Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Khi bạn gái của bạn đột nhiên muốn đồng ý với ba yêu cầu của bạn

Tác giả: 元气翠花

Nguồn: https://shenjingbingair.lofter.com/post/75d5cc7b_2b9130807?incantation=rz3c1wpGC3S1

------------

1. Hắc Miêu

"Tiểu cẩu cẩu, lại đây"

Thẩm Mộng Dao vẫy vẫy tay, Viên Nhất Kỳ liền ngoan ngoãn bị câu qua.

"Sao vậy tỷ tỷ? "

Viên Nhất Kỳ tắt game, chăm chú nghe bạn gái nói chuyện.

"Bây giờ chị có thể đáp ứng ba yêu cầu của em, em nói đi "

Thẩm Mộng Dao cưng chiều gãi cằm cô.

"Ừm... em nghĩ một chút.... ba yêu cầu a..."

Viên Nhất Kỳ cau mày trầm tư suy nghĩ.

"Không vội, từ từ suy nghĩ"

"Ừm, nghĩ kỹ rồi"

"Thứ nhất, người chị yêu nhất phải là em"

"Thứ hai, hơn nữa chị phải vĩnh viễn yêu em "

"Thứ ba, không thể bỏ em đi tìm tiểu cẩu khác!"

Thẩm Mộng Dao bắt đầu cười như ngỗng kêu, ôm lấy Viên Nhất Kỳ.

"Sao ngoan như vậy nha? Chị là để cho em nói yêu cầu, không phải để cho em trần thuật sự thật nha, ba điều này chị đều sẽ làm được, có hay không nguyện vọng khác đâu?"

"Cái khác... "

Viên Nhất Kỳ gãi gãi đầu

" Không có a"

Hôm nay tiểu cẩu có chút quá ngoan đi? Có phải hay không gây họa gì? Ân? Để cho mình tới hảo hảo kiểm tra một phen!

Thẩm Mộng Dao nghĩ xong liền bắt đầu động tay động chân.

Viên Nhất Kỳ lộ ra một nụ cười xấu xa.

"Tiểu cẩu chị không thích, vậy em để chị xem chó săn"

2. Hân Dương

"Trời ạ, Viên Nhất Kỳ, miệng rất ngọt a"

Hứa Dương Ngọc Trác ở trong nhóm Kim Hoa nhìn thấy Thẩm Mộng Dao chia sẻ, cũng muốn hỏi Trường Hân một chút.

"A Hân, Hân Hân"

Hứa Dương Ngọc Trác tứ chi vũ động hô to.

Trương Hân bưng cà phê đi vào phòng ngủ.

"Mình đang pha cà phê, cậu muốn uống không?"

"Không muốn không muốn,"

Hứa Dương Ngọc Trác mắt đầy chờ mong nhìn Trương Hân, vội vàng hỏi.

"A Hân, hiện tại mình có thể đáp ứng cậu ba nguyện vọng, cậu tùy tiện nói."

Trương Hân không biết Hứa Dương Ngọc Trác đang làm gì, nhưng cô đã quen với suy nghĩ kỳ diệu đột nhiên của Hứa Dương Ngọc Trác, vì vậy cô không cần nghĩ ngợi trả lời suy nghĩ chân thật trong lòng mình

"Ba nguyện vọng phải không? Vậy đầu tiên là uống cà phê mình mới pha đi  rất ngon"

Hứa Dương Ngọc Trác đảo cái xem thường, chờ mong giá trị giảm xuống tới 50%.

"Thứ hai, buổi chiều theo mình đi thăm tiệm cà phê"

Hứa Dương Ngọc Trác biểu tình viết đầy bất tình không muốn bốn chữ to, giá trị chờ mong còn 30%.

"Đi quán cà phê á~"

Trương Hân dí dỏm nói.

"Cuối cùng, ngày mai cùng mình đi chơi đĩa bay, thế nào?!"

Chờ mong giá trị biến thành tức giận giá trị, Hứa Dương Ngọc Trác cầm chăn che đầu, rầu rĩ hô to.

"Trương Hân, mang theo cà phê của cậu đi ra ngoài cho mình!"

Trương Hân có chút tiếc nuối, còn có chút ủy khuất, không phải nói tùy tiện ước ba nguyện vọng sao......

Vậy rốt cuộc còn làm hay không......

Thôi quên đi, mình nên ra ngoài và rót cho cậu ấy một tách cà phê......

3. Thủy Tuyền

"Thủy Thủy Bảo Bảo! "

Đòan Nghệ Tuyền nằm ở trên giường hô to Dương Băng Di bất đắc dĩ tựa vào khung cửa.

"Làm gì vậy? Mau rời giường"

"Bây giờ em phải đáp ứng người ta ba yêu cầu..."

Dương Băng Di đầu đầy dấu chấm hỏi, người này ở lại nửa ngày giường, như thế nào liền muốn người ta đáp ứng nàng ba chuyện a.

"A, không phải không phải"

Đoàn Nghệ Tuyền bị chính mình chọc cười.

"Là chị đáp ứng em ba yêu cầu, em có cái gì muốn sao?"

"Thứ nhất, chị mau rời giường"

"Thứ hai, chị đi ăn cơm trước khi cơm nguội"

"Thứ ba, luyện nhảy chị đừng đến muộn!"

Đoàn Nghệ Tuyền cảm thấy nhàm chán đến cực điểm.

"Em không thể nói gì khác sao? thật vất vả mới có thể đáp ứng em ba chuyện, em lại nói ba chuyện này!"

"Không phải a, trong lòng em còn có rất nhiều chuyện a, tỷ như tiền lương a, coca a, Dương Kim Kim a..."

Dương Băng Di cố ý giẫm sét, chính là vì làm tức giận cái gia hỏa lười biếng không rời giường này.

"Hừ hừ hừ...... "

Đoàn Nghệ Tuyền tức giận, nhưng không nổi giận, mà lăn tới lăn lui.

Dương Băng Di làm bộ vô tình lắc lắc ngón trỏ, nhưng vẫn đi đến bên giường kéo Đoàn Nghệ Tuyền lên, vòng vào trong ngực, dỗ dành nói.

"Được rồi được rồi, rời giường đi ăn cơm được không?"

"Hắc hắc"

Đoàn Nghệ Tuyền biết chiêu này có tác dụng, sau khi nghe được lời mình muốn nghe, cũng ngoan ngoãn rời giường ăn cơm tập nhảy rồi.

4. Đản Xác

Trịnh Đan Ny hưng phấn kêu lên.

"Em hiện tại có thể đáp ứng chị ba yêu cầu, chị có cái gì muốn nói không?"

"Hả? Thật hay giả? "

Trần Kha nghi hoặc.

"Thật sự! "

Trịnh Đan Ny trả lời phi thường nhanh chóng.

"Ba yêu cầu? Đều có thể đáp ứng chị? "

Trần Kha lại xác nhận.

"Đúng! "

Trịnh Đan Ny thập phần kiên định.

Trần Kha vui vẻ lắc đầu.

"Đầu tiên, em đăng lên nhóm bạn bè, Kha Công, chính xác, khách quan, hợp lý, không thể nghi ngờ, nói trúng tim đen, vô cùng nhuần nhuyễn, không thể nghịch chuyển, ai nha dù sao cũng là những từ đó"

Trịnh Đan Ny cười khổ, xong rồi, đây không phải là thất sách sao, hẳn là trước nghĩ đến người này liền thích gây sự đấy.

"Biểu tình gì? Chơi không nổi?"

Trần Kha đê tiện khiêu khích.

"Nào có! Cái gì chơi không nổi a chị nói tiếp đi. "

Trịnh Đan Ny sĩ diện mạnh miệng.

"Tiếp theo"

Trần Kha nghiêm túc suy nghĩ, Trịnh Đan Ny còn tưởng rằng cô đang nghẹn chiêu xấu gì đó

"Em không thể mặc quần áo hở hang ra ngoài, đúng vậy, cái kia, chỉ có thể cho chị xem dù sao chính là như vậy"

Trịnh Đan Ny hiểu rõ cười, còn bởi vì quần áo ghen tị.

"Được được được, cái này có thể còn nữa cái cuối cùng?"

"Cuối cùng, chị đang suy nghĩ thật kỹ đây"

Trần Kha sờ cằm.

"Vậy thì, em mặc bộ đồ mèo màu hồng kia vào, sau đó làm hầu gái cho chị"

Trịnh Đan Ny bất đắc dĩ liếm liếm hàm răng, hôm nay não rút a, vì sao mình tìm việc cho mình chứ?

Trần Kha thì cười xấu xa từ tủ quần áo tìm quần áo ra.

"Trịnh Đan Ny mèo con, em là muốn chính mình mặc vào bộ quần áo này, hay là muốn chị giúp thay đây?"

Trịnh Đan Ny giống như một con mèo hung dữ, phát ra tiếng kêu bất mãn, nắm lấy quần áo Trần Kha gãi loạn một trận.

Trần Kha càng hưng phấn, không nghĩ tới nhập diễn nhanh như vậy, một tay ôm chặt mèo con vào lòng mình, vuốt mèo rồi!

5. Đề Đề Lạc

"Đề Đề~lại đây một chút "

"Có chút không quen..."

Tưởng Thư Đình sợ hãi rụt rè, sợ mình đã làm sai chỗ nào.

"Được rồi, Tưởng Thư Đình, nhất định phải gọi cả họ tên em mới quen à"

Hàn Gia Lạc vỗ vỗ vị trí bên cạnh để cô ngồi xuống

"Bây giờ chị có thể chơi một trò chơi với em chính là, chị có thể đáp ứng ba yêu cầu của em, em muốn nói gì thì nói."

"A? Đây là trò chơi gì vậy? Đãi ngộ tốt như vậy"

Tưởng Thư Đình kinh hỉ

"Như vậy, em đây sẽ không khách khí! "

" Nói đi nói đi "

Hàn Gia Lạc tỏ vẻ không sợ hãi, cái gì khách khí hay không khách khí chứ.

"Cái thứ nhất a, em muốn chị đem em ghim ở đầu wechat"

"Có thể a! "

Hàn Gia Lạc cúi đầu cười trộm, người bạn nhỏ này lãng phí một cái vô ích.

"Ừm, vậy cái thứ hai...... Ngày sinh nhật tiếp theo của em chị cùng em phát sóng trực tiếp!"

Hàn Gia Lạc bất đắc dĩ, bạn nhỏ có chút ngốc.

"Cái này, khẳng định nha, em có thể hay không nói điểm hữu dụng?"

"Ách!"

Tưởng Thư Đình nghiêng đầu nghĩ nghĩ

"Cái thứ ba là, mỗi tháng chị đều phải thỏa mãn em ba nguyện vọng, có thể không?"

Tưởng Thư Đình xấu hổ che miệng cười, Hàn Gia Lạc cũng bị cô đánh bại.

"Em nha, thật thông minh mà"

6.

"Chị về rồi! Vương Dịch~"

Châu Thi Vũ vừa về đến nhà liền thò đầu tìm Vương Dịch

" Ai u Diu Diu, con có nhớ mẹ không"

"Hả? "

Vương Dịch còn ngái ngủ từ trên sô pha ngồi dậy

"Sao chị về trễ thế này, em sắp ngủ rồi, a! Chị nên ôm em trước!"

"Chị trên đường kẹt xe"

Vương Dịch ngửa đầu ra sau, Châu Thi Vũ tự nhiên cúi người hôn cô một cái.

"Ai, đúng rồi, hôm nay cho em chờ lâu vậy, vậy bồi thường e. ba nguyện vọng đi~"

Châu Thi Vũ bĩu môi, đáng yêu ngồi vào Vương Dịch trong lòng.

"Ba sao? Nhiều như vậy? "

Vương Dịch giữ chặt cô, không khỏi cảm khái hôm nay vợ cũng quá tốt đi!

"Ừ, em không muốn cũng được "

Châu Thi Vũ trêu chọc cô.

Vương Dịch vội vàng nói.

"A, muốn muốn muốn"

"Thứ nhất, chị về nhà muốn trước ôm em hôn em!"

Châu Thi Vũ mím môi cười cười

"Được, được, hôm nay trước ôm bảo bối một chút, đem em thành hũ giấm rồi"

"Hừ~"

Vương Dịch ngạo kiều nghiêng đầu

"Thứ hai, ăn cái gì cũng phải đút cho em trước!"

Châu Thi Vũ bất đắc dĩ

"Liền chỉ có một lần kia đút cho Diu Diu trước có được không, Tiểu Vương sao lại mang thù như vậy?"

"Em mặc kệ, dù sao sau này đều phải cho em ăn trước"

"Cuối cùng, buổi tối ngủ phải ôm em, phải cách em gần một chút!"

Vương Dịch ngượng ngùng lộ ra hàm răng trắng

"Được rồi, dù sao cũng rất gần rất gần, em muốn ôm chị chị không thể đẩy ra."

"Nhưng có đôi khi rất nóng, có đôi khi không thoải mái, làm sao bây giờ?"

"Vậy, nếu gặp phải tình huống này, chị phải hôn rm một cái, sau đó để cho em hài lòng là được"

Châu Thi Vũ cười đến run lên.

" Chuyện tốt toàn bộ để cho em chiếm, vậy chị còn muốn em dỗ chị đây"

"Được a, cũng được a, ôm hôn em là được"

Vương Dịch cười ngây ngô, chống lại môi Châu Thi Vũ.

7. Nãi Bao

"Lưu Thù Hiền! "

Hồ Hiểu Tuệ ở trong nhóm xem xong náo nhiệt hô to.

Lưu Thù Hiền sợ hãi quỳ ở một bên, hô tên đầy đủ là có ý gì, chẳng lẽ mình t,phạm phải chuyện gì chọc tới em ấy sao

"Có chuyện gì vậy?"

"Chị bây giờ nói ba cái yêu cầu, em đều có thể thỏa mãn chị, chị nên tận dụng thời cơ đi, mất lần này không lại có nữa đâu!"

"Thật hay giả? Chị không tin"

Lưu Thù Hiền cũng không cần loại tiện nghi nhặt không này.

"Nói thí dụ như chị hiện tại để cho em đi đổ rác, em sẽ thật sự đi!"

Hồ Hiểu Tuệ từ nằm biến thành ngồi, chân thành nhìn xem Lưu Thù Hiền.

"Em trước giải thích rõ ràng cho chị, bằng không chính là có lừa gạt!"

Lưu Thù Hiền bày ra vẻ mặt hồ ly, sự tình tuyệt không có đơn giản như vậy.

"Em chính là muốn biết chị sẽ đưa ra yêu cầu gì, ba cái! "

Hồ Hiểu Tuệ nóng nảy.

"Được được được "

Lưu Thù Hiền nhanh chóng trấn an

"Thỏa mãn ba yêu cầu của chị đúng không?"

"Đúng! "

Hồ Hiểu Tuệ hung hăng gật đầu.

"Được, để chị nghĩ xem "

Lưu Thù Hiền đảo mắt

"Ba cái ha, chị muốn sau này cơm đều là em làm, bát đều là em rửa, quần áo đều là em giặtc

Tay Hồ Hiểu Tuệ còn chưa nhấc lên, trí nhớ về cơ bắp của cô khiến  Lưu Thù Hiền đã tránh sang một bên, cười đến không thở nổi

"Em có ý gì? Không phải em nói để chị đưa ra ba yêu cầu sao? Chị nói em lại muốn đánh chị! Em nói dối ! Rốt cuộc em muốn làm gì?"

Khá lắm, vấn đề rất nhiều a, Hồ Hiểu Tuệ ném một cái gối bay qua.

"Xem ra em không đánh chị không được!"






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro