Vạn Sát cười nói, bàn tay lão vẫn còn run nhè nhẹ sau khi tiếp cú đấm của Long.
"Diêm La đời trước là ngươi?" Long cũng không cảm thấy bất ngờ, hắn lên tiếng hỏi........ma khí trong người hắn ào ạt trào ra ngoài tạo thành một lớp hắc vụ xung quanh người khiến hắn chả khác gì một tôn ma thần.
"Lão phu đã không phải là Diêm La.........Diêm La cũng không bao giờ xuất hiện nữa.........ngươi có thể gọi ta là Diêm lão........Ngụy Siêu, lần này tha cho đệ tử ta một lần được hay không?" Cảm thụ được ma khí bá đạo từ kẻ đối diện, Diêm lão cười khổ nói.........lão không thể nào tưởng tượng được một kẻ chưa đến bốn mươi có thể tu đến mức này cho dù là tu ma hay tu quỷ........một Cường Giả nhị cấp vô hạn tiếp cận tam cấp như lão nhưng vẫn không thể cảm giác được thực lực chân chính của Dâm Ma.......chứng tỏ thực lực của hắn còn ở trên lão.......đừng nghĩ Cường Giả dễ lên cấp, đó là vô vàn năm tháng khổ tu cùng vô cùng vô tận tài nguyên thiên tài địa bảo.
"Cho ta một cái lý do....." Long nói.
Diêm lão nheo mắt nhìn xung quanh rồi áp sát người Long ý định gì đó, lão không tin Long sợ vì hắn tu ma, cơ thể chả khác nào bất tử bất diệt nếu ma khí còn tồn tại.......quả nhiên Long không sợ, để lão áp sát.
"Lợi ích....." Diêm lão thì thầm vào tai Long hai chữ.
"Hắc, nói rõ chút......." Long có chút tò mò.
"Bọn ta đã nắm Hắc Đế trong tay.......một nửa tài nguyên thu được sẽ là của riêng ngươi, và Thập Đại Ác Nhân triệt để biến mất, chúng sẽ không gây rắc rối cho người của Thập Lục Tháp nữa......"
Long hai mắt lóe sáng, hắn cần gì bây giờ nhất chính là tài nguyên cho kế hoạch của mình........lão già này lại nói một chữ hắn càng thích đó là 'riêng'.........là của riêng hắn........đầu óc Long xoay chuyển tìm ra kế sách vẹn toàn.
"Diêm lão.....ngươi cũng biết ta đến đây làm gì.........nếu ta trở về tay không thì không chờ được tài nguyên mà ngươi đưa tới ta đã bị hội đồng Trưởng lão xử rồi......" Long nhếch mép khó xử.
"Nếu ngươi trở về.........với đầu của ta.........thì sao?" Diêm lão hai mắt tĩnh lặng nói.
Long cứng người vì bất ngờ..........lão giả này định trả giá tính mạng mình để bảo hộ Thập Đại Ác Nhân..........hắn không hiểu vì cái gì mà lão lại bỏ ra một cái giá lớn đến thế.......
"Ta có thể biết là vì sao không?" Long không nhịn được hỏi, lần đầu tiên ở mảnh đất xa lạ này hắn cảm thấy kính trọng một người.
"Mỗi người có một lý tưởng sống chẳng phải sao........" Diêm lão nở nụ cười như thể ra giá là mạng sống của mình với lão là một việc giản đơn, kỳ thật đến đây là một kẻ khác yếu hơn Long nhiều lần thì lão cũng không do dự đặt điều kiện như vậy vì lão hiểu rằng Thập Lục Tháp sẽ lại càng cử tên khác lợi hại đến mà thôi.
"Lão có thể đảm bảo Thập Đại Ác Nhân sẽ không gây phiền phức với Thập Lục Tháp?" Long trầm mặc một hồi rồi mới lên tiếng.
"Với thực lực của ngươi bây giờ mà còn lo chuyện đó sao?" Diêm lão hỏi ngược.
Long gật gù, đến cảnh giới này hắn không tin Thập Lục Tháp sẽ làm khó hắn vì mấy chuyện cỏn con........hắn quay sang nhìn Diêm Vạn Sát thầm hâm mộ.........'ngươi thật may mắn vì có một sư phụ tốt'.
Như nhận thấy ánh mắt của Long, Diêm Vạn Sát bản thân khẽ run lên một cái........hắn không còn giữ được bình tĩnh nữa mà hai giọt huyết lệ theo khóe mắt chảy ra, hắn liếc nhìn Diêm lão một cái cuối cùng rồi lạnh lùng quay lưng rời đi không một cái ngoái đầu.
Diêm Lão nhìn Diêm Vạn Sát rời xa.......vẻ mặt lóe lên một nét vui mừng.......có cắt được chữ tình thì đệ tử lão mới có thể chân chính bước lên con đường Cường Giả chí cực.........khi hình bóng Diêm Vạn Sát khuất dạng cũng là lúc lão quay người đối diện với Long.
"Yên tâm.......những gì ta hứa hẹn nhất định bọn chúng sẽ thực hiện....." Diêm lão cười nói........cũng là những lời cuối cùng mà lão có thể nói.........lão đã buông bỏ phòng ngự.
"Phốc!"
Long trầm mặc nhìn đầu lâu lão giả trên tay......vẫn là khuôn mặt bình ổn trước cái chết và nụ cười mỉm trên môi như tâm nguyện của mình thành hiện thực.......
"Gửi về cho Nhị trưởng lão cùng với lời nhắn 'Thập Đại Ác Nhân sẽ không bao giờ xuất hiện nữa'" Đưa đầu lâu cho một tên Hộ Pháp, Long liếc mắt đám người xung quanh rồi chộp lấy thân thể của Diêm lão rời đi.
.......Kim Sơn đại hội kết thúc.......năm nay giang hồ không bàn tán về cao thủ trẻ tuổi hay những trận đấu nảy lửa mà yên tĩnh đến quỷ dị........các môn phái cùng gia tộc cũng không hề có động tĩnh cho dù là Đoàn gia cùng Kim gia...........tất cả đều cảm nhận được một cái gì đó không tầm thường sắp diễn ra..........mọi thừ đều bất nguồn từ một kẻ 'tu ma'.........hắn đã được đổi tên gọi mới........MA TÔN.
========
......Đoàn gia........chính điện..........
Đoàn gia hôm nay tổ chức cuộc họp vô cùng quan trọng bao gồm các quản sự, trưởng lão....thậm chí các lão già cấp bậc lão tổ cũng đến đủ biết cuộc họp này có ý nghĩa thế nào với gia tộc.
Ngồi trên ghế cao chủ vị là lão già Đoàn Ngạn Ngôn cũng là lão tổ mạnh nhất và lão cũng chính là kẻ kéo Đoàn gia vào mối thù với Lục trưởng lão của Thập Lục Tháp, tuy vậy vì thực lực của lão cường nhất nên không ai có dị nghị..........có thì cũng ở sau lưng to nhỏ mà thôi.
Không khí cuộc họp im ắng lạ thường, mọi người đều không dám thở mạnh mà thi thoảng lại đưa mắt liếc về phía mấy vị lão tổ.
"Ngày hôm qua, Tứ trưởng lão Hiên Viên Lão Quái đã cử người đến trả lại toàn bộ lễ vật mà chúng ta dâng tặng.......kèm theo một lời nhắn.........'tự xử lí cho tốt'........"
Đoàn Ngạn Ngôn phá vỡ không khí im lìm nói, mặt lão tỏ rõ sự mệt mỏi cùng bóng lưng đã còng hơn trước nhiều lắm.........chỉ vì trong cơn tức giận vì cháu ruột bị đánh mà lão đã kéo cho gia tộc một kẻ thù cực mạnh cả về thực lực cũng như là thế lực chống lưng, vốn dĩ trước đây lão coi thường Ngụy Siêu, cho rằng hắn phải tốn vài chục năm nữa mới có thể bước lên cảnh giới Cường Giả chung cực, thậm chí có thể vẫn lạc trước lúc đó cơ mà người tính không bằng trời tính, hắn cứ vậy đã trở thành một Cường Giả có chiến lực cực cường.........Hiên Viên Lão Quái, chỗ dựa của Đoàn gia cũng đã trả lại đồ chứng tỏ lão cũng không muốn cùng một vị Cường Giả có tiềm lực phát triển mạnh như Ngụy Siêu là địch......tất cả đủ để chứng minh lần này Đoàn gia đối diện với nguy cơ nhà tan cửa nát cực lớn.
"Híttttttttt!!!"
Nghe lão tổ nói, mọi người đương trường đều hít một hơi lạnh, ở đây toàn là những kẻ lõi đời nên đều hiểu hành động đó của Hiên Viên Lão Quái ý vị thế nào..........trước mắt mọi người đã tưởng tượng đến cảnh Ma Tôn kéo theo Cường Giả Thập Lục Tháp giáng lâm Đoàn gia hỏi thăm sức khỏe từng người một.......vị này còn có sở thích là hái đầu người làm thú vui nha...........
"Gia gia..........cháu nghĩ là hắn có gan cũng không dám quá mức với Đoàn gia chúng ta vì nếu như thế hắn sẽ khiến các thế gia khác nghi kị........họ đều không muốn có tiền lệ một thế gia bị hủy vì sợ điều đó sẽ xảy ra với bản thân mình cho nên cháu nghĩ chúng ta nên nhờ các thế gia khác giúp sức......" Gia chủ Đoàn gia Đoàn Ngạn Hồng nói.
Ai nấy đều gật gù đồng tình, quả là gia chủ có khác.
Đoàn Ngạn Ngôn mắt lóe tinh quang nhìn cháu mình, trong lúc này vẫn còn giữ được tỉnh táo nghĩ ra kế sách.......đập tan mọi dèm pha đưa hắn lên làm gia chủ đúng là quyết định sáng suốt mà.
"Hồng nhi.........ngươi nói ta nên cầu gia tộc nào?" Đoàn Ngạn Ngôn cười hỏi.
"Gia gia.......cháu được biết Độc Cô công tử vì mê luyến một người đẹp nên đã nhiều lần tìm hỏi mua lại hãng thời trang Tân Mỹ của chúng ta để làm quà.......đây chẳng phải là cơ hội tốt sao?" Đoàn Ngạn Hồng nheo mắt nói........Đoàn gia tuy lấy công nghiệp nặng là ngành kinh tế chủ lực nhưng vẫn đầu tư một ít ra bên ngoài mà Tân Mỹ chính là niềm hãnh diện của Đoàn gia trong lĩnh vực thời trang.
"Độc Cô công tử? Là vị công tử nào?" Đoàn Ngạn Ngôn sửng sốt hỏi.
"Ha ha! Là Độc Cô Phi Vân, cháu ruột của một vị lão tổ Độc Cô gia đó nha......" Đoàn Ngạn Hồng báo.
"Vân công tử! Tốt.........mau mau liên hệ với công tử, chúng ta chịu bỏ ra Tân Mỹ đổi lại công tử mở lời để Ma Tôn biết điều......." Đoàn Ngạn Ngôn vỗ đùi cao hứng.
Độc Cô gia, siêu cấp gia tộc đứng đầu chỉ vì bốn chữ Độc Cô Cầu Bại.........gã không bao giờ thừa nhận mình là người của Độc Cô gia nhưng hai chữ họ Độc Cô đã quá đủ để chứng minh liên hệ của gã và Độc Cô gia, lại thêm một vài lần quyền lợi phân chia của Thập Lục Tháp dành cho Độc Cô gia nặng vài phần so với gia tộc khác lại càng khẳng định điều này.
Đánh chó phải ngó mặt chủ, Độc Cô gia dưới cái bóng của Độc Cô Cầu Bại đã từng bước từng bước biến thành một siêu cấp gia tộc đứng đầu Thất đại gia tộc Trung Hoa. Độc Cô gia rất ít khi can thiệp vào chuyện giang hồ tựa như thế ngoại cao nhân khinh thường mọi việc trần tục, lần này kéo được Độc Cô Phi Vân cũng là nước cờ cao tay của Đoàn gia, không chừng còn gây ra mâu thuẫn giữa Độc Cô gia và Ngụy Siêu thì còn gì bằng.
Lại bàn thêm ít chuyện lặt vặt, Đoàn Ngạn Ngôn tuyên bố cuộc họp kết thúc.........mọi người lục đục kéo nhau ra về.......
Trên đại điện chỉ còn Gia chủ Đoàn gia Đoàn Ngạn Hồng cùng em trai gã Đoàn Ngạn Siêu.
"Ngạn Siêu.......ta nghe nói con trai đệ là Dĩnh nhi tao ngộ ám sát trên đường trở về quân doanh ở Tân Cương?" Đoàn Ngạn Hồng hỏi em trai.
"Quả thật là như vậy...........hừ, nếu đệ truy ra kẻ nào làm nhất định sẽ lột da tróc xương hắn ra." Đoàn Ngạn Siêu tức giận gầm gừ, tuy con trai gã phế vật không thể tu võ nhưng mà dù gì cũng là giọt máu của gã, đường đường là công tử Đoàn gia lại bị ám sát chẳng phải là đánh vào mặt gã hay là Đoàn gia hay sao.
"Dĩnh nhi an toàn là tốt rồi, theo nguồn tin của ta thì cùng thời gian đó hai tên cấp tướng đứng đầu quân đoàn Bò Cạp và Bạch Lang đều đã bị ám sát mà bỏ mình rồi......" Đoàn Ngạn Hồng nheo mắt nói, lão nghe được tin tức thì suy nghĩ đầu tiên đó là 'âm mưu'......một âm mưu rất lớn đang bị một thế lực nào đó thực hiện.
"Hồng ca........liệu có phải là do lão già Hắc Đế ra tay, thế lực của lão ở Tân Cương không nhỏ....." Đoàn Ngạn Siêu suy tính.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro