Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 4

 "Đinh" một tiếng, cửa thang máy từ từ mở ra, Ngô Triết Hàm một bên sờ lấy chìa khoá một bên hướng đến cửa nhà, Hứa Giai Kỳ thì lặng lẽ nhớ kỹ mã số phòng của Ngô Triết Hàm

Phòng ở được trang trí theo phong cách đại khí, đồ dùng trong nhà màu sắc và hoa văn đều rất đơn giản, hai con mèo lười nhác bò lên cái khung nhà cây, trông thấy Ngô Triết Hàm dẫn một nữ nhân xa lạ trở về cũng chỉ là lung lay cái đuôi mà thôi. Hứa Giai Kỳ nhận ra, hai con mèo này chính là Đoàn Đoàn, Viên Viên thường xuất hiện trên weibo Ngô Triết Hàm

Ngô Triết Hàm cất xong đồ ăn, đi ra đem thức ăn đổ vào trong chén nhỏ cho Đoàn Đoàn, Viên Viên. "Cậu ngồi xuống trước xem TV gì đó đi, mình đi làm cơm"

Hứa Giai Kỳ ngoan ngoãn gật gật đầu, lại hỏi tiếp: "Mình có thể tham quan nhà cậu một chút không?"

Ngô Triết Hàm nhìn Hứa Giai Kỳ liếc mắt một cái, xoay người hướng phòng bếp đi, "Có thể."

Âm thanh thái rau từ trong phòng bếp truyền tới, Hứa Giai Kỳ đáy lòng cảm giác căng thẳng không thể giải thích, buông lỏng thân thể bước chân đi thong thả đánh giá nhà Ngô Triết Hàm, nơi này không có vết tích sinh hoạt của người thứ hai, ngoại trừ hai con mèo kia, tựa hồ cái gì đều là cô đơn chiếc bóng.

Trong nhà tổng cộng có ba gian phòng ngủ, trong đó một gian bị Ngô Triết Hàm đổi thành phòng làm việc, để không ít bản vẽ bừa bộn, Hứa Giai Kỳ nhìn thoáng qua ánh mắt liền dời đi chỗ khác. Đi vào trong nữa chính là phòng ngủ của Ngô Triết Hàm, Hứa Giai Kỳ hít một hơi thật sâu, ngó dáo dác đi vào phòng ngủ của Ngô Triết Hàm.

Chỉ là đồ vật nơi đây cũng không có ý nghĩa gì để làm Hứa Giai Kỳ cao hứng, phong cách trang trí thật đơn giản, phòng khách và phòng ngủ giống nhau như đúc.

Hứa Giai Kỳ đi đến cửa sổ sát đất trước quan sát phương xa, phòng ở lạnh lẽo như vậy, thời điểm nhà nhà đốt đèn sáng lên, Ngô Triết Hàm trong lòng có phải hay không rất khổ sở?

Hướng về phía cửa sổ ngây người ngồi thật lâu, Hứa Giai kỳ mới thở dài, lui lại hai bước đặt mông ngồi vào trên giường Ngô Triết Hàm, con mắt thoáng nhìn thế mà thấy được trên tủ đầu giường phòng ngủ có đặt vào mấy bình thuốc.

"Dị ứng... Đau dạ dày ...." Hứa Giai Kỳ cầm lấy những bình thuốc kia híp mắt nhìn xem giới thiệu trị liệu gạo kê viên lớn nhỏ, đáy lòng bất an cảm xúc lan tràn..

"Hứa Giai Kỳ" - Ngô Triết Hàm cởi xuống tạp dề đứng ở cửa phòng ngủ, trên nét mặt nhìn không ra cái gì, ngữ khí lại xa cách không ít: "Đi ra ăn cơm."

Hứa Giai Kỳ bị thanh âm này làm cho giật mình, xoay người đồng thời đem thuốc bỏ lại trên tủ đầu giường.

-------------------------

Hứa Giai Kỳ không ngừng nuốt cơm, mặc dù những món ăn trên bàn này tất cả đều là những món nàng thích, thậm chí món ăn gần nhất nàng cũng không gắp

"Mình nấu cơm ngon đến vậy sao?" Ngô Triết Hàm thong thả ung dung nuốt xuống một ngụm cơm nói.

Hứa Giai Kỳ lắc đầu, rồi lại gật đầu

Hứa Giai Kỳ không nói lời nào, Ngô Triết Hàm cũng không ép nàng, vừa vặn không nói lời nào, miễn là không nhắc tới chủ đề không nên nói.

Ngô Triết Hàm làm sao cũng không nghĩ tới, trước đây hai người cắt đứt quan hệ như vậy mấy năm sau còn có thể ôn hoà nhã nhặn ngồi cùng một chỗ ăn bữa cơm, trọng yếu nhất chính là Ngô Triết Hàm đáy lòng không có một chút điểm khó chịu, đây thật là để cho người ta nổi nóng mà.

Ngô Triết Hàm ăn no buông chén đũa xuống, lấy di động ra không biết cùng ai nhắn tin, Hứa Giai Kỳ lặng lẽ ngẩng đầu nhìn Ngô Triết Hàm liếc mắt một cái do dự nửa ngày mới cẩn thận hỏi: "Cậu dạ dày không tốt? Còn dị ứng?"

Tay gõ phím của Ngô Triết Hàm dừng lại một chút, cũng không giải thích nhiều, chỉ "um" một tiếng.

"Sao lại chỉ có thể uống thuốc không thôi? Phải điều trị thật tốt mới được. Cậu đừng nhận nhiều công việc như vậy, mỗi ngày nghỉ ngơi thật tốt..." Hứa Giai Kỳ lải nhải nói.

"Hứa Giai Kỳ" Ngô Triết Hàm cắt ngang lời nói của Hứa Giai Kỳ: "Lần này công việc tựa hồ là cậu tìm mình nhận a!?"

"Mình..." Hứa Giai Kỳ mấp máy môi, vẫn là không nói gì.

"Hơn nữa cậu nói như vậy không cảm thấy dư thừa sao?" Ngô Triết Hàm buông di động, ánh mắt bức thẳng Hứa Giai Kỳ: "Cậu dựa vào cái gì đối với sinh hoạt của mình chỉ chỉ trỏ trỏ?"

Bầu không khí bỗng nhiên trở nên căng thẳng, Hứa Giai Kỳ bị lời nói của Ngô Triết Hàm đâm vào lòng đau xót, Ngô Triết Hàm biết mình nói nặng lời, nhưng lời đã nói ra thì không thu về được nữa, đã như vậy, liền nhân cơ hội lần này nhất đao lưỡng đoạn a.

"Mình chỉ lo lắng cho cậu" Hứa Giai Kỳ thở ra một hơi dài, nàng không phải là một tiểu nữ sinh hay khóc, nhưng giờ khắc này ở đáy mắt nước mắt lưng tròng lại là thật.

Ngô Triết Hàm trầm mặc hồi lâu, Hứa Giai Kỳ lời này phải đặt ở lúc mới vừa xa nhau, lúc ấy bị Ngô Triết hàm nghe được, sợ là sẽ phải cao hứng nhảy dựng lên. Nhưng bây giờ Ngô Triết Hàm không có nửa chút cảm xúc, "chúng ta kiên định xa nhau như vậy, mình dùng thời gian lâu như vậy đi thích ứng cuộc sống không có cậu, đi học sẽ chiếu cố mình, học được cách thoát khỏi đoạn thời gian u ám kia. Mình đã từng khốn khổ hơn bây giờ nhiều, cậu lo lắng cho mình, sao lại còn rời đi?"

Hứa Giai Kỳ lau nước mắt "Cậu nghĩ rằng mình tốt hơn sao?"

"Nếu cũng không tốt, vậy chúng ta huề nhau" Ngô Triết Hàm đứng lên thu dọn chén đũa, ép buộc mình dùng giọng bình tĩnh nói "Cơm cậu cũng đã ăn rồi, không có chuyện gì thì cậu về đi"

"Ngô Triết Hàm!" Hứa Giai Kỳ hít mũi một cái ngẩng đầu: "Mình sẽ không từ bỏ đâu! Mình đặc biệt có nghị lực, cái này cậu cũng biết"

"Tùy cậu, đi thong thả không tiễn". Ngô Triết Hàm nói xong liền tiến vào phòng bếp.

Tôi và cậu đã từng vứt bỏ rất nhiều thứ cùng nhau đi trên con đường mộng tưởng, đã từng đem đối phương đẩy ra xa, mà nay quay đầu trở lại, cậu có hay không hỏi qua mình có nguyện ý hay không?

---------------------------------------

Phương bắc mùa đông lạnh thấu xương, không có mặt trời thời gian càng gian nan, Ngô Triết Hàm dậm dậm chân tê cóng, vừa đi vòng quanh kiểm tra sân khấu T đã dựng xong chưa

"Ngô lão sư, nếu như không có vấn đề gì, chương trình lớn tối mai có thể bắt đầu rồi" người phụ trách bên cạnh nói.

"Không thành vấn đề" Ngô Triết Hàm gật đầu: "Người mẫu bên đó thế nào rồi"

"Người mẫu bên kia chuẩn bị ổn thoả."

Ngô Triết Hàm đội mũ trùm lên đầu và để lại câu "Vậy là được" liền rời đi. Cuộc cãi vã nhỏ cách đây nửa tháng đã khiến Hứa Giai Kỳ hiếm khi xuất hiện trước mặt Ngô Triết Hàm. Cho dù là tại nơi làm việc đụng phải cũng chỉ là lạnh nhạt gật đầu ra hiệu chào lẫn nhau, rõ ràng là chính nàng đem người đẩy xa, hiện tại ngược lại là chính nàng không thoải mái.

Nhưng vì cái gì không đồng ý cùng Hứa Giai Kỳ tái hợp chứ? Không được, Ngô Triết Hàm thở dài, xét đến cùng chính mình vẫn là sợ

Sợ Hứa Giai Kỳ lần nữa rời đi, sợ chính mình không có khả năng thích Hứa Giai Kỳ nhiều như vậy.

Ngô Triết Hàm giương mắt nhìn nhóm người mẫu ở đằng xa, nữ hài tử đó ở mùa đông mà hầu như đều chỉ mặc trang phục trình diễn, từng cái lạnh bộ dạng run rẩy. Ngô Triết Hàm đối với người trợ lý bên cạnh nói "Chị đi mua một ít canh gừng đem qua cho người mẫu"

"Được" tiểu trợ lý gật đầu

Ngô Triết Hàm chợt nhớ tới mình đã từng thấy vẻ mặt kháng cự của Hứa Giai Kỳ đối với canh gừng, rồi hướng trợ lý nói: "Nhất định phải tận mắt nhìn thấy các nàng uống hết a"

"Đã hiểu"

---------------------------------------------------

Trong đêm diễn của chương trình, rất nhiều nhân vật nổi tiếng đã đến hiện trường, Ngô Triết Hàm đứng trên tầng hai và chứng kiến ​​đám đông tăng vọt. Như dự kiến các người mẫu bước ra từ hậu đài..

"Hai người các em có cái gì .... Không tiến triển?" Mạc Hàn ôm cánh tay hỏi.

Ngô Triết Hàm sửng sốt một chút "Hai chúng em .... Sớm chia tay"

"Ly hôn còn có tái hôn mà" Mạc Hàn liếc mắt nhìn Ngô Triết Hàm: "Rõ ràng để ý muốn chết còn giả bộ."

Ngô Triết Hàm bị Mạc Hàn cản trở một lần, cũng không nói gì nữa, quay đầu nhìn lại, Hứa Giai Kỳ đang mặc bộ trang phục thanh tú màu đỏ từ phía sau đài đi ra.

Nàng cao quý đại khí, trang điểm khéo léo, ngay cả điệu bộ đi khi diễn tựa hồ đều cùng người mẫu khác có cảm giác bất đồng. Nhiều cameras như vậy cơ hồ là trong nháy mắt liền nhắm ngay nàng.

Nàng vẫn luôn ưu tú như vậy

----------------------------------------------

"Ngũ Chiết! Cậu xem mình vừa rồi đi như thế nào?"

"Cực kỳ tốt ! Mình cảm thấy cậu so với các người mẫu kia đi tốt hơn"

"Hắc hắc hắc ! tuy đây chỉ là một chương trình nhỏ, nhưng sẽ có một ngày mình sẽ leo lên một sân khấu lớn hơn"

"Cậu đương nhiên sẽ được, mình đây muốn trở thành nhà thiết kế ưu tú nhất, thiết kế ra trang phục đẹp nhất cho cậu mặc."

-------------------------------------------------

Đoạn đối thoại đã lâu phũ đầy bụi lần nữa sóng động chui vào đại não Ngô Triết Hàm, Ngô Triết Hàm tay nắm chặt thành cái nắm tay, trong lòng người quả thật muốn khóc.

Khi đó các nàng cái gì cũng không có, Hứa Giai Kỳ rời khỏi chương trình, không nỡ bỏ tiền đón xe, Ngô Triết Hàm liền dùng áo khoác quấn lấy nàng đi về hướng nhà trọ.

Nhưng khi đó, các nàng lòng mang mộng tưởng, ái nhiệt liệt mà chân thành.

"Lại nghĩ tới trước kia?" Mạc Hàn rốt cuộc là thông minh.

Trước kia chúng em cái gì cũng không có. Hiện tại công thành danh toại, em lại ngay cả dũng khí nắm lấy tay của cậu ấy cũng không có. Ngô Triết Hàm rốt cuộc dám thổ lộ tiếng lòng của mình.

Mạc Hàn cũng không ép nàng, chỉ nói là: "Em cần thời gian. Chỉ là đừng từ bỏ, nhìn thẳng vào nội tâm của mình a, bỏ qua Hứa Giai Kỳ em sẽ hối hận."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #75