Chương 2: Bí Mật Đầu Tiên
Tiếp tục hành trình, bạn bắt đầu nhận ra khu rừng này không chỉ là một nơi hoang sơ. Nó như thể đang sống – cây cối dường như chuyển động khi bạn quay lưng, và tiếng thì thầm trong gió không phải là tưởng tượng.
Trong một đêm, khi cả hai dừng chân bên đống lửa, chiếc rương – tưởng như vô tri – đột nhiên mở ra. Bên trong, bạn thấy một chiếc la bàn cũ kỹ, kim chỉ luôn dao động như thể không thể quyết định hướng đi. Ank, nhìn thấy chiếc la bàn, lập tức trở nên căng thẳng.
"Cái này... không phải thứ ta mong đợi. Nhưng rõ ràng nó sẽ dẫn ta đến nơi cần đến."
Chiếc la bàn trở thành manh mối dẫn đường, đưa cả hai đến một hồ nước phủ đầy sương mù. Tại đây, bạn gặp một nhân vật khác: người canh giữ hồ, một phụ nữ già với làn da xanh nhạt và đôi mắt trống rỗng.
"Chiếc rương không phải là món quà, mà là một lời nguyền," bà ta nói, giọng khàn khàn. "Mỗi món đồ mà nó cho, đều lấy đi một phần linh hồn của kẻ sở hữu. Hãy cân nhắc điều ngươi muốn trước khi dùng nó."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro