Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

No.1

Source: https://ccxywy.lofter.com/post/1e3d9c67_2b8eb244e

Warning: R18!

Bản edit chưa có sự đồng ý của tác giả. Nội dung không đảm bảo đúng hoàn toàn 100%.

Chúc mừng sinh nhật baby julianainsapa , nói ít hiểu nhiều, vào việc đê

Edit nhanh nên chưa beta, nếu có sai sót gì mong mọi người thứ lỗi...

.

Khi Choi Hyeonjoon bị Jung Jihun cắn vào xương đòn, anh nhớ lại lời mình nói lúc chiều. Ngay từ lần gặp đầu tiên, Choi Hyeonjoon đã nhận ra rằng Jung Jihun có thể khiến rất nhiều phụ nữ yêu thích. Khi nhìn thấy khuôn mặt mèo tinh xảo, các cô gái chắc chắn sẽ cảm thấy yêu mến và rung động hơn bao giờ hết. Đặc biệt là khi chú mèo ấy thỉnh thoảng lại cư xử khác thường, bày ra vẻ mặt lạnh lùng quyến rũ, các chị gái chắc chắn sẽ không kìm lòng được mà đổ rạp xuống hết.

"Chiều mai chị phải đi hát karaoke với em đó." Choi Hyeonjoon ngồi bên cạnh có thể nghe rõ từng chữ trong lời nói của midlaner, anh đã đợi trận mới được hơn mười phút trong rank rồi. Hyeonjoon ôm cằm, vừa tiếp tục chờ đợi vừa nghe Jihun dỗ dành cô gái ở phía bên kia màn hình máy tính.

Chỉ có điều, việc Jung Jihun đưa bạn gái đi chơi là một điều hết sức bình thường trong mắt Choi Hyeonjoon, nếu như ba phút trước Jihun không nói với anh rằng hắn muốn làm chuyện đó với anh trai mình.

Nhưng khi Jung Jihun nắm lấy cổ tay rồi ấn anh vào cửa, anh cũng không đẩy ra. Sự ngoan ngoãn của Choi Hyeonjoon khiến Jung Jihun cảm thấy rất vui vẻ, hắn cố tình ép chặt hơn, yêu cầu Choi Hyeonjoon ngẩng đầu lên hôn mình. Trước khi cảm nhận được làn môi mềm mại, một cơn đau chợt ập đến khi hàm răng nghiến chặt của Jung Jihun va vào môi trên của Choi Hyeonjoon. Khuôn mặt của Choi Hyeonjoon trong nháy mắt đỏ bừng, cảm giác đau nhức trên cánh mũi khiến anh rưng rưng nước mắt.

Đau quá.

Nhưng trước khi Choi Hyeonjoon kịp phàn nàn, Jung Jihun đã lên tiếng trước. Anh nhìn khuôn mặt nhăn nhó của đối phương, em trai này dường như còn đang cố thu mình vào trong vòng tay anh khiến anh nhất thời không thể phân biệt được, ai mới là người đau đớn hơn chứ. Anh hay là Jung Jihun? Cuối cùng, Choi Hyeonjoon đành phải giơ tay lên xoa nhẹ mái tóc xoăn của mèo con, nhẹ nhàng nói: "Anh xin lỗi, nhưng có phải Jihun đã quá thiếu kiên nhẫn không?"

Jung Jihun vùi đầu vào trong cổ anh, ậm ừ một lúc lâu rồi mới nói: "Không, Choi-xi, nếu anh không ngẩng đầu lên quá nhanh thì chúng ta đã không va vào nhau", sau đó hắn dùng ánh mắt oán hận nhìn Choi Hyeonjoon, "Anh ơi, hãy bù đắp cho em nhé."

Choi Hyeonjoon không bao giờ giỏi từ chối yêu cầu của Jung Jihun. Cách Jung Jihun cư xử quyến rũ với bạn nữ của hắn cũng khiến Choi Hyeonjoon cảm thấy rung động. Anh cố gắng không tỏ ra đau đớn, dùng ngón tay ấn vào vết răng ở môi trên, vô cùng chậm rãi và ngây thơ, đồng thời luồn tay vào vuốt thẳng mái tóc rối xù của Jung Jihun, bày tỏ sự đồng ý. Nhìn khóe miệng người trước mặt dần dần nhếch lên, anh nói thêm: "Nhưng lần này phải nhẹ nhàng một chút."

Tất cả bắt đầu bằng một nụ hôn. Jung Jihun nắm lấy cần cổ Choi Hyeonjoon, từ từ tiến lại gần anh để chắc chắn rằng sẽ không có bất kỳ một va chạm đột ngột nào nữa có thể xảy ra. Jung Jihun cẩn thận hôn lên khóe miệng anh. Khi môi họ chạm nhau, tay anh đặt lên vai người trước mặt, cảm thấy xương cổ tay mình có chút đau nhức. Jung Jihun tiến tới kéo nụ hôn sâu hơn khiến Choi Hyeonjoon chỉ có thể đan các ngón tay vào nhau.

Jung Jihun luồn tay xuống, từ từ chạm vào thắt lưng Choi Hyeonjoon. Chất vải mềm mại của chiếc áo thun cũng không thể ngăn cản sự xâm nhập của bàn tay ranh mãnh. Khi Jung Jihun đặt lòng bàn tay cứng cáp và nóng bỏng của mình lên xương sườn của anh, hắn cảm nhận được người trong lòng mình cứng đờ, sau đó một hơi thở chậm rãi thoát ra khỏi miệng anh. Choi Hyeonjoon hơi ngửa đầu ra sau, muốn rút lui khỏi nụ hôn sâu còn chưa kết thúc, nhưng Jung Jihun lại không cho anh bất kỳ một cơ hội trốn thoát nào, hắn tiếp tục quấn lưỡi quanh miệng Choi Hyeonjoon, không ngừng chiếm giữ trong khoang miệng người anh đáng thương.

Choi Hyeonjoon bị hôn đến gần như tắt thở, tấm lưng dựa vào cửa không giữ vững được nữa, dần dần trượt xuống theo quán tính. Jung Jihun quả thực chỉ chờ có vậy, ngón tay ranh mãnh của hắn chậm rãi chạm vào bộ ngực phẳng lì của anh, cố ý chơi đùa cùng núm vú. Choi Hyeonjoon chưa bao giờ bị người khác chơi đùa như vậy, một niềm vui sướng xen lẫn xấu hổ dâng lên trong đầu anh.

"Jihun... A, chờ đã..."

Choi Hyeonjoon nhẹ nhàng vén tóc của Jung Jihun ra sau, tìm kiếm cơ hội lấy lại hơi thở. Đôi môi của hai người nhuộm một màu đỏ mơ hồ. Choi Hyeonjoon không dám nhìn, anh biết hiện tại mình đang rất hỗn loạn. Trong khi đó Jung Jihun lại nheo mắt, vẻ mặt không vui vì bị cắt ngang giữa chừng, những ngón tay đang chơi đùa trong áo phông cố gắng dùng nhiều sức hơn, để lại những vết đỏ trên đầu núm vú. Khi nghe thấy tiếng khóc của Choi Hyeonjoon, hắn chậm rãi hỏi anh trai mình đã xảy chuyện gì, có phải anh lại muốn bỏ chạy thêm lần nữa hay không?

"Không, đi vào phòng ngủ đi."

Choi Hyeonjoon mềm nhũn đến mức Jung Jihun gần như phải nhấc eo anh lên mới có thể giữ vững cho cả hai. Cánh cửa lạnh lẽo và cứng ngắc đằng sau lưng khiến anh cảm thấy khó chịu, tại sao lại như vậy chứ? Trong khi anh đã chịu đựng rất tốt cơn đau ở trên cổ tay, nhưng bây giờ anh lại đứng đây, phàn nàn về những điều nhỏ nhặt này trước mặt Jung Jihun. Có lẽ ngay lúc này, Choi Hyeonjoon đã hoàn toàn không nhận thức được việc mình là một người anh trai nữa rồi.

Nhưng mèo dài đang có tâm trạng vô cùng vui vẻ, hắn không hề để tâm đến điều này. Khi cùng Choi Hyeonjoon ngã xuống chiếc giường êm ái, hắn tiến lại gần liếm vành tai của anh, những ngón tay thon dài lần xuống kéo dây thun quần của Choi Hyeonjoon sang một bên, đưa tay vuốt ve dương vật gần như đã cương cứng của anh.

Đôi bàn tay vốn thường dùng để lật ngược tình thế trên sân đấu giờ lại đang lang thang khắp cơ thể Choi Hyeonjoon. Lòng bàn tay của Jung Jihun có chút lạnh lẽo, sự chênh lệch nhiệt độ khi hắn cầm dương vật nóng bỏng của mình khiến Choi Hyeonjoon không khỏi ậm ừ, cánh tay ôm chặt lấy người bên trên. Anh vùi đầu vào vai Jung Jihun, cố gắng che giấu giọng nói không thể kiềm chế được. Jung Jihun vuốt ve dương vật của Choi Hyeonjoon từ trên xuống dưới, nước rỉ ra lan tràn vào bên trong đùi. Choi Hyeonjoon trong lòng run rẩy, giống như một con thú nhỏ ngâm mình trong mưa.

"Anh Hyeonjoon, em không có bao cao su, phải làm sao bây giờ?"

Nhưng ít nhất Jung Jihun hiện tại không có tâm trạng làm một người Samari tốt bụng nhận nuôi thú hoang, dương vật của hắn cứng đến mức sắp nổ tung mất rồi. Choi Hyeonjoon khi ở trên giường hoàn toàn khác so với hình ảnh thường ngày của anh. Kỹ năng hôn giật cục và vẻ ngoài lúng túng khi quan hệ tình dục khiến ham muốn của Jung Jihun tăng cao.

Choi Hyeonjoon im lặng mấy giây sau đó cẩn thận ngẩng đầu lên, đặt môi mình lên cằm của người đối diện, dùng giọng nịnh nọt nói: "Dùng chân đi, Jihun, anh dùng chân giúp em giải quyết."

Nếu có thể quay ngược lại thời gian cả mấy nghìn lần, Choi Hyeonjoon vẫn sẽ cho rằng tình huống hiện tại thật vô lý. Anh hiện tại chống hai tay lên giường duy trì tư thế quỳ, eo hóp sâu, đùi hơi tách ra để cho Jung Jihun có thể bôi trơn bằng tay. Mặc dù Choi Hyeonjoon cũng cao 1m8, sở hữu thân hình gầy gò như Jung Jihun vài năm trước nhưng ngược lại, mông anh rất tròn và nhiều thịt. Jung Jihun cúi xuống hôn lên lưng Choi Hyeonjoon, đùi anh ướt và nóng theo từng nhịp chơi đùa, cả người run lên như thể một giây tiếp theo sẽ ngã sập xuống. Trước đó, Jung Jihun đã nắm lấy eo Choi Hyeonjoon, đẩy dương vật vào khe hẹp giữa đôi chân thon dài của anh rồi từ từ tiến vào.

Bàn tay của Jung Jihun không đủ lực để đỡ lấy lưng Choi Hyeonjoon, hắn cúi đầu nhìn vào điểm giao nhau của hai người, làn da bên trong đùi của Choi Hyeonjoon vốn đã mỏng manh và nhạy cảm, giờ đây lại bị dương vật màu đỏ tím ra sức đâm xuyên, lớp da trắng mềm dần dần chuyển sang màu hồng. Cảm giác tê dại khiến Choi Hyeonjoon tưởng chừng như muốn hét lên, nhưng cuối cùng anh lại cắn phần thịt mềm bên trong má và nuốt chửng hết những tiếng kêu của mình. Jung Jihun nghiêng đầu liếc nhìn khuôn mặt hóp lại của anh trai, sau đó hắn liền trực tiếp dùng ngón tay của mình cạy mở khuôn miệng Choi Hyeonjoon, khuấy đảo đầu lưỡi như đang làm tình trong miệng anh. Miệng Choi Hyeonjoon bị chơi đến tê dại, cuối cùng không nhịn được nữa, nước bọt từ cằm chảy xuống chăn, tạo thành một vết sậm màu.

Choi Hyeonjoon run rẩy như một chú thỏ nhỏ bị Jung Jihun gài bẫy, thân trên của anh vô thức di chuyển về phía trước theo từng nhịp chuyển động, núm vú sưng đỏ vì bị chơi đùa cọ sát vào lớp vải bên dưới. Cơn đau ở ngực khiến anh muốn giảm bớt tiếp xúc với giường, nhưng khi vừa đứng dậy lại giống như bị đẩy ngược vào tay của Jung Jihun.

"Anh Hyeonjoon bây giờ trông rất quyến rũ."

Nghe thấy giọng nói của Jung Jihun, Choi Hyeonjoon không khỏi siết chặt hai chân. Sự siết chặt đột ngột của da thịt mềm mại khiến mạch máu trên trán Jung Jihun nổi lên, dương vật của hắn nghiêng theo hình vòng cung, ấn thẳng vào cái bụng phẳng lì của người dưới thân.

"Anh, đừng đột nhiên siết em như vậy, thực sự sẽ ra mất luôn á."

Choi Hyeonjoon hai má đỏ bừng, quay đầu định giải thích thì lại bị Jung Jihun hôn. Sau đó anh liền xuất tinh ngay lập tức, khuôn miệng vẫn bị chặn đứng khiến giọng nói trở nên rất mơ hồ. Choi Hyeonjoon không chắc liệu Jung Jihun có nghe rõ lời anh nói hay không nữa.

"Jung Jihun, nếu em cứ tiếp tục cọ xát như thế này, đùi của anh sẽ gãy mất." Choi Hyeonjoon nhẹ nhàng phàn nàn khi hai người tách ra. Giọng nói của anh không trầm lắm, đôi khi còn có phần nhếch nhác, trong lời nói hàng ngày thỉnh thoảng còn chêm cả giọng mũi, nhưng Jihun thấy điều này rất dễ thương. Hắn liền gật đầu đồng ý rồi tiến đến bên môi Choi Hyeonjoon và liếm láp như mèo con liếm mồi.

Căn phòng tràn ngập tiếng nước mơ hồ và tiếng thở hổn hển đan xen của hai người. Jung Jihun ôm lấy hông Choi Hyeonjoon và đụ anh một cách mạnh mẽ, dương vật của hắn trượt ra khỏi khe nhỏ giữa hai chân rồi lại bị đẩy mạnh về phía sau. Choi Hyeonjoon dần dần học cách hợp tác với tần suất những cú thúc của Jung Jihun, hông va chạm với thắt lưng tạo ra âm thanh chói tai. Có thể coi sự hoà hợp trong việc làm tình này cũng giống như cách hai người luôn hỗ trợ lẫn nhau trong trò chơi không?

Sau đó, Choi Hyeonjoon lại được ôm đến bên kia giường, nằm trong tư thế nghiêng người để Jung Jihun có thể tiến vào dễ dàng hơn. Cơn đau do ma sát giữa hai đùi và khoái cảm trước khi đạt cực khoái đã kích thích Choi Hyeonjoon kêu lên. Tiếng rên rỉ mềm mại và dâm đãng khiến Choi Hyeonjoon không muốn tin rằng nó phát ra từ chính bản thân mình. Jung Jihun trầm giọng gọi anh là anh Hyeonjoon, dương vật giữa hai chân ra vào nhanh hơn. Vì muốn dụ dỗ mèo em xuất tinh nhanh hơn nên anh đã cố tình siết chặt hai đùi của mình.

Trong lúc hai người cùng nhau xuất tinh, Choi Hyeonjoon cảm thấy mình bị một vòng tay ôm lấy. Jung Jihun tiến tới áp trán vào vai anh, hơi thở nặng nề và nóng bỏng của hắn dường như đốt cháy một mảnh da nhỏ, tựa như muốn đốt cháy cả trái tim anh.

"Choi Hyeonjoon, em yêu anh rất nhiều."

.

Sáng hôm sau, Jung Jihun bị đánh thức bởi tiếng gõ cửa của Kim Suhwan. Đôi mắt mèo béo đang nửa nhắm nửa mở, đầu óc vẫn còn rối bời, hắn thản nhiên nói với cánh cửa rằng mình đã dậy, sau đó vùi mặt vào trong gối cố gắng quay lại giấc ngủ. Nhưng mùi dầu gội chanh cứ luôn quẩn quanh nơi chóp mũi khiến Jung Jihun không còn cách nào khác đành quay sang một bên và ngơ ngác nhìn chằm chằm vào bức tường.

Kim Suhwan ở ngoài cửa nghe thấy tiếng trả lời của Jung Jihun, cậu nhóc đang định rời đi nhưng vài giây sau liền nghe thấy tiếng hét phát ra từ bên trong căn phòng. Cánh cửa trước mặt cậu ngay lập tức mở ra, Kim Suhwan thậm chí còn nghĩ ban nãy nếu vươn đầu thêm một centimet nữa, có lẽ cậu nhóc sẽ bị hành động mở cửa của Jung Jihun thổi bay.

"Choi Hyeonjoon đâu?" Jung Jihun mặc quần kẻ sọc, một phần vạt áo bị vướng vào trong quần, dép còn chưa kịp xỏ vào đã vội tóm lấy Kim Suhwan và hỏi.

Kim Suhwan bối rối gãi đầu: "Anh Hyeonjoon buổi sáng ra ngoài nói là có hẹn ăn tối với bạn. Anh không biết ạ?"

Làm sao có thể biết được! Choi Hyeonjoon đã cắp đít bỏ đi sau khi lên giường với hắn! Jung Jihun rất tức giận, nhưng nhìn vẻ mặt ngây thơ của Kim Suhwan, hắn đành phải kìm nén cơn giận dữ của mình lại, giả vờ bình tĩnh và trả lời cậu bằng giọng điệu thoải mái.

"Tất nhiên là anh biết."

Nhưng trong lòng hắn thì đang nghĩ, Choi Hyeonjoon, lần này anh thật sự xong rồi. Jung Jihun vỗ vai Kim Suhwan và bảo cậu nhóc cứ đi trước đi sau đó ủ rũ đóng cửa lại, lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn cho Choi Hyeonjoon.

"Được lắm

Anh có còn coi em ra gì hay không? ^^

Rõ ràng đêm qua chính là em là người đã ôm anh đi dọn dẹp, anh lại còn muốn đi tìm người khác nữa à? Ngôi sao đẳng cấp vũ trụ Choi Hyeonjoon có phải là loại người sẵn sàng ngủ với bất kỳ ai một cách tùy tiện không vậy?"

Jung Jihun gửi liên tiếp mấy tin nhắn liền. Gửi xong, hắn ôm điện thoại dựa vào đầu giường, co chân chờ tin hồi đáp. Tuy nhiên Choi Hyeonjoon dường như không có ý định đáp lại, môi dưới đang bị hắn mân mê vẫn còn in dấu răng ngay ngắn từ đêm qua. Khi tỉnh dậy vào buổi sáng, việc không có Choi Hyeonjoon ở bên cạnh khiến hắn trong giây lát đã nghĩ rằng sự dịu dàng tối qua chỉ là ảo giác, nhưng vết cào đau nhức trên lưng lại nhắc nhở Jihun rằng đó chỉ đơn giản là một vụ ăn xong bỏ của chạy lấy người mà thôi.

Điện thoại vẫn chờ ở cửa sổ tin nhắn với Choi Hyeonjoon, Jung Jihun còn muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại xóa cả đi, chỉ gửi đúng một câu: "Khi nào thì anh Hyeonjoon mới về thế ạ?" kèm một chiếc sticker hình mèo mặt lấm lem nước mắt.

Sau màn tỏ tình của Jung Jihun đêm qua, Choi Hyeonjoon cũng không đáp lại hắn, chỉ im lặng một lúc rồi thấp giọng nói rằng anh buồn ngủ, muốn đi ngủ cơ. Jung Jihun không nhận được câu trả lời như mong muốn liền vòng tay chân quanh người Choi Hyeonjoon, ra vẻ làm nũng như một đứa trẻ. Tuy nhiên, người đi đường trên vốn luôn ăn nói nhỏ nhẹ và dễ thoả hiệp lần này lại kiên quyết giữ im lặng, tỏ ra bướng bỉnh như khi còn là đầu nấm nhỏ mới ra mắt cách đây 5 năm.

.

Bên kia Choi Hyeonjoon đang hát karaoke với Kim Jaeyeon, người anh sở hữu mái tóc nhuộm vàng bắt mắt. Vai anh bị ôm chặt lấy khi nhận được tin nhắn từ Jung Jihun, bên tai còn phải chịu đựng thêm tiếng gào thét man rợ của ông anh đường giữa. Nhưng ngay cả khi Choi Hyeonjoon đã khóa màn hình trong vòng trên dưới một giây, Kim Jaeyeon vẫn có thể sử dụng tốc độ phản ứng của một tuyển thủ chuyên nghiệp, soi rõ ra hai chữ "Jihun" vừa phát sáng trên màn hình điện thoại. Lúc này, cổ Hyeonjoon cảm thấy vô cùng ngứa ngáy, như thể đang bị Jung Jihun ở tít xa trong căn cứ cấu véo, khiến nửa nốt cao còn lại của bài hát mắc kẹt trong cổ họng.

Kim Jaeyeon nhìn Choi Hyeonjoon lặng lẽ cất điện thoại rồi lặng lẽ cúi đầu tiếp tục chọn bài hát. Bản thân Jaeyeon không phải là người có thể giấu được suy nghĩ của mình, nhất là khi học tiếng ở Trung Quốc, đồng đội thường xuyên động viên anh không nên ngại nói, hãy cố gắng nói thật nhiều lên. Vì vậy, Kim Jaeyeon mở miệng và cất lời: "Mày với Chovy có cùng nhau không?"

Choi Hyeonjoon giả chết không thành công, đành phải dùng máy hát che mặt, thấp giọng chửi bới Jung Jihun thật sự không cho mình chút mặt mũi nào, dù là đêm qua hay hiện tại.

"Anh đừng nói nữa được không, tất cả chỉ là tai nạn thôi."

Kim Jaeyeon rõ ràng không tin điều đó, ngón tay đang cầm máy hát vô tình chạm vào nút play khiến đoạn dạo đầu của "After like" đột nhiên vang lên, Choi Hyeonjoon càng trở nên xấu hổ hơn. Kim Jaeyeon thấy điều đó rất thú vị, "Không phải sự trung thực luôn là lợi thế của Choi Doran sao? Em tao không bao giờ nói dối. Em tao là superstar."

"Aish chếc tiệt, em không có nói dối mà. Ý em là chẳng phải chỉ có mấy đôi yêu nhau mới hay nói mấy lời yêu đương ngọt ngào khi lên giường thôi sao? Em với Jihun chỉ là... bạn tình thôi?"

"Ồ, thế ý mày là mày không thích nó nhưng mày vẫn làm tình với nó ấy hả?"

"Không phải, có lẽ em cũng có chút thích Jihun."

Kim Jaeyeon gật đầu và kết luận ngay lập tức: "Vậy thì có nghĩa là tuyển thủ Chovy không thích mày nhưng lại làm tình với mày. Wow, nghe có vẻ hơi dã man đấy."

"Ơ... không phải như vậy." Choi Hyeonjoon nghĩ đến những câu nói cuối cùng của Jung Jihun đêm qua, nhưng đó có được coi là lời tỏ tình hay không? Điều này giống như hắn đã bị niềm vui làm cho mù quáng nhiều hơn và chỉ đang cố gắng bộc lộ cảm xúc bộc phát của mình trong vô thức. Jung Jihun không bao giờ ngần ngại trong việc bày tỏ cảm xúc của bản thân, hắn cũng có thể bày tỏ sự yêu thích và tình cảm của mình khi duo với người khác. Nhưng điều này thật không hề dễ dàng với Choi Hyeonjoon, người vốn đã quen với sự từ tốn, anh sợ mình nhầm lẫn giữa hai loại cảm giác không thể phân biệt được.

Khi Choi Hyeonjoon vẫn còn đang suy nghĩ, ánh mắt anh dán chặt trên những ngón tay đan chéo của mình, môi hơi hé mở lộ ra hai chiếc răng thỏ. Kim Jaeyeon cười lớn, lại ôm lấy vai Choi Hyeonjoon lần nữa và nói: "Hyunjun của chúng ta không còn bé nữa, nhưng lần này mày có muốn anh đưa mày về căn cứ không?"

"Không muốn, anh muốn xem em bị biến thành trò cười chứ gì. Không có đâu, bây giờ quay lại vẫn kịp đấy."

Nói như vậy nhưng sau bữa tối, Choi Hyeonjoon và Kim Jaeyeon vẫn bắt gặp Jung Jihun ở lối vào căn cứ bên kia đường. Tóc của hắn dường như chỉ vừa mới tuỳ tiện chải qua, bị làn gió nóng bức ban đêm làm cho rối tung. Hắn bước ra khỏi cửa hàng tiện lợi với que kem trên tay, tay còn lại đút trong túi quần, vừa ngẩng đầu lên ánh mắt liền chạm đến Kim Jaeyeon mặc áo sơ mi ngắn tay cùng quần jeans đang đứng ở đằng xa.

"Choi Hyeonjoon?"

Jung Jihun chỉ mới cắn một nửa chiếc kem trong tay, nhưng đột nhiên hắn không muốn ăn nữa. Hàm răng vốn đã quen với niềng mắc cài bỗng trở nên vô cùng nhạy cảm, cơn đau nhức kích thích hắn liếm vào nơi từng có răng nanh. Tuy nhiên, tất cả những gì hắn có thể cảm thấy chỉ là đầu răng đã mòn sau khi chỉnh sửa. Jung Jihun ngay lập tức ném que kem đi và tiến thẳng về phía hai người đối diện.

Sự bất an của Choi Hyeonjoon lên đến đỉnh điểm khi nhận thấy sắc mặt chìm xuống của Jung Jihun. Anh thúc khuỷu tay vào bụng Kim Jaeyeon, thúc giục người này nhanh chóng rời đi. Nhưng anh không hề biết rằng trong mắt Jung Jihun, cảnh tượng này giống như đang khiêu khích một con mèo ngay trên lãnh thổ của nó. Vì vậy, hắn nhanh chóng đi đến bên cạnh Choi Hyeonjoon, nắm lấy cổ tay còn run rẩy của anh và kéo anh đi dưới ánh mắt kinh ngạc của Kim Jaeyeon.

Jung Jihun hiếm khi cư xử vô lý như vậy, từ trước đến nay mỗi khi ở trước mặt Choi Hyeonjoon, hắn đã luôn cố gắng hết sức thể hiện sự lý trí và trưởng thành của mình. Choi Hyeonjoon đi đằng sau Jung Jihun, khi anh ngẩng đầu lên, mái tóc bồng bềnh trước mặt bị gió thổi bay từ bên này sang bên kia. Đằng sau chiếc áo ngắn tay rộng thùng thình là một thân hình săn chắc và đang phát triển ngày càng mạnh mẽ của thanh niên 22 tuổi. Choi Hyeonjoon chợt cảm thấy tim mình mềm xèo. Anh nhớ đến đêm khi lần đầu tiên ra mắt, Jung Jihun cũng ôm chặt lấy anh như thể sắp nghiền nát người trong lòng. Dù là trước ống kính hay sau ống kính, anh sẽ không bao giờ buông bỏ những năm tháng đầy ắp kỉ niệm của hai người.

"Cho nên Choi Hyeonjoon, anh vẫn chưa nhận được tin nhắn của em à?" Jung Jihun trở về ký túc xá, hai người đứng đối mặt nhau ở lối vào.

Choi Hyeonjoon cởi áo khoác, bất đắc dĩ nói: "Anh thấy rồi, nhưng ăn xong lại quên mất không trả lời."

"Vậy câu trả lời của anh là gì? Hay câu trả lời của anh chính là là sáng nay cắp đít bỏ đi mà không thèm chào em lấy một tiếng?" Jung Jihun hiếm khi tức giận, nhưng Choi Hyeonjoon dường như luôn ở rất xa câu trả lời mà hắn muốn. Tuy nhiên, chủ đề có khó đến mấy cũng sẽ được giải quyết nếu bạn sở hữu một khuôn mặt ngây thơ, và lần nào nó cũng có tác dụng .

Jung Jihun im lặng với vẻ mặt lạnh lùng, nhìn Choi Hyeonjoon gãi đầu, sau đó anh nghiêm túc nói với hắn: "Chẳng phải nếu Jihun muốn yêu thì sẽ có rất nhiều lựa chọn xung quanh hay sao."

Gần đây thời tiết đang nóng bức trở lại, Jung Jihun khi ra ngoài mua kem đã tắt điều hòa. Tuy nhiên trong phòng vẫn còn sót lại một chút mát mẻ, hai người lại chen chúc trong lối vào chật hẹp mà không ai chịu nhường ai. Choi Hyeonjoon dùng đôi mắt tròn xoe như thỏ nhìn thẳng vào hắn, trực tiếp nói ra những điều khiến hắn vô cùng tức giận.

"Anh à, nếu anh chỉ muốn làm bạn tình đơn thuần với em thì cứ nói thẳng đi."

Choi Hyeonjoon không biết làm thế nào mà Jung Jihun có thể đi đến kết luận như vậy, nhưng khi hắn nghiến răng nghiến lợi nói từ "bạn tình", rõ ràng là mèo em đang cực kỳ tức giận vì bị chà đạp đến mức tổn thương. Vì thế Choi Hyeonjoon nhẹ giọng nói: "Ý của anh không phải như vậy, chỉ là Jihun hình như không có thiếu bạn tình, nếu là anh thì thật sự hơi kỳ ấy."

"Không có gì kỳ lạ cả." Jung Jihun gần như buột miệng nói. "Mặc kệ người khác nói gì, chỉ cần em thích anh là đủ."

Choi Hyeonjoon nhất thời rơi vào một cái ôm ấm áp, Jung Jihun đối mặt ôm chặt lấy anh, hai người thân thiết như vậy. Choi Hyeonjoon cảm giác được mái tóc bồng bềnh của Jung Jihun cọ vào bên sườn mặt mình, nhịp tim của hai người hỗn loạn, vọng lại trong căn phòng nhỏ dường như ngày một rõ ràng và mạnh mẽ hơn.

"Choi Hyeonjoon, anh rõ ràng là cũng thích em, đừng nói dối em nữa."

Chợt một đôi môi mềm mại chạm vào xương tai Choi Hyeonjoon khiến anh rùng mình, hơi thở nóng bỏng của người trước mặt đốt cháy cổ Choi Hyeonjoon. Anh dùng hai tay giữ lấy vạt áo ở eo Jung Jihun, khẽ ngâm nga nhẹ nhàng.

END.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro