Part 128
Chương 365......367:Đồ Nhân Diệt Thần Đấu Phật (P161...163) (Chương 360....364 :https://thiendia.com/diendan/thread...dam-truyen-dai.1062124/page-439#post-30263004)
...................
Tiếng quát làm Long khựng người lại, lần này lông mày hắn nhíu chặt vì hắn cảm giác được kẻ đến cường đại hơn rất nhiều hai người Khai Lượng cùng Truy Tiên tôn giả, xem ra tên tôn giả thứ ba trấn thủ Bắc Kinh cũng là không nhịn được xuất thủ.
"Ma Tôn! Ngươi náo đủ chưa?"
Xuất hiện là một lão già thân hình tráng kiện mặc một kiện lam y nhạt đơn sơ, gương mặt lão lại đầy hòa ái như lão nông ở thôn quê nhưng khí thế từ người lão lại bàn bạc khủng bố vô cùng như một đầu cự thủ hồng hoang sắp thức tỉnh có thể bạo phát bất cứ lúc nào.
"Xưng tên họ đi!" Long lười biếng móc lỗ tai nói.
Đánh nhau đến tình trạng này rồi nhưng kỳ thực Long sẽ không hạ tử thủ với Khai Lượng loại tiểu nhân vật này chí ít là ngoài mặt sáng vì như thế sẽ ảnh hưởng đến vị trí của hắn trong Thập Lục Tháp, hắn chính là muốn dẫn ra kẻ sau màn tạo ra trò tiêu khiến này mà lão giả này tám chín phần mười là kẻ đó rồi.
"Lão hủ Bất Động tôn giả – Hàn Sơn, không biết là có đủ mặt mũi xưng danh trước mặt Chấp Pháp Trưởng Lão chưa?" Lão giả lớn tiếng nói và đúng như Long dự đoán Khai Lượng con hàng này quả thật là do lão đạo diễn ra mắt khiêu khích Long, ban đầu lão chỉ là tò mò muốn thăm dò sâu cạn vị Chấp Pháp Trưởng Lão mới này nhưng thật không ngờ gã lại là một tên điên hỉ nộ vô thường sẵn sàng động thủ, trong mắt của Hàn Sơn thì Long chỉ là một tên võ phu không có đầu óc, cũng không biết các vị tổ lão bên trên nghĩ gì khi để chức vụ kia rơi vào tay kẻ này.
"Muốn biết đủ hay chưa thì cứ cầm nắm nói chuyện, bản tọa xưa này vốn đơn giản chỉ một chữ... CHIẾN!!!"
Long hai mắt trợn lên dữ tợn, toàn thân hắn bốc lên ma diểm hừng hực lạnh thấu xương, Ma Đao vô thanh vô tức xuất hiện trên tay hắn, lưỡi đao sắc bén đến rợn người.
"Không thể!"
Hàn Sơn không muốn chiến và lão cũng không có gan chiến, thắng hay bại còn chưa tính đến nhưng nếu Bắc Kinh một lần nữa xảy ra chuyện thì lão là người đầu tiên phải chịu trách nhiệm và dĩ nhiên là lão kiêng không nỗi cái tội danh đó, không giống như Ma Tôn một tên không lo đầu lo đuôi này mà lão là người có gia tộc sau lưng, mỗi chuyện lão gây ra rất có thể khiến Hàn gia lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục.
"Phốc..........phốc........"
Lúc này đây, lại hai hình bóng xuất hiện sau lưng Long và rất nhanh sau đó là hơn chục thân ảnh hiện ra, Nguyên Thủy cùng Chấn Thiên tôn giả nghe có chuyện vội vàng dẫn đám Thần Vệ đến nhưng thật không ngờ là người mình đánh nhau, nhìn thấy Hàn Sơn lão già thế mà hiện thân khiến cả hai chấn kinh không ít, Nguyên Thủy là tiến gần đến chỗ Long nói nhỏ:
"Đại nhân! Bất Động tôn giả lão già này xếp hàng thứ năm trong chúng ta toàn bộ tôn giả, thực lực sâu không lường trước được, nghe nói vợ lão họ Độc Cô, đại nhân là cân nhắc một chút."
Long sát khí lượn lờ nghe từng câu từng chữ của Nguyên Thủy tôn giả.... lại là Độc Cô gia.... coi bộ những năm gần đây Độc Cô bên kia đã thâm nhập khá sâu vào nội tình của Thập Lục Tháp.
"Đi!"
Không thể đánh vậy dứt khoát rời đi, Long phất tay áo dẫn đầu bọn thuộc hạ rời đi và không quên để lại một cái liếc nhìn cho Khai Lượng khiến hắn sợ đến rụt cổ lui về sau lưng Bất Động tôn giả.
Đi một cách tiêu sái, Long rốt cuộc cũng đến chỗ Lâm Chí Linh khiến nàng lúc này vừa phục hồi tái xanh mặt đứng qua một bên không dám nhìn thẳng vào đôi mắt hung tàn kia nữa, vậy nhưng hắn tên ác ma này sẽ buông tha nàng sao?
"Bộp...."
Thân hình Long đột ngột thuấn di đến sát Lâm Chí Linh làm nữ tôn giả lạnh tóc gáy, ma thủ của hắn chụp đến vai nàng khiến nàng run lên, ở đằng xa Bất Động tôn giả đôi mắt già nhíu lại, hắn lại giờ trò quỷ gì?
"Bộp....Bộp.....Bộp......"
Giữa lúc đám người lo sợ sẽ xảy ra chuyện thì Long chỉ cười cợt vỗ vài cái nhẹ vào bả vai Lâm Chí Linh như một trưởng bối vồ về an ủi đám hậu bối, những cái vỗ rất chi là thấm nhuần tình cảm dạt dào thật khiến người ta cảm động.
"Truy Tiên tôn giả phải không? Chúng ta lần đầu gặp mặt lại xung đột đáng tiếc thật khiến bản tọa một con người yêu cái đẹp thật là đau lòng, kỳ thật vừa gặp mặt nàng ta đã... yêu..... chính là yêu.... ta nghĩ rằng đó là tình yêu sét đánh trong truyền thuyết, ta và nàng cá nước gặp nhau chắc chắn là duyên phận, vậy nàng có bằng lòng làm nữ nhân của Ngụy mỗ hay không?"
Long đôi mắt chớp chớp nói những lời sặc mùi ngôn tình khiến người ta buồn nôn vậy nhưng khuôn mặt hắn lại đầy chân tình chân thật không một chút xấu hổ khiến Lâm Chí Linh sửng sốt, Khai Lượng tôn giả thì đã sớm há hồm mồm không thể tin vào tai mình vừa nghe thấy cái gì.
"Đã sớm nghe danh Ma Tôn da mặt dày còn hơn cả tường đồng vách sắt, bây giờ mới được chứng kiến quả nhiên danh bất hư truyền bội phục.... bội phục...."
Hàn Sơn lớn giọng làm Lâm Chí Linh tỉnh lại trong giây phút chấn kinh, nàng không phải bị 'tấm chân tình' kia của Long đả động mà là vì lần đầu tiên trực tiếp nghe được những lời buồn nôn như vừa rồi, đã thế còn là từ Ma Tôn nổi danh máu lạnh vô tình nổi danh giang hồ.
Tỉnh lại từ lời cảnh tỉnh của Hàn Sơn, Lâm Chí Linh hai mắt trợn tròn nhìn chằm chằm vào gương mặt tuấn mĩ trước mặt mình đầy giận dữ, hắn là đùa dỡn nàng ngay trước mặt bao nhiêu người thử hỏi làm sao nàng một tôn giả đường đường chính chính có thể chịu được, đành rằng thực lực nàng không bằng người ta nhưng cũng thể vì thế có thể tùy ý vũ nhục nàng được.
"Cười nhạt trước cử động của Hàn Sơn cùng nữ nhân, Long tùy ý thả tay ra khỏi vai nữ tôn giả rồi dẫn đầu đám người trở lại đoàn xe, có điều Hàn Sơn đám người cũng không nhìn thấy một nụ cười cổ quái trên miệng của Long khi hắn quay người đi từ chỗ Lâm Chí Linh.
Đang khao khát thực lực, Long dĩ nhiên sẽ không buông tha một nữ nhân cường đại như Lâm Chí Linh, dù nàng có dính dáng đến Độc Cô gia thì như thế nào, nếu không thể dùng vũ lực hắn sẽ có cách khác chinh phục nữ nhân này... những cú vỗ về chan chứa tình cảm của Long không hề đơn giản như thế mà còn mang theo không ít ma khí xâm nhập vào thể nội của nữ tôn giả, còn về phần vì sao một Cường Giả cửu cấp như nàng không thể phát giác được ư? Chính là vì Long quyết định đầu tư, hắn là nhịn đau đưa một đầu Đại Ma Hồn đến người Lâm Chí Linh, nó không cắn nuốt chân khí của nàng mà từ từ điều khiển ma khí xâm nhập hòa mình vào chân khí của nàng để theo đó mang theo khí tức của nàng khiến nàng không thể phát giác, chỉ cần có thể tiến đến não hải của nữ nhân này thì Long có đầy đủ tự tin Dâm ý sẽ khiến nàng không thể chịu đựng nỗi mà nghĩ đến hắn.
Nghênh ngang bước ra, nghênh ngang động thủ và nghênh ngang rời đi, Long cùng đám thuộc hạ biến mất trong tầm mắt ba tên tôn giả Thập Lục Tháp để đống lộn xộn chỗ này dĩ nhiên là đến phiên chúng dọn dẹp rồi.
"Hàn lão! Kẻ này phát triển nhất định sẽ là một nhân tố không ổn định đối với đại kế của chúng ta." Nheo mắt nhìn theo đoàn xe ở phương xa, Khai Lượng ghé vào người Bất Động tôn giả lão già âm trầm nói.
"Ta cũng có cùng suy nghĩ đó!"
"Vậy sao không nhân cơ hội?"
"Hắn rất mạnh, nếu dùng toàn lực ta không đủ tự tin có thể để hắn nằm lại chỗ này, kể cả thêm vào hai ngươi cũng thế." Hàn Sơn nhắm mắt nói, khuôn mặt lão co giật chứng tỏ điều vừa nói ra là nhục nhã đến cỡ nào, đường đường xếp thứ năm tại Thập Lục Tháp tôn giả lại không bằng người ta.
Khai Lượng rùng mình trước câu trả lời của Hàn Sơn, cùng hội cùng thuyền với lão già này hắn biết thực lực của lão là đáng sợ đến nhường nào, đều là Cường Giả cửu cấp nhưng nếu là hắn so chiêu với lão già này thì sợ rằng tiếp không nổi ba chiêu là đã quy thiên, Hàn Sơn lão già này là một tên Bá Chủ đấy, lão đã làm chủ đạo của mình, nội khí càng là khủng bố có xu thế ngưng 'thủy', lại nói tiếp lão còn là võ học tông sư sỡ hữu thánh khí có thể đứng ngang hàng với ma khí, phật khí bên kia...vậy thì sao ?... lão là vừa tự nhận không chắc có thể đánh bại Ma Tôn mà nghe trong khẩu khí còn là nhược hơn người ta.... nghĩ đến khi nãy còn đang suy tính động thủ so găng với Ma Tôn mà Khai Lượng sợ run lên.
"Ma tu không hề đơn giản, ma công của kẻ này sợ rằng là chí cực võ công cho nên thực lực của hắn mới biến mạnh đến vậy, sự tình của hắn ta đã điều tra kỹ càng, hắn có một loại bí pháp giúp hắn tăng mạnh thực lực lên gấp bội lần khiến đối phương không kịp trở tay, ma khí lại quỷ dị không thể dùng thói đời đến bình xét, nếu đã không chắc chắn thì chúng ta sao lại phải phí sức trở mặt với hắn vào lúc này?" Hàn Sơn tĩnh tâm trở lại vuốt chòm râu dài cười nói đầy cơ trí.
"Vậy chẳng lẽ để hắn nhảy nhót như thế sao?" Khai Lượng hậm hực không phục.
"Hắc hắc... chúng ta không trị được hắn cũng chưa chắc là người khác không trị được, Độc Cô gia chúng ta tích lũy hùng hậu vượt xa tầm tưởng tượng của ngươi." Hàn Sơn quét mắt đến Khai Lượng tên ngu ngốc này răn dạy xong bước đến chỗ Lâm Chí Linh.
"Tiểu thư, chuyện lần này tiểu thư cũng đã chứng kiến, kẻ này nếu còn để hắn phát triển thì sợ rằng có ảnh hưởng đến đại kế của Độc Cô gia các vị lão giả, mong rằng tiểu thư trực tiếp báo lên đại lão tổ để ngài ấy nhanh chóng làm ra quyết định." Hàn Sơn chắp tay nói với Lâm Chí Linh đầy cung kính.
"Chuyện này là đương nhiên."
Lâm Chí Linh lạnh lùng đáp, ánh mắt nàng không kìm được liếc về phía con đường mà đoàn xe vừa biến mất với một tia ý nghĩ lạ lùng, thế nhưng rất nhanh nàng lắc đầu xóa tan nó đi để trở về cái vẻ lạnh lùng đầy khô khốc của một tên võ giả sau đó thân hình lóe lên biến mất.
................
...........
Trở lại đoàn xe, sau khi đã an tọa tại một chiếc Roll Royce sang trọng khác, Long gạt bỏ bộ mặt bất cần đời vừa thể hiện ra trước mặt ba tên tôn giả mà nhíu mày suy tư chuyện vừa diễn ra.
Khai Lượng xuất hiện khiêu khích, Truy Tiên tôn giả tập kích đánh lén và cuối cùng là Bất Động tôn giả ra tay trấn an cục diện, mọi chuyện đều diễn ra rất khớp và chắc chắn là theo kịch bản của Hàn Sơn lão già kia vậy nhưng Long vẫn thực không hiểu tại sao Khai Lượng cùng Truy Tiên lại hợp tác chấp nhận trở thành con tốt thí trong ván cờ này, nói là vì vợ của Hàn Sơn mang họ Độc Cô thì quá miễn cưỡng và suy đi tính lại vẫn chỉ có một đó chúng ba kẻ này đều thuộc về một phe, một thế lực nào đó và tám chín phần mười là có dính dáng đến Độc Cô gia.
"Chấn Thiên! Mệnh lệnh của các vị Tổ lão khi điều động ba tên tôn giả do Hàn Sơn cầm đầu là như thế nào?" Quét mắt đến Chân Thiên tôn giả, Long lạnh giọng hỏi
Dù nghi hoặc không hiểu, Chấn Chiên lão già vẫn còn cơ trí biết gì nói ngay:
"Các vị Tổ lão ban bố mệnh lệnh thông qua đại tôn giả, nội dung cụ thế thuộc hạ không nhớ hết nhưng đại khái là để họ giữ gìn trật tự Bắc Kinh, nếu không làm được thì cũng không cần trở về.... cái này cũng đủ lạ, trước giờ các vị Tổ lão phát ra mệnh lệnh đều theo dạng chiếu chỉ vô cùng uy nghiêm nhưng lần này lại tùy tiện và ngôn từ có chút... hơi côn đồ một chút....hà hà..."
"Hắc hắc" Long cười nhạt không nói, Chấn Thiên lão già này không phát hiện nhưng hắn đã tiếp xúc qua mấy lão già bất tử kia, đã hiểu được mong muốn của chúng còn không hiểu sao, Hàn Sơn lần này nếu là hắn không ra tay cũng sẽ không thể trở về được Thập Lục Tháp được nữa, coi bộ mấy lão già trong tháp tựa theo hắn quấy động phong vân giang hồ sẵn chuẩn bị một đợt thanh tẩy Thập Lục Tháp, máu đã định chắc chăn phải đổ.
"Nguyên Thủy tôn giả! Ngươi cùng mười tên Thần Vệ trực tiếp giám sát hành động của Hàn Sơn ba tên kia." Long lạnh nhạt nói.
"Đã rõ." Nguyên Thủy tôn giả cúi đầu nhận mệnh.
"Đến Lâm gia!"
Đoàn xe trực chỉ Lâm gia phủ đệ tiến đến.
.........................
.......... Lâm gia.............
Toàn cảnh Lâm gia có thể nói đã khác xưa rất nhiều, từ sau khi đầu nhập vào một chủ tử lợi hại thì Lâm gia phát triển như diều gặp gió không một chút trở ngại, con cháu trong gia tộc có đầy đủ tài nguyên nên thực lực tăng mạnh trên diện rộng, đạo pháp càng lúc càng tinh thâm và cứ đà này thì sợ rằng chỉ vài năm nữa Dương gia là triệt để bị Lâm gia vượt mặt.
"Đứng nghiêm trang vào, các ngươi nếu kẻ nào dám làm chủ nhân phật ý thì cũng không cần cái đầu trên cổ nữa biết không?"
Tiếng quát của Lâm lão gia tử vang vọng Lâm gia đại môn, đứng xếp hàng nghiêm trang ở hai bên cửa chính là hai hàng dài con cháu Lâm gia, kẻ nào trên mặt cũng đầy lo lắng như trẻ con lần đầu vào lớp một vậy.
"Haha! Lâm gia quả nhiên đạo môn gia tộc, vừa nhìn thấy hai chữ lớn trên đại môn đã khiến bản thiếu gia hâm mộ không thôi."
Bước vào trước là Đoàn Dự, con hàng này một khi gặp chuyện thì núp rất nhanh và những lúc thế này lại xuất hiện đầu tiên, vẫn là cái dáng vẻ tay cầm quạt phe phẩy của một tên công tử bột, hắn nghênh ngang dẫn một đám võ giả Đoàn gia bước vào Lâm gia trước để làm tiền trạm xem gia tộc này tiếp đãi chủ nhân như thế nào.
"Đoàn đại nhân hảo, chỉ cần ngài muốn thì ngay ngày mai Đoàn gia trên cánh cổng sẽ xuất hiện hai chữ còn to và khí thế hơn nhiều so với bản tộc." Lâm lão cười tươi nịnh nọt Đoàn Dự, lão biết dưới trướng Ma Tôn thì tên thanh niên này là một trong những thân tín và nắm giữ quyền lực nhất nên ra sức lấy lòng.
"Đoàn huynh!" Lâm Phàm bước ra khỏi hàng mỉm cười cúi đầu chào Đoàn Dự, không biết từ khi nào hai tên này đã xưng huynh gọi đệ rồi.
"Hắc hắc.... ta nghe nói Lâm lão đệ vừa lấy thêm một mỹ nhân về làm tứ thiếp, quả nhiên là tuổi trẻ tài cao khiến lão ca đây không thể không cam bái hạ phong." Đoàn Dự cười lớn đưa một ngón tay cái lên trêu đùa Lâm Phàm, tên này còn trẻ mà đã một vợ, bốn nàng thiếp ngày đêm ra sức cày cấy không biết mệt mỏi.
"Nào có, nào có.... đúng rồi Đoàn huynh.... chủ nhân?" Lâm Phàm xấu hổ đỏ mặt, hắn lấm la lầm lét tiến đến hỏi nhỏ Đoàn Dự.
"Xảy ra ít chuyện nhưng đã xử lí xong và sẽ đến đây ngay, tính tình của chủ nhân ngươi không phải không biết cho nên Lâm gia các ngươi chỉ cần lập đại công sẽ được thưởng, chuyện thâu tóm xã hội đen Bắc Kinh đến đâu rồi?" Đoàn Dự nhắc đến công việc là quét ngay cái bộ mặt cợt nhã của mình đi mà thay vào đó là vô cùng nghiêm nghị.
"Kể từ khi 'sự kiện' kia xảy ra thì Đoàn huynh cũng biết Bắc Kinh triệt để hỗn loạn, các băng nhóm lớn nhỏ mọc ra như nấm không thể kiểm soát nổi, Lâm gia cùng Huấn gia đã huy động toàn lực cũng chỉ mới ổn định và nắm chặt trong tay hai phần ba địa bàn." Lâm Phàm cười khổ nói, làm chủ được hai phần ba địa bàn Bắc Kinh hiện tại cũng là thành công lớn của Lâm gia nhưng hắn biết vị chủ nhân kia chắc hẳn sẽ không hài lòng còn 'sự kiện' mà hắn nhắc tới chắc chắn là cuộc giao chiến của Long cùng Cửu Tiêu chân nhân rồi.
"Hai phần ba? Chẳng lẽ Truy Mệnh bên kia không phối hợp với các ngươi?" Đoàn Dự nhíu mày nói, chuyện nhỏ nhặt này nếu Lâm gia còn làm không được thì quá là yếu kém rồi.
"Đương nhiên là không phải, Truy Mệnh các vị sát thủ là hỗ trợ lớn nhất giúp chúng ta làm chủ được hai phần địa bàn thế nhưng phần còn lại rất chi là phức tạp, dường như là người của Độc Cô gia..." Lâm Phàm thấp giọng nói.
"Độc Cô gia? Ngươi chắc chứ?" Đoàn Dự hai mắt trừng lớn quát khẽ.
"Chín phần mười chắc chắn là có liên quan, ta là không muốn vọng động nên muốn gặp chủ nhân thăm dò ý kiến của ngài ấy ra sao?" Đoàn Dự cười khổ, so với Độc Cô gia con quái vật này thì Lâm gia nhỏ bé chỉ như con kiến, người ta thở một hơi là Lâm gia sẽ bốc hơi ngay lập tức.
"Hắc hắc... lại là Độc Cô hai chữ này...."
Giọng nói đầy bá đạo và sát khí truyền tới làm Đoàn Dự cùng hai ông cháu Lâm lão lạnh run, cả ba thất kinh xoay người nhìn Long bước vào, hắn vẫn còn chưa bước qua cổng mà giọng đã lọt vào tai hai người cách xa hơn trăm mét.... ông cháu Lâm Phàm trong đầu đều lóe lên cùng một ý nghĩ... hắn.... lại mạnh lên rồi.
"Ma Chủ đại nhân!"
Là thuộc hạ thân cận, cả Đoàn Dự và ông cháu Lâm lão đều có tư cách cúi đầu xưng hô một cách cung kinh nhất trước Long.
"Tham kiến chủ nhân!"
Tiếng hô rầm trời và đầy khí thế đến từ hai hàng Lâm gia cùng Huấn gia con cháu, toàn bộ đều quỳ một chân xuống chắp tay bái kiến Ma Tôn – đại chủ nhân và cũng là kẻ nắm trong tay vận mệnh của chúng.
Nhìn đám người đầy cung kính lo sợ trước mặt mình, lần đầu tiên trong đời Long cảm giác được trong đầu hắn vừa xuất hiện được một thứ mới mẻ, nó hấp dẫn và lôi kéo hắn làm hắn cứ vậy đứng ngẩn ra như trời trồng trước đại môn Lâm gia, đôi mắt sáng theo đó cũng bị ma khí hắc ám che kín thành một đôi tà nhãn vô cùng vô cùng âm u và đáng sợ.
"Thình.... thịch..... thình..... thịch....."
Tiếng tim đập càng lúc càng to, hơn ba trăm tên con cháu Lâm gia và Huấn gia càng lúc càng sợ hãi, mặt mũi tên nào cũng tái mét, mồ hôi tuôn ra như mưa, chúng không hiểu mình đã làm sai chuyện gì nhưng lại không dám ngước đầu lên mà cố gắng cúi đầu xuống hết cỡ sợ phải đối diện với ánh mắt khiếp hãi kia.
"Đoàn ca... đây là?" Lâm Phàm đứng cùng chỗ với Đoàn Dự cũng sợ đến hoa dung thất sắc, là kẻ chứng kiến được Ma Tôn cùng đám tay chân của hắn hung tàn như thế nào nên hắn sợ Lâm gia là rơi vào họa diệt môn.
"Không cần lo lắng, chủ nhân là đang đốn ngộ...."
Đoàn Dự cười nhạt ra thủ thế im lặng đối với Lâm Phàm, hắn thật cũng không biết vì sao Long lại đột nhiên như thế nhưng nhìn hai vị lão giả Đào Hoa Đảo lão tổ cung kính đứng đằng sau Long không một chút lo lắng thì chợt nhớ ra cảnh tượng võ giả rơi vào trạng thái vong ngã khi đột nhiên ngộ ra một thứ gì đó huyền diệu, chuyện này hắn cứ ngỡ chỉ là điển tịch trong truyền thuyết nhưng thực không ngờ hôm nay lại gặp phải.
.....
Bỏ qua chuyện bên ngoài, Long càng lúc càng đến gần hơn với thứ vừa sản sinh ra trong đầu hắn... là nó sao.... Long tự hỏi....
Từ nhỏ hắn đã bị chèn ép đến nỗi phải bỏ nhà ra đi.....
...... vì cứu mẹ hắn đã liều chết để có thể mạnh lên........
...... tưởng như có thể an ổn có một cuộc sống bên gia đình thì tai ương lại ập đến ....
......và hắn....
...... trước thực lực tuyệt đối........ hắn cũng chỉ là dun dế..............
......... khi hắn đủ mạnh ...............
......... bọn chúng lại là dun dế trong mắt hắn............
........... chính là nó................... BÁ..........
Thế gian này, có thực lực sẽ có tất cả, mọi âm mưu trước thực lực tuyệt đối cũng chỉ là phù vân, đạo của hắn là Sát đạo, là Hủy Diệt chi đạo, là Dâm Đạo.... tại sao... hắn không thể Bá đạo?
Hắn nắm giữ thực lực tuyệt đối, nắm giữ sinh tử của chúng.... chúng sợ hắn, chúng run rẫy dưới chân hắn vì hắn mạnh chính vì thế hắn có thể Bá.... trời có cao bao nhiêu hắn cũng đâm thủng, đất có sâu bao nhiêu hắn cũng dẫm nát, thần hắn cũng sát, ma hắn cũng đồ, phật hắn cũng tru .... đó chính là Bá đạo.... đại đạo thứ tư của hắn.
"............. hahaha............hahaha............."
Đột nhiên Long ngửa đầu cuồng tiếu cười, hắn cười một cách thống khoái, cười một cách ngạo nghễ giữa thương khung, giữa mảnh thiên địa này, từng đầu ma long trên người hắn như cảm giác được chủ nhân hưng phấn cũng tru gào theo khiến đại địa dưới chân hắn run rẫy, không gian xung quanh hắn vặn vẹo.
"Phụt..... phụt.....phụt....."
Khí thế quá khủng bố phát ra từ chỗ Ma Tôn làm đám người Lâm gia cùng Huấn gia ở gần không chịu nổi, từng tên một bị đánh bay kèm theo một tràng máu tươi trên không, cũng may cho chúng là Long đã nội liễm tám chín phần nếu không sợ rằng hai gia tộc hôm nay chính thức tuyệt hậu.
"Chúc mừng chủ nhân đại công cáo thành!"
Hai lão giả Đào Hoa Đảo lão tổ vui mừng chắp tay hô, từ khi trở thành thuộc hạ của Long được chứng kiến gã nam nhân này thực lực ngày một đáng sợ thì chúng đã vứt bỏ những suy nghĩ mờ ám để toàn tâm toàn lực phù tá hắn vì chúng biết một khi hắn không ngã xuống thì tương lai của chúng cùng Đào Hoa Đảo sẽ vô cùng rộng mở.
"Haha... Lâm gia lần này có công, Đoàn Dự ngươi truyền lệnh của ta để Đoàn gia bên kia tăng gấp hai lần tài nguyên cung cấp cho Lâm Huấn hai gia tộc, ngoài ra đây là Thánh Hiền Kinh Thư cùng ghi chép tu đạo pháp của Thái Cực lão nhân cho các ngươi."
Thưởng phạt phân minh, Long cao hứng hướng Đoàn Dự ra lệnh cùng vung tay đưa hai món đồ vật đến trong tay Lâm lão già khiến lão sướng đến run người, có hai thứ này thì hai gia tộc sợ gì không quật khởi đây?
"Đa tạ chủ nhân, Lâm gia thề chết hiệu trung với chủ nhân."
Lâm lão cùng Lâm Phàm quỳ gối lễ bái hết mực cung kính.
"Haha... đứng lên đi, hôm nay bản tọa thật cao hứng nên các ngươi không cần màu mè. Đoàn Dự ngươi đi sắp xếp chút đi." Long đánh mắt với Đoàn Dự làm hắn ngẩn ra trong ít giây rồi đột nhiên hiểu được chủ nhân ý nghĩ vội vàng chạy ra ngoài đi làm gì đó nhưng mà nhìn cái nét mặt đầy hèn mọn thì đủ biết thứ con hàng này chuẩn bị cũng không phải thứ gì tốt đẹp.
............
.......Lâm gia chính điện........
"Hai phần ba Bắc Kinh cũng không tồi, các ngươi phải trong thời gian ngắn nhất nắm thật chặt địa bàn trong tay, nỗ lực thu thập tình báo của các môn phái trong giang hồ còn về lời nhuận thì chia năm năm với Đoàn gia." Ngồi trên cao, Long âm trầm ra lệnh.
"Cảm tạ chủ nhân!"
Lâm gia đám trưởng lão vui mừng hô, ban đầu trong đầu chúng đã đinh ninh Lâm gia chỉ được cao nhất là ba thành lợi nhuận nhưng không ngờ Ma Tôn đại nhân lại để cho chúng năm phần, cộng với tài nguyên chỗ Đoàn gia cung cấp lại gấp hai lần trước đây thì chỗ đứng của Dương gia trong tương lai chắc chắn là của chúng, coi bộ Dương gia Dương Mịch lọt vào mắt xanh của chủ nhân nhưng cũng chỉ đến thế là cùng.
Quả thật chúng đã đoán đúng, trong mắt Long thì Dương Mịch chỉ là một trong những nữ nhân giúp hắn thỏa mãn dục vọng mà thôi và Dương gia trong mắt hắn vẫn là cái đinh cần phải nhổ, hắn không tin Dương gia sẽ không mang thù với một kẻ đã đồ diệt hơn mười mấy tên lão tổ.
"Ta không cần các ngươi biết ơn mà là lợi ích, các ngươi nắm giữ tài nguyên khổng lồ nhưng nếu không đạt được như ta kỳ vọng thì hết thảy mọi thứ ta sẽ thu lại, các ngươi hiểu?"
"Đại nhân yên tâm, chỉ cần ba năm Lâm gia cùng Huấn gia chắc chắn sẽ khiến đại nhân hài lòng!"
Lão già Lâm Hoàng đứng dậy cắn răng nói, tuy ba năm là ít nhưng đó cũng là thử thách của Lâm gia, chỉ cần vượt qua được thì chí ít trong vòng một trăm năm nữa Lâm gia sẽ sừng sững không ngã trên đỉnh núi hội tụ các đại gia tộc.
"Tốt! Ba năm tới Ma Tông sẽ là chỗ dựa cho các ngươi!" Long cười lớn tuyên bố.
"Chủ nhân! Không biết Lâm gia đệ tử có thể gia nhập Ma Tông?"
Lâm Hoàng hai mắt sáng rực dò hỏi, lão biết nếu Lâm gia có thể cắm rễ vào trong Ma Tông cỗ thế lực của Ma Tôn thì địa vị của Lâm gia càng thêm vững chắc.
"Hắc hắc....... Ma Tông không phải môn phái thông thường, dưới trướng ta thuộc hạ thân tín không cần số lượng mà ở chất lượng, đã là người của Ma Tông chỉ có giết hoặc bị giết, các ngươi đám đạo giả không phân lớn bé nếu muốn thì cũng có thể thử một chút khảo nghiệm của ta." Long cười cợt bông đùa nhưng trong mắt đám trưởng lão hai gia tộc lại là điệu cười đầy trào phúng của ác ma khiến chúng run lên.
"Chủ..." Lâm Phàm không cam lòng muốn tiến lên xin gia nhập nhưng một bàn tay già nua đã đặt lên vai hắn ghì hắn lại mà không phải ai khác là Lâm Hoàng, là kẻ có đầu óc nên Lầm Phàm hiểu ý nghĩ của hai chữ 'khảo nghiệm' trong miệng Long nguy hiểm đến cỡ nào nhưng hắn vẫn muốn thử có điều hắn lại biết Lâm gia trực hệ đời này chỉ còn mình hắn có thể gánh vác nỗi, nếu hắn thật là bỏ mình trong khảo nghiệm thì Lâm gia chi phái chắc chắn sẽ quật khởi mà Lâm Hoàng chắc chắn sẽ không cho phép điều đó xảy ra, cực khổ mới có cơ hội vươn mình lại để cho kẻ khác đến hưởng thụ thử hỏi ai chịu được?
"Được rồi chuyện Lâm gia các ngươi tự mình bàn bạc đi, việc thành lập Ma Tông cũng cần một đoạn thời gian nữa nên giữ mồm giữ miệng một chút." Long khoác tay nói, gia tộc nào cũng có tranh đấu nội bộ giữa các chi phái, chuyện này hắn lại lười quản.
"Vâng!"
..........
Bàn bạc thêm ít chuyện, Long hết kiên nhẫn bồi tiếp đám lão giả này nói chuyện vừa muốn rời đi thì Lâm Hoàng lão già lại bí hiểm tiến đến cạnh hắn nói nhỏ :
"Ma Chủ! Lâm gia ta có một món quà muốn dâng lên ngài, tin chắc nhìn thấy chắc hẳn ngài sẽ có hứng thú."
"Ồ?" Long nổi lên tò mò không nhỏ, ở chỗ này còn có thứ có thể khiến hắn hứng thú?
"Bộp........bộp...." Lâm Hoàng cười mỉm khoác tay để đám Lâm gia trưởng lão rời xuống, sau đó vỗ nhẹ bàn tay hai cái.
Nghe thấy tiếng bước chân đến, long đưa mắt nhìn sang thì hai mắt sáng lên, từ sau màn vậy mà một mỹ nhân được hai nữ hầu dìu bước tới, nàng mặc trên mình một chiếc váy dài màu xanh đen để vẻ đẹp của nàng cũng theo đó khoác thêm một lớp màn đầy ma mị khêu gợi.
"Đây là?" Long cười nhạt hỏi, nữ nhân này tuy đẹp nhưng đàn bà hắn chơi trước nay đâu có xấu, tuy rằng nàng có đẹp nhưng cũng không đến mức có thể khiến hắn mê mẩn đến điên đảo tâm hồn.
"Nữ minh tinh Cao Viên Viên, về sắc đẹp thì có thể nói một chín một mười với Đinh Lệ Nhiệt, đây chính là món quà của Lâm Huấn hai nhà muốn dâng lên chủ nhân."
Lâm Hoàng cười nói, kỳ thật Dương Mịch xuất hiện đã khiến lão cùng Huấn gia bên kia không thể ngồi yên mà biện pháp tốt nhất đó là tìm kiếm một nữ nhân có thể đối chọi lại Dương Mịch vì thế món quà này không thể không chuẩn bị.
"Hắc hắc.... món quà này ta nhận... có điều bản tọa trước giờ lại không thích ép buộc nữ nhân làm những gì mình không thích, cho nên...."
Long mặt dày lấp lửng nói làm mặt già Lâm Hoàng co giật, con mẹ nó chứ tiếng xấu của ngươi người trong giang hồ không một ai không hay, tên này sợ rằng đại đạo thứ năm là Vô Sĩ đạo mất.
"Khụ.... khụ.... đại nhân yên tâm, Cao Viên Viên nữ nhân này tài hoa hơn người nhưng cha mẹ nàng lại ham mê cờ bạc mà thua nhỏ lại đến thua to, lãi mẹ lại đẻ lãi con, dần dà món nợ của nhà nàng đã đạt đến một con số kinh người không thể chi trả cho nên nàng là phải bán thân, đại nhân yên tâm Lâm gia đám mụ mụ trong nhà đã huấn luyện cho nàng đầy đủ không thiếu thứ gì." Lâm Hoàng cười nói.
"Hắc!"
Khóe miệng Long nhếch lên một đường, chuyện Cao Viên Viên cha mẹ đánh bạc có thể thua nợ nhiều đến thế rồi đến chuyện nữ minh tinh này phải bán thân sợ rằng đằng sau là Lâm Huấn hai gia tộc này giờ trò cơ mà hắn lại không quan tâm, Cao Viên Viên người đẹp trước mắt cùng Dương Mịch là giống nhau còn xa xa chưa đủ để hắn có thể bảo hộ gia tộc hai nàng.
"Hấp!" Ma trảo vung lên, Long dễ dàng chụp đến Cao Viên Viên khiến nàng chấn kinh.
"Lại một món đồ chơi thú vị, hy vọng nàng không khiến ta thất vọng."
Nâng cằm người đẹp lên, Long hài lòng trước vẻ đẹp của món đồ chơi mới nhưng với hắn thì thỏa mãn con mắt còn chưa đủ mà quan trọng vẫn là thẳng em bên dưới được sướng khoái, từ khi gặp loại cực phẩm như Dương Mịch thì yêu cầu của hắn với nữ nhân lại cao hơn một bậc.
"Ta cũng hy vọng đại nhân ngài 'đủ' sức để không làm ta thất vọng."
Cao Viên Viên quật cường nhìn thẳng vào đôi mắt của nam nhân nói, bên trong cơ thể mảnh mai này lại là một trái tim cứng rắn và cho dù phải bán thân vì gia đình thì nàng cũng không khuất nhục cam lòng trở thành món đồ chơi cho người khác.
"Vậy sao?" Thái độ của Cao Viên Viên làm Long bị thu hút, khí thế của hắn cũng theo đó tập trung lên người nàng, ma khí quỷ dị dễ dàng xâm nhập vào cơ thể yếu ớt của nữ minh tinh làm nàng ớn lạnh mà tự động run rẫy.
"Mạnh mẽ lên...... Viên Viên... mày đang làm sao vậy?" Cao Viên Viên thầm nhủ trong đầu, nàng ghì chặt nắm đấm dấu sau chiếc váy dài để không tỏ ra thất thố trước Long nhưng nàng không thể khống chế cơ thể mình càng lúc càng nóng, hình ảnh của hắn trong mắt nàng càng lúc càng trở nên hấp dẫn, bản năng nguyên thủy của loài người trong nàng càng lúc càng lớn lên đòi hỏi nàng phải thỏa mãn nó.
"Haha.... theo ta...." Thấy mặt nữ nhân một lúc một đỏ như gấc, hơi thở nặng nề đứt quãng và ánh mắt như dại ra, Long biết ma khí đã tác động khiến nàng sắp không chiụ nỗi nên hắn cười lớn thu ma khí lại để nàng lấy lại thanh tỉnh, cánh tay hắn vòng qua cái eo thon giữ lấy cơ thể mềm nhũn của người đẹp sau đó đưa nàng đi về phía cửa ra, trò chơi mới chỉ bắt đầu hắn không muốn kết thúc nhanh như vậy.
...................
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro