Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 26

Bà Manh nói chuyện với Mo và Lạc một lát
_ Chào các cháu ta là bà của con bé đó .
Mo và Lạc lễ phép cuối đầu chào bà
_ Tụi con chào bà .
Mo
_ Con là Mạc Hàn
Lạc
_ Còn con là Tử Hiên
_Chúng con đến đây là muốn gặp Đới Manh .
Bà Manh
_ Ngồi xuống uống nước  rồi từ từ nói chuyện .
Mo và Lạc nghe lời ngồi xuống bàn .
_ Ta khuyên các cháu nên về đi . Tiểu quỷ nhà ta đã quyết chuyện gì . Trời cũng không quản nó được .
Mo cầm lấy tay bà Manh
_ Cháu xin bà đấy . Cháu thật sự rất muốn nói chuyện với em ấy .
Bà Manh
_ Đừng làm như vậy . Ta không thể nào thay đổi được quyết định của con bé đâu .
Lạc
_ Lần này chị ấy về đây hoàn toàn là lỗi của chúng cháu . Xin bà cho chúng con 1 cơ hội đi ạ .
Bà Manh cười hiền hậu
_ Ta biết . Không tự nhiên mà con bé rời đi như vậy . Phải có việc vì lớn lao lắm mới khiến nó từ bỏ niềm đam mê từ nhỏ của mình . Nhưng giờ ta làm sao giúp các cháu đây ?
Mo
_ Có thể cho chúng cháu vào trong được không bà ?
_ Có thể . Nhưng ta nhắc các cháu 1 điều . Nếu lần này vào không có tác dụng gì thì đừng nên lãng phí . Vì các cháu chỉ có 1 cơ hội .
Mo và Lạc suy nghĩ rồi nói
_ Vậy chúng cháu phải làm gì đây bà ?
Bà Manh
_ Hãy cho nó 1 thời gian đi . Để tâm trạng nó ổn hơn . Tự động sẽ muốn gặp 2 cháu .
Mo
_ Ổn không bà ? Cháu sợ ...
_ Nếu là ai bà không chắc nhưng với cháu . Đới Manh sẽ mềm lòng thôi . Nó thật sự rất thích cháu .
Manh lúc đó bước ra nghe được .Liền tức giận
_ Bà ..... tại sao lại nói vậy . Cháu với họ chẳng có gì . Giờ cháu đói rồi . Bà cũng vào đi nha . Còn hai người họ là khách của bà . Thì tùy bà vậy .
Nói xong Manh đi vào nhà .
Bà Manh nháy mắt ra hiệu cho Mo và Lạc vào cùng. Vậy là họ cùng ngồi ăn chung  với nhau . Nhưng Manh chẳng nói gì chỉ im lặng mà ăn . Còn Lạc và Mo thì cứ chăm chú vào Manh không rời nữa giây . Manh biết mình đang bị nhìn vội ăn nhanh và đi vào phòng .
_ Cháu ăn xong rồi bà . Cháu vào phòng trước . Bà ăn xong cứ để đó lát cháu sẽ ra dọn .
Bà Manh
_ Sau ăn ít vậy . Thường ngày cháu ăn nhiều lắm mà .
Manh gãi đầu cười với bà mình rồi vào phòng .
Lúc Manh vào phòng bà Manh nhìn Mo và Lạc cười nói
_ Yên tâm đi . Con bé đang dần ổn định lại đó .
Mo và Lạc cười
_ Dạ tụi cháu cảm ơn bà .
_ Có gì đâu . Chỉ cần con bé vui trở lại là được .
Cũng tối rồi các cháu tính ở đâu ?
Lạc
_ Tụi cháu cũng chưa nghĩ đến nữa . Ở đây chúng cháu không quen thuộc lắm nên không biết ở đâu .
Bà Manh nghe thấy hơi xót nên lên tiếng đề nghị
_ Hay là chúng cháu ở lại đây đi . Dù gì nhà bà cũng rộng .
Manh chuẩn bị đi xuống nhà bếp vô tình nghe được lên tiếng
_ Cháu không chấp nhận .
Mo nghe vậy liền từ chối
_ Đới Manh đã không thích thì thôi vậy bà . Chúng cháu ngủ ở bên ngoài được rồi .
Bà Manh
_ Vậy không được đâu . Ở đây tối lạnh lắm . Nhiều muỗi nữa .
Manh
_ Người ta đã nói vậy bà thà tất phải nếu lại . Cứ để họ muốn đi đâu thì đi .
Bà Manh nhìn Manh nhăn mặt nói
_ Cháu có thôi đi không . Có cần phải như vậy chứ ?
Manh
_ Đó là quyết định của cháu . Nếu mà nhất quyết muốn họ ngủ lại đây . Cháu sẽ đi chỗ khác mà ngủ .
Mo
_ Cháu xin lỗi bà . Vì chúng cháu mà Bà với Manh như vậy . Chúng cháu sẽ rời đi ạ . Cảm ơn bà vì buổi tối .
Bà Manh chưa kịp nói gì Mo và Lạc rời đi . Liền quay sang Manh
_ Cháu điên à .Đã đến mức này rồi tại sao phải ép họ như vậy .
Manh
_ Cháu tự biết mình đang làm gì. Xin bà . Đó là cách tốt nhất cho họ . Hị không nên đến đây để tìm cháu .
Bà Manh
_ Cháu nghĩ mình đang làm đúng ?
Manh
_ Đúng vậy . Cháu sẽ khiến 2 người đó từ bỏ cái ý định này .
Bà Manh
_Ta không chắc cháu đang làm đúng đâu Đới Manh à .
Manh chỉ cười rồi quay lưng đi .
Trời lúc đó đã dần tối , gió thì rất mạnh hình như là sắp chuyển mưa . Mo và Lạc đi được 1 đoạn thì nghỉ chân tại 1 cái chòi nhỏ . Nhận thấy có vẻ không ổn về thời tiết nên Mo nói
_ Chị nghỉ chúng ta nên nghỉ ở đây . Mai lại đến tìm Manh . Dù gì trời cũng sắp mưa rồi .
Lạc
_ Nhưng ở đây không an toàn lắm Momo à . Gió thì rất lớn . Nếu mưa nữa em nghỉ chị không chịu được đâu . Chị chỉ mới vừa khỏe lại chút thôi .
Mo
_ Không sao . Lần này đi chị nhất quyết sẽ đem Đới Manh chở về với chúng ta .
Lạc hết cách rồi nên im lặng .
Lát sau thật sự trời đã mưa . Thậm chí còn rất lớn . Bà Manh đã  nhìn ra trời rất lâu và rồi vào phòng tìm Manh
_Đới Manh à . Bà nghỉ con nên đi tìm 2 người họ đi . Cứ để như vậy . Bà nghỉ họ sẽ không chịu nổi đâu .
Manh cũng ở trong phòng nhìn ra cửa sổ nên cũng biết được thời tiết bây giờ tệ thế nào .Cố tỏ ra không có gì
_ Bà cứ mặc họ đi . Tự mình đến được thì tự đi được .Bà không cần phải lo .
Bà Manh
_ Không nể mặt thì cũng phải nghĩ đến tình nghĩa lúc trước chứ .
Manh
_ Cháu mặc kệ . Bà cứ về phòng mình đi ạ .
Lạc và Mo ở bên ngoài run rẩy vì cái lạnh kèm thêm mưa . Lạc ôm chặt Mo lại vì sợ Mo sẽ cảm lạnh . Sức khỏe Mo thật sự rất yếu .
Manh nhìn ra ngoài rất lâu chợt nhớ 1 điều liền chạy ra ngoài mang  2 cái ô . Chỉ để lại 1 lời nhắn cho bà
_ Cháu ra ngoài tí .
Manh chạy rất nhanh ra ngoài mắt thì ráo riết tìm  kiếm thứ gì đó . Chạy được 1 lúc thì dừng lại .
Manh đi tới nhìn Lạc và Mo nói
_Có sao không ? Cầm lấy cái này. Về nhà thôi .
Mo nhìn thấy Manh mĩm cười  nói
_Không sao
Mo nói rồi ngất đi .Manh hoảng hót đỡ lấy Mo .
Lạc thấy vậy mới nói
_ Chị ấy vừa mới khỏe lại đã đi tìm chị . Bây giờ lại ướt và lạnh như thế chắc không chịu được .
Manh nhanh chóng bế Mo về nhà bà . Rồi lập tức đi kiếm đồ thay cho Mo . Nhờ bà nấu cho mình ít trà gường giải cảm cho Mo. Manh đưa Mo vào phòng mình chăm sóc
Lạc ở bên ngoài đỡ hơn nhiều . Manh đã kiếm cho Lạc 1 bộ đồ để thay ra . Thêm 1 bát trà nóng . Lạc uống xong vô cùng thoải mái đã ngủ đi .
Manh thì ngồi ở trong phòng canh chừng Mo . Đột nhiên Mo giật mình rồi ôm chặt lấy Manh
Trong tìm thứ cứ nói
"Đới Manh đừng rời xa chị , chị nhớ em "
Câu nói được lặp đi lặp lại nhiều lần . Manh biết Mo đang nằm mơ nên vuốt vào tấm lưng an ủi
_ Em ở đây . Không đi đâu hết . Ngoan !!! Ngủ đi .
Mo cảm nhận được hơi ấm đó ôm chặt hơn rồi chìm dần vào giấc ngủ .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro