Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

35

Có thể trong mắt của WY, con gái yêu con gái thì không có gì là sai, nhưng trong mắt Kỳ Kỳ, là một người con gái "thẳng thớn" thì vẫn tốt hơn nhiều chứ.
Mấy tháng trước lúc gặp được WY, ngày nào Kỳ Kỳ cũng tự dằn vặt chính mình,  sống rất khổ sở khi biết được khuynh hướng tình dục của chính mình.Cô sợ người trong nhà sẽ biết được chuyện, sợ mẹ sẽ thất vọng về mình, và cô sợ hãi đến mức không dám nói chuyện này với bất kỳ ai. Sợ bị người khác xem thường, nói cô là một đứa biến thái, nói cô là một đứa bị lệch lạc giới tính, nói cô kinh tởm. Chính vì bản thân cô biết và hiểu được cảm giác này, và chính cô cũng đã từng cảm nhận qua nó, chính vì như thế nên cô mới không muốn WY vô duyên vô cớ bị người khác chỉ chỉ chỏ chỏ nói xấu sau lưng giống cô vậy đâu.
Kỳ Kỳ cũng biết rất rõ WY không hề nói dối cô, từng câu từng chữ mà cậu ấy nói với cô vào chiều hôm đó đều là lời thật lòng, cậu ấy đang cố gắng điều chỉnh bản thân mình để từ từ thích ứng được và "ngả gần" cô hơn nữa, từ từ "nghiêng hẳn" về phía cô nhiều hơn. Cô nên vui mừng, hạnh phúc mới phải, nhưng bây giờ thì cô lại không hề cảm thấy như vậy...
Giả sử như sau này WY cũng giống như cô vậy, bị người người chỉ trích, bàn ra tán vào, quay lưng bỏ đi, bảo cô lúc đó làm sao chịu đựng được đây?
Rất nhiều người nói rằng xã hội ngày nay đã tiến bộ hơn, đã có cái nhìn thoáng hơn so với xã hội ngày xưa rồi, nhưng thật sự thì có bao nhiêu cặp cha mẹ có thể chấp nhận được việc con gái mình đi yêu con gái khác hả? Lại nói, có bao nhiêu gia đình thật sự bằng lòng công khai nói với người bên ngoài con gái mình không thích con trai hả? Chính bởi vì tất cả chúng ta đều đang sống chung trong một xã hội này, cho nên bản thân chúng ta ai cũng phải tuân theo và tôn trọng quy luật vốn có của nó.
Kỳ Kỳ không muốn WY bị người khác xem thường, chỉ trích giống như cô, WY đi thích một người con trai vẫn sẽ tốt hơn là đi thích một đứa con gaí như là cô.

Kỳ Kỳ thực sự muốn phát điên lên! Cô rất muốn khóc.
Lúc cô cảm nhận được nước mắt đang trực chờ ở quanh vành mắt, cô cố gắng chớp mắt liên tục để cho nó không chảy ra. Sau đó, cô quyết định không đi tìm gặp WY nữa, ít ra thì làm như vậy trong lòng cô sẽ bớt đau hơn một chút. Cô đã để cho WY phải giúp cô quá nhiều rồi, giờ cũng đến lúc cô phải vì WY mà làm chút gì đó rồi.

Tim đau lắm
Kỳ Kỳ vô phương bất định, thẩn thờ mà lê dài bước chân

Phịch...
Mặc dù ngoài miệng thì nói bản thân như vậy, nhưng Kỳ Kỳ lại ngồi hẳn xuống lòng đường ngay lập tức, vùi đầu mình vào đầu gối, Kỳ Kỳ cảm nhận rõ bờ vai của mình đang run rẩy lên.
Trong đầu Kỳ Kỳ mỗi khi cứ nghĩ đến WY thích một người khác thì cô không thể nào kiềm chế được lòng mình, không thể chịu đựng được nữa, nhưng chỉ cần cả đời được ở bên cậu với tư cách là một người bạn thôi thì mình cũng đã thấy mãn nguyện lắm rồi. Nhưng là người mà, ai chẳng tham lai chứ, ai có rồi lại chẳng muốn được nhiều hơn như thế nữa chứ , đặc biệt là sau khi cậu ấy "bộc bạch cõi lòng" với cô thì cô lại càng không thể nào dễ dàng mà chặt đứt "tơ tình" này được.

Sự khó chịu - đau đớn quấn chặt lấy Kỳ Kỳ, những giọt nước mắt rơi uống...
Bành bạch bành bạch...
Đột nhiên...
"Cậu trốn mình làm gì hả, Kỳ Kỳ!
....

Kỳ Kỳ nghe thấy tiếng bước chân từ đằng sau đi tới, nhưng còn chưa kịp quay đầu nhìn lại thì đã vai cô đã bị đối phương tóm lấy, sau đó liền nghe thấy một giọng nói đầy hung dữ gắt gỏng, cô giống như một chú chim nhỏ co lại vì hoảng sợ nhìn lấy đối phương.
"Vương Dịch."
"Uh, là mình!" Nữ sinh đang thở hổn ha hổn hển, đồng phục đã bị ướt đẫm nửa bên người đứng trước mặt cô lúc này, chính là người mà cô "ngày nhớ đêm mong", nhớ tới mức sắp "phát điên" luôn rồi. 

"Vương...Vương Dịch  muốn đưa mình đi đâu!!!"
WY đang âm thầm nguyền rủa bản thân mình, kéo theo cánh tay của cô đi về một hướng khác, mặc kệ cô đang nói gì đó ở bên cạnh mình, cho đến khi lôi cô đến một góc vắng vẻ không người của sân bóng rồi mới thôi.
Đùng!
"Được rồi, trước khi cơn giận của mình "bùng phát" tới "đỉnh điểm" thì cậu mau nói cho mình nghe tại sao cậu lại tránh mặt mình hả." WY đẩy Kỳ Kỳ dựa vào một gốc cây  , giọng nói vô cùng tức giận, ánh mắt sắc bén nhìn đối phương, còn đối phương thì đang cật lực tránh né ánh mắt của WY.
Khoảnh khắc!!!
"Cậu nhìn thẳng vô mắt của mình này!" WY mặc kệ lúc này có đang làm cho Kỳ Kỳ không được thoải mái hay không, WY hết chịu được cái tình cảnh lúc này rồi. Nếu như ngày hôm nay không thể ép Kỳ Kỳ nói hết những gì mà cô đang suy nghĩ trong lòng ra thì WY sẽ bằng lòng đi hôn mông của nhỏ YaoYao đó.

"Mình...mình không có bị gì hết WY."
"Mình chết mất, Kỳ Kỳ! Nếu không có thì sao lại tránh mặt mình!!!" 

"Thiệt sự là không có gì đâu mà..."
"Nếu như cậu không nói thì mình sẽ hôn cậu!"

Sau khi nói xong, chính WY còn cảm thấy xấu hổ nữa là, WY cũng chẳng phải là mấy anh thiếu gia con nhà giàu bá đạo kiêu ngạo giống như trên bộ phim nào đấy hay dùng cái cách đe doạ cưỡng hôn mấy em nữ chính để buộc mấy em đó phải nói ra cái gì đó  nhưng mà thiệt sự  WY chịu hết nổi rồi. Lời nói của WY khiến cho hai mắt Kỳ Kỳ mở to ra vì ngạc nhiên?
Thôi kệ vậy!!!

Nói xong WY liền đưa mặt mình lại gần sát mặt của Kỳ Kỳ, ánh mắt kiên định nhìn chằm chằm vào cánh môi đỏ mềm mại của đối phương, không nhịn được nữa mà muốn chạm vào chúng một lần nữa. Nhân tiện tay của WY cũng kéo mặt người đối diện ép sát vào mặt của mình, bộ mặt nghiêm túc của Wy làm cho sắc mặt cùa Kỳ Kỳ này trông càng nhợt nhạt hơn.
Thời gian như ngừng trôi......
Kỳ Kỳ lấy tay mình cản lại , lắc đầu điên cuồng, sau đó đứng thẳng người lại, hành động này của Kỳ Kỳ khiến WY lúng túng không biết phải làm sao.

"Vương Dịch, tụi mình không nên làm vậy!"

"Cậu nói cái gì...?"

"Nhất Kỳ!! mình từng nói với cậu, tình cảm của mình dành cho cậu còn nhiều hơn cả tình bạn!!! Cậu nghe không hiểu tiếng người hay sao hả?

Thực sự WY cũng không muốn lớn tiếng với Kỳ Kỳ, nhưng mà WY thiệt sự giận lắm luôn đó! Bộ ngày hôm đó có nói câu nào khiến cho cô hiểu sang ý khác hả? WY đã nói mình có cảm giác với kỳ kỳ rồi, đang yên đang lành tự dưng lại đẩy cô qua cho cô bé ấy. Tiếng thét lên vì giận dữ của WY khiến cho Kỳ Kỳ giật nảy mình, WY còn tưởng cô sẽ đỏ mặt giống như mọi lần, không ngờ cô lại khóc...
Kỳ Kỳ đang khóc...
Lần này là đang khóc thật rồi đấy, nhưng cũng không phải cái kiểu "mắt ướt lệ nhoà" , bởi vì cô đang dùng mu bàn tay của mình quệt đi nước mắt, giống y hệt như một đứa con nít.

"WY...Cậu không nên nói như vậy....hức hức...cậu không nên có cảm giác như vậy với mình...hức hức...cậu không nên...những cảm xúc đó cũng chỉ do...tụi mình gần gũi quá mức nên mới như vậy thôi..."

"Mình thật sự muốn giết cậu mà! Trước khi mày nói mấy lời này mày có suy nghĩ qua chưa đó?!" WY mới là cái người không thể chịu đựng được đây này, muốn phát điên lên mất, đặc biệt là khi nhìn thấy dáng vẻ khóc nức nở khiến ai nhìn vào cũng thấy xót thương kia, WY liền ôm cô vào lòng mình ngay tức khắc, cho dù cô đang cố gắng dẫy dụa, nhưng mà WY không thèm để ý tới cố ấn đầu cô tựa vào bờ vai của mình.

"Mình biết lúc trước cậu từng bị người khác chỉ chỉ chỏ chỏ qua, cũng vì mình mà lo lắng để ý tới ánh mắt của những người xung quanh, cho nên bây giờ cậu mới sợ hãi như vậy, nhưng mà mình muốn nói cho cậu biết, đúng vậy, mình cũng chỉ là một người con gái bình thường, phải thích con trai mới đúng...." WY cảm nhận được đối phương đang không được tự nhiên, cả người cứng đờ lại, tay thì nắm chặt lấy áo trên người cô, thấy vậy WY tiếp tục nói :
" ...Nhưng mà mình muốn cậu biết một chuyện, nếu như mình thích cậu, đó cũng bởi vì cậu là cậu, không liên quan tới việc con trai hay con gái ở đây, bởi vì mình chỉ có cảm giác này với một mình cậu mà thôi,!" 

"Mình ghen tỵ vì em ấy, em ấy có thể nói ra tình cảm của em ấy cho cậu biết, còn mình thì lại không đủ can đảm để nói ra... mình thích cậu...thích cậu nhiều lắm....thích nhiều đến nổi mình có thể chết đi vì ngộp thở."
Lúc này mặt của Kỳ Kỳ toàn là nước mắt, nhưng mà đôi mắt vẫn còn rưng rưng một chút nước mắt đó đang nhìn lấy WY rồi nhấn mạnh thêm một lần nữa :
"Mình thích cậu, Vương Dịch....mình phải làm sao mới được đây. Bây giờ cậu vẫn chưa chắc chắn, nên mình hy vọng..mình không muốn cậu vì "thương hại" mình mà gấp gáp đưa ra quyết định như vậy

" Được mình sẽ làm theo lời cậu nói cho tới khi mình hiểu rõ lòng mình hơn nữa...cho dù nó có hơi muộn một chút đi chăng nữa."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro