Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 43: Avatar.




Bầu trời bên ngoài hội trường đã tối đen. Ánh đèn đường tỏa sáng dịu nhẹ, soi rõ hai bóng người đang đứng bất động - ninja và võ sĩ.

"Hai người chiến đấu giỏi nhất trong nhóm," - Sabata nghĩ - "Lại trượt vì một bài thi nấu ăn."

- Này... - Sabata tiến lại gần - Tôi tin hai người sẽ chuẩn bị tốt hơn cho năm sau. Ít nhất thì giờ đã biết The Sun không chỉ kiểm tra sức mạnh.

Võ sĩ quay đi, nhưng không kịp giấu những giọt nước mắt đang lăn trên má. Ninja vẫn im lặng, nhưng có thể thấy vai anh ta đang run nhẹ.

- Chúc... chúc mọi người thi tốt. - Võ sĩ nói, giọng nghẹn ngào.

Cả nhóm tiến lại, chia tay hai người bạn. Hazel ôm võ sĩ, trong khi Dave vỗ vai ninja. Những mô hình mặt trời trong tay họ tỏa sáng ấm áp trong đêm tối.

- À phải rồi, - Aria lên tiếng- Marina và Ash năm nay thi để lấy kinh nghiệm. Mà thậm chí còn rớt vòng một...

- Marina và Ash... - Sabata nhìn về phía chân trời - Có lẽ họ không đủ may mắn bắt gặp được nhóm phù hợp.

Rồi cậu quay sang ninja và võ sĩ, những người vẫn đang cố kìm nén cảm xúc:

- Tôi tin hai người sẽ làm tốt hơn vào lần tới.

- Cry! - Sabata dùng power word.

Cả hai người òa khóc, không còn kìm nén được nữa. Những giọt nước mắt tuôn rơi, cuốn đi nỗi đau và sự thất vọng đã tích tụ suốt cả ngày.

- Brave!

Họ cảm thấy một luồng can đảm dâng trào trong lòng. Nước mắt vẫn rơi, nhưng giờ đây là những giọt nước mắt của sự giải thoát, của quyết tâm mới.

- Người ta cần được phép khóc trước khi có thể mạnh mẽ trở lại. - Sabata nói.

Võ sĩ và ninja đứng thẳng người dậy, lau nước mắt. Trong ánh sáng của mặt trăng có thể thấy một tia hy vọng mới trong mắt họ.

- Cám ơn cậu rất nhiều Sabata. - Võ sĩ nói.

Ninja thì ra dấu tạm biệt.

Võ sĩ và ninja quay lưng bước đi, những mô hình mặt trời trong tay họ tỏa sáng như hai ngôi sao nhỏ di chuyển trong đêm tối. Bóng họ dần khuất sau góc phố, chỉ còn lại ánh sáng ấm áp mờ dần.

Không khí đêm se lạnh. Cả nhóm đứng im lặng một lúc, mỗi người chìm trong suy nghĩ riêng về một ngày dài đầy biến cố.

- Xin mời các thí sinh di chuyển theo hướng dẫn của drone! - Một giọng nói máy móc vang lên.

Những drone dẫn đường sáng lên màu xanh dịu mắt, bay thành hàng dọc trên không trung như những ngọn đèn bay. Chúng được thiết kế đơn giản nhưng tinh tế - thân hình tròn phát sáng, với một mũi tên chỉ hướng luôn xoay về phía cần đi.

Đám đông thí sinh lúc này đã bớt căng thẳng hơn, bắt đầu xì xào bàn tán.

- Nghe nói khu nghỉ của The Sun sang lắm...

- Tôi thấy mấy người trượt cũng được ở lại một đêm trước khi về.

- Ba ngày nghỉ... không biết vòng tiếp theo kinh khủng cỡ nào mà cho nghỉ dài vậy?

- Nghe đồn mỗi phòng có view biển riêng...

- Tôi chỉ cần một cái giường để ngủ thôi, mệt quá rồi...

Đoàn drone dẫn họ qua những hành lang rộng với trần vòm cao, được chiếu sáng bởi những ngọn đèn pha lê. Không khí trong lành và mát mẻ, hoàn toàn khác với bầu không khí căng thẳng trong hội trường.

- 1000 phòng nghỉ được sắp xếp theo tầng! - Giọng nói máy móc vang lên - Các thí sinh đặc biệt vui lòng đi theo drone màu vàng!

Những drone màu vàng tách ra, dẫn các thí sinh thuộc chủng loài đặc biệt - người cá, thú nhân, tiên tộc - đi về một hướng khác. Layla và Pixie vẫy tay tạm biệt nhóm.

Sabata nhìn lên tòa tháp nghỉ ngơi - một kiến trúc kỳ vĩ với 1000 căn phòng xếp chồng lên nhau như một tổ ong khổng lồ. Nhưng nhiều phòng vẫn tối om - có vẻ không phải thí sinh trượt nào cũng muốn ở lại đêm cuối.

Drone dẫn Sabata vào phòng của cậu - một không gian 10 mét vuông được thiết kế thông minh. Giường có thể gấp lên tường khi không sử dụng, bàn học trượt ra từ tường, và một cửa sổ lớn nhìn ra biển đêm. Phòng tắm nhỏ nhưng đầy đủ tiện nghi, với vòi sen có thể điều chỉnh áp lực nước.

"Như một căn hộ mini," - Sabata nghĩ - "Nhỏ nhưng đủ thoải mái cho ba ngày nghỉ ngơi."

Cậu có thể nghe thấy tiếng xì xào từ những căn phòng khác qua hệ thống thông gió - những thí sinh đang bàn tán về vòng thi vừa qua, về những người bạn đã phải ra về, và về những thử thách còn chờ đợi phía trước.

- REGENERATE. - Sabata khẽ nói, và cảm nhận được luồng năng lượng chữa lành lan tỏa trong cơ thể, làm dịu đi những vết bầm tím và xương sườn đau nhói.

"Không hoàn toàn khỏi," - Cậu thầm nghĩ - "Nhưng đỡ hơn nhiều."

Đúng lúc đó, một con drone bay vào, mang theo một bình thủy tinh chứa chất lỏng màu tím nhạt. Trên nhãn ghi: "Thuốc hồi phục - Uống trước khi ngủ. Tác dụng trong 8 tiếng."

"The Sun thật chu đáo," - Sabata nghĩ khi cầm bình thuốc lên - "Không phải ai cũng có năng lực hồi phục."

Drone bay đi, để lại Sabata với bình thuốc. Màu tím nhạt của nó gợi nhắc cậu về bộ vest của vị giám khảo béo.

- Hy vọng không có tác dụng phụ gì. - Sabata lẩm bẩm khi nâng bình thuốc lên.

Chất lỏng màu tím có vị ngọt nhẹ, hơi mát lạnh khi chảy xuống cổ họng. Ngay lập tức, cậu cảm thấy cơ thể nhẹ nhõm hơn, những cơn đau dần tan biến.

Một drone khác mang đến ít bánh quy và trà - bữa ăn nhẹ trước khi ngủ. Sau khi đánh răng rửa mặt trong phòng tắm nhỏ, Sabata nằm xuống giường, lắng nghe những âm thanh từ các phòng khác vọng lại.

"...ngày mai tôi sẽ đi thăm thành phố..."

"...không biết vòng sau khó cỡ nào..."

"...nhớ người yêu quá..."

"...tôi vẫn không tin mình trượt..."

"...ít ra ba ngày này được nghỉ ngơi..."

Những cuộc trò chuyện nhỏ nhẹ, những tiếng thở dài, tiếng nước chảy từ phòng tắm, và đâu đó có tiếng ai đó đang khóc thút thít

- Aaaargh! - Một tiếng thét vang lên từ phòng bên cạnh - Thuốc! thuốc có độc!

Sabata bật dậy, cảm thấy cổ họng như bị thiêu đốt. Những vết thương vừa mới dịu đi giờ lại đau nhói như có ai đó đang cắm dao vào.

"Không thể nào," - Cậu vừa nghĩ vừa quằn quại.

Tiếng la hét vang lên khắp nơi. Qua khe thông gió, Sabata có thể nghe thấy tiếng người ngã xuống sàn, tiếng nôn ọe, và những tiếng rên rỉ đau đớn.

"Phản ứng của thuốc?" - Cậu cố gắng suy nghĩ trong cơn đau - "Hay là..."

Cơn đau càng lúc càng dữ dội. Sabata cảm thấy như có lửa đang cháy trong từng mạch máu. Cậu cố với lấy cửa, nhưng chân tay run rẩy không còn nghe theo ý muốn.

"Regenerate..." - Cậu cố nói, nhưng cổ họng đau đến mức không thể phát ra âm thanh.

Khắp tòa nhà, tiếng la hét vẫn không ngừng vọng lại.

- Thông báo! - Giọng máy móc của drone vang lên - Đây là phản ứng tự nhiên của thuốc hồi phục. Xin đừng hoảng sợ.

Cơn đau biến mất, thay vào đó là cảm giác nhẹ nhõm kỳ lạ. Sabata cảm thấy như vừa được tái sinh - cơ thể nhẹ bỗng, những vết thương không còn đau đớn nữa.

Tiếng xì xào bắt đầu vang lên từ các phòng:

- Tưởng chết rồi chứ...

- The Sun đúng là không thể đoán trước được...

- Ai đó báo trước đi chứ...

- Tôi tưởng mình bị đầu độc...

- Nhưng mà... cảm giác khỏe thật...

Tiếng ồn ào dần lắng xuống, thay vào đó là những tiếng thở đều đặn của giấc ngủ say.

- Khò! - Tiếng ngáy như sấm rền vang lên từ một phòng nào đó.

- Ai đó bảo anh ta im đi! - Một giọng cáu kỉnh vang lên.

- Tôi không ngủ được!

- Nghe như cả một đàn bò đang rống...

- Khò!

- Này! - Một giọng phấn khích vang lên - Tôi tìm thấy nút cách âm rồi! Ở đầu giường ấy!

Tiếng lục đục vang lên khắp nơi khi mọi người cùng lúc tìm kiếm cái nút.

- Ồ! - Sabata cũng tìm thấy nó, một nút nhỏ gắn khéo léo vào đầu giường.

Bíp!

Tất cả âm thanh bên ngoài biến mất. Căn phòng chìm vào một sự tĩnh lặng hoàn hảo.

***

Điều thú vị về việc đặt tên cho một Avatar là bạn không thể chọn một cái tên quá... demon. Vậy nên ả quyết định chọn cái tên 'Violet Duskwhisper' - nghe có vẻ khá thơ mộng và hoàn toàn không liên quan gì đến việc có ba con mắt tím đang xoay tròn trên khuôn mặt thật của mình ở tầng 3.

Chẳng ai nghĩ rằng cô sinh viên nhút nhát với mái tóc nâu nhạt và đôi mắt xám nhàn nhạt kia lại là hiện thân của một High Demon. Đó chính là điểm thiên tài trong phép thuật tạo Avatar của Narcissus - nó hoàn toàn thoát khỏi mọi ràng buộc nhân quả. Thậm chí cả Demon God Xatan cũng không thể phát hiện ra đây là cách một High Demon đang 'du lịch' trong cõi phàm.

Dĩ nhiên, mọi thứ đều có cái giá của nó. Avatar này yếu ớt đến mức không thể thắng nổi một trận đấu tay đôi với người bình thường. Một điều cực kỳ nhục nhã với một High Demon vốn có thể san phẳng cả một thành phố chỉ bằng ý nghĩ. Nhưng trong những thử thách đòi hỏi trí tuệ và kinh nghiệm, Violet lại tỏa sáng một cách kỳ lạ.

Hãy xem vòng thi nấu ăn chẳng hạn. Khi hầu hết thí sinh đang loay hoay với việc làm sao để không làm cháy con cá, Violet đã nấu một bữa ăn hoàn hảo dựa trên kinh nghiệm của hàng ngàn năm quan sát ẩm thực nhân gian. À phải, một trong những sở thích kỳ lạ của High Demon này là nghiên cứu văn hóa ẩm thực của con người.

Thật khó để giả vờ mình yếu đuối khi bạn đã quen với việc làm chủ cả một tầng Chợ Đen. Nhưng đó là điều cần thiết nếu muốn theo dõi âm mưu của những High Demon khác đang manh nha trong thế giới loài người. Dù sao thì, như một câu nói nổi tiếng ở địa ngục: Đôi khi để thấy được lửa, bạn phải giả vờ mình là nước.

"Ai đã nói câu đó nhỉ?" Ả nghĩ, nhớ lại những cái tên của anh em mình ở địa ngục. Có Ashfallen the Whispering Flame, kẻ có thể biến mọi âm thanh thành lửa. Rồi Necroshade the Dreamweaver, chuyên gia về ảo ảnh và ác mộng. Hay như Bloodmist the Silent, không ai biết được giới tính thật của hắn/ả vì luôn tồn tại dưới dạng sương máu. Và tất nhiên không thể quên được Voidwalker the Nameless, kẻ có khả năng xóa sạch danh tính của bất kỳ ai...

"Thật buồn cười," ả thầm nghĩ, "cách chúng ta phải tránh những cái tên như thế này. Như thể việc đặt tên giống nhau sẽ khiến chúng ta bị trừng phạt vậy." Đúng là có những quy tắc kỳ lạ ở địa ngục mà ngay cả High Demon cũng phải tuân theo.

Violet ngồi trong căn phòng riêng, ngắm nhìn thân thể Avatar của mình trong gương. Những tế bào yếu ớt của con người, những mạch máu mong manh. Quá yếu để sống sót trong các thử thách phía trước.

"Nó cần được cải tiến," ả thầm nghĩ khi rà soát các lựa chọn. "Đấu sĩ? Quá thô thiển. Pháp sư? Cần quá nhiều thời gian học tập. Phù thủy? Không đủ tự do để phát huy hết tiềm năng..."

Một tia sáng lóe lên trong tâm trí khi ả nghĩ đến Knights. Những chiến binh tuyên thệ với các vì sao, mang trong mình sức mạnh của vũ trụ. Phức tạp, nhưng không phải không thể.

Violet đặt con rối ma vương trước mặt - một tác phẩm nghệ thuật đáng sợ được chế tác từ xương và kim loại sống. Nó có hình dáng một đứa trẻ méo mó với 6 cánh tay, mỗi cánh tay là một công cụ phẫu thuật khác nhau - dao mổ, kéo, kim khâu, những ống dẫn được làm từ mạch máu của sinh vật huyền thoại.

"Trước tiên, ta cần một điểm neo," ả thì thầm. Những sợi chỉ bạc tỏa ra từ con rối, xuyên qua da thịt Avatar một cách chính xác. Chúng tìm đến điểm giao nhau của các kinh mạch chính - đan điền, ấn đường, vai trái, đầu gối phải. Bốn điểm tạo thành một hình thoi hoàn hảo.

"Tiếp theo, kết nối với các vì sao."

Một lọ thuỷ tinh chứa ánh sáng của Polaris được đổ vào những ống dẫn. Ánh sáng lạnh như băng chạy dọc theo các mạch máu mới, khiến da thịt phát sáng từ bên trong. Ả có thể cảm nhận được sức mạnh của Ngôi Sao Bắc Đẩu - vững chãi, kiên định, và trên hết là khả năng phòng thủ tuyệt đối.

"Giờ là phần khó nhất - lõi năng lượng triết gia."

Con rối múa may những cánh tay của nó, mở một khoang rỗng nhỏ trong lồng ngực Avatar. Vào đó, ả đặt một viên pha lê đen - được chế tác từ những suy tư của các triết gia cổ đại đã bị nén lại thành dạng rắn. Viên pha lê bắt đầu đập như một trái tim thứ hai.

"Và cuối cùng... lễ lột xác."

Đây là phần đau đớn nhất. Da thịt Avatar bị lột ra từng lớp, để lộ những mạch máu và dây thần kinh bên dưới. Con rối bắt đầu dệt một mạng lưới mới - những sợi năng lượng vũ trụ đan xen với các mô sinh học. Từng lớp được xây dựng lại - cơ bắp được gia cố bằng sợi ánh sáng sao, da được tái tạo với khả năng tự phục hồi.

Máu nhỏ giọt xuống sàn. Nó có màu xanh nhạt của ánh sao Polaris, và khi chạm đất, những giọt máu đông lại thành những tinh thể nhỏ.

"Khâu lại thôi."

Những sợi chỉ bạc của con rối khâu từng đường một, kết nối các lớp mô lại với nhau. Mỗi mũi khâu đều được tính toán chính xác để tối ưu luồng năng lượng. Cuối cùng, con rối rút những cánh tay của nó ra, để lại một cơ thể Avatar mới - vẫn mang vẻ ngoài yếu ớt, nhưng bên trong là một kiệt tác của nghệ thuật cải tạo sinh học.

"Sẽ cần thời gian để thích nghi," ả nghĩ khi cảm nhận sức mạnh mới chảy trong huyết quản. "Nhưng đây là một khởi đầu tốt."

Thêm đoạn sau vào cuối:

Nếu có ai chứng kiến được cảnh tượng này, có lẽ họ sẽ phát điên mất.

Quá trình biến một người thành Knight thường kéo dài hàng tuần, thậm chí hàng tháng trời. Nó đòi hỏi sự kiên trì phi thường để thích nghi với từng luồng năng lượng vũ trụ mới. Cần cả một đội ngũ y sĩ và phù thủy chuyên nghiệp để điều chỉnh từng chi tiết nhỏ trong cơ thể. Và tất nhiên, số tiền phải bỏ ra có thể nuôi sống cả một ngôi làng trong vài năm.

Vậy mà ả vừa làm xong tất cả chỉ trong một đêm, với một con rối ma vương và vài món đồ "mượn" được từ kho báu của các Outer Lord.

Violet đứng thẳng người dậy, cảm nhận những tia sáng đầu tiên của bình minh chiếu qua cửa sổ. "Transform," ả khẽ thì thầm, và một bộ giáp bắt đầu hiện hình.

Trước tiên là lớp vải đen bọc sát người, được dệt từ những sợi năng lượng vũ trụ nén thành dạng rắn. Tiếp đến là những mảnh giáp bạc nhẹ như lông vũ nhưng cứng như kim cương - được tạo thành khi ánh sáng sao Polaris kết tinh trong không khí. Chúng tự động gắn vào những vị trí chiến lược - ngực, lưng, vai, và các khớp xương chính.

Một chiếc áo choàng trắng như tuyết xuất hiện, viền được thêu những chòm sao bằng chỉ bạc. Mỗi ngôi sao trên áo choàng đều là một ấn chú phòng thủ riêng biệt, sẵn sàng kích hoạt khi cần thiết.

Cuối cùng là chiếc mũ giáp - đơn giản nhưng thanh thoát, chỉ để lộ phần dưới khuôn mặt. Trên trán mũ giáp là biểu tượng của Polaris, tỏa ra thứ ánh sáng lạnh lẽo của Ngôi Sao Bắc Đẩu.

Ả thử đấm nhẹ vào không khí. Năng lượng vũ trụ chạy dọc cánh tay, tạo ra một luồng áp suất nhỏ. "Yếu quá," ả nhíu mày. "Cần thêm thệ ước để tăng sức mạnh - không giết người, chỉ dùng tối đa 50% sức mạnh, không gây thương tích vĩnh viễn... Nhưng thôi, để sau."

"Dù sao đây cũng chỉ là phiên bản thử nghiệm," ả tự nhủ khi thu hồi bộ giáp lại. "Chỉ cần đủ để không chết trong vòng thi tiếp theo là được."

Violet bước ra hành lang. Cô thấy nhóm thí sinh quen từ vòng một - Ming Li, nữ tu của Xian Xue với chiếc áo vải thô màu xám nhợt và bốn thanh kiếm màu xanh trong suốt lơ lửng sau lưng. Những hình xăm phức tạp trên cổ tay cô - chứa đựng những câu thần chú cổ xưa - phát ra ánh sáng nhè nhẹ mỗi khi cô cử động. Ming Li nổi tiếng trong giới tu sĩ kiếm đạo về việc đã phong ấn được một con rồng sa mạc chỉ bằng một mảnh giấy bùa và thanh kiếm gỗ.

Bên cạnh cô là Valeria của Wrymfrey - chiến binh với thân hình săn chắc trong bộ áo giáp đen bóng được đúc từ kim loại sống. Mái tóc đỏ rực được tết hai bím, mỗi bím được buộc bằng một chiếc vòng bạc khắc tên những kẻ thù đã ngã dưới tay cô. Valeria là một trong những nữ chỉ huy trẻ tuổi nhất của đội quân tinh nhuệ Chimera - lực lượng đặc biệt của Đế chế được trang bị những cỗ máy chiến tranh sinh học. Nói là tinh nhuệ thế thôi, chứ đây cũng như một đội nhi đồng vậy.

Sakuya của Divinelandia mang vẻ đẹp thanh tao của một miko - quần hakama trắng đỏ truyền thống, mái tóc đen dài buộc nửa chừng bằng dải lụa có thêu hình những vị thần. Cô đến từ đền Inari, nơi thờ phụng vị thần cáo chín đuôi. Người ta đồn rằng cô có thể nhìn thấy được linh hồn của vạn vật và có khả năng giao tiếp với yêu linh - một năng lực hiếm có ngay cả ở Divinelandia.

Gabrielle của Trilium nổi bật với bộ quân phục màu navy điểm xanh - màu sắc đặc trưng của phe chủ chiến. Mái tóc vàng cắt ngắn gọn gàng và khuôn mặt góc cạnh phản ánh tính cách thẳng thắn, đôi khi hơi thô lỗ của cô. Con gái một tướng quân, cô tin rằng hòa bình chỉ có thể đạt được thông qua sức mạnh quân sự.

Yara đến từ Elementia - vùng đất được các nguyên tố ban phước. Da cô ánh lên màu xanh nhạt của nước, và không khí xung quanh cô luôn ẩm ướt như sương mai. Trang phục của cô được dệt từ những sợi tơ nước đông đặc - một kỹ thuật bí truyền của các phù thủy nguyên tố. Yara là một trong số ít người có thể điều khiển được cả nước và băng, khiến cô trở thành ứng viên sáng giá cho vị trí Archmage của Elementia.

"Con người thật kỳ lạ," ả thầm nghĩ khi thấy cách họ đối xử với nhau. Ming Li đang chia sẻ một bình trà với Gabrielle - một chiến binh theo phái chủ chiến của Trilium - mặc dù hai quốc gia của họ đang căng thẳng vì tranh chấp thương mại. Valeria và Yara trao đổi về cách kết hợp giữa công nghệ sinh học của Wrymfrey với ma thuật nguyên tố, như thể quên mất rằng hai đế quốc của họ từng đối đầu trong không biết bao nhiêu cuộc chiến.

"High Demon chúng ta có thể sống cả ngàn năm mà không bao giờ tin tưởng nhau đến thế," ả ngẫm nghĩ khi thấy Sakuya dạy cho những người khác cách gấp origami, biến những mảnh giấy thành những linh thú nhỏ bay lượn quanh phòng.

"Họ thực sự xem nhau là bạn." ả mỉm cười khi nghe tiếng cười từ góc phòng, nơi Gabrielle đang cố học cách sử dụng đũa từ Ming Li. Đôi khi ả tự hỏi liệu đây có phải là lý do tại sao nhiều High Demon bị cuốn hút bởi thế giới con người.

Đâu đó trong ả, một phần rất nhỏ của bản năng High Demon thì thầm về việc phá vỡ khung cảnh hài hòa này - để xem những nụ cười kia sẽ méo mó ra sao khi đối mặt với sự tàn khốc. Nhưng ả đã học được cách lờ đi những thúc giục đó từ rất lâu rồi.

Đó là lý do tại sao ả có thể làm chủ tầng 3. Và đó cũng là lý do tại sao nhiều High Demon khác thất bại - họ không bao giờ vượt qua được cám dỗ của sự hủy diệt.

- Violet! Cậu đến rồi! - Ming Li vẫy tay - Chúng tôi đang bàn về vòng thi tiếp theo đấy.

Ả tiến lại gần họ với dáng vẻ rụt rè đã được tập luyện rất kỹ - vai hơi gập xuống, bước chân ngập ngừng, ánh mắt thường xuyên nhìn xuống đất. "Một High Demon học cách thu nhỏ sự hiện diện của mình như thế này quả thực là một điều... thú vị."

Valeria nhường cho ả một chỗ ngồi. "Nữ chiến binh Wrymfrey có vẻ đặc biệt có cảm tình với những người yếu đuối - một đặc điểm thú vị của nền văn hóa chiến binh của họ."

- Cậu không sao chứ? - Yara hỏi, giọng quan tâm - Tối qua tôi nghe thấy tiếng động lạ từ phòng cậu...

- À... - ả lí nhí - chỉ là... gặp ác mộng thôi.

"Không hẳn là nói dối - nếu họ biết được chuyện gì thực sự xảy ra trong phòng ả đêm qua, có lẽ đó sẽ là ác mộng với tất cả bọn họ."

- Đừng lo. - Gabrielle vỗ vai ả - Dù vòng tiếp theo có là gì, chúng ta sẽ cùng vượt qua.

- Phải đấy! - Sakuya nói, trong khi một con hạc origami bay lượn quanh đầu họ - Cậu có thể không mạnh về mặt sức mạnh, nhưng trí tuệ của cậu đã giúp cả nhóm trong vòng trước rồi.

Ả cúi đầu cảm ơn, giấu đi nụ cười mỉm.

- Chúng ta nên lưu ý đến nhóm của Sabata. - Ming Li lên tiếng, bốn thanh kiếm sau lưng khẽ rung động - Tôi theo dõi họ từ vòng một. Sabata có năng lực điều khiển từ ngữ rất đáng gờm.

- Nhóm đó á? - Valeria cười khẩy - Tôi thấy họ hơi... quá đa dạng. Một ninja, một võ sĩ, một người hầu, một thú nhân... Khó mà phối hợp tốt được.

- Đừng xem thường họ. - Yara nói, những giọt nước lơ lửng quanh cô đông cứng thành những tinh thể băng nhỏ - Tôi thấy họ có tiềm năng lớn. Nhất là cô gái tóc bạc kia...

- Aria? - Gabrielle gật đầu - Con gái của một gia tộc quý tộc nổi tiếng. Tôi từng gặp cô ta tại một buổi dạ tiệc ở Trilium.

- Thật ra... - Sakuya khẽ nói, con hạc origami đậu trên vai cô - Linh hồn của họ... rất đặc biệt. Như thể được định mệnh kéo lại gần nhau vậy.

"Thú vị thật." ả nghĩ. "Ngay cả một miko cũng cảm nhận được điều gì đó khác thường về nhóm đó."

- Vậy chúng ta nên làm gì? - Ming Li hỏi - Đối đầu trực tiếp hay...

- Không. - Gabrielle lắc đầu - Theo chiến thuật, tốt nhất là để họ đụng độ với nhóm khác trước. Chúng ta có thể quan sát và tìm ra điểm yếu.

Đâu đó trong ả, bản năng High Demon thì thầm về việc tiết lộ cho họ biết tất cả những điểm yếu của nhóm Sabata mà ả đã quan sát được. Nhưng điều đó sẽ khiến ả trở nên... quá nổi bật.

- T-tôi nghĩ... - ả lí nhí với vẻ nhút nhát - Chúng ta nên tập trung vào việc hoàn thiện bản thân trước...

"Hoàn hảo." ả tự nhủ khi thấy những ánh mắt dịu đi.

- Nói về Sabata hả? - Valeria cười lạnh, lấy từ trong túi ra một cuộn băng keo quân sự đen bóng - Năng lực điều khiển từ ngữ chẳng có tác dụng gì khi không nói được. Tôi có thứ này đây.

- Cũng được đấy. - Gabrielle gật gù - Nhưng cậu ta còn có thể viết.

- Băng tay chân cậu ta lại là xong. - Valeria nhún vai - Có khó gì đâu.

"Họ thực sự nghĩ đơn giản vậy sao?" ả tự hỏi. Với kinh nghiệm của một High Demon, ả biết rõ những kẻ thực sự nguy hiểm không bao giờ dựa vào một năng lực duy nhất.

- T-tôi không nghĩ... - ả lí nhí - việc tấn công trực tiếp là ý hay đâu...

- Ừ nhỉ. - Ming Li gật đầu - Tốt nhất là theo dõi họ từ xa trước.

"Vậy đó," ả thầm nghĩ với sự hài lòng, "một lời gợi ý nhẹ nhàng là đủ để thay đổi hướng suy nghĩ của họ rồi."

Violet quan sát cách Ming Li "trò chuyện" với một thanh kiếm bình thường - một món đồ được mượn từ phòng vũ khí của The Sun. Những hình xăm trên tay cô phát sáng yếu ớt, và chỉ trong một khắc, thanh kiếm bỗng trở nên sắc bén đến mức không tưởng. "À," ả nghĩ, "vậy ra đó là cách Xian Xue vận dụng 'art' - họ không tạo ra sức mạnh, họ... thuyết phục thanh kiếm rằng món đồ này phải sắc bén hơn."

Valeria đang luyện tập với một cỗ máy chiến tranh sinh học - một con thú lai giữa rồng và dế mèn, được chế tạo trong những phòng thí nghiệm bí mật của Wrymfrey. "Thú vị," ả nhận xét khi thấy cách con thú răm rắp nghe theo mệnh lệnh của Valeria mà không có bất kỳ dây cương hay công cụ điều khiển nào. "Đế chế này tiến bộ hơn ta tưởng."

Yara đang... tán gẫu với một cốc nước. Không có cách nào khác để miêu tả việc cô đang làm - cô thực sự ngồi đó và trò chuyện với những giọt nước đang nhảy múa trong không khí. "Elementia và cái triết lý kỳ lạ của họ," ả lắc đầu. "Nhưng không thể phủ nhận hiệu quả của nó."

"Thật thú vị," ả tự nhủ, "cách mỗi nền văn hóa tiếp cận sức mạnh theo những cách hoàn toàn khác nhau. Và thậm chí còn thú vị hơn khi thấy chúng đều... hiệu quả."

Gabrielle thì ngồi tại một góc với cuốn sổ nhỏ trong tay, đôi mắt sắc lạnh của một người lính quan sát một nhóm nam thí sinh đang tranh luận về chiến thuật. Cô ghi chép điều gì đó với vẻ hứng thú của một nhà nghiên cứu động vật học đang theo dõi một đàn tinh tinh.

"Đó," ả nghe thấy Gabrielle lẩm bẩm, "lại một ví dụ điển hình về hành vi thể hiện đẳng cấp trong xã hội phụ hệ..."

Khi một thí sinh nam giơ hai tay lên để nhấn mạnh quan điểm, Gabrielle viết nhanh vào sổ: "Chủ thể A thể hiện hành vi dọa nạt bằng cách làm cơ thể to hơn. Đặc trưng của con đực trong môi trường cạnh tranh..."

"À," ả thầm nghĩ, "có vẻ như việc lớn lên trong một gia đình quân nhân Trilium đã để lại những... vấn đề thú vị. Nhất là khi cha cô ta - một vị tướng theo phe chủ chiến tin rằng nữ giới không nên tham gia quân đội."

- Để ý gì thú vị không? - Ming Li hỏi khi thấy Gabrielle đang miệt mài ghi chép.

- Nghiên cứu về hành vi con đực trong môi trường áp lực cao. - Gabrielle đáp mà không rời mắt khỏi nhóm nam thí sinh - Rất giống với tinh tinh, nhưng ít tiến hóa hơn.

"Ít nhất," ả tự nhủ, "cô ta đã tìm được cách xử lý những vấn đề tâm lý của mình một cách... học thuật."

Còn Sakuya của Divinelandia đang ngồi gấp origami một cách điêu luyện. Có thể thấy môi cô khẽ chuyển động - không phải đang lẩm bẩm mà đang đàm phán. "Thú vị," ả nghĩ, "cô ta không cầu xin hay van nài các vị thần, mà là trao đổi với họ như những đối tác ngang hàng."

Từ những ngón tay khéo léo của Sakuya, một con hạc giấy dần thành hình. Nhưng khi cô thì thầm những lời cuối cùng, tờ giấy bỗng rung lên, và con hạc... sống dậy. Nó vỗ cánh bay lên, những sợi chỉ vàng của năng lượng thần thánh lấp lánh trên thân thể giấy của nó.

Tiếp đến là một con cáo, rồi một con rồng nhỏ. Mỗi con vật đều mang một phần sức mạnh của một vị thần khác nhau - kết quả của việc cô đã thành công trong việc đàm phán với cả ba phe thần linh của Divinelandia.

"Khó có thể tưởng tượng," ả thầm nghĩ, "làm thế nào cô ta có thể thuyết phục được cả những vị thần vốn thù địch với nhau đều cho mượn sức mạnh."

- Được rồi chúng ta đi luyện tập nào - Gabrielle nói.

Một drone dẫn đường màu trắng đưa họ đến một trong những phòng luyện tập. Những thí sinh khác cũng đã có mặt ở đây, mỗi nhóm chiếm một phòng riêng. Không phải hang động khổng lồ hay đấu trường hoành tráng - chỉ đơn giản là một căn phòng vuông vức 100x100 mét, và nếu bạn muốn biết chính xác thì là 100,000254 mét vuông được cách âm hoàn toàn với bên ngoài. Tường trắng, sàn màu xám được làm từ vật liệu đặc biệt có khả năng chịu lực cao và hấp thụ năng lượng dư thừa. Dọc theo tường là những vòi nước tự động với áp suất có thể điều chỉnh, cùng những thiết bị theo dõi và cảm biến năng lượng.

- Chào mừng đến khu luyện tập số 17 - Drone thông báo bằng giọng máy móc quen thuộc - Vui lòng cho biết yêu cầu về trang thiết bị.

Ming Li yêu cầu một số vũ khí tập luyện cơ bản. Một drone khác nhanh chóng bay đến, mang theo một giá vũ khí mini với đủ loại kiếm gỗ, gậy và các dụng cụ luyện tập khác.

"Đơn giản nhưng hiệu quả," ả nghĩ khi nhìn xung quanh. Không có gì phô trương, nhưng mọi thứ đều được tính toán kỹ lưỡng - từ nhiệt độ phòng cho đến độ đàn hồi của sàn nhà. Một không gian được thiết kế để tối ưu hóa việc luyện tập mà không gây nguy hiểm cho người sử dụng.

Ming Li bước vào trung tâm khu vực tập luyện, bốn thanh kiếm trong suốt vẫn lơ lửng sau lưng.

- Tôi nghĩ chúng ta nên thử một vài đòn phối hợp cơ bản trước. - Cô nói và nhìn về phía Yara - Nước của cô có thể làm chậm đối thủ, để tôi dễ dàng tìm ra điểm yếu.

Valeria thả con Chimera của mình ra - một sinh vật lai giống trông như con rết khổng lồ với đôi cánh màu đồng.

- Còn tôi có thể làm nó hoảng loạn. - Cô nói - Nhiều kẻ mạnh đến mấy cũng sợ côn trùng.

- Để tôi giúp cậu kiểm soát nó tốt hơn. - Sakuya lấy ra một tờ giấy, nhanh chóng gấp thành hình một con bướm. Khi cô thì thầm lời cầu nguyện, con bướm giấy sống dậy, bay về phía con Chimera. Nó đậu lên đầu con vật, và ngay lập tức, con Chimera trở nên điềm tĩnh hơn hẳn.

Gabrielle vẫn đang ghi chép gì đó vào sổ:

- Thú vị. Phụ nữ có xu hướng hợp tác nhiều hơn nam giới trong môi trường cạnh tranh...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro