Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

★ Chương 76 ★


★ Chương 76 ★

"Bí danh cuối cùng!"

Diệp Minh đứng bên người Corson, ngơ ngác nhìn robot to lớn từ trên trời rơi xuống, dường như hơi thất thần.

【Diệp Minh: Ôi, đúng là mỹ nhân, vóc người này, khuôn mặt này, khí chất này.. không hổ là hoàng nữ điện hạ】

【888: ........ 】 Hầy, tên dở hơi này lúc nào cũng chú ý lệch hướng.

【Diệp Minh: Ôi lại thêm đôi mắt tím đẹp đẽ kia nữa, làm em không khỏi nghĩ tới thân mình, điều duy nhất khiến em phải bất mãn với Hicks là, thế mà ông ta lại hủy đi dung mạo tuyệt thế của em, sự ấy nhẫn được thì gì chẳng dám làm!!】

【888: ..Xem ra cậu đã biết nguyên thân của Harvey là ai rồi hả?】

【Diệp Minh: Anh à, đáp án rõ như vậy anh đã tra ra được từ lâu rồi đúng không, bây giờ em gái tới ngay trước mặt em rồi, còn không mau kiểm tra xem gen của bọn em có trùng hay không, dù sao loại chuyện kinh ngạc này kiểm tra rõ ràng một chút vẫn tốt hơn ^-^】

【888: Cậu đợi đó.】

Mấy phút sau.

【888: Chuẩn rồi, đúng là không khác biệt, nguyên thân của Harvey chính là Saan.】

【Diệp Minh: Nếu em không hỏi có phải anh không định nói gì với em luôn không? Uất-ức.jpg】

【888: Tôi cũng không dám chắc hahaha, dù sao Villanica ở hành tinh thủ phủ cách xa như vậy, không được kiểm chứng tại hiện trường, bất cứ điều gì cũng tồn tại sự nguy hiểm và không dám chắc. Tôi chỉ là hệ thống, giúp đỡ cậu hoàn thành nhiệm vụ, không có nghĩa vụ phải cung cấp ý kiến với cậu】

【Diệp Minh: ........】 Anh cứ có cảm giác 888 cố ý.. Đây có phải ảo giác không?

Diệp Minh càng nhìn người em gái này của mình lại càng vừa mắt, anh rất thích mỹ nhân xinh đẹp! Thực ra Diệp Minh đã nghi ngờ thân phận của Harvey từ trước rồi, rốt cuộc Harvey có điểm gì đặc biệt, đáng để Hicks đưa ra ngoại lệ với anh? Thậm chí còn dùng một phần thân thể của mình để dung hợp với anh?

Đương nhiên còn một điểm then chốt, Hicks không chỉ một lần nhấn mạnh đây là tạo vật hoàn mỹ nhất của ông ta, rốt cuộc kiểu người gì mới đáng được Hicks nói là hoàn mỹ?

Tạo vật được dung hợp từ huyết thống hoàng thất cao quý của con người với bản thể của Hicks, đương nhiên khác với những quái vật cấp thấp kia, hơn nữa với mị lực nhân cách của bản thân Saan, khó trách Hicks lại chấp nhất với anh như vậy.. Con quái vật xúc tu này vẫn rất có mắt nhìn mà.

Cứ nghĩ để tẩy trắng hoàn toàn còn hơi khó, có thân phận này rồi, quả thực không gì đơn giản hơn.

【Diệp Minh: Thật ngại quá, em cảm thấy mấy anh hùng bàn phím kia sắp bị nghiệp quật tới nơi rồi O(∩_∩)O~】

【888: Cậu tự tin thế cơ à? Đừng quên bộ dạng cậu bây giờ khác hoàn toàn với trước đây, cũng không có trí nhớ ngày trước, cậu muốn người khác biết thân phận của cậu thế nào.】

【Diệp Minh: Corson đã đưa em gái em tới rồi, nếu không thể vạch trần, thế thì sỉ nhục trí thông minh của em quá~】

【888: Haha.】

Brod ngơ ngác đứng ở đó, "Sao.. sao điện hạ Villanica lại tới đây.."

Diệp Minh cũng tỏ vẻ nghi hoặc, quay đầu nói với Corson: "Anh có biết cô ấy sẽ tới không?"

Corson dịu dàng cúi đầu nhìn Diệp Minh, cho anh một ánh mắt an tâm, cất giọng trầm thấp, "Anh biết, anh mời cô ấy tới đây."

Vẻ mặt Diệp Minh hết sức kinh ngạc.

Corson kiên nhẫn giải thích: "Anh cần một người có đủ phân lượng lại có thể tin tưởng được để bảo vệ em, anh không thể giao em cho Kasha hay cho nghị viện bên kia, thế nhưng nếu tiếp tục giữ em bên cạnh, sẽ chỉ khiến họ có cơ hội lấy dư luận ra để công kích anh, bởi vậy nên anh muốn vờ như giao em ra, hơn nữa nhất định đối phương phải khiến người ta tâm phục khẩu phục, nói không nên lời. Điện hạ Villanica là ứng cử viên rất phù hợp, cô ấy là hoàng nữ, hơn nữa làm người chính trực.. Anh có thể nói với bên ngoài là đã giao em cho hoàng thất đợi thẩm phán một lần nữa, như vậy người khác không còn gì để nói nữa."

Corson ôm lấy vai Diệp Minh, buông mi chăm chú nhìn đôi mắt anh, có phần không nỡ lòng nói: "Xin lỗi, để em phải chịu ủy khuất ở chỗ cô ấy một thời gian, anh sẽ mau chóng nghĩ biện pháp rửa sạch tội danh cho em, sau đó quang minh chính đại đón em về."

Diệp Minh hiểu được ý của Corson, khẽ cười: "Anh đã làm quá nhiều điều vì em rồi, đây cũng không phải chuyện gì ủy khuất."

Corson thấy Diệp Minh hiểu mình như vậy, tình cảm sâu sắc trong lòng lại càng khó kiềm chế.. Hắn và anh, thực ra xưa giờ không cần phải giải thích gì, bọn họ có sự hiểu ngầm như vậy, hiểu được lẫn nhau, dường như đã quen từ rất lâu rồi.

Bọn họ vừa là bằng hữu cũng vừa là chiến hữu, người yêu... Hắn rất mừng vì mình còn có thể gặp được anh.

Có thể gặp được một người tâm ý tương thông như vậy.

Ngoài mặt Diệp Minh không có vẻ gì, nhưng trong lòng lại hơi kích động.

【Diệp Minh: Chuyện này.. đúng là đang buồn ngủ thì có người kê gối cho, em không cần phải nghĩ xem làm thế nào để tiếp cận em gái mình nữa ^-^】

【888: ...........】

...

Villanica ở quảng trường rảo bước tới, những người ở gần cô đều chủ động cúi mình hành lễ.

Tuy rằng ở liên bang nhân loại, hoàng thất không có địa vị chí cao vô thượng như xã hội phong kiến, nhưng vẫn có huyết thống cao quý nhất và quyền thế, hơn nữa là biểu tượng sức mạnh.. Hoàng thất có quyền nhúng tay vào bất cứ quyết sách gì trong liên bang, đồng thời có quyền lợi ngang ngửa nghị viện quân bộ.

Nhưng sở dĩ mọi người tôn kính hoàng thất như vậy, không chỉ vì huyết thống cao quý và quyền thế, quan trọng hơn cả là bản thân họ đáng được tôn kính, bọn họ đời đời truyền lại, là người bảo vệ thực sự của nhân loại.

Hoàng tử Saan thân là hoàng tộc cao quý, là con trai duy nhất của hoàng đế đương nhiệm, tự mình chiến đấu với dị thú ở tiền tuyến, thậm chí còn kính dâng tính mạng của chính mình vì nhân loại, cả cuộc đời của anh đều chiến đấu để bảo vệ.

Phẩm cách của anh đáng được tất cả mọi người kính ngưỡng, mà em gái của anh là Villanica, cũng là một chiến sĩ anh dũng, kế thừa ý chí của anh.

Bởi vậy nên lúc này vẻ mặt mọi người cung kính và hành lễ, tất cả đều xuất phát từ nội tâm.

Khoảnh khắc con robot to lớn ấy hạ cánh, trung tướng Kasha và nghị viên Lint dừng động tác, hai người liếc mắt nhìn nhau, trong mắt là tâm tình ủ rũ.

Bây giờ điện hạ Villanica đã đến, nếu nhóm người bọn họ còn dám tiếp tục cướp người làm loạn, có bị giẫm chết cũng không có chỗ giải oan.. Hơn nữa có người nói Corson luôn có quan hệ rất tốt với hoàng thất, tám phần mười Villanica được hắn mời tới viện binh.

Chuyện cấp bách, trước mắt phải nghĩ cách chứng minh cho sự trong sạch của mình.

Nghị viên Lint lập tức tiến lên một bước, đón lấy điện hạ Villanica.

Ông là một người đàn ông trung niên tóc nâu mắt nâu xám, dung mạo phổ thông thoạt nhìn dường như rất có năng lực tương tác, nhưng thực ra lại là một chính khách nham hiểm giả dối, ông cung kính cười nói với Villanica: "Sao đột nhiên điện hạ lại tới đây?"

Villanica đã tới trước mặt họ, dáng người cô cao gầy, cao hơn nghị viên Lint cả nửa cái đầu, nhướng mày nói: "Nếu tôi không tới, mấy người muốn tạo phản à? Nghị viên?"

Lint cười gượng: "Sao có chuyện ấy được, chỉ là một chút tranh cãi nhỏ mà thôi, nguyên soái Corson không muốn giao tên người lây phản bội kia ra, nếu tiếp tục bao che chỉ khiến lòng người bất an, chỗ tôi có mệnh lệnh cao nhất từ phía chính phủ yêu cầu cậu ta giao tên phản đồ kia ra.. Chúng tôi chỉ phụng mệnh làm việc, phải vậy không? Trung tướng Kasha."

Kasha ngẩn ra nhìn Villanica, không ai biết thực ra trung tướng Kasha thô lỗ lại là fanboy của Villanica, gã lắp bắp nói: "Vâng, đúng vậy, chúng tôi chỉ phụng mệnh làm việc."

Villanica vẫn không lộ vẻ xem thường hay là phẫn nộ, chỉ bình tĩnh hờ hững nói: "Thế xem ra là hiểu lầm rồi, thực tế tôi cũng phụng mệnh tới đây đón người lây kia. Thân phận của cậu ta rất nhạy cảm, hơn nữa rất có thể sẽ biết được những bí mật liên quan tới Hicks, bởi vậy nên phụ thân bảo tôi tới đây giúp nguyên soái Corson tiến hành điều tra, bắt đầu từ bây giờ, Harvey do tôi trông giữ, mọi người có ý kiến gì không?"

Trong lòng nghị viên Lint hận chết đi được, chỉ thiếu có một bước mà thôi, nhưng Villanica đã tới rồi, còn mang theo mệnh lệnh hoàng đế, mệnh lệnh lâm thời trong tay ông vô dụng, ông cũng không thể nói mình không tin tưởng hoàng thất. Bèn làm như hết sức vui mừng nói: "Nếu điện hạ đã tới, để điện hạ tiếp nhận đương nhiên càng thích hợp hơn, nói như vậy mọi người sẽ không có ý kiến gì, tôi cũng có thể yên tâm."

Villanica gật gù, cũng không có ý định hàn huyên với họ, bèn lướt qua hai người họ.

Kasha nhìn bóng lưng Villanica thướt tha rời đi, bỗng nhiên muốn nói nếu bây giờ mình đi xin chữ ký không biết có thích hợp hay không...

Lint nhìn Kasha, quả thực suýt chút nữa tức chết! Cái tên mình mẩy bắp thịt não như não heo này! Đến lúc nào rồi còn tâm tình theo đuổi con gái người ta, còn không nghĩ xem mình nên làm sao đây, ông đắc tội Corson rồi, Corson sẽ gây khó dễ cho ông mất!!

Villanica mặc đồng phục tác chiến được may vừa khít, chân đi đôi boot được chế từ hợp kim trắng bạc, lúc giẫm xuống đất phát ra tiếng lanh lảnh.

Cô nhận được thỉnh cầu của Corson mời tới, cô và Corson không được coi là thân quen, nhưng anh trai cô, Saan là bạn tốt với Corson.

Năm đó anh trai cô một mình ở lại cứ điểm Laris, bị vô số dị thú vây nhốt.. Mọi người hốt hoảng bỏ chạy, quân lính tang tác, nỗi sợ hãi hủy diệt bao trùm cả tinh vực.. Lúc đó cô ở hành tinh thủ phủ xa xôi, không thể tới chứng kiến những điều này.

Cô muốn đi cứu anh trai mình, nhưng cô có đi cũng không kịp, cũng không ai có thể cứu được, quân tiếp viện lần lữa, không ai dám vượt khó tiến lên, tất cả mọi người đều trốn chạy.. Trong tuyệt cảnh hỗn loạn ấy, chỉ Corson dũng cảm đứng ra.

Corson dẫn theo quân đội chính quy của mình, như lưỡi dao sắc đi ngược dòng nước, giết bầy thú bao vây, liều lĩnh quy hiểm cứu anh trai của cô.

Vậy nhưng cuối cùng vẫn chậm một bước, Corson không kịp cứu tính mạng anh trai cô, thế nhưng Villanica vẫn cảm kích hắn như trước, cảm kích hắn đã tới cứu viện trong lúc nguy nan nhất.

Bởi vậy nên ba năm trước lúc Corson đối mặt với áp lực chiến bại và vô số chất vấn, hoàng thất lựa chọn đứng về phía Corson.. Không thể vì hắn sai lầm một lần, mà phủ nhận những gì hắn đã hy sinh cho nhân loại, phủ nhận tấm lòng thành thật ngay thẳng của hắn, không nghi ngờ gì nữa hắn chính là một chiến sĩ anh dũng, đáng được tôn kính giống như Saan.

Lần này Corson vì Harvey mà lại rơi vào khó khăn, thế nhưng Villanica tin hắn không phải người sẽ bao che cho kẻ phản bội, cô sẽ không quên trước đó Corson tự mình đi tới cứu viện cho anh trai cô, cho nên cô tin tưởng hắn, đồng ý tới giúp đỡ hắn.

Corson dẫn Diệp Minh và Brod ra ngoài đón tiếp, hắn đặt tay lên ngực khom mình hành lễ, nói: "Điện hạ."

Villanica mỉm cười, gật đầu nói: "Các hạ Corson."

Corson trịnh trọng nói: "Làm phiền người rồi."

Hắn không phải người sẽ để lộ hỉ nộ, nhưng Villanica quả quyết cứu viện vẫn khiến hắn vô cùng cảm kích, năm đó tuy rằng hắn đi cứu Saan, nhưng không thành công.. Bởi không thể cứu được Saan khiến hắn vô cùng hổ thẹn, đó là nỗi khúc mắc trong lòng hắn, mà sau đó cứ điểm Redrick thất thủ càng khiến hắn đau khổ hơn.

Nhưng dẫu có vậy.. Villanica vẫn lựa chọn giúp đỡ hắn.

Villanica chỉ gật đầu, không nói gì thêm, cô chỉ tới vì tín nhiệm và cảm kích với Corson, thế nhưng bản thân không có nhiều hảo cảm với người lây Harvey bị người ta tranh luận, lần này tới đây chỉ tạm thời giúp Corson ổn định thế cuộc.. Nếu Corson vẫn không thể tìm được đầy đủ chứng cứ rửa sạch tội danh cho Harvey, thì cô cũng không thể bảo vệ Harvey mãi được.

Cô quay đầu nhìn về phía Diệp Minh đứng bên cạnh Corson, trước đó cô đã xem hình ảnh của người này, là một chàng trai trẻ với tướng mạo phổ thông mà thôi, thế nhưng kỳ lạ là, lúc mặt đối mặt với anh, đối mặt với con mắt màu tím kia, Villanica lại có một cảm giác thân thuộc không tên.

Diệp Minh cũng nhìn Villanica, anh nở nụ cười nhã nhặn với cô. Dù thế nào, Villanica cũng tới giúp đỡ anh, bởi vậy nên phải giữ lịch sự, chỉ là không biết vì sao... Cứ cảm thấy Villanica có cảm giác thân thuộc...

Anh suy nghĩ một chút lại cảm thấy thật buồn cười, đây là lần đầu tiên anh gặp điện hạ cao quý này, sao có thể quen thuộc được chứ? Có lẽ là từng thấy nhiều trong video và tivi, nên mới có cảm giác quen thuộc.

Villanica cũng cảm thấy cảm giác quen thuộc này thật kỳ lạ, lắc đầu xua ý nghĩ kỳ lạ này đi.

Corson nắm tay Diệp Minh, nghiêng đầu cụp mi mắt nói, "Em đi với điện hạ trước đi, anh phải ở lại xử lý một vài công chuyện, buổi tối sẽ tới thăm em."

Diệp Minh gật đầu, "Được rồi."

Tính tình Villanica nhanh nhẹn dứt khoát, nghe vậy thì bật cười sang sảng với Diệp Minh: "Anh đi với tôi đi."

..

Bởi Villanica tới, căn cứ A001 dành riêng một trang viên rộng rãi làm trụ sở lâm thời cho cô, mà robot to lớn màu trắng kia thì đặt ở trong nhà.

Villanica duỗi người, tùy ý quay đầu lại nói với Diệp Minh: "Ở đây có nhiều phòng, anh cứ tìm một phòng mà ở, hoạt động tự do, thế nhưng kiến nghị anh đừng rời khỏi trang viên này, bởi vì có rất nhiều người đang chú ý dõi theo anh ở đây, muốn tóm được nhược điểm của anh."

Diệp Minh gật đầu, cảm kích nói: "Cảm ơn cô."

Villanica không để ý tới Diệp Minh nữa, dù ban nãy có cảm giác quen thuộc không tên, thì dù sao Diệp Minh cũng là một người lây, mà anh trai cô lại chết trong tay dị thú, cô không có bất cứ hảo cảm nào với người lây, không ghét Diệp Minh là hiếm thấy lắm rồi, nhưng cũng không có ý muốn gần gũi với anh.

Đợi Corson tranh thủ thời gian giải quyết vấn đề xong, cô sẽ rời đi.

Diệp Minh nhìn một chút, quả nhiên ở đây có rất nhiều phòng, hơn nữa điều kiện rất tốt, dù sao cũng chuẩn bị cho đoàn kỵ sĩ của Villanica, nhưng Villanica vốn không dẫn theo nhiều người tới đây, phần lớn gian phòng đều bỏ trống.

Tuy rằng Villanica tỏ ý anh ở đây hoàn toàn tự do, nhưng Diệp Minh biết rõ đạo làm khách, thân phận người lây của anh cũng không thích hợp lộ diện nhiều, bởi vậy nên chỉ thành thật ở trong phòng của mình.

Tối đến, quả nhiên Corson tới đây gặp anh.

Diệp Minh để Corson vào phòng của mình, thân thiết nói: "Sau đó trung tướng Kasha có gây khó dễ cho anh không?"

Corson bình tĩnh nhìn anh, đột nhiên nhẹ giọng cười, gương mặt lạnh lùng như băng vạn năm đột nhiên lộ vẻ tươi cười, khiến Diệp Minh không được quen.

Corson nhìn xoáy sâu vào người trước mặt, cười nói: "Em đừng lo, anh không làm khó cậu ta mới đúng."

Chỉ cần sắp xếp ổn thỏa chuyện của Diệp Minh, không cần phải lo lắng nữa, dù có mười trung tướng Kasha cũng không phải đối thủ của hắn, hắn cũng không cần người khác phải lo lắng.. nhưng người trước mặt này lo lắng xuất phát từ nội tâm, khiến hắn không thể kiềm chế được tình cảm.

Chỉ cần là người này, dù anh chỉ quan tâm và để ý tới hắn một chút, cũng đủ khiến hắn thỏa mãn rồi..

Corson nhẹ nhàng ôm lấy Diệp Minh: "Đừng lo, anh nhất định sẽ nhanh chóng tìm đủ chứng cứ."

Diệp Minh cười nói: "Thực ra chuyện của em không quan trọng lắm, dù sao em cũng bị người ta mắng lâu như vậy rồi, không để ý người khác nghĩ sao.. Chỉ cần anh có thể lật đổ âm mưu của Hicks là em vui rồi, em không muốn làm liên lụy tới anh."

Corson giữ môi anh lại, đôi mắt sâu thăm thẳm, "Có thể em không để ý, nhưng anh quan tâm.. Anh không muốn nhìn thấy người khác chửi bới vu tội cho em, không muốn nhìn em chịu đựng tất cả những điều này, em cần nhận được sự tôn trọng đáng thuộc về em."

Viền mắt Diệp Minh đột nhiên ửng đỏ, tuy rằng anh đều tỏ ý không đáng kể, bởi vì bản thân anh chính là người lây, không ai tin tưởng anh.. Người khác mắng anh hận anh là chuyện đương nhiên, thế nhưng anh thật sự không đau lòng một chút nào sao?

Không phải vậy... Thực ra anh cũng không muốn như vậy, đây không phải điều anh có thể lựa chọn.

Nhưng mà Corson, hắn biết anh để tâm.. Hắn để tâm thay cho anh

Corson cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên hàng mi Diệp Minh, bên trong giọng nói trầm thấp ẩn chứa tình cảm nồng nhiệt, "Anh yêu em."

Diệp Minh có thể nhìn thấy được tình cảm chân thanh từ đôi mắt người đàn ông này, như một hằng tinh bất biến nóng bỏng, rọi sáng vũ trụ hắc ám trong anh, bờ môi anh run run, khẽ nói: "Em cũng yêu anh."

Corson ôm chặt Diệp Minh, cứ như vậy không nhúc nhích.

Hắn từng tưởng rằng mình đã mất người này mãi mãi, hắn từng coi tình yêu của mình bị phụ lòng.. Nhưng thực tế thì không, hắn chưa bao giờ mất đi người này, anh vẫn yêu hắn như trước... Dù cho hắn ở trong hoàn cảnh khó khăn nhất, không tin tưởng anh, gây ra bao nhiêu chuyện sai lầm, anh vẫn không trách hắn.

Trong lòng anh, vẫn luôn đặt an nguy của nhân loại lên hàng đầu, dù là một người lây, có một nửa thân thể dã thú, nhưng trái tim anh mỹ lệ chói mắt.. chấp nhất kiên định hơn bất cứ ai.

Bởi anh như vậy, khiến hắn càng say đắm.

Thế nhưng, anh hy vọng em đừng quá đau khổ, quá mệt mỏi, quá quật cường.. Thi thoảng nghỉ ngơi một chút, đến lượt anh bảo vệ em rồi...

【Bíp, giá trị hắc hóa của Corson -15, giá trị hắc hóa hiện tại là 5】

...

Diệp Minh cứ như vậy an tâm ở lại trong trang viên của Villanica, lúc anh lên mạng, cảm thấy dư luận đã đổi chiều.

Những người giúp Corson đều lẽ thẳng khí hùng, nói nguyên soái của họ bao che cho người lây phản bội lúc nào? Hắn chỉ làm việc công bằng, không vu oan cho một người tốt, không phải hắn đã giao Harvey cho hoàng gia tự mình trông giữ hay sao?

Điện hạ Villanica tuyệt đối công bằng, cô ấy bảo vệ nhân loại giống như anh trai, tuyệt đối không thể bao che cho một kẻ phản bội thực sự.

Có người còn nói người lây vốn là một con người, nếu bọn họ đồng ý trở thành con người một lần nữa, sao phải đuổi tận giết tuyệt chứ? Trước đó làm vậy chỉ vì họ không có thuốc cứu được, thế nhưng có thể cứu thì phải cứu chứ? Mấy người nói muốn đuổi tận giết tuyệt kia có phải quá máu lạnh rồi không?

Có người nói chúng ta nên tin tưởng nguyên soái, nhất định hắn và điện hạ sẽ cho chúng ta một câu trả lời thỏa đáng.

【Diệp Minh: Corson nhà em cũng biết mời thủy quân này... có ai mà không biết thủy quân đâu hihi】

【888: ....】

【Diệp Minh: Anh ơi, anh lập cho em mười tám clone, em muốn đích thân ra trận khẩu chiến, đứng về phía Corson nhà ta! Cổ vũ hết mình!!】

【888: ....】 Muốn đập chết cậu ta quá!

【888: Thế cậu đã nghĩ ra cách để lộ thân phận của mình chưa?】

【Diệp Minh: Chuyện này đơn giản mà~ không vội~】

Cứ như vậy mấy ngày trôi quá, có một buổi tối đột nhiên Hicks phát động tấn công quy mô lớn với cứ điểm Mulho, hiển nhiên thế cuộc dần ổn định lại khiến ông ta kích động, ông ta không thể dùng cách này để hạ gục Corson, nếu tiếp tục chờ đợi, chỉ khiến Corson có thêm nhiều thời gian ổn định thế cục, mà ông ta ngủ đông đã lâu không muốn tiếp tục chờ đợi nữa.

Lần tập kích này khí thế hung hăng, bầy dị thú như mây đen bao trùm che ngợp bầu trời, bóng tối sợ hãi chiến tranh bao phủ toàn bộ cứ điểm Mulho.

Nhất thời, mọi người trên mạng không còn tâm tình đâu để cãi vã, cũng không còn nhiều người quan tâm tới Diệp Minh, tất cả mọi người đều quan tâm tới cuộc chiến, cuối cùng họ vẫn còn sợ sệt.. Hai lần trước thất bại khiến họ không còn tự tin như trước nữa.

Nếu cứ điểm Mulho lại bị tấn công, con người sẽ thật sự đối mặt với nguy cơ to lớn, lúc này ai còn tâm tình đâu để cãi nhau.

Ba năm nay hòa bình, khiến họ suýt chút nữa quên mất nỗi sợ hãi trước đó.

Không ai ngờ, Hicks đột ngột tới như vậy, nguy cơ đột ngột xuất hiện như vậy.

Ngay lúc mọi người bàng hoàng nhất, Corson dẫn quân đội như lưỡi dao sắc nhọn thế như chẻ tre, giết bầy dị thú làm loạn.. Sau đó là nhiều cuộc chiến sự, không ngừng giao chiến, mà trong từng cuộc chiến, chói mắt nhất ngoại trừ chiến giáp màu đen của Corson, thì là robot màu trắng bạc của điện hạ Villanica.

Một vài hình ảnh chiến tranh được đưa lên mạng.

Trong đó có một đoạn video kinh điển nhất, là hai con robot một trắng một đen liên thủ giết một cự thú tinh không, cự thú kia lớn như một căn cứ nhỏ, là loài khổng lồ nhất trong bầy thú của Hicks, như một pháo đài vũ trụ, nhưng dù là một con quái vật khổng lồ như vậy, cũng bị giết.

Dưới video có mấy triệu lời bình luận, mọi người xem tâm tình sục sôi.

Diệp Minh kéo xuống xem.

Lầu 1: Nguyên soái vạn tuế, điện hạ Villanica vạn tuế!

Lầu 2: Đừng quên điện hạ Saan nữa!

..

Lầu 345: Điện hạ Saan vạn tuế, anh linh điện hạ Saan vẫn còn mãi!!

Lầu 867: The Sun Seeker từng thuộc về điện hạ Saan, ngày đó điện hạ Saan để ngăn chặn mà một mình ở lại chống chọi với bầy dị thú của Hicks, người mất đi.. nhưng con robot thuộc về người được nguyên soái đưa trở lại, sau khi điện hạ Villanica sửa xong coi đó như robot của mình, cho thấy cô ấy muốn kế thừa ý chí của anh mình, tiếp tục chiến đấu với dị thú.

Lầu 988: Đúng vậy, chính là như vậy! Điện hạ Villanica tài quá, tôi yêu cô!!

Lầu 999: Điện hạ Saan cũng rất tuyệt, người là thần tượng của tôi, người vĩnh viễn sống trong tâm tưởng của tôi, em gái kế thừa ý chí chiến đấu của anh trai, thực sự rất xúc động.

Lầu 12765: Nhất định chúng ta có thể đánh bại bầy dị thú chết tiệt kia! Như vậy xương máu điện hạ Saan đổ xuống mới không uổng!!

Mí mắt Diệp Minh giần giật, khóe môi không khỏi nở nụ cười.

Có thể nói toàn liên bang đều biết lai lịch về con robot trắng bạc này, được tạo thành từ hợp kim Mansana khan hiếm, nắm giữ động lực và vũ khí mạnh mẽ nhất, hoàng thất tiêu hao số của cải khổng lồ để chế tạo vì Saan, tên là The Sun Seeker.

Nhưng ngày hôm ấy cứ điểm Laris bị hủy diệt, The Sun Seeker không gì có thể xuyên thủng gần như bị phá hủy, cabin bị cự thú cào nát, lưu lại một vết xước sâu trải từ trên xuống.

Cảnh tượng khốc liệt này cũng được ghi vào lịch sử.

Sau khi The Sun Seeker được tìm trở về, hoàng thất chỉ định bảo tồn làm kỷ niệm, Villanica kiên trì muốn sửa lại The Sun Seeker, làm robot cho cô sử dụng, cô cũng tưởng tượng cảnh chiến đấu với dị thú giống như anh mình, đồng thời đóng quân ở cứ điểm Mulho một thời gian rất dài, tự mình chiến đấu với dị thú.

Hoàng đế mất đi người con trai duy nhất, không muốn lại mất đi đứa con gái duy nhất, mặc dù hiểu được tấm lòng của con gái, nhưng vẫn hy vọng cô có thể ở lại hành tinh thủ phủ an toàn hơn, lúc này Villanica đành phải quay về.

Nói đi nói lại, lần này tiến công quy mô lớn, Corson dẫn dắt các chiến sĩ chém giết mười ngày, cuối cùng cũng đẩy lùi được cuộc tấn công.

Chiến dịch lần này cũng khiến nhiều người có được niềm tin với Corson, bọn họ ở tinh cầu an ổn, mà Corson ở đây vào sinh ra tử, đúng là không có tư cách nói nhiều.

Cho tới nghị viên Lint, lúc chiến tranh xảy ra cũng bắt đầu rầu rĩ, Diệp Minh nhìn mà rất vui, anh đang đợi Villanica và Corson trở về, là thời điểm để vạch trần thân phận cuối cùng.

...

Tuy rằng mọi người đều biết Corson và Villanica rất lợi hại, nhưng chiến tranh vô tình, không ai biết được khi nào ai sẽ chết, bởi vậy nên trước khi họ an toàn trở về, trái tim mọi người như bị treo cao, cũng may hai người đều bình an vô sự.

Diệp Minh ở trong trang viên của Villanica chưa từng ra khỏi một bước, khoảng thời gian này anh không làm được gì, điều duy nhất anh có thể làm là không gây thêm phiền phức cho Corson, để hắn không cần phải lo lắng.

Hơn nữa anh cũng rất lo lắng cho điện hạ Villanica, không muốn nhìn thấy cô ấy bị thương hoặc hy sinh.

Anh thấp thỏm không yên mười mấy ngày, cuối cùng rạng sáng một ngày nọ, nghe thấy bên ngoài có tiếng nổ lớn và tiếng hạ cánh, anh vội vã khoác thêm áo ra ngoài, trông thấy The Sun Seeker đậu ở đằng xa, Villanica từ bên trong cabin nhảy xuống, mái tóc trắng lướt qua không trung một đường cung xinh đẹp.

Diệp Minh không hề nghĩ ngợi mà rảo bước tới, kích động nhìn cô, bờ môi hơi run lên.

Anh rất muốn ân cần hỏi thăm tình huống của cô gần đây, nhưng chợt nhớ ra thân phận của mình, sợ hỏi những điều này thì không thích hợp với thân phận của anh, vẻ mặt nhất thời trở nên khó xử.

Villanica bình tĩnh nhìn Diệp Minh, dường như nhận ra anh lúng túng, đột nhiên bật cười, ánh mắt sáng ngời: "Anh đang lo lắng cho tôi à?"

Diệp Minh do dự trong thoáng chốc, gật đầu.

Trong mắt Villanica lộ ra vẻ hài lòng, không biết vì sao, cô rất vui.. Rõ ràng có rất nhiều người lo lắng cho cô, cô cũng không quen thuộc với người lây này, nhưng cô thế mà không ghét sự quan tâm của anh ta, cũng không cảm thấy anh ta đang cố ý lấy lòng mình, khiến người ta cảm thấy chán ghét.

Khóe môi cô cong lên, cười nói: "Tôi không sao đâu, anh đừng lo, tôi rất lợi hại."

Diệp Minh nhìn gương mặt tự tin của cô, không nhịn được mỉm cười, dịu dàng nói: "Thế thì tốt rồi."

Nói đoạn đưa tay ra xoa đầu Villanica.

Villanica ngẩn ra, ngơ ngác nhìn bàn tay Diệp Minh.

Lúc đưa tay ra rồi Diệp Minh mới ý thức được hành động của mình không thích hợp, động tác gượng gạo, sau đó nhanh chóng thu tay về, hít sâu một hơi nói: "Xin lỗi.. tôi..."

Villanica cảm thấy mình đúng là điên rồi, cô thế mà không giận! Cô bị một người lây xa lạ xoa đầu, nhưng thế mà lại không tức giận.. Chuyện này thật khó xử, cô nghiêng đầu qua chỗ khác ho một tiếng, nói: "Tôi.. tôi đi tắm trước đã, trên người đẫm mồ hôi.."

Diệp Minh nhìn bóng lưng hốt hoảng của Villanica, có vẻ khó xử, sau đó quay đầu nhìn robot to lớn trước mặt, bởi vì trải qua chiến đấu, trên người robot có một vài vết xước nhỏ.

Nhưng đừng xem thường những vết xước này, có thể lưu lại vết tích trên người con robot này, có thể thấy được cuộc chiến khốc liệt đến nhường nào, thế thì cuộc chiến lần trước đâm thẳng vào cabin khiến Saan bỏ mình.. còn khốc liệt và đáng sợ đến mức nào nữa?

Không biết vì sao Diệp Minh lại thất thần, anh bình tĩnh nhìn con robot trước mặt, không di chuyển được bước chân, trong lòng mơ hồ cảm thấy bi ai bất đắc dĩ, còn có nỗi tuyệt vọng và phẫn nộ.. Những tâm tình không tên này, khiến anh dường như cảm nhận được tâm tình của Saan năm đó.

Villanica tắm rửa sạch sẽ, lại thay một bộ đồ đi ra, mới phát hiện Diệp Minh vẫn còn đứng tại chỗ ngẩn người nhìn con robot, cô nhẹ nhàng nói: "Anh vẫn còn ở đây à?"

Diệp Minh kinh ngạc, quay đầu lại nói: "Người ra rồi."

Villanica hơi đỏ mặt, cô nghiêng đầu, nhẹ giọng nói: "Chắc mọi người đều biết... Đây từng là của anh trai tôi, nhưng anh ấy mất rồi, chỉ để lại cái này. Lúc tôi sử dụng The Sun Seeker, dường như có thể cảm nhận được niềm tin của anh mình, dường như anh ấy vẫn còn ở bên cạnh.. Tôi rất nhớ anh ấy."

Cô nói, đôi mắt tím dường như bị một tầng hơi sương bao phủ.

Villanica không biết vì sao mình lại đa sầu đa cảm như vậy, cô không muốn để lộ sự yếu đuối của mình trước mặt người ngoài, nhưng lúc này nhìn con mắt màu tím kia của Diệp Minh, ánh mắt ôn hòa, khiến cô không tự chủ nói ra những câu này.

Dường như có một huyết thống nào đó dẫn dắt..

Diệp Minh nhìn gương mặt u sầu của Villanica, trong lòng vô cùng xót xa, anh khẽ nói: "Tôi biết..."

Villanica hất tóc, gắng nặn ra môi cười: "Để anh cười chê rồi."

Trong lòng Diệp Minh xót xa không thôi, anh rất muốn an ủi cô, nhưng lại nói không nên lời, chỉ cảm thấy trong lòng đau xót. Anh chợt nghĩ, nếu như người thân của anh còn sống, thấy anh chết đi như vậy, có lẽ cũng rất đau lòng...

Chỉ tiếc ngay cả bản thân mình là ai anh cũng không biết, cũng không biết mình còn người thân hay không.

Villanica lau khóe mắt, vẻ mặt bình tĩnh trở lại, cô cười nói với Diệp Minh: "Anh biết được ư? Thực ra trước giờ tôi cũng không tin tưởng anh, tôi chỉ tin Corson, nhưng sau khi gặp anh mới biết.. Anh khác với lời đồn bên ngoài, tôi tin anh bị oan."

Diệp Minh hơi biến sắc, Corson và Brod có thể tin anh ngay, bởi vì họ từng thân thiết như vậy, có cơ sở tình cảm sâu sắc, hiểu rõ về anh.. Mà với những người kia mà nói, anh không đáng được tin tưởng, không tin tưởng mới là bình thường.

Villanica có thể nói những lời này ra, khiến trong lòng anh cảm thấy ấm áp.

Diệp Minh nghiêm túc nói: "Cảm ơn cô."

"Đây là trực giác thôi." Villanica nháy mắt, cười nói: "Phải rồi, nãy giờ anh đứng ở đây không đi, là xem con robot này à?"

Diệp Minh khó xử gật đầu.

Villanica không có vẻ gì là không vui, ngược lại còn hất cằm lên như một bé gái đang khoe bảo bối của mình, đắc ý nói: "Đây chính là con robot đắt giá nhất toàn liên bang, là tác phẩm quan trọng trong lịch sử, toàn thân nó được chế tạo từ hợp kim Mansana, được trang bị hệ thống mô phỏng thân thể tiên tiến nhất, nguồn năng lượng kiểu mới gần như vô cùng vô tận, chi phí có thể so sánh với một tinh cầu giàu có. Phải rồi, hệ thống phân biệt gen cũng là hệ thống tân tiến nhất, ngoài tôi và anh trai tôi ra, không ai có thể khởi động được nó.

Ánh mắt Diệp Minh nhìn con robot trước mặt có vẻ ước ao, những thứ này đều có thể tra trên mạng, toàn liên bang đều biết.

Villanica chú ý tới ánh mắt của Diệp Minh, cười híp mắt: "Anh có muốn lên xem một chút không?"

Diệp Minh lộ ra vẻ ngạc nhiên, "Tôi có thể ư?"

Đương nhiên anh muốn tiến lên xem một chút, con robot này có sức hấp dẫn không thể chối từ với anh, còn có cảm giác thân thiết không tên gọi.. Thế nhưng suy cho cùng anh không dám đưa ra yêu cầu vô lễ như vậy, càng không ngờ Villanica sẽ chủ động nói ra.

Nếu là người khác đương nhiên không thể, chỉ muốn chạm thử thôi Villanica cũng không cho, thế nhưng Diệp Minh.. để anh ta sờ thử một chút cũng được.

Villanica nhún vai nói: "Ừm, anh có thể xem mà, dù sao anh cũng không khởi động nó được."

Diệp Minh mím môi nở nụ cười, anh cảm thấy mình thật nhút nhát, rõ ràng Villanica không chú ý và không có nhiều quy củ như vậy, cô còn tùy ý hơn cả anh, nếu đã vậy.. Đương nhiên anh cũng muốn lên xem một chút! Đối với bất cứ chiến sĩ nào, con robot này cũng đều rất hấp dẫn!

Diệp Minh đưa tay ra nhẹ nhàng xoa cơ thể máy móc lạnh lẽo của con robot, sau đó hít sâu một hơn, vịn vào khớp, nhanh nhẹn nhảy lên.

Cabin là vị trí cầm lái, một tay Diệp Minh nắm lấy mép giáp, nhẹ nhàng nhảy lên đi vào trong, cabin rộng rãi, chỉ có chỗ đứng, bốn phía không có nhiều nút và phím bấm rườm rà, chỉ có một màn sáng, đây là hệ điều hành tân tiến nhất, chỉ khi khởi động mới sáng lên.

Diệp Minh quay một vòng, hết sức thỏa mãn, đây là con robot đắt đỏ nhất liên bang, thế mà anh lại may mắn được tự mình lên xem.

Trước mắt là một cán thao tác, nếu là Villanica, chỉ cần nắm lấy cán này màn sáng sẽ sáng lên, Diệp Minh hết sức tò mò, cũng duỗi tay ra nắm thử, chỉ muốn cảm nhận xúc cảm robot, ai ngờ vừa chạm vào, màn sáng bốn phía xung quanh lại sáng lên.

Một giọng nữ rất giàu cảm xúc đột nhiên vang lên bên tai anh: "Điện hạ Saan, đã lâu không gặp, hoan nghênh ngài trở về, The Sun Seeker xin được phục vụ cho ngài."

Villanica đứng dưới con robot, cô định bụng đợi Diệp Minh xuống sẽ đi, dù sao Diệp Minh cũng không nán lại trong đó quá lâu, trong lúc đang thất thần, đột nhiên động cơ robot phát ra tiếng khởi động vang rền, cô kinh hãi lập tức ngẩng đầu lên.

Chỉ thấy Diệp Minh đứng ở đó..

Câu nói của trí tuệ nhân tạo của The Sun Seeker rơi vào trong tai.

Cô phải mất rất lâu, mà không, có thể là rất lâu.. nhưng có lẽ cũng chỉ trong thoáng chốc, cô cứ ngơ ngác đứng ở đó, đột nhiên giơ tay che miệng, mặt nhòe nước mắt.

Mà Corson vừa ở xử lý xong công việc rườm rà ở căn cứ, hắn từ chiến trường trở về, không thể đợi được mà tới gặp Diệp Minh.

Kết quả, lại thấy được cảnh tượng giống như Villanica.

Bước chân của hắn nhất thời hóa đá tại chỗ, khẽ buông tay, đồ vật trong tay rơi xuống đất.

——

Tác giả có lời muốn nói:

Tiểu Diệp: Em ở thế giới này có nhiều tên ghê O(∩_∩)O~

Corson: Cưng dùng tên gì anh cũng thích hết

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #hethong