Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 16

Mo hơi ngỡ ngàng khi Mao đi cùng Manh vào . Đáng lẻ giờ này Mao đang luyện tập cho công diễn chứ . Cố tỏ ra bình thường nhẹ giọng
_ Em đến lâu chưa ?
Mao
_ Cũng được 1 lúc rồi .
Nói xong cả 2 đều im lặng không biết nên noia gì thêm . Thấy thế Manh lên tiếng
_ Về thôi . Ở đây lâu quá phát chán rồi .
Mo và Mao gật đầu rồi xách đồ của Manh ra xe chuẩn bị về .
Vì sáng giờ chưa ăn gì nên chắc hẳn ai cũng đói Manh đề nghị
_ Chúng ta đi ăn gì nhé ?
Mo
_ Sao cũng được tùy em .
Mao
_ Ừm .
Manh
_ Vậy chỗ cũ nhé !!!
_ Okk
Cả 2 người đều đồng thanh trả lời .
Sự bối rối giữa 2 con người , bây giờ họ là gì của nhau đây . Bạn bè hay người yêu ? Rất khó để trả lời . Mao yêu Mo còn Mo lại yêu Manh . Nếu bây giờ nói ra có khác nào Mo đang chơi đùa với tình cảm của Mao . Thế nên trong bàn ăn ngoài bàn chuyện công diễn ra họ ít khi lên tiếng chỉ chăm chú ăn rồi còn về công ty .
Về đến phòng mình Manh nhanh chóng chạy đến giường ngã lưng ra . Hô to
_ Tuyệt vời . Lâu rồi mới được về lại . Thoải mái vô cùng .
Tính trẻ con không bao giờ bỏ của Manh khiến Mo bật cười . Nói
_ Em có thôi ngay không . Làm như em đi tận 1 tháng 2 tháng gì á .
Manh nhìn Mo
_Vậy phải tùy vào chị rồi Momo à .
Mo không hiểu ý Manh lắm vội hỏi
_ Ý em là sao ?
Manh cười rồi bước lại xoa xoa đầu Mo với dáng vẻ đang chọc tức
_ Chị thông minh mà Momo . Tự hiểu nha . Em đi tắm cái .
Mo
_ Em dám....
Mo pov "Không nễ tình em đang bị thương chị cho em biết . "
Ngay lúc đó Mao đã nhắn tin cho Mo
" Gặp nhau lát được không "
Mo nhận được tin nhắn trả lời ngay
" Được . Ở đâu ? "
" Công viện gần công ty "
Và phút sau họ gặp nhau
Mao đứng đợi Mo ở chỗ quen thuộc .
Mo tới liền hỏi :
_Đợi chị lâu chưa ?
Mao
_ Cũng mới tới thôi .
Mo nhìn Mao có chút lạ
_ Em sao vậy . Nhìn mặt có vẻ mệt mỏi . Dạo này thức khuya lắm à ?
Mao
_ Chỉ là không ngủ được nên có chút mệt .
Mo
_ Sao vậy ?
Mao nhìn Mo rồi nói
_ Momo à . Em nghĩ chúng ta nên dừng lại đi .
Mo nghe vậy chưa hiểu lắm
_ Dừng lại ? Ý em là sao ?
Mao chua xót trả lời
_ Chúng ta chia tay đi .
Mo
_ Chia tay ? Vì sao ?
Mao hạ giọng xuống cố kiềm nín cảm xúc
_Đã đến lúc em phải chấp nhận sự thật rồi . Người chị thích không phải em .
Mo ấp úm trả lời
_ Mao Mao chị ... thật sự . ..
Chưa kịp giải thích Mao nói tiếp
_ Từ lúc đầu em đã không nên cố chấp như vậy . Giờ thì không sao rồi . Em sẽ quên chị đi .
Mo đã rơi nước mắt vì cảm thấy có lỗi với Mao
_ Chị xin lỗi . Tất cả là do chị . Chị không nên làm vậy .
Những giọt nước mắt của Mo như những nhát dao vậy . Cứ bay thẳng vào tim Mao . Nhìn người mình yêu khóc cảm giác đau đớn gấp trăm nghìn lần . Mao nhẹ nhàng đưa tay lên lao đi những giọt nước mắt ấy . Rồi nhìn thẳng vào Mo nói
_ Em chỉ cho chị khóc lần này nữa thôi là vì em . Sau này nhất quyết phải thật hạnh phúc bên Đới Manh . Em giao chị cho cậu ấy rồi đó .
Mo lại khóc tiếp khi thấy Mao lúc này . Mao đang cố tỏ ra mình ổn .
Mao ôm lấy Mo nhỏ nhẹ nói
_ Đừng khóc . Không phải lỗi do chị . Chỉ là em đã chọn sai thời điểm  thôi .Nếu như Đới Manh không tốt với chị . Em nhất định sẽ cướp chị về . Giờ thì nín đi .
Mo nghe Mao nói tức giận quát
_ Em nghĩ chỉ là gì ? Đồ vật à ? Muốn giao cho ai thì giao . Muốn lấy lại là lấy .
Mo vừa nói vừa đánh vào người Mao .
_ Em sai rồi . Không dám nói vậy nữa .
Lúc Mo đã cười trở lại nhưng mắt vẫn còn sưng . Mao lại chọc
_ Chị mà cứ nhu thế . Lát về mất công Đới Manh hận em cho coi. Hẹn chị ra gặp chút mà chị đã như vậy rồi .
Mo
_ Em còn dám nói .
Mao cười
_ Ở đây thêm chút nữa rồi về . Chị ổn hơn chưa ?
_ Đỡ rồi . Xin lỗi em .
Mao quay qua nhìn Mo với khuôn mặt đầy khó chịu
_ Em đã nói . Không phải do chị mà . Xin lỗi làm gì ? Em không muốn nghe câu này nữa đâu . Nếu đã ổn thì về thôi .
Mo
_ Chị biết rồi . Về thôi !!!
Hai người vui vẻ đi về công ty .
Mo vừa về phòng đã thấy Manh ngồi ở sofa làm gì đó . Tò mò hỏi
_ Em không nghỉ ngơi  mà làm cái gì đó ?
Manh nghe được giọng quen thuộc liền quay lại
_ Chị về rồi sao ? Bên ngoài lạnh lắm không.  Sao đi không mang theo áo khoắc ?
Mo cười giả ngốc
_ Có lạnh chút . Lúc nãy đi gấp quá nên không kịp đem theo .
Manh
_ Gặp người ta cái quên luôn hén ?
Mo
_ Ý em là sao ?
Manh cười với vẻ trêu chọc
_ Không phải chị đi gặp Mao sao ?
Mo ngạc nhiên
_ Sao em biết ?
Manh
_ Tình cờ thôi .
Mo
_ À à . Đâu có sự tình cờ nào hay đến vậy .
Manh đứng dậy đi lại sát bên Mo cuối xuống tai Mo nói
_ Chỉ mỗi em cảm nhận được chị thôi . Nên chị làm gì cũng nên cẩn thận .
Mo nổi cả da gà với hành động của Manh
_ Yaaaa em dám trêu chị nữa à . Chị cho em biết tay .
Mo vừa nắm lỗi tay Manh vừa nói . Manh bị Mo nhéo đỏ cả lỗi tay
_ Momo tha cho em . Không dám nữa đâu .
Mo nói
_ Từ nay về sao dám dở trò lưu manh với chị nữa không ?
Manh vội trả lời
_ Không . Sẽ không như vậy nữa . Thả em ra đau quá đi .
Mo hài lòng vì đã trị được Manh nên thả tay ra . Nào ngờ Manh lại ôm Mo lại hôn lên môi Mo . Môi chạm môi sau đó thì Manh đã đưa lưỡi đi vào bên trong . Họ trao nhau nụ hôn ngọt ngào sau bao nhiêu cay đắng . Không thể nào thở được nữa . Cả 2 phải rời xa đôi môi ngọt ngào của nhau .
Mo hơi đỏ mặt nhìn Manh nói
_ Đồ lưu manh . Ai cho em làm vậy ? Em đã nói sẽ không tự tiện làm bậy với chị nữa mà .
Manh cười đểu tỏ vẻ chọc Mo
_ Em lưu manh à . Không phải chị cũng tự nguyện đáp lại đấy sao ?
_ Với lại đó là lúc trước khi chị còn quen Mao . Bây giờ chị là của em rồi .
Mo nghe mà tức đến điên người
_ Em ....ch
Chưa để Mo nói hết câu Manh đã chiếm lấy đôi môi đó lần nữa . Mo bất lực trước Manh rồi nên đành để con người này muốn làm gì thì làm .
Hai người họ lại trở lại ngày tháng hạnh phúc của trước đây .









Có nên viết 18+ không đây . Mọi người góp ý nè  . Mk sẽ tiếp thu . Cảm ơn m.n đã theo dõi chap





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro