Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 7

Mở mắt ra Đới Manh vẫn nhìn thấy con người nhỏ bé đó đang nằm thu gọn trong lòng mình bất giác mĩm cười . Cô ngắm nhìn khuôn mặt ấy 1 lúc rồi nhẹ nhàng bước xuống giường và đắp chăn cho Mạc Hàn để cho người con gái ấy tiếp tục ngủ . Còn mình thì đi vào phòng vệ sinh đánh răng rửa mặt và thay đồ để chuẩn bị đi ra ngoài như đã nói . Sau đó Manh đi xuống dưới nhà tìm dì Ha .
Dì Ha thấy Manh liền chào
_ Cô chủ đã dậy rồi sao ? . Chúc buổi sáng tốt lành .
Manh gật đầu
_ Cảm ơn dì .
_Hôm nay là ngày nghỉ tôi ra ngoài có chút việc . Dì không cần phải chuẩn bị bữa trưa .
Dì Ha
_ Dạ .
Manh tiếp tục dặn dò
_ Còn nữa lát Tako con bé hình như cũng có hẹn . Dì hỏi xem trưa nay có về không . Nếu không thì đừng làm nhiều đồ ăn sẽ cực cho dì .
_ Dì cứ làm món dì thích và ăn nhé !!!
Manh tuy lạnh lùng khó hiểu như đối với người đã nuôi mình từ nhỏ đến lớn như dì Ha . Thì lúc nào cũng quan tâm nhưng lại quan tâm theo 1 cách riêng của mình .
Dì Ha mĩm cười
_ Cảm ơn cô chủ .
Manh
_ Dì cứ gọi là Đới Manh là được . Đừng gọi là cô chủ nữa . Dù gì dì cũng đã chăm sóc con từ bé . Gọi thế trước giờ không quen chút nào .
_ Ở trước mặt ba mẹ con dì gọi như thế là do họ quy định . Còn đây là nhà con .
Dì Ha
_ Dạ tôi biết rồi ....cô chủ
Manh nhăn mặt tỏ vẻ không đồng ý
Dì Ha biết vậy liền
_ à .....Đới Manh . Tôi xin lỗi .
Manh
_ Không sao . Dì có thể đi làm những việc của mình .
_ Vâng ạ .
Manh
_ Phiền dì lấy dùm con ít sữa .
Dì Ha
_ Dạ .
Manh
_ Cảm ơn dì .
Manh đang ngồi ở dưới nhà coi 1 số tài liệu chuẩn bị cho ngày thứ 2 ,sẵn tiện là chờ Hàn ngủ dậy .
Mạc Hàn đang ngủ thì giật mình thức giấc . Quay qua quay lại thì chẳng thấy bóng dáng của người kia đâu hết liền bật dậy chạy nhanh vào phòng vệ sinh chuẩn bị . Lúc này mới nhớ ra là hôm nay phải đi ra ngoài với cô . Liền chạy xuống nhà kiếm cô .
Mạc Hàn lúc này nhìn thấy dì Ha nhanh chóng hỏi
_ Cô chủ đi rồi hả dì ?
Dì Ha thấy bộ dạng hối hả của Hàn liền cười và nói
_ Con làm gì mà chạy dữ vậy ?
Hàn
_ Con đã ngủ dậy muộn . Hôm qua cô chủ có dặn hôm nay đi ra ngoài với người .
_ Tiêu con rồi .
Hàn xanh mặt . Pov " Xong đời mình rồi . Cô chủ nhất quyết sẽ tức giận cho coi "
Đang suy nghĩ trong đầu thì dì Ha cười nói
_ Đừng lo . Cô chủ chưa đi . Đang ở phía trước đọc tài liệu . Có lẻ là chờ con đó . Mau lên đi .
Mạc Hàn nghe thấy liền thở phào nhẹ nhõm . Liền chạy lên nhà trên . Lúc thấy Manh cô bước từ từ lại . Mạc Hàn cuối đầu nói
_ Xin lỗi cô chủ . Tôi .....
Manh đang đọc liền ngước lên nhìn Hàn với đôi mắt ôn nhu . Nói
_ Không sao . Cô ra ngoài cửa đợi tôi . Tôi vào lấy xe sẽ ra .
Hàn
_ Dạ .
Ít phút sau thì có 1 chiếc xe  lamborghini huracan chạy đến ngay trước mặt của Mạc Hàn và ngừng lại . Cái cửa sổ cũng hạ xuống Hàn nhận ra được đó là ai . Lúc này Manh mới nói
_ Cô định đứng ngoài đó luôn sao , không vào à ?
Hàn giật mình liền nói ấp a ấp úm
_ Dạ tôi ..... tôi không biết ..... vào như thế nào ...?
Manh nghe thế liền nhấn nút cho cửa mở ,Hàn cũng nhanh chóng bước vào . Manh chở Hàn đến 1 cửa hàng nổi tiếng . Rồi dẫn Hàn đi vào trong . Manh bước vào 1 shop quần áo nổi tiếng và lạnh lùng nói
_ Giúp cô ta lựa quần áo .
Nhân viên trong cửa hàng chào Manh rồi đưa Mạc Hàn vào trong để lựa quần áo .
Nhân viên
_ Cho hỏi cô muốn mặc những kiểu như thế nào ạ .
Mạc Hàn thật sự là chẳng biết nói thế nào . Lúc đó Manh đi lại nói
_ Cứ lấy những gì hợp với dáng cô ấy là được .
Manh nhìn Hàn nói thêm
_ Vào trong thử 1 bộ cho tôi xem .
Hàn
_ Dạ .
Trong lúc đợi Manh ngồi xem vài quyển tập chí . Thì Mạc Hàn bước ra với 1 chiếc váy màu hồng rất xinh . Manh lúc này cũng ngước lên nhìn . Quả thật không thể đùa với cô gái trước mặt . Manh pov " Cô ấy xinh thật . Trước giờ đã gặp không ít người xinh đẹp nhưng mình vẫn cảm thấy có gì đó sai sai . Ngoại trừ trước đây với Gia Mẫn . Nhưng với cô gái này thì cảm giác vô cùng đặc biệt vừa có chút ấm áp vừa ngây thơ "
Nhân viên hỏi làm Manh hơi giật mình
_ Thế nào ạ ?
Bên trong thì khen người ta thế đấy nhưng cố tỏ ra bình thường
_ Cũng tạm . Cứ lấy hết cho tôi . Gói lại đi .
Mạc Hàn lúc này mới lên tiếng hỏi Đới Manh
_ Có phải là nhiều quá không ạ ?
Manh lạnh lùng nói
_ Không .
Hàn giờ chỉ im lặng mà nghe theo thôi .
Manh nhanh chóng thanh toán bằng thẻ rồi kêu họ giao tới tận nhà .
Manh dẫn Hàn đi qua cửa hàng giày vào kêu nàng vào ấy lựa . Được 1 người yêu như thế thì thế nào nhĩ ? .
Manh đột nhiên có điện thoại .
" Alo sao vậy ? "
Bên kia
" Công ty có chút việc gấp . Cậu mau đến đây đi "
Manh
" Ừm "
Manh cúp máy quay sang nhìn Mạc Hàn nói
_ Ở đây chờ tôi . Lát tôi quay lại đón cô .
Hàn nghe thấy liền hoảng sợ . Ở đây rất đông người cô lại chẳng quen biết ai . Nên đã mạo phép nắm lại tay Manh
_ Đừng để tôi ở lại 1 mình . Tôi sợ !!!
Manh nhìn thấy vẻ mặt sợ hãi của Hàn có chút không đành lòng . Manh chủ động nắm ngược lại tay Hàn kéo đi nói
_ Khi đến đó nhất quyết không được đi lung tung .
Hàn ngoan ngoãn
_ Dạ cô chủ .
Manh có chút không vui khi nghe 2 từ đó . Quay sang nhìn Hàn
_ Tôi bây giờ là người yêu của em . Hãy gọi tôi là Đới Manh . Bỏ ngay 2 từ kia cho tôi .
Hàn lúng túng
_ Vậy không được đâu ạ .
Manh
_ Tôi cho phép thì em cứ việc gọi .
Hàn đỏ mặt với từ em phát ra từng miệng của Đới Manh . Không nói gì cả .
Manh nhấn mạnh
_ Hiểu chưa ?
Hàn
_ Dạ .
Manh mĩm cười tỏ vẻ hài lòng .
Đến công ty Manh dẫn Hàn vào trong rồi bảo
_ Ngồi ở đây chờ tôi . Tôi sẽ quay lại nhanh thôi . Nhớ là không được đi lung tung .
Hàn gật đầu nhìn theo bóng lưng của Manh đang dần xa cô nhỏ dần cho đến khi không còn thấy nó nữa.
Hàn ngoan ngoãn ngồi ở đó đợi Manh quay trở lại . Từ lúc vào công ty đến giờ có rất nhiều người để ý Mạc Hàn . Vì nhan sắc cô có thừa vừa nhìn đã rất dễ mến nhưng cũng sẽ khiến cho nhiều người ghét . Vì muốn đi vệ sinh nên Hàn đã rời khỏi nơi Manh kêu tìm đến nhà vệ sinh không may đã va chạm với 1 nhân viên đang cầm 1 ly cafe khiến nó đỗ làm người đó khó chịu .
Hàn liền
_ Xin lỗi . Tôi không cố ý .Thành thật xin lỗi cô .
Nhân viên kia
_ Cô tưởng xin lỗi là xong à . Đồ của tôi dơ hết rồi .
Hàn tiếp tục cúi đầu
_ Xin lỗi . Để tôi lau giúp cô .
Nhân viên kia không bỏ qua cho Hàn
_ Không cần . Bỏ ra . Dù có lau đến mấy nó cũng sạch lại được . Phiền phức .
Hàn
_ Thành thật xin lỗi cô .
Nhân viên đó tuy là đang nóng nhưng chỉ nói rồi cho qua .
_ Được rồi . Không có gì . Mong cô cẩn thận hơn .
Cùng lúc này Đới Manh quay trở lại tìm Hàn . Không thấy Hàn ở chỗ đó nên đã đi tìm , tình cờ chứng kiến được cảnh đó . Liền tiến lại hỏi
_ Có chuyện gì thế ?
Nhân viên đó thấy Manh liền cúi đầu chào hỏi
_ Chào tổng giám đốc.
Hàn lúc này quay sang nhìn Manh với đối mắt long lanh . Pov " Người đã quay trở lại rồi . Tôi thật sự rất sợ khi không có người ở bên   "
Nhân viên đó nói tiếp
_ Chỉ là 1 va chạm nhỏ thôi ạ . Không có gì đâu tổng giám đốc .
Manh quan sát thì thấy đồ cô ta đã dơ liền nói
_ Đồ cô đã dơ .
_ Không sao đâu ạ .
Manh
_ Để tôi mua lại cho cô bộ mới .
Nhân viên
_ Tôi không sao đâu . Phiền tổng giám đốc quá .
Manh lúc này cầm lấy tay Mạc Hàn nói .
_ Cô ấy là bạn gái của tôi . Nếu đã làm áo cô như thế . Coi như tôi thay mặt cô ấy mua lại cho cô bộ khác .
Nhân viên đó lúc này mới ngạc nhiên .pov " Bạn gái. Giám đốc đã có người yêu . May mà mình không làm  gì cô ấy nếu không là xong đời "
_ Không cần thiết đâu ạ . Dù gì tôi cũng đã tan làm . Về nhà thay ra là được .
Manh lạnh lùng nói
_ Vậy à ? Nếu thế tiền lương tháng này của cô sẽ có chút thay đổi . Cô vất vã rồi . Cứ coi nó như tiền đền bù . Tôi có chút việc đi trước đây .
Nhân viên cúi đầu chào Manh
_ Tổng giám đốc đi thông thả .
Manh cầm tay Hàn kéo đi khoảng 1 lúc sau mới hỏi
_Đã bảo ở đó chờ tôi mà . Sao lại đi lung tung thế ?
Hàn không biết nên trả lời sao . Là cô sai mà . Tự ý bỏ đi lại còn gây chuyện . May mà có cô nếu không là tiêu .
_ Xin lỗi ..... xin lỗi vì đã không nghe lời .
Manh đứng lại quay người Hàn cho đối diện mình ôn nhu nói
_ Tôi không phải là trách em . Nên không cần phải xin lỗi . Với lại nếu lỡ em đi lạc . Làm sao tôi tìm được em đây . Đừng ngốc như vậy .
Manh nói xong sờ đầu Mạc Hàn tỏ vẻ yêu thương .
Hàn lúc này mới
_ Đới Manh ...... sao người lại tốt với tôi như thế ?
Manh nghe xong liền đáp
_ Vì tôi thích em . MẠC HÀN !!!
Hàn đỏ mặt nhưng vẫn tiếp tục nói
_ Nhưng với địa vị của người . Tôi hoàn toàn không thích hợp .
Manh lúc này hơi nhăn mặt
_ Chuyện đó em không cần quan tâm . Tôi tự biết lo liệu . Em chỉ cần ở đó mà thích tôi là được .
Hàn nghe xong thì đỏ cả người luôn còn gì . Pov " Nếu đã lỡ vậy thì chịu thôi . Tôi sẽ tập cách thích người "
Hàn đang suy nghĩ thì Manh
_ Sao thế ?
Hàn
_ Không có gì ạ .
Manh mĩm cười với Hàn
_ Bây giờ thì đi ăn .
Manh nắm tay Hàn thật chặt rồi cùng bước ra khỏi công ty . Trước sự ngưỡng mộ của rất nhiều người . Khi lên xe Hàn mới dám hỏi Manh
_ Manh Manh ..... sao ?
Manh bất ngờ với cách Mạc Hàn gọi mình . Liền quay sang nhind rồi mĩm cười
_ Manh Manh ? Em thích gọi như vậy à ? Thú vị đấy ?
Hàn bây giờ không biết nói sao nữa , tự nhiên miệng lại nói ra 2 từ đó .
_ Có thể gọi như vậy không ạ ?
Manh cười rồi choàng tay qua kéo dây an toàn lại cho Hàn . Khi này khoảng cách giữa 2 con người gần .
_ Tùy em . Nếu em thích thì cứ gọi .
_ Lúc nãy định hỏi cái gì mà . Sao không hỏi tiếp đi.
Hàn bị cử chỉ của Manh làm cho mất hồn giờ mới quay lại
_ Hình như người ở trong công ty này không thích tôi phải không ? Họ cứ nhìn chầm chầm vào tôi mãi.
Manh áp sát lại người Hàn nói
_ Không phải là ghét . Mà là ngưỡng mộ . 
Hàn co người lại hỏi
_ Tại sao ạ ?
Manh
_ Vì bây giờ em là người em của sếp bọn họ . Là người trên vạn người chỉ dưới 1 người . Hiểu chưa ?
Hàn gật đầu tỏ vẻ đã hiểu . Lúc này Manh nhẹ nhàng hôn lên trán Mạc Hàn rồi nói
_ Tôi mong rằng sau này em cũng có thể thích tôi như bây giờ tôi đang thích em . Mạc Hàn !!!
Nói xong Manh trở lại vị trí của mình lấy xe đến 1 nhà hàng sang trọng . Còn về phần Hàn chỉ ngồi im lặng . Trong đầu thì cứ hiện lên những câu nói lúc nãy của Manh . Rồi sau đó họ cùng nhau ăn trưa ,đi dạo ....












Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro